Đã từng là một “tài tử” điện ảnh đất Bắc trong mắt người hâm mộ một thời, với nhiều vai diễn ấn tượng, sâu sắc… Nhưng đang trong thời kì đỉnh cao của sự nghiệp, anh rút lui khỏi màn ảnh, khiến không ít người tiếc nuối và với anh đó là điều rất đau đớn.
Võ Hoài Nam – tài tử điện ảnh đất Bắc một thời, để lại dấu ấn khó quên trong lòng nhiều khán giả xem truyền hình với những vai diễn ấn tượng: ‘Đầu gấu’ Trọng ngang tàng của Vua bãi rác, Chiến – anh công an gan dạ và đầy mưu trí trong Cảnh sát hình sự hay đồ tể Nam bất cần mà ‘sát gái’ của Chuyện phố phường… Đang ở đỉnh cao của sự nghiệp diễn xuất, được nhiều người yêu mến, nam nghệ sĩ ưu tú đột ngột rút lui khỏi màn ảnh khiến nhiều khán giả tiếc nuối.
Mới đây, chàng lãng tử Võ Hoài Nam năm nào đã xuất hiện trong chương trình Bốn mùa yêu thương của đài truyền hình và có dịp trải lòng về những biến cố cuộc đời, về những cay đắng anh phải hứng chịu từ thuở thiếu thời, về cảm giác đau đớn khi quyết định gác lại sự nghiệp diễn xuất để dành thời gian cho gia đình với 4 đứa con… Vợ anh, chị Lan Anh cũng bày tỏ cảm xúc về những tháng ngày chồng đi biền biệt, về người đàn ông mà chị cho là ‘kỳ lạ cực kỳ’ của mình.
Võ Hoài Nam bây giờ là một ông bố 4 con, một ông chủ quán nhậu mà vợ làm đầu bếp, các con phụ việc, bưng bê. Mấy năm trở lại đây, thi thoảng anh trở lại phim trường với tư cách một đạo diễn phim.
Vẫn phong cách phủi bụi, mái tóc bồng bềnh và cách nói chuyện chân thành, giản dị, Võ Hoài Nam mang đến nhiều cảm xúc và những chiêm nghiệm ý nghĩa cuộc đời từ một người đàn ông từng trải với quá khứ ‘yêng hùng’, không ít sóng gió.
Võ Hoài Nam từng là đứa trẻ chịu nhiều tổn thương vì gia đình tan vỡ. Cha mẹ ly hôn khi anh mới lên hai. Anh từng nói, mình như một ‘sản phẩm lỗi’ của cha mẹ, vì thế họ đã không đủ sức yêu thương anh. Họ trách cứ nhau và giận lây sang cả anh. Có thời gian, Võ Hoài Nam vào Sài Gòn sống với ông nội, sau đó 13 tuổi lại trở về Hà Nội, đúng vào thời điểm mẹ kế đang mang thai.
Anh tâm sự : ‘Nó đã hẫng hụt về tình mẹ, tình cha, giờ lại thêm một cái tình mà bị ép buộc. Và nó không phục. Trong khi, người mẹ kế thì luôn luôn đổ lỗi cho nó… và nhiều thứ lắm. Thậm chí có những lần mà suýt chút nữa thì xảy ra án mạng’. Thế nên, ‘thằng bé’ Võ Hoài Nam thuở ấy chẳng biết đi đâu về đâu cả, không biết đi ra đường với ai và về nhà với ai.
Mỗi khi nhìn lại thuở thiếu thời, anh cảm thấy rất tủi thân. Có những điều mà khi ấy anh đã không dám nhìn vào, không nhận biết được. Anh từng học nhiều thói xấu: đánh nhau, hút thuốc, uống rượu. Anh từng nói, mình đã ‘ngập nửa bùn đen’…
Anh đã sống như cây cỏ, muốn lấy những gì mình không có và ngoi thật nhanh lên để tìm ánh sáng. Cuộc sống lang bạt, nhà ga xó chợ đã đến với anh như một sự thôi thúc về cái đói và để giải phóng mình khỏi sự ngột ngạt của gia đình. Nhà ga, xó chợ đã từng biến anh sống như một tên lưu manh, côn đồ. Nhưng cũng chính nơi đó đã làm nên một hình ảnh diễn viên điện ảnh Võ Hoài Nam lãng tử và tài năng.
Sống lang bạt từ thuở ấu thơ, từng đi xuất khẩu lao động, sau này đi đóng phim lại phiêu bạt khắp nơi rồi buôn ba lập nghiệp trong Nam – ngoài Bắc, nam diễn viên từng chứng kiến không ít cảnh đời khổ cực.
‘Tôi đi qua một khúc đường nào đó, tôi đi qua một quãng đời nào đó hoặc một khoảng nháy mắt nào đó, tôi nhận những bậc thầy về diễn xuất của tôi của mình, như là trường hợp của những ông xích lô hay kẻ ăn mày… Những cái mà trường không thể dạy nổi, chỉ có đời dạy. Nhưng tôi đã thoáng qua, bắt gặp và tôi học. Tôi học rất nhanh và không bao giờ tôi quên những chuyện đấy’, Võ Hoài Nam tâm sự.
Lớn lên thiếu tình cảm, thế nên anh càng thấu hiểu và thương cảm hơn với những mảnh đời cơ cực. Anh kể về nhiều trường hợp mà mình bắt gặp đâu đó trong cuộc sống: ‘Tôi đã từng ở ngoài ga và tôi đã nhìn thấy một đứa em được chị cõng, mũi thò lò, xanh lét và trời mùa đông lạnh. Hồi đó đang là thời bao cấp. Tôi thấy mắt nó sáng rực lên, tôi chẳng hiểu chuyện gì. Nó nhìn vào một hàng phở mậu dịch thì hóa ra là có một người đàn ông có việc bận gì đó mới ăn được 1/3 bát phở và phải đứng dậy. Khi người đàn ông vội đứng dậy thì hai chị em lao vào và tôi thấy ánh mắt của cháu nó rất hạnh phúc, rồi chị đút cho em từng thìa phở. Trong khi ông đó lại bỏ tương ớt rất cay, thế là hai chị em nước mắt dàn dụa’…
Và chỉ chứng kiến bấy nhiêu, Võ Hoài Nam đã cảm thấy mình hạnh phúc hơn bao người… Anh nghẹn ngào, người đàn ông trong anh bật khóc. Anh xua tay tránh khỏi máy quay.
Tài tử họ Võ tiếp tục kể câu chuyện về một đứa trẻ nằm ở ga tàu lạnh lẽo, nhìn dòng người tấp nập bước lên những chuyến tàu trở về nhà. Còn em, cũng ở ga tàu đó nhưng nằm chờ trời sáng, vì em không biết về đâu. Rồi câu chuyện về một người cha, hẹn con ở hàng nước để đưa cho đứa con trai riêng những đồng tiền mà vì một lý do nào đó, ông phải giấu giếm. Anh nói, đó là những người thầy của cuộc sống, thế nhưng ở đó lại ẩn chứa bóng dáng những thiếu hụt, những tổn thương và những khao khát của Võ Hoài Nam trong đó. Và cũng chính vì vậy, Võ Hoài Nam luôn khao khát có một mái ấm gia đình.
Võ Hoài Nam bỏ nghề diễn, có người nói rằng anh đã chán màn ảnh, anh ‘làm cao’ mà từ chối nhiều kịch bản hay anh quá bận với cái quán nhậu ‘Bạn tôi’ của mình, thế nhưng không phải. Nếu đã vậy, anh sẽ không có cảm giác đau đến thế.
Võ Hoài Nam nói: ‘Phải gọi là đau đớn chứ không phải là tiếc. Tiếc là anh có thể mất năm chục – một trăm, anh mất một cái nhẫn nhỏ. Nhưng mất cả một sự nghiệp thì nó là đau đớn, nó là vật vã…’
Nam diễn viên từng bảo, anh phải dành thời gian ‘trông’ gia đình của mình. Không riêng gì Hoài Nam, vợ anh – chị Lan Anh cũng bỏ nghề diễn viên múa để cùng gây dựng sự nghiệp kinh doanh và chăm lo 4 đứa con (1 trai, 3 gái) là Hoài Vũ, Hoài Anh, Hương Anh và Hoàng Anh.
Có nhiều nghệ sĩ đã từng phải để gia đình lại phía sau để được sống và theo đuổi niềm đam mê. Bên cạnh những ánh hào quang của vai diễn cũng không thiếu những giọt nước mắt đã rơi xuống bởi sự mất mát, tổn thương nơi mái ấm gia đình. Và mỗi người nghệ sĩ có những lý do riêng cho quyết định của mình. Với Võ Hoài Nam, anh đã lựa chọn gia đình. Anh sợ, những chuyến đi diễn biền biệt ấy sẽ làm mình ‘được thì ít mà mất thì nhiều’. Vì thế, anh chọn con đường an toàn hơn: ‘Thôi thà được ít hơn nhưng tôi sợ mất nhiều’.
‘Để gây dựng cho mình một thứ ấm cúng nhất, hạnh phúc nhất, để các con không bị rơi vào những điều như tôi đã trải qua. Bỏ lại sự đam mê của mình và đánh mất đi thì nó đau đớn lắm, nó vật vã lắm chứ. Nhưng nói về gia đình thì nó không lớn lao bằng’, nam diễn viên thổ lộ.
vbf @ sưu tầm