Chuyện Diệm không quan hệ mật  thiết với người phụ nữ nào có thể vì nguyên nhân khác: đó chính là đứa  con rơi mà Diệm dùng từ “hòn máu tội lỗi”. Nghi vấn về giới tính của ông  Ngô Đình Diệm là một câu chuyện hấp dẫn được báo chí và dư luận đề cập  rất nhiều. Đến nỗi, một số nhân vật “tai to mặt lớn” của chính quyền Sài  Gòn cũ và thậm chí cả trùm CIA ở Sài Gòn trước năm 1975 đều dành một  phần trong hồi ký để nói về chuyện này. 
 
 Tuy nhiên, tất cả cũng chỉ mới dừng  lại ở mức phỏng đoán hoặc nghe gián tiếp chứ chưa một ai có đủ tư liệu  để khẳng định. Người viết bài này đã may mắn gặp được một nhân chứng đặc  biệt: Ông Nguyễn Hữu Thùy (nay đã hơn 90 tuổi, định cư tại Mỹ), người  hầu thân tín của Ngô Đình Diệm và được ông lần đầu tiết lộ những điều  mắt thấy tai nghe để hé mở những nghi vấn này.
 
Bí mật thế kỷ
 
Cuộc đời của nhân vật Ngô Đình Diệm,  tổng thống độc tài, độc thân của chính quyền Sài Gòn cũ có nhiều góc  khuất về chuyện tình yêu và tính dục mà dư luận quần chúng, đặc biệt là  giới truyền thông đã bàn luận suốt một thời gian dài. Trong những câu  chuyện tình yêu của Ngô Đình Diệm, giới truyền thông khi đó đưa ra hai  nghi vấn lớn: Ông Diệm là người đàn ông bất bình thường về tính dục? Hay  ông Diệm bị “xuôi cò”, trên bảo dưới không nghe? Ngược lại, có những  nhân chứng quả quyết ông Diệm từng có tình nhân và đã có một con trai  với một phụ nữ Nam Bộ không hôn thú...
 
Câu chuyện của giới truyền thông đã  thu hút sự tò mò của dư luận trong suốt một thời gian dài. Nhiều nhân  chứng thân cận với ông Diệm trong phủ tổng thống  từ Tướng Trần Văn Đôn  (Đeo hàm thiếu tướng, Tham mưu trưởng quân đội dưới thời Ngô Đình Diệm)  cho đến Phạm Văn Nhu-cựu chủ tịch quốc hội nền “Đệ nhất Cộng Hòa” của  chính quyền Sài Gòn cũ; thẩm phán Nguyễn Cần hay tri phủ Ngọa Thế Cầu  (những người bạn của cả gia đình họ Ngô), Phạm Văn Nhu (bạn học thời  niên thiếu) và thậm chí cả trùm CIA tại Sài Gòn khi đó là tướng Lansdale  cũng đã lên tiếng qua các phương tiện truyền thông hoặc trong hồi ký về  chuyện này. 
 
                            |  | 
                      |  Ngô Đình Diệm. 
 | 
      
 
Lansdale, trùm CIA ở Sài Gòn một thời đã viết trong hồi kỳ  rằng: "Khi tôi đề nghị với Diệm về việc đi nghỉ mát ở bờ biển, Ngô Đình  Diệm không chịu đi. Tôi biết có một ngôi biệt thự của chính phủ giữa một  rặng thông trên bãi biển ở Long Hải (Bà Rịa - Vũng Tàu) rất tiện đường  xe từ Sài Gòn ra. Nơi đây là một địa điểm nghỉ mát lí tưởng. Dù Diệm  không có ý kiến rõ rệt, nhưng gia đình Diệm ai cũng hăng hái với đề nghị  này. Chỉ vì không muốn phá bỏ bầu không khí vui vẻ của mọi người trong  gia đình, nên đã đồng ý đi nghỉ cuối tuần. Dẫu vậy, nhìn vẻ mặt Diệm  chẳng thấy vẻ hài lòng khi đưa ra quyết định đó. Trong chuyến đi ấy, cận  thần đã mang cho Diệm mấy cái quần tắm, nhưng ông ta không thích dùng  mà chỉ dùng đồ lót của mình. Nhiều người rất ngạc nhiên khi phát hiện ra  rằng Diệm chỉ mặc loại quần lót dài thời xưa, dài quá đầu gối”.
 
Trong hồi ký của tướng Trần Văn Đôn kể  rằng: Những buổi tối rảnh rỗi Ngô Đình Diệm thường gọi một số người  thân cận vào dinh để ngồi nói chuyện chính trị, chuyện riêng tư của ông  cho họ nghe. Tướng Lê Văn Tỵ, Trần Văn Đôn và Văn Thành Cao là những  người hay được ông Diệm đột ngột triệu tập vào dinh, có khi sau 10 giờ  đêm. Qua những câu chuyện đó, họ lờ mờ đoán rằng ông Tổng thống đầy  quyền lực một thuở không lập gia đình, có lẽ do thời niên thiếu và cả  lúc trưởng thành đã được chứng kiến cảnh vợ chồng bất hòa, cảnh bà vợ  hỗn láo với các ông chồng. Nguyên nhân nữa là do Ngô Đình Diệm không thể  nào quên được mối tình đầu với tiểu thư Trang Đài (con gái út của quan  tuần triều Nguyễn) đã đi tu trong một dòng tu kín ở Sài Gòn, nên sau này  ông Diệm tự dưng cảm thấy ngán lấy vợ nên chỉ sống độc thân cho đến lúc  về với thế giới bên kia. 
 
Nhân chứng đặc biệt lên tiếng
Thi sĩ Vũ Hoàng Chương có một câu thơ  đại ý: Đời người chỉ được phán xét khi “tiếng gỗ chạm săng”, tức tiếng  gõ đóng nắp quan tài. Câu này quả đúng với trường hợp của ông Diệm. Lúc  ông Diệm còn sống và đương chức, người ta còn bàn tán dè dặt chuyện thâm  cung bí sử vì ngán đám mật vụ tay sai nhà Ngô. Nhưng khi ông ta bị nhóm  tướng lãnh thân cận đảo chánh và giết chết thì tha hồ người ta, nhất là  báo giới Sài Gòn, bàn tán sôi nổi về đủ thứ chuyện thâm cung bí sử của  gia đình họ Ngô. Trong đó chuyện về tình yêu, tính dục của Ngô Đình Diệm  được khai thác tối đa. Có một bài báo trên tờ Thẳng Tiến (của giới Công  giáo khi đó) do tác giả có bút danh Tú Gàn (Thẩm phán Nguyễn Cần) quả  quyết: Sau khi hạ sát anh em Diệm-Nhu, tướng Dương Văn Minh (người cầm  đầu cuộc đảo chính) cũng tò mò và ra lệnh… vạch quần Diệm ra xem có “cái  đó” không. Nhưng khi mục kích tận mắt, thấy Diệm cũng là đàn ông bình  thường, thì quay mặt bỏ đi, để lại đám sĩ quan đứng nhìn nhau, tủm tỉm  cười”.   
 
                            |  | 
                      |  Mẹ con Trần Lệ Xuân và Ngô Đình Lệ Thuỷ (trái). 
 | 
      
 
Mặc dù không có mặt vào điểm kể trên nhưng ông Nguyễn Hữu Thùy,  người hầu cận tin cẩn suốt thời gian Ngô Đình Diệm làm tổng thống chính  quyền Sài Gòn cũ cũng xác nhận ông Diệm là người đàn ông bình thường về  mặt cơ thể. Ông Nguyễn Hữu Thuỳ năm nay đã đã ngoài 90 tuổi, hiện định  cư tại Mỹ và có chuyến về thăm quê ở Đốc Sơ, Hương Trà, Thừa Thiên- Huế  gần đây. Do có quan hệ gia đình (thông gia), nên người viết bài này đã  có dịp theo chân ông vào thăm lại dinh Độc Lập, ra Bạch Dinh-Vũng Tầu  vừa đi vừa chuyện trò. Khi nhắc đến chuyện “tế nhị” kia, thì ông Thùy  dừng bước, xúc động nói rằng: “Họ đồn đoán không đúng”. 
 
Ông Nguyễn Hữu Thuỳ kể: “Lúc máy bay  ném bom dinh Độc Lập (do phi công Nguyễn Văn Cử ném năm 1962), chính tui  là người dìu đỡ ông xuống gầm giường. Thường ngày ông uy nghi bao nhiêu  thì khi có tiếng bom nổ ông rét run rồi đúng như câu “sợ són đái”, đứng  lên không vững, ông phải dựa vào tui để thay quần, nên tôi thấy rõ…”.  Là người hầu nhưng do Ngô Đình Diệm không có vợ con nên mọi sinh hoạt  hàng ngày đều một tay ông Thuỳ đảm nhiệm. Và theo ông Thuỳ thì từ quần  áo đến những vật dụng khác của ông Diệm đều như những người đàn ông bình  thường. Chỉ có điều, đúng là ông Thuỳ không thấy ông Diệm có quan hệ  mật thiết với người phụ nữ nào nhưng có thể do một nguyên nhân khác: đó  chính là đứa con rơi mà Ngô Đình Diệm dùng từ “hòn máu tội lỗi”.
 
Sau này, Ngô Đình Cẩn là em út của ông  Ngô Đình Diệm cũng cho biết: Ngay từ hồi còn niên thiếu, ông Diệm đã  không thích gặp hay trò chuyện với bất cứ người đàn bà, con gái nào trừ  mẹ và chị em ruột trong gia đình. Cứ mỗi lần có ai tới thăm mà đem theo  con gái là y như rằng Ngô Đình Diệm lẩn mặt khó ai mà có thể thuyết phục  ông ra chào hay là tiếp khách. Mọi người trong gia đình thấy Diệm đã  lớn tuổi nên ra sức khuyên bảo và nhiều lần bàn đến chuyện vợ con cho  ông Diệm. Nhưng lần nào cũng vậy ông đều gạt đi rồi giải thích theo lí  của riêng mình: "Tôi còn phải để thì giờ, ý chí, nghị lực làm nhiều việc  trọng đại khác chứ không thể phí phạm cho một người đàn bà".
 
Khi được hỏi về chuyện mối quan hệ  giữa ông Diệm với Trần Lệ Xuân, ông Nguyễn Hữu Thùy không nói cụ thể vì  “làm người hầu cho Tổng thống tốt nhất không nên tò mò những chuyện như  thế kẻo hại vào thân”. Tuy nhiên, theo ông Thuỳ “Nếu có chuyện vụng trộm  thì không thể trách ông Diệm vì ông Diệm là người đàn ông bình thường,  lại cô đơn chiếc bóng, thì có ngã gục trước người đẹp là không tránh  khỏi”. Dạo Trần Lệ Xuân chế ra mẫu áo cổ thuyền, tức áo để hở cổ đến  vai, thì ông Thuỳ có nghe mẩu đối thoại giữa tổng thống và bà cố vấn như  sau: “Thím không nên mặc áo để hở cổ ra như vậy!”. “Trời Sài Gòn nóng  quá, em mặc vậy cho mát. Anh đừng lo”. 
TM