Theo như dưới đây có những trong số rất nhiều hồ sơ X (các vụ án chưa được giải quyết) như vẫn còn tồn tại một tệp hồ sơ X những vụ án đến nay vẫn còn là bí ẩn, dù tỷ lệ bắt giữ tội phạm tại Hàn Quốc đang tăng nhờ sự phát triển của KH-CN, trong một vụ hỏa hoạn kinh hoàng đã bùng phát tại một tiệm sửa xe ô tô ở Seocheon, Nam Chungcheong.
Vụ án phóng hỏa và giết người tại một tiệm sửa xe ở Seocheon
Vào sáng sớm ngày 2/5/2004, một vụ hỏa hoạn kinh hoàng đã bùng phát tại một tiệm sửa xe ô tô ở Seocheon, Nam Chungcheong. Tòa nhà tạm lắp ghép, nơi có năm cửa hàng, đã bị thiêu rụi hoàn toàn trong chốc lát. Sau khi dập tắt đám cháy, lực lượng cứu hỏa phát hiện ba thi thể: bà chủ tiệm sửa xe và cặp con song sinh. Chồng của nạn nhân may mắn thoát nạn vì đang đi câu cá đêm. Vụ hỏa hoạn xảy ra vào một ngày Chủ nhật mưa phùn, để lại một khung cảnh tang thương và những câu hỏi chưa có lời giải đáp.
Thế nhưng, chủ một cửa hàng máy nông nghiệp cạnh đó lại đưa ra một tuyên bố bất ngờ. Ông ta cho rằng thi thể người phụ nữ trong vụ hỏa hoạn kia có thể là vợ mình. Nguyên nhân là do lời khai của con trai ông ta, rằng trước khi xảy ra hỏa hoạn, vợ ông ta đã nhận được điện thoại từ bà chủ tiệm sửa xe thông báo rằng: "chồng mình đi câu cá bị tai nạn giao thông", rồi vội vã rời đi. Kết quả giám định ADN đã chứng minh tuyên bố của ông ta là sự thật. Vậy bà chủ tiệm sửa xe đang ở đâu? Vào lúc 1 giờ 40 phút chiều ngày xảy ra hỏa hoạn, người ta đã tìm thấy bộ quần áo dính máu gần một hồ chứa nước cách tiệm sửa xe khoảng 10km. Đó là quần áo của bà chủ tiệm sửa xe. Hơn nữa, khi khám nghiệm tử thi người vợ đã bị thiêu cháy của chủ cửa hàng máy nông nghiệp, người ta phát hiện ra bà đã bị sát hại trước khi hỏa hoạn xảy ra. Vụ việc tưởng chừng chỉ là một vụ hỏa hoạn đơn thuần, bỗng chốc biến thành một vụ án hình sự nghiêm trọng.

Ảnh chụp màn hình từ chương trình 'Unsolved Cases Unit Goes All the Way' của Đài truyền hình Hàn Quốc.
Tám ngày sau khi mất tích, thi thể bà chủ tiệm sửa xe được tìm thấy trong mương, gần nơi phát hiện quần áo. Cùng ngày, hai lá thư không tem bí ẩn xuất hiện ở Seocheon, gửi đến cảnh sát và phóng viên. Thư tố cáo vợ chủ cửa hàng máy móc nông nghiệp giết bà chủ tiệm sửa xe vì ghen tuông, đồng thời chỉ đúng vị trí thi thể. Dư luận xôn xao, nhưng cả hai ông chồng đều phủ nhận chuyện ngoại tình, những người quen biết cũng vậy.
Kim Ki Hyun, trưởng phòng Điều tra án treo, mở tủ lấy ra một chiếc hộp. Khi được hỏi: "Cái gì vậy?". Anh ta cảnh báo: "Đừng chạm vào", rồi đeo găng tay. Bên trong là bộ đồ thể thao của nạn nhân, chủ cửa hàng sửa xe. Bụi bẩn, rách nát, nó cho thấy sự giằng co. Kinh hoàng hơn, một lỗ nhỏ trên cổ áo, ban đầu tưởng là khuy áo, hóa ra là vết dao. Theo giải thích của Choi Gyu Hwan, chuyên gia phân tích tâm lý tội phạm tại Đội Điều tra Khoa học thuộc Sở Cảnh sát tỉnh Nam Chungcheong thì một con dao nhỏ, khó tìm, đã đâm xuyên cổ áo chỉ bằng một nhát.
Theo giáo sư Yoo Seong Ho của phòng pháp y, thuộc khoa Y, Đại học Quốc gia Seoul: "Thi thể của nữ chủ tiệm sửa xe chỉ có duy nhất một vết thương. Vết thương ở cổ do con dao đâm xuyên qua cổ áo gây ra. Con dao đã xuyên thủng cả động mạch cảnh, khí quản và thực quản. Giáo sư nói rằng nếu bị thương chí mạng như vậy, nạn nhân sẽ tử vong trong vòng 5 phút. Tuy nhiên, có một dấu hiệu đặc biệt. Người ta đã tìm thấy sinh vật phù du trong phổi và gan. Đây là dấu hiệu thường thấy ở những người chết đuối. Hung thủ đã cho thấy sự tàn ác khi dùng dao sắc nhọn tước đoạt mạng sống nạn nhân một cách nhanh chóng rồi đẩy xuống nước. Ở Hàn Quốc, mỗi năm có khoảng 500 vụ giết người xảy ra, nhưng trường hợp dùng hung khí sắc nhọn đâm vào cổ không nhiều. Có khả năng hung thủ đã có một cuộc sống có thể "học hỏi tội phạm", tức là đã từng trải qua cuộc sống trong tù".

Một trung tâm sửa chữa ô tô bị cháy rụi hoàn toàn, hình dạng không còn nhận ra được. Ảnh do Sở cảnh sát Seocheon cung cấp.
Lá thư được cho là do hung thủ gửi đến càng củng cố thêm nghi ngờ đó. Đặc biệt, người ta chú ý đến chức danh 'Trưởng phòng Hình sự' trên phong bì. Chức danh Trưởng phòng Hình sự chỉ có ở các sở cảnh sát thành phố lớn hoặc các sở cảnh sát khu vực Seoul - Gyeonggi, vốn được gọi là 'địa bàn cấp 1'. Vào thời điểm đó, Sở Cảnh sát Seocheon là sở cảnh sát 'cấp 3', không có Trưởng phòng Hình sự mà chỉ có Trưởng phòng Điều tra. Do đó, có khả năng hung thủ đã từng bị bắt và điều tra ở một thành phố lớn.

Ảnh chụp màn hình từ chương trình 'Unsolved Cases Unit Goes All the Way' của Đài truyền hình Hàn Quốc.
Phóng viên đã hỏi cảnh sát xem vào thời điểm xảy ra vụ án, có ai xung quanh có những điều kiện như vậy không. Họ nói là có. Người đó, thật bất ngờ, đang bị giam giữ vì một vụ án khác. Vụ án dụ dỗ chủ quán rượu, sau đó dùng dao sát hại và đốt xác. Hiện tại, người này không phải là nghi phạm cũng không phải là bị can, nên không thể vội vàng kết luận, nhưng tôi không thể xóa bỏ cảm giác rằng thủ đoạn gây án có nhiều điểm tương đồng với vụ án Seocheon. Họ nói rằng người này bị bắt giữ muộn hơn nhờ lời thú tội của đồng phạm đã bị bắt và đang thụ án trước đó. Tuy nhiên, tôi đã dừng lại khi đọc lá thư tố giác mà đồng phạm viết cho kiểm sát viên. Ngày anh ta viết thư là ngày 2/5, chính là ngày mất của vợ chủ cửa hàng máy nông nghiệp, nữ chủ tiệm sửa xe và cặp song sinh.
Vụ án mất tích bí ẩn của nữ sinh viên thú y thuộc Đại học Quốc gia Jeonbuk

Ảnh chụp màn hình chương trình của Đài Phát thanh Truyền hình Hàn Quốc có tựa đề 'Người mất tích Lee Yoon Hee'.
Người ta nói rằng 98% số người mất tích được báo cáo hàng năm tự nguyện trở về nhà, 2% còn lại vẫn là nạn nhân của tội phạm hoặc người mất tích lâu năm. Lee Yoon Hee là một trong số họ. Yoon Hee, nữ sinh từng học chuyên ngành thống kê và nghệ thuật tại một trường đại học nữ ở Seoul, đã chuyển đến Khoa Thú y thuộc Đại học Quốc gia Chonbuk và chỉ còn sáu tháng nữa là tốt nghiệp.
Vào buổi tối ngày 5/6/2006, khoảng 40 giáo sư và sinh viên đã tham dự buổi tiệc bế giảng khoa Thú y được tổ chức tại một nhà hàng trước cổng Đại học Jeonbuk. Khoảng 2 giờ 30 phút sáng ngày 6/6, Yoon Hee trở về phòng trọ cách đó khoảng 1,5km. Tuy nhiên, từ sáng ngày 6/6, bạn bè bắt đầu lo lắng cho Yoon Hee, vì vài ngày trước, Yoon-Hee bị giật túi xách và mất điện thoại di động, nên cô ấy đã hẹn với trợ lý khoa để nhận một chiếc điện thoại di động còn dư, nhưng cô ấy đã không đến. Vào chiều ngày 8/6, sau khi lo lắng, bạn bè đến phòng trọ của Yoon Hee và linh cảm có điều chẳng lành. Từ căn phòng trọ vắng lặng, tiếng TV và tiếng chó sủa vang lên.
Với sự hỗ trợ của nhân viên cứu hộ 119, căn phòng trọ một phòng ngủ khi bước vào thật hỗn độn. Tuy nhiên, có vẻ như đây không phải là một vụ cướp. Bởi vì phong bì đựng tiền học thêm nhận được vài ngày trước vẫn còn nguyên. Hơn nữa, Yoon Hee thường buộc những chú chó cưng của mình ở ban công mỗi khi ra ngoài, nhưng lần này những chú chó lại ở trong phòng. Điều đó cho thấy cô ấy không có ý định ra ngoài. Yoon Hee đã đi đâu với bộ quần áo mặc trong buổi tiệc kết thúc học kỳ và không mang theo bất kỳ đồ đạc cá nhân nào? Bố mẹ và chị gái vội vã đến đã phát hiện ra các từ khóa "112" và "quấy rối tình dục" trên máy tính của Yoon Hee. Máy tính tắt vào lúc 4 giờ 21 phút sáng ngày 6/6/2006. Yoon Hee được cho là đã mất tích sau thời điểm đó, nhưng vào thời điểm đó, hoàn toàn không có camera CCTV nào xung quanh căn phòng trọ và cũng không có nhân chứng nào vì là rạng sáng.
Cảnh sát đã tiến hành tìm kiếm quy mô lớn đồng thời điều tra 47 người xung quanh Yoon Hee, trong đó có 22 người đã trải qua kiểm tra bằng máy phát hiện nói dối, nhưng vẫn không tìm thấy bất kỳ dấu hiệu nghi vấn nào. Tuy nhiên, bạn bè cùng lớp và gia đình của Yoon Hee đều nghi ngờ một người, đó là K, một người bạn cùng lớp yêu đơn phương và luôn theo đuôi Yoon Hee. Có nhiều lý do để họ nghĩ như vậy. Trong khi những người bạn cùng lớp linh cảm thấy có chuyện không hay xảy ra với cô Yoon Hee vội vàng thử mọi cách nhập mật khẩu khóa cửa phòng trọ, thì K, người thực sự biết mật khẩu, lại chỉ đứng bên cạnh quan sát. Thêm vào đó, K, người thường theo sát Yoon Hee như hình với bóng và không bỏ lỡ bất kỳ buổi học nào của cô, lại vắng mặt cả hai ngày 7 và 8/6, thời điểm Yoon Hee mất tích. Chị gái của Yoon Hee cũng khai rằng đã đến nhà K và phát hiện một cuốn sổ tay kỳ lạ. Trong cuốn sổ đó, mọi hành động và trang phục của Yoon Hee từ quần áo đến chiếc nơ trên đôi giày đều được ghi chép tỉ mỉ dưới dạng nhật ký. Dựa trên nhiều lời khai, cảnh sát đã yêu cầu giáo sư Lee Soo Jung, nhà tâm lý học tội phạm tại Đại học Kyonggi, lập hồ sơ tâm lý tội phạm. Dựa trên tính cách và hành vi mà K đã thể hiện trong thời gian qua, giáo sư Lee phân tích rằng thái độ bình tĩnh của K ngay sau khi Yoon Hee mất tích là không tự nhiên. Tuy nhiên, kết quả kiểm tra bằng máy phát hiện nói dối cho thấy không có dấu hiệu nghi vấn nào từ K.

Ảnh chụp màn hình chương trình của Đài Phát thanh Truyền hình Hàn Quốc có tựa đề 'Người mất tích Lee Yoon Hee'.
Cha của Yoon Hee vẫn giữ nguyên căn phòng trọ cho đến 4 năm sau khi cô mất tích. Ông muốn giữ lại nơi có thể là hiện trường vụ án, và ông không thể từ bỏ hy vọng rằng Yoon Hee có thể trở về.
Phóng viên đã tìm đến thành phố Jeonju, tỉnh Jeonbuk và đi quanh khu nhà trọ nơi Yoon Hee từng sống. Từ con hẻm, có thể nhìn rõ cửa sổ phòng của Yoon Hee. Có vẻ như nếu muốn, việc theo dõi hoặc giám sát cô ấy không hề khó khăn. Việc ra vào cũng rất tự do. Bước lên cầu thang và đứng trước cửa phòng nơi Yoon Hee từng ở. Bên trong có thể nghe thấy tiếng một người cha trẻ đang dỗ dành con và tiếng cười của đứa trẻ. Một sự bình yên của cuộc sống thường nhật mới đã nảy mầm trong không gian nơi một người đã mất tích. Ngày hôm đó, rạng sáng ngày 6/6/2006, Yoon Hee đã biến mất khỏi căn phòng trọ này với dáng vẻ như thế nào? Đến năm 2017, vụ án của Yoon Hee được bộ phận người mất tích dài hạn thuộc phòng Thanh thiếu niên và Phụ nữ của Sở Cảnh sát tỉnh Jeonbuk phụ trách. Tuy nhiên, công tác điều tra không có tiến triển đáng kể từ đó đến giờ.
Tốt nghiệp từ một trường đại học nữ danh tiếng, lại còn là sinh viên chuyển ngang vào khoa thú y. Nhưng đằng sau những điều kiện có vẻ hào nhoáng ấy, cuộc sống của Yoon Hee lại đầy vất vả. Vào khoảng thời gian nhập học Đại học, gia cảnh sa sút, nên cô ấy phải dạy kèm cho học sinh cấp hai, cấp ba đến bốn, năm ca một lúc mới có thể kiếm đủ tiền học phí và sinh hoạt. Trong số những đồ vật của Yoon Hee mà người cha không nỡ vứt bỏ, đặc biệt thu hút sự chú ý là những đôi giày cũ kỹ. Tất cả đều có thể mua được với giá chỉ 30.000 - 40.000 Won, nhưng Yoon Hee đã đi chúng cho đến khi gót mòn và đế rách nát. Cho đến bây giờ Yoon Hee vẫn mất tích một cách bí ẩn và chưa có lời giải đáp, hung thủ vụ án tiệm sửa chữa xe ô tô Seocheon vẫn chưa bị bắt. Gia đình họ, những người phải tiễn thêm một năm nữa với khoảng trống không thể lấp đầy trong tim.