Cuộc đối đầu giữa Iran và Israel đang leo thang nhanh chóng, đặc biệt kể từ khi hai bên công khai giao tranh vào ngày 13/6.Trong ṿng 11 ngày, Lực lượng Vệ binh Cách mạng Iran (IRGC) đă tiến hành hàng loạt đợt tấn công bằng tên lửa ngày càng mạnh mẽ vào các mục tiêu trọng yếu của Israel. Đỉnh điểm là ngày 23/6, khi Iran lần đầu tiên phóng một tên lửa đạn đạo mang nhiều đầu đạn vào lănh thổ Israel.Khác với tên lửa thông thường, tên lửa mang nhiều đầu đạn có thể tấn công nhiều mục tiêu cùng lúc, khiến hệ thống pḥng không của đối phương rơi vào t́nh trạng quá tải. Trong khi chỉ cần một tên lửa để tấn công, đối phương phải dùng tới nhiều đạn đánh chặn, khiến chi phí pḥng thủ trở nên khổng lồ.
Israel vốn đă phải căng ḿnh bảo vệ các địa điểm chiến lược như sân bay Ben Gurion, các trung tâm nghiên cứu và sở chỉ huy quân sự. Giờ đây, trước mối đe dọa từ tên lửa đa đầu đạn, sức chịu đựng của hệ thống pḥng không như Iron Dome hay David’s Sling đang bị đẩy đến giới hạn.
Vũ khí mới – Chiến thuật mới
Ngày 18/6, Iran đă gây bất ngờ khi lần đầu tiên sử dụng Fattah, loại tên lửa đạn đạo đầu tiên của nước này có khả năng lướt siêu thanh, đạt tốc độ lên tới Mach 13-15. Tên lửa Fattah gần như không thể bị đánh chặn, ngay cả bởi các hệ thống pḥng không tối tân nhất.
Tuy nhiên, theo các chuyên gia, loại tên lửa nhiều đầu đạn như Kheibar Shekan c̣n có thể gây sức ép lớn hơn. Dù là thiết kế cũ hơn và mất thời gian chuẩn bị lâu hơn, Kheibar Shekan lại có thể mang tải trọng lớn, đủ chỗ cho nhiều đầu đạn. Điều này giúp Iran chỉ cần một đ̣n đánh duy nhất để gây ra thiệt hại ở nhiều nơi.
Các nguồn tin từ Iran cho biết, mỗi đầu đạn đều có khả năng điều hướng và tấn công chính xác vào mục tiêu. Dù chưa rơ chúng có thể hoạt động độc lập như tên lửa nhiều đầu đạn độc lập (MIRV) hay không, nhưng những h́nh ảnh được công bố từ các đợt tấn công trước cho thấy độ chính xác của tên lửa Iran đang được cải thiện đáng kể.
Việc triển khai tên lửa đa đầu đạn không phải là điều mới với các cường quốc hạt nhân. Từ những năm 1970, Mỹ và Nga đă áp dụng công nghệ này cho các tên lửa liên lục địa (ICBM). Thế nhưng, việc áp dụng nó vào các loại tên lửa tầm trung như Kheibar Shekan lại là bước đi hiếm thấy và mang tính chiến lược.
Hiện tại, ngoài Iran, chỉ có vài quốc gia như Nga và CHDCND Triều Tiên đang đầu tư mạnh vào loại vũ khí này cho các tên lửa tầm trung và tầm xa. Do đó, hiệu quả chiến đấu của Kheibar Shekan trong thực chiến có thể trở thành một h́nh mẫu tham khảo mới cho các quốc gia đang phát triển kho vũ khí tên lửa.
|