HOME-Au
HOME-Au
24h
24h
USA
USA
GOP
GOP
Phim Bộ
Phim Bộ
Videoauto
VIDEO-Au
Home Classic
Home Classic
Donation
Donation
News Book
News Book
News 50
News 50
worldautoscroll
WORLD-Au
Breaking
Breaking
 

Go Back   VietBF > World Box| Thế Giới > Viet Oversea|Tin Hải Ngoại


Reply
 
Thread Tools
  #1  
Old  Default Người Việt trẻ bên trời Tây: Máu và nước mắt
Cuộc sống của người Việt trẻ ở trời Tây đâu có dễ dàng. Thậm chí họ phải đổ cả máu và nước mắt. Với du học sinh làm thêm kiếm tiền chưa bao giờ là con đường dễ dàng

Tâm sự của một du học sinh đi làm chui vì quá cần tiền, làm việc hết mình nhưng chỉ lo chủ đuổi tại pháp.

Quận 13 “cực nhọc” của riêng tôi

Một người bạn giới thiệu tôi vào làm phụ bếp cho một nhà hàng Việt.

Ở đây, phụ bếp có nghĩa là làm tất cả. Là đến sớm đi chợ, còng lưng đẩy một xe hàng to. Là dọn dẹp lau chùi, là thái thịt rửa rau, là lau nhà cọ bếp, là quay cuồng giữa một đống bếp ga bốc lửa hừng hực, xào nấu những món đơn giản, trong khi mắt còn trông chừng nước sôi, chảo nem quá lửa và nhất là rửa bát, chao ôi là rửa bát.

Không phải vì tôi là gã công tử chưa biết mùi lao động hay không quen rửa bát. Tôi từng là kẻ quậy phá trong suốt một thời gian dài. Nhưng trong chính thời gian đó hay bất kỳ lúc nào khác, khi ở nhà, tôi là một “thiên thần” theo cách gọi “mỉa mai” của mấy cậu bạn tôi. Dù là con trai nhưng ở nhà tôi tự giác nấu cơm rửa bát, dọn dẹp nhà cửa không cần ai thúc giục. Bởi từ bé mẹ tôi đã bảo “con trai con gái đều phải ăn thì đều phải làm như nhau, công việc chia đều, cái gì cũng phải biết”.

Bởi chị tôi thì bận học, rồi đi dạy thêm kiếm tiền phụ giúp gia đình, ba mẹ đi làm về cũng đi làm thêm, tôi bỗng dưng thành người nấu cơm rửa bát thường xuyên trong nhà. Có thời gian nhà tôi ở tầng cao không có nước, ngày nào tôi cũng gánh cả chục gánh nước cho cả nhà sinh hoạt nên tôi quen với những việc này lắm, kể cả những việc nặng nhọc. Và tôi là người có sức khỏe, chơi thể thao thường xuyên ở mức độ gần như chuyên nghiệp.


Quận 13, Paris.

Ấy thế mà làm việc ở nhà hàng ấy chỉ một thời gian ngắn tôi đã thấy mình kiệt sức. Một ngày lao động 14 tiếng gần như không nghỉ. Thật ra trên hợp đồng thỏa thuận bằng miệng thì có hai tiếng nghỉ trưa. Nhưng không có trưa nào mà bà chủ không nghĩ ra việc cho tôi làm. Có hôm thì mang cả đống nồi ra đánh cho trắng bóng lên, có hôm thì bắc ghế lau trần nhà. Những việc ấy sau này tôi mới biết là cả chục năm rồi không có phụ bếp nào chịu làm, chỉ có tôi là bị bắt phải làm.

Bởi vì tôi đi làm theo kiểu làm chui, không có giấy tờ (ở Pháp, sinh viên nước ngoài được quyền đi làm, nhưng không quá 20 tiếng một tuần. Nếu muốn làm hơn thì chỉ có cách làm chui, không có hợp đồng gì cả, và nếu bị bắt thì rất phiền hà, có thể năm sau đó không được ở lại Pháp nữa) và vì tôi cần tiền quá, làm việc hết mình mà chỉ lo nhất bị chủ đuổi, nên bà bắt làm gì tôi cũng lao vào làm như thiêu thân.

Trong cái bếp bé chừng bảy mét vuông ấy, mùa đông cũng như mùa hè, lúc nào cũng nóng đến 40 độ, vì phòng bé, trần thấp, hai bếp chính, một bếp phụ và sáu cái bếp ga thi nhau tỏa nhiệt. Có một cái cửa sổ nhưng không dám mở vì sợ khói bay sang nhà hàng xóm. Nóng đến nỗi, cứ 15 phút tôi lại phải nhúng cả nửa người vào vòi nước, thế mà 15 phút sau người đã khô cong, quần áo khô đến mức cứng lại như giấy.

Cả buổi tối phục vụ xào nấu, bát đĩa khách ăn cho vào các thùng nhựa lớn. Thỉnh thoảng tôi mới có thời gian rửa một thùng để lấy bát đĩa quay vòng. Cuối buổi là cả chồng thùng chất cao, rồi nồi niêu xoong chảo. Kết thúc giờ làm vào 11, 12 giờ đêm, cũng là khi sức cùng lực kiệt, giới hạn chịu đựng của con người đã ngấp nghé (hoặc có thể đã bị vượt qua từ rất lâu). Mà còn phải làm nhanh, làm sạch và không quá ồn ào vì hàng xóm sẽ kiện nếu anh gây ra tiếng ồn ban đêm.

Mỗi thùng bát nặng chừng 30kg nhấc lên chậu rửa, ban đầu veo một cái là lên, càng về cuối càng không nhấc nổi. Có khi tôi phải khom người xuống, nhấc thùng bát đặt lên đùi để thở, để lấy sức, rồi ép vào tủ bếp, kéo dần lên đến ngang thành chậu, rồi mới dồn sức nhấc hẳn lên mặt bồn rửa. Rất nhiều khi tôi nghĩ mình đang rửa bát bằng ý chí, còn thân xác tôi đã kiệt sức từ lâu lắm rồi.

Có hôm tôi đang nâng thùng bát lên thì anh đầu bếp chạy qua vứt thêm vào một cái thìa, thế mà tôi buông rơi thùng bát cái rầm. Vì lúc ấy sức đã kiệt, trong đầu chỉ chuẩn bị cho ngần ấy thôi, thêm vào một cái thìa mà tinh thần không có sự chuẩn bị thì cũng không chịu nổi.

Có một lần sáng tôi đến sớm, trong bếp chưa có ai. Nhìn thấy một đống tấm lọc của hệ thống hút khói ngâm trong bồn rửa, tôi không hỏi han gì ai, xắn tay lên, xông vào rửa. Ban đầu cảm thấy đau nhức ở tay, tôi chỉ nghĩ là mình bị nẻ (hồi ấy mùa đông, khí hậu rất khô, một ngày ngâm nước ngâm xà phòng nhiều giờ nên tay tôi nứt nẻ ra, mà không dám dùng găng vì không quen nên làm rất chậm).

Mười phút sau anh đầu bếp mới đến. Anh hét lên, chạy vào giật tay tôi ra: cả hai bàn tay và cánh tay tôi đã đỏ lừ, da gần như bị lột ra. Hóa ra đêm hôm trước anh ngâm đống tấm lọc khói ấy bằng axit loại mạnh để tẩy hết dầu mỡ. May mà có cho thêm nước và sau một đêm axit đã hả đi phần nhiều, nếu không chắc lúc rút ra tay tôi chỉ còn xương.

Thế mà hôm ấy, bà chủ chỉ bôi cho tôi chút mỡ trăn rồi lại bắt tôi đeo găng vào rửa bát tiếp như bình thường, còn quát tháo tôi rửa chậm không kịp tiến độ, rồi dọa đuổi việc, trừ lương. Cả đêm hôm ấy tôi nhức tay không ngủ được, ít ngày sau da bị bóc ra hết, da mới còn chưa kịp lên, đỏ lừ mà tôi vẫn rửa bát, đêm nào về cũng ngồi nhìn hai cánh tay sưng rộp lên, không ngủ được mà cũng không khóc được. Sau này tôi mới biết bình thường nếu xảy ra chuyện đó tôi phải được nghỉ nhiều ngày đến khi tay lành hẳn mà vẫn được hưởng lương, bà chủ còn phải bồi thường cho tôi và chịu mọi chi phí điều trị.

Nhưng khi ấy tôi chưa biết, tôi chỉ không hiểu tại sao cũng là con người, lại cùng là người Việt xa quê mà người ta có thể đối với nhau như thế. Không chút yêu thương đã đành mà dường như còn đầy thù hận.

Dần dần sau này, tôi mới hiểu. Tôi không viết rõ ra đây, chỉ biết rằng, trước, trong và sau cuộc “di cư”, hầu hết trong số họ đã có nhiều mất mát, đau đớn, ám ảnh về cả vật chất lẫn tinh thần.

Và khi con người mất đi những gì quan trọng nhất, lại mất cả niềm tin thì tình người không phải là thứ dễ dàng ban phát. Tôi nhận ra rằng so với nỗi đau mà họ mang, những gì tôi đang phải chịu đựng không có gì ghê gớm, rằng cách họ đối xử với tôi vẫn còn “tử tế”.

Và tôi chấp nhận được hết bởi có một điều tôi khác họ: trong lòng tôi có một niềm tin, một quyết tâm mạnh hơn nhiều sức mạnh của chính tôi: tôi biết rằng một ngày những chuyện ấy sẽ kết thúc, tôi sẽ tốt nghiệp, sẽ đi làm, sẽ sống đàng hoàng như ba mẹ tôi mong ước và như tôi tự hứa với chính mình.

Tôi đã khóc, chỉ một lần duy nhất…

Khi ấy, tôi đã chuyển sang một nhà hàng khác, lương được cao hơn và chỉ làm 10 tiếng một ngày nhưng cường độ thậm chí còn kinh khủng gấp mấy lần chỗ cũ. Nhà hàng tôi làm là một chuỗi sáu nhà hàng nhưng chỉ có một cái bếp cung cấp đồ cho cả hệ thống với hai bếp chính, một bếp phụ là tôi và một cậu da đen rửa bát (Lạy trời, ít ra tôi cũng thoát được chức “rửa bát”).

Tôi làm việc đúng kiểu “công nghiệp hóa và chuyên môn hóa” cao. Cái gì cũng được lập trình sẵn, có hẹn giờ, làm như một cái máy. Một ngày làm việc của tôi được xác định bởi những khối lượng: thái 25kg hành Tây (vừa thái vừa “khóc” như mưa vì cay mắt không chịu nổi), thái 40kg thịt gà và 20kg thịt bò đông lạnh (tay tôi cóng đến mức nhiều khi cắt vào tay mà không biết), rán khoảng hai nghìn cái nem, nấu khoảng 40kg gạo, hấp hàng nghìn cái há cảo, chuẩn bị hàng chục khay mỳ, khay cơm trộn. Rồi bóc vỏ vài chục thùng tôm (cũng đông lạnh), mổ và nhổ xương (bên này họ không chịu nhằn xương đâu nhé) vài chục cân cá (cũng đông lạnh) rồi khuân bát sạch lên gác (bếp ở dưới tầng hầm) rồi khuân bát bẩn xuống cho cậu da đen rửa, rồi… rồi…

Xung quanh tôi luôn có năm, sáu cái timer (đồng hồ báo thức chuyên dụng) đặt sẵn, cái thì nhắc đảo nem, cái thì nhắc đổi vỉ há cảo, cái thì canh nồi cơm, cái thì canh nồi tôm luộc… Nhiều khi chúng thi nhau kêu toáng lên, không biết đằng nào mà làm cho kịp.

Sức ép công việc là thế, sức ép tinh thần còn nặng nề hơn, camera gắn ở khắp nơi, trong cái bếp nhỏ cũng có đến ba, bốn cái. Làm việc mà có cảm giác như xem phim “Thời đại công nghiệp” của Chaplin, tôi vẫn đang làm việc, chỉ vừa ngẩng lên cười đùa chút xíu với anh đầu bếp, đã có loa gọi nhắc nhở. Lão chủ người Hoa, nhưng biết nói tiếng Việt, đúng hơn là biết chửi bằng tiếng Việt, mở mồm ra là “Đ… má mày”. Hồi đầu mới nghe lão chửi thề liên tục, tôi uất ức lắm, cảnh báo lão “Ông nói với tôi mà đ… thêm một lần nữa là tôi đập ông đấy nha. Muốn mắng gì thì mắng, đừng có đụng tới má tôi”. Lão trợn mắt lên “A, ở đây chưa có thằng nào dám dọa tao mà mày dám? Đ… má mày”.

Vậy là tôi lao tới liền, nhìn mặt tôi lão biết tôi không chỉ dọa, lão liền co giò chạy, tôi đuổi theo túm cổ, may mà có mấy anh khác nhảy vào lôi ra, không thì hôm đó chắc tôi cho lão méo mồm luôn. Các anh ấy bảo “Tao làm việc ở đây hơn hai chục năm, lão chủ khiếp lắm, thằng nào cũng sợ như cọp. Cãi lại còn chưa dám, đừng nói dọa chủ, túm chủ đòi đánh như mày. Chắc nó cho mày nghỉ luôn”.



Nhưng không, lão không đuổi tôi, lão cần tôi quá. Sau này tôi mới biết một mình tôi làm khối lượng công việc của hai người trước đây. Sau hôm ấy mỗi lần nhìn thấy tôi, lão cũng cố nói năng đàng hoàng hơn. Tôi cũng biết rằng lão nói như vậy vì nghe người ta nói nhiều thành quen, chứ bản thân lão chưa từng ý thức được câu ấy ý gì, còn tôi cũng cần lão, nói đúng hơn là cần tiền của lão, bởi vậy tôi vẫn tiếp tục “cày” mỗi ngày.

Một ngày, trong đầu tôi đang nghĩ đến việc đến giờ nghỉ trưa, tôi sẽ chạy ra bốt điện thoại gọi điện về chúc mừng sinh nhật cậu bạn thân, chắc sẽ được nói chuyện với cả lũ bạn lần đầu tiên từ ngày rời Việt Nam.

Lúc ấy tôi đang cắt dăm bông bằng một cái máy cắt công nghiệp lớp với lưỡi cắt quay tốc độ cao. Chỉ một chút thoáng mệt, một giây mất tập trung, một động tác nhỏ sai quy trình, tôi đưa ngón tay vào lưỡi cắt. Nghe thấy tiếng động lạ, lưỡi cắt rít lên, hai đầu bếp bên cạnh nhìn sang hét lớn. Tôi không kịp cảm thấy đau, chỉ thấy cái gì ướt hết mặt. Đưa tay lên vuốt đều là máu của mình, máu theo lưỡi cắt văng lên ướt mặt tôi, ướt hết cả áo. Tôi mới nhìn đến ngón tay mình: nó như bị chẻ làm đôi, vết cắt chạm vào đến xương. Anh đầu bếp lao đến, cầm cả một đống khăn giấy bịt đầu ngón tay tôi.

Để cầm máu và để tôi khỏi nhìn thấy. Có nhiều người khi nhìn thấy vết thương của mình thì sợ quá, bất tỉnh. Tôi thì không sợ. Tôi chưa bao giờ biết sợ trong những lúc nguy hiểm. Nhưng vết thương ra nhiều máu quá, không khăn nào cầm được. Anh kéo tôi vào hàng thuốc bên cạnh, người ta tiêm trực tiếp thuốc cầm máu vào đầu ngón tay tôi mà máu không cầm được. Anh lại lôi tôi ra vẫy taxi vào viện. Nhưng gã taxi nào ngay từ xa nhìn thấy máu tuôn xối xả từ tay tôi cũng đều vòng xe bỏ chạy. Đến khi mắt tôi hoa đi vì mất máu thì một chú đưa hàng của quán đánh xe về, thế là có xe đến viện.

Khâu mười mấy mũi xong, tôi trở về quán, mặt tái nhợt vì mất máu. Lão chủ xông vào mắng chửi rồi bảo tôi làm ăn cẩu thả nên bị tai nạn, làm náo loạn cả quán, nhiều khách nhìn thấy sợ gần ngất, rồi lão bảo tôi đeo găng vào mà làm tiếp. Vẫn thế (làm như cái găng tay ở Pháp là một phép màu nhiệm, chữa lành mọi vết thương).

Khi ấy tôi vẫn chưa biết thế nào là “chế độ” khi bị tai nạn lao động ở Pháp, chỉ biết rằng nếu không làm sẽ bị đuổi việc. Lão chủ thậm chí còn trừ thời gian đi bệnh viện vào thời gian nghỉ trưa của tôi. Tôi vẫn chưa quên sinh nhật bạn, tôi xin 15 phút để ra cabin giữa phố gọi điện, đồng nghĩa với việc khỏi ăn trưa, nhưng ít ra cũng được chuyện trò với các bạn tôi.

Điện thoại thông với đầu bên kia, tiếng cười đùa, hát hò, chúc tụng ầm ĩ, tôi chỉ kịp nói lời chúc sinh nhật và hỏi thăm anh em rồi nói rằng “Tao ổn lắm, khỏe lắm, học tốt lắm”, vậy là tất cả ùa vào, nói “mày sướng nhé, ai cũng mừng cho mày, ai cũng mong được như mày, bao nhiêu người ghen tị, sướng như thế thì phải chia cho anh em một chút, đừng có hưởng cả nhé…” Không biết vì mệt, vì thiếu máu hay vì bao nhiêu cảm xúc lẫn lộn mà tai tôi ù đi. Tôi không cúp máy mà ôm chiếc điện thoại vào lòng. Từ từ ngồi xuống cabin.

Đó là lần đầu tiên và cũng là lần duy nhất trong suốt những năm ở Pháp tôi khóc. Mà không phải, tôi không khóc, không có bất kỳ âm thanh nào thoát ra khỏi cổ, chỉ nước mắt tự chảy ra, lăn dài trên má, tràn xuống ướt đẫm cả ngực chiếc áo mới thay vẫn còn dính loang vệt máu. Tất cả những mệt nhọc hờn tủi, những thèm khát tình cảm không được chia sẻ, những áp lực, những nỗi lo lắng bộn bề, những nỗi đau thể xác và tâm hồn ùa về, ngập đầy trong lồng ngực rồi theo hai khóe mắt mà tràn ra. Xung quanh người xe tấp nập.



Trong điện thoại, không ai cảm nhận được sự đột nhiên yên lặng của tôi, tất cả vẫn cười đùa, nhạc vẫn ầm ầm. Tôi ngồi trong cabin kính trong suốt, nhìn thấy tất cả, mà không thấy gì, nghe thấy tất cả, mà chỉ nghe thấy chính mình. Tôi thấy chỉ có một mình mình trên thế giới này. Hiểu rằng chỉ một mình tôi mới biết hết hoàn cảnh của tôi. Chỉ một mình tôi mới đủ sức vực tôi dậy, tiếp tục con đường của mình và tin vào thành công.

Tôi đứng dậy, nghiến răng và bỗng mỉm cười. Tôi đột nhiên buồn cười vì nghĩ rằng cảnh vừa rồi có thể được dùng trong một bộ phim. Nếu tôi là đạo diễn, tôi sẽ cho một máy quay chạy vòng quanh cái cabin bằng kính ấy, chạy đến chóng mặt rồi chậm dần lại, chạy dần lên cao để thấy phố phường tấp nập xung quanh, thấy vô số những người qua đường nhìn vào cabin tò mò, rồi lại thản nhiên bước đi, nền âm thanh sẽ là tiếng còi xe ầm ĩ, tiếng cười nói, tiếng nhạc (từ phía đầu bên kia đường điện thoại) trào lên, ép vào màng nhĩ, làm tức cả lồng ngực. Rồi tất cả câm bặt. Một giây. Chỉ còn nghe tiếng một giọt nước mắt rơi xuống hè phố như một nốt nhạc lạc lõng… Tôi cười rằng tôi vừa đóng vai chính vừa làm đạo diễn, được xem cảnh ấy, được xem cả cảnh đầu bên này và đầu bên kia đường dây điện thoại. Còn các bạn tôi chỉ được biết có một nửa, những gì họ nhìn thấy và nghe thấy.

Tôi trở về quán, lòng nhẹ bẫng. Cảm ơn những giọt nước mắt của tôi.

VietBF@ sưu tầm.
VIETBF Diễn Đàn Hay Nhất Của Người Việt Nam

HOT NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOME

Breaking News

VietOversea

World News

Business News

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

History

Thơ Ca

Sport News

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

Canada Tin Hay

USA Tin Hay

VietBF Homepage Autoscroll

VietBF Video Autoscroll Portal

Home Classic

Home Classic Master Page

VietBF iPad Music Portal

Tin nóng nhất 50h qua

Phim Bộ Online

Phim Bộ



pizza
R11 Tuyệt Thế Thiên Hạ
Release: 11-12-2019
Reputation: 237164


Profile:
Join Date: Sep 2014
Posts: 107,360
Last Update: None Rating: None
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	131.jpg
Views:	0
Size:	158.2 KB
ID:	1482966   Click image for larger version

Name:	132.png
Views:	0
Size:	572.1 KB
ID:	1482967   Click image for larger version

Name:	132a.png
Views:	0
Size:	533.9 KB
ID:	1482968  

pizza_is_offline
Thanks: 7
Thanked 8,111 Times in 7,221 Posts
Mentioned: 6 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 41 Post(s)
Rep Power: 130
pizza Reputation Uy Tín Level 10pizza Reputation Uy Tín Level 10pizza Reputation Uy Tín Level 10pizza Reputation Uy Tín Level 10pizza Reputation Uy Tín Level 10pizza Reputation Uy Tín Level 10pizza Reputation Uy Tín Level 10
pizza Reputation Uy Tín Level 10pizza Reputation Uy Tín Level 10pizza Reputation Uy Tín Level 10pizza Reputation Uy Tín Level 10pizza Reputation Uy Tín Level 10pizza Reputation Uy Tín Level 10pizza Reputation Uy Tín Level 10pizza Reputation Uy Tín Level 10pizza Reputation Uy Tín Level 10pizza Reputation Uy Tín Level 10pizza Reputation Uy Tín Level 10pizza Reputation Uy Tín Level 10pizza Reputation Uy Tín Level 10pizza Reputation Uy Tín Level 10pizza Reputation Uy Tín Level 10pizza Reputation Uy Tín Level 10pizza Reputation Uy Tín Level 10pizza Reputation Uy Tín Level 10pizza Reputation Uy Tín Level 10pizza Reputation Uy Tín Level 10pizza Reputation Uy Tín Level 10pizza Reputation Uy Tín Level 10
The Following User Says Thank You to pizza For This Useful Post:
phitien (11-12-2019)
Old 11-12-2019   #2
congo
Banned
 
Join Date: Aug 2019
Posts: 690
Thanks: 8
Thanked 32 Times in 27 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 214 Post(s)
Rep Power: 0
congo can only hope to improvecongo can only hope to improvecongo can only hope to improvecongo can only hope to improvecongo can only hope to improvecongo can only hope to improvecongo can only hope to improvecongo can only hope to improvecongo can only hope to improvecongo can only hope to improvecongo can only hope to improve
Default

Qua Tây là... cùng đường mạt lộ.... dù có ở thành phố "cứt chó" gọi là kinh đô Ánh Sáng....
congo_is_offline   Reply With Quote
Old 11-13-2019   #3
Ho Chu Tiem
R7 Tuyệt Đỉnh Cao Thủ
 
Ho Chu Tiem's Avatar
 
Join Date: Jul 2009
Posts: 9,967
Thanks: 1,984
Thanked 13,139 Times in 6,149 Posts
Mentioned: 42 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 3581 Post(s)
Rep Power: 34
Ho Chu Tiem Reputation Uy Tín Level 9Ho Chu Tiem Reputation Uy Tín Level 9Ho Chu Tiem Reputation Uy Tín Level 9Ho Chu Tiem Reputation Uy Tín Level 9Ho Chu Tiem Reputation Uy Tín Level 9
Ho Chu Tiem Reputation Uy Tín Level 9Ho Chu Tiem Reputation Uy Tín Level 9Ho Chu Tiem Reputation Uy Tín Level 9Ho Chu Tiem Reputation Uy Tín Level 9Ho Chu Tiem Reputation Uy Tín Level 9Ho Chu Tiem Reputation Uy Tín Level 9Ho Chu Tiem Reputation Uy Tín Level 9Ho Chu Tiem Reputation Uy Tín Level 9Ho Chu Tiem Reputation Uy Tín Level 9Ho Chu Tiem Reputation Uy Tín Level 9Ho Chu Tiem Reputation Uy Tín Level 9Ho Chu Tiem Reputation Uy Tín Level 9Ho Chu Tiem Reputation Uy Tín Level 9
Default

về đừong Nguyễn Hữu Cảnh mà ở đi không có cứt chó, hơn cả Nam Hàn, Singapore
Ho Chu Tiem_is_offline   Reply With Quote
Old 11-13-2019   #4
Thich Du Thu
R1 Thường Dân
 
Join Date: Jun 2019
Posts: 30
Thanks: 3
Thanked 24 Times in 14 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 15 Post(s)
Rep Power: 7
Thich Du Thu Reputation Uy Tín Level 1Thich Du Thu Reputation Uy Tín Level 1
Default

Quote:
Originally Posted by congo View Post
Qua Tây là... cùng đường mạt lộ.... dù có ở thành phố "cứt chó" gọi là kinh đô Ánh Sáng....
Why people prefer live in thanh pho cut cho hon thanh Ho ?
Thich Du Thu_is_offline   Reply With Quote
The Following User Says Thank You to Thich Du Thu For This Useful Post:
Rainy Night (11-21-2019)
Old 11-13-2019   #5
congo
Banned
 
Join Date: Aug 2019
Posts: 690
Thanks: 8
Thanked 32 Times in 27 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 214 Post(s)
Rep Power: 0
congo can only hope to improvecongo can only hope to improvecongo can only hope to improvecongo can only hope to improvecongo can only hope to improvecongo can only hope to improvecongo can only hope to improvecongo can only hope to improvecongo can only hope to improvecongo can only hope to improvecongo can only hope to improve
Default

Quote:
Originally Posted by Thich Du Thu View Post
Why people prefer live in thanh pho cut cho hon thanh Ho ?
Bởi thế mới NGU chứ mậy.....
Mày thích thì cứ ở, chứ tao là chúa ghét... "thực dân" Pháp.... Mẹ kiếp!
Hehehehe....
congo_is_offline   Reply With Quote
Old 11-13-2019   #6
Thich Du Thu
R1 Thường Dân
 
Join Date: Jun 2019
Posts: 30
Thanks: 3
Thanked 24 Times in 14 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 15 Post(s)
Rep Power: 7
Thich Du Thu Reputation Uy Tín Level 1Thich Du Thu Reputation Uy Tín Level 1
Default

Quote:
Originally Posted by congo View Post
Bởi thế mới NGU chứ mậy.....
Mày thích thì cứ ở, chứ tao là chúa ghét... "thực dân" Pháp.... Mẹ kiếp!
Hehehehe....
why don 't you go back thanh Ho and live there ?

why do you curse a lot without reason ?

are you educated like that ?
Thich Du Thu_is_offline   Reply With Quote
Old 11-16-2019   #7
francesco
R6 Đệ Nhất Cao Thủ
 
Join Date: Jan 2007
Posts: 3,381
Thanks: 14
Thanked 616 Times in 449 Posts
Mentioned: 2 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 171 Post(s)
Rep Power: 22
francesco Reputation Uy Tín Level 3francesco Reputation Uy Tín Level 3francesco Reputation Uy Tín Level 3francesco Reputation Uy Tín Level 3francesco Reputation Uy Tín Level 3francesco Reputation Uy Tín Level 3francesco Reputation Uy Tín Level 3francesco Reputation Uy Tín Level 3francesco Reputation Uy Tín Level 3francesco Reputation Uy Tín Level 3francesco Reputation Uy Tín Level 3francesco Reputation Uy Tín Level 3
Default

dan co kien thuc
thich song o quoc gia tu ban
dan ngu si
thich lam osin o nuoc XHCN
vi chung cung khong du kien thuc
de nhan xet
hay tha cho ho,vi da quen voi lu khi
francesco_is_offline   Reply With Quote
Reply

User Tag List

Thread Tools

Thắng Pháp, thắng Mỹ, thắng Tàu... trừ cái hộ chiếu: Việt Nam đứng sau Campuchia, cười ra nước mắt! Vì sao Campuchia cô độc khi khủng hoảng nổ ra: “Bạn bè” không tự nhiên mà có Làn sóng “America First” quét qua Bộ Ngoại Giao: Đại sứ Marc Knapper rời Việt Nam từ tháng Giêng
Vợ của nhạc sĩ, đại tá VNCH Nguyễn Văn Đông qua đời Việt kiều Mỹ mất nhà 100 tỷ 10A Cửu Long tại Sài Gòn vì nhờ bạn đứng tên Tô Lâm đưa 20.000 cảnh sát cơ động khống chế Hà Nội, vô hiệu hoá chủ tịch nước Lương Cường và thủ tướng Phạm Minh Chính
Sân bay Long Thành của Việt Nam hoá ra là 'hàng Trung Quốc' Vụ “UPS giả” vào nhà giết cả gia đình: tin cũ gần 2 năm vẫn hâm nóng cộng đồng người Việt Qua được Mỹ rồi, xin đừng “qua cầu rút ván”
Xả súng kinh hoàng tại Mỹ: Thảm Kịch Tại Brown University - Cơn Ác Mộng Giáng Sinh Và Nỗi Đau Chưa Từng Có Của Một Trường Ivy League Melissa Trần – Tâm thư từ Việt Nam của cô chủ tiệm nail bị trục xuất Úc: Khủng bố xả súng bắn vào cư dân Israel tại bải biển, giết chết 11 người và hàng chục người khác bị thương
Bác sĩ Mũ Đỏ Phạm Gia Cổn: Từ chiến trường Tam Biên đến Khí Công Hoàng Hạc Xả súng ở bãi biển Úc, ít nhất 11 người chết Người Việt tại Đức xuống đường tố cáo bàn tay đàn áp xuyên quốc gia của CSVN
Giữa Tô Lâm và Phan Văn Giang: Cuộc cờ quyền lực, lợi ích nhóm và thân phận 100 triệu dân Target “chơi lớn” ở SoHo: Cửa hàng kiểu mẫu để giành lại hào quang “Tar-zhay” Mỹ bất ngờ thu hẹp thâm hụt thương mại: vàng, thuế quan và những mặt trái sau các con số đẹp
Bài học Nokia giữa mùa đông Phần Lan: Thua từ bên trong trước khi thua thị trường Liuzhi – Bóng tối mới phủ xuống giới doanh nhân Trung Quốc 5 tiểu bang vàng cho nghề nail – hair – spa của người Việt tại Mỹ
Phố Tây Bùi Viện náo nhiệt và bóng dáng nhà canh tân cuối thế kỷ XIX Từ mafia thuốc lá đến tú bà Chemnitz: Vết nhơ kéo dài của một bộ phận người Việt Đông Đức Khi xe Trung Quốc viết lại trật tự ngành ô tô thế giới
Dự luật ‘một quốc tịch Mỹ’: ồn ào trên mặt báo, nhưng rất khó thành hiện thực Netflix nuốt chửng Warner Bros: Địa chấn 72 tỷ đô làm rung chuyển Hollywood Apple rung chuyển: Lãnh đạo lần lượt ra đi, Tim Cook trước cơn bão AI
Kế hoạch y tế mới của Trump: Chưa kịp ra mắt đã vỡ trận ngay trong nội bộ Cộng Hòa Cuộc trả thù chính trị của Trump: Từ vụ Comey, Letitia James đến đòn nhắm vào Mark Kelly Cơn say trên mây: Ai chịu trách nhiệm về hành khách nhậu nhẹt trên máy bay?
Giáng Sinh thắt lưng buộc bụng mà vẫn đủ ấm và đủ vui Mùa mua sắm Giáng Sinh 2025: Kinh tế chữ K và ảo giác “chi tiêu vẫn tăng” DOGE – thí nghiệm quyền lực thất bại của Trump và Musk
Ukraine, Trump và bản hòa ước mong manh giữa tiếng drone gầm rú Dũng Taylor: Căng thẳng đỉnh điểm giữa người Việt MAGA và người Việt Dân Chủ Hùng Cao về thăm Việt Nam: Từ đứa bé tị nạn đến kiến trúc sư an ninh Thái Bình Dương
“Ngày Tri Ân Trump” ở Little Saigon: khi tượng đài chiến sĩ bị biến thành sân khấu chính trị “Giải thưởng Neville Chamberlain” cho Trump và bản thỏa thuận 28 điểm bẩn thỉu Biển lửa Hồng Kông: giàn giáo tre bốc cháy, chung cư Tai Po hóa địa ngục giữa trời
Từ iPod đến “Delete Day”: Hành trình Gabriela Nguyễn thoát khỏi cơn nghiện mạng xã hội “Cha già dân tộc” đã khép lại: khi thần tượng chính trị bị kéo xuống mặt đất DOGE đã chết: “cải cách” 135 tỷ đô la đốt sạch tiền thuế của người Mỹ
VinFast VF 8 ở Mỹ: từ cáo buộc “sạc rùa bò” đến nguy cơ mất lái và lệnh triệu hồi hàng loạt Trump, Putin và ván cờ hòa bình Ukraine: khi “hạn chót” chỉ còn là lời nói gió bay 1.000 tỷ USD bốc hơi: Bitcoin bước vào thời kỳ ‘dành cho người thường’ và cơn say tiền số tan vỡ
“Ác mộng trước Giáng Sinh”: bài diễn văn u ám của Trump và cuộc chiến với thực tế đời sống Mỹ bước vào đợt thắt chặt nhập cư mới Châu Âu vay tiền cứu Ukraine, không đụng tài sản Nga bị phong tỏa: vì sao?
Facebook chuẩn bị thu phí tài khoản, chia sẻ link bài có nguy cơ bị khóa từ 2026 Rơi máy bay tại Mỹ, 7 người đã thiệt mạng Hơn 12.000 người gốc Việt đến Mỹ trước 1995 cầm chắc vé trục xuất về Việt Nam?
Ông Trump có thể ra lệnh cấm công dân VN nhập cảnh Mỹ với những nguyên nhân rất giống Lào Sau Lào, ông Trump muốn cấm công dân Việt Nam nhập cảnh nước Mỹ? Úc: Giới chức an ninh đã ngăn chặn kịp thời âm mưu khủng bố mới ở bãi biển Bondi
Úc cấm thiếu niên dưới 16 tuổi dùng Facebook vì quá độc hại, Mỹ có lẽ tiếp bước? Cái chết bí ẩn của Tulku Hungkar Dorje tại Sài Gòn: Bàn tay Bắc Kinh và sự im lặng của Hà Nội Thương Tín qua đời : Đám Tang Lặng Lẽ Ở Phan Rang Và Hào Quang Vang Bóng
85.000 tấm visa bị xé bỏ: chân dung nước Mỹ thời truy bức di dân 48 Giờ Cùm Tay Trên Bầu Trời: Số Phận Bà Melissa Trần Và Bóng Đen Luật Di Trú Mỹ Từ Tử Thủ Đến Công Chức Xứ Người – Đời Lưu Vong Của Trung Tướng Ngô Quang Trưởng
Mùa Noel “Ông Già Định Ở Lại” – Góc Đời Riêng Của Vợ Chồng Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu Trump, Obamacare và bài trắc nghiệm đạo đức mang tên “Make America Great Again” Từ giọt nước sông Rio Grande đến bóng ma sụp đổ USMCA
Lá Cờ Vàng – Giấc Mơ Nhỏ Và Vận Mệnh Lớn Của Dân Tộc Những trùng hợp rợn người trong lịch sử nhân loại Những bí mật bên trong xác ướp Ba Đình
Dân kinh doanh trả giá đắt vì chính sách thuế của Cộng Sản Trăm năm bia đá cũng mòn, bia hám danh thì còn mãi Sài Gòn ‘bỏ phố’: Mặt bằng trăm triệu, đèn tắt và kỷ nguyên thu mình của người kinh doanh
Costco kiện thuế quan: Cú tát 2.000 USD vào lời hứa ‘năm sau’ của ông Trump 401k – IRA – IUL: Ba cái ‘hũ để dành’ ở Mỹ, xài trật là mất toi tuổi già Chi bộn tiền làm đẹp, giờ ôm rổ mỹ phẩm mà run: Nỗi hoang mang của khách Mailisa sau ngày thẩm mỹ viện tắt đèn
Cột điện gỗ Mỹ để: Nửa thế kỷ vẫn đứng vững ở miền Nam Việt Nam Việt Nam sau 50 năm: Quyền được tự hào và nghĩa vụ… tự chịu đựng Thất thủ trước mưa lũ: Khi bộ máy cứu nạn chỉ còn là những công điện trên giấy
Từ quán phở tị nạn đến tiệm ăn làn sóng mới Hai cái bắt tay lịch sử Nixon – Thiệu và bi kịch một đồng minh bị bỏ rơi Lũ đã dâng tới nóc nhà rồi, lệnh cứu hộ mới ký: 24 giờ vàng bị đánh cắp bởi hai chữ “chờ lệnh”
Việt Nam dưới chế độ cộng sản: Có thật đáng để tự hào? Từ thuyền nhân Việt Nam đến công tố viên hạ gục “Kẻ sát nhân Golden State” Mỹ chính thức “khai tử” đồng penny: Chia tay 1 cent sau 232 năm lặng lẽ trong túi áo người dân
Địa đạo Củ Chi: Huyền thoại tuyên truyền và sự thật bị chôn trong đất đỏ Saudi bắt tay đại gia AI Mỹ: canh bạc nghìn tỷ USD của Thái tử Mohammed bin Salman Walmart – “liều thuốc giải” cho cơn khủng hoảng chi phí sinh hoạt ở nước Mỹ
Trump khoe “thời hoàng kim” dưới mái vòm McDonald’s, trong khi người Mỹ vẫn ngộp vì tiền chợ tiền nhà Doanh nghiệp nhỏ nước Mỹ oằn mình dưới thuế quan Trump và cơn bão chi phí sinh hoạt Trump xoay sang “Plan B”: Giấc mơ làm nước Mỹ rẻ hơn và thực tế hóa đơn ngày một dày
Trump “ảo thuật” giá cả: nói lạm phát giảm, nhưng hóa đơn người Mỹ vẫn tăng Trump trong lâu đài mạ vàng: hứa cứu tầng lớp lao động, rồi lạc khỏi nỗi lo tiền chợ “No Kings” rầm rộ khắp nước Mỹ: Gần 7 triệu người xuống đường, khẳng định “Không có vua trong nền dân chủ”

 
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px

iPad Videos Portal Autoscroll

VietBF Music Portal Autoscroll

iPad News Portal Autoscroll

VietBF Homepage Autoscroll

VietBF Video Autoscroll Portal

USA News Autoscroll Portall

VietBF WORLD Autoscroll Portal

Home Classic

Super Widescreen

iPad World Portal Autoscroll

iPad USA Portal Autoscroll

Phim Bộ Online

Tin nóng nhất 24h qua

Tin nóng nhất 3 ngày qua

Tin nóng nhất 7 ngày qua

Tin nóng nhất 30 ngày qua

Albums

Total Videos Online
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px

Tranh luận sôi nổi nhất 7 ngày qua

Tranh luận sôi nổi nhất 14 ngày qua

Tranh luận sôi nổi nhất 30 ngày qua

10.000 Tin mới nhất

Tin tức Hoa Kỳ

Tin tức Công nghệ
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px

Super News

School Cooking Traveling Portal

Enter Portal

Series Shows and Movies Online

Home Classic Master Page

Donation Ủng hộ $3 cho VietBF
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. Vì một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hãy ghé thăm chúng tôi, hãy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.

Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px

All times are GMT. The time now is 19:21.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2005 - 2025
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.12384 seconds with 13 queries