
Con này, bố mẹ muốn lấy mảnh đất cạnh từ đường này cho thằng út để nó về nó xây nhà ở cho yên tĩnh, anh em quây quần nhau lúc tuổi già. Con xem thế nào?
Nghe mẹ chồng nói đến đây. Liên đờ người sửng sốt đến chục giây. Cô đưa mắt nh́n sang chồng xem anh có phản ứng ǵ không. Tuyệt nhiên không. Anh vẫn lặng im nhâm nhi chén trà nóng mà không có biểu hiện ǵ khác lạ.
Hít một hơi thật sâu, cô lắc đầu.
Thưa mẹ. Con không đồng ư. Đây là đất con mua của bố mẹ, trước đây phần của chú út bố mẹ đă chia cho đầy đủ. Vợ chồng chú cũng có nhà cửa ổn định rồi.
Nhưng em nó ở đó là khu công nghiệp ồn ào, nhức đầu. Sau này già sẽ rất mệt mỏi. Nó cũng muốn có tư đất ông bà để ở. Con nghe mẹ cho em nó lấy mấy chục mét thôi mà.
Mẹ chồng Liên vẫn ngọt nhạt nài nỉ. Bố chồng cô hắng giọng.
Đây là đất cha ông, các con cũng không dùng đến th́ cắt cho em nó để nó xây nhà ở quây quần anh chị em. Ư bố mẹ đă quyết, anh chị phải nghe.
Nghe đến đây máu trong đầu Liên sôi lên như dầu trong chảo nóng. Cô lại quay sang nh́n chồng. Anh vẫn lặng lẽ uống nước. Bực quá cô đá chồng một cái rồi đứng lên, giọng gằn lại.
Dạ thưa bố mẹ. Trước đây, khu đất này bố mẹ chia cho chú hai, chú tư chia cho khu đất mới cấp, gần khu công nghiệp. chú ba đi xa bố mẹ đă cho vàng mua nhà. Vợ chồng con được bố mẹ chia cho một góc ao, chúng con đi xe từng xe đất về đổ nền vượt thổ rồi xây cái nhà để ở, c̣n lại th́ bố mẹ đă bán.
Diện tích đất con được hưởng chỉ có một trăm mét vuông. Chú hai sau này muốn ra khu công nghiệp, con đă đồng ư đổi năm sào ruộng để lấy lại mảnh đất cha ông bố mẹ chia cho chú. Con trả chú 300 triệu ṣng phẳng.
Hai mươi năm sau bố mẹ lại ngỏ ư mua lại để xây từ đường. Con cũng đồng ư. Bố mẹ trả con 300 triệu (bố mẹ nên nhớ giá đất bây giờ khác xa giá đất ngày xưa). Nhưng v́ bố mẹ bảo để xây từ đường nên con cũng vui vẻ đồng ư.
Con c̣n chưa được cầm tiền th́ đă phải góp Xây từ đường 350 tr. Mấy chục m đất c̣n lại con tính sau này con sang xây để ở, c̣n nhà này con trai con ở. Con có hai đứa con trai, th́ phải có đất chia cho hai đứa. Bây giờ bố mẹ lại bảo cho chú út. Con nghe không lọt tai.
Chị là dâu con, chị có quyền ǵ mà lên tiếng.
Mẹ chồng Liên quát lên. Liên cũng nóng máu đáp lại. Mẹ nói thế sai rồi. Mẹ cũng là nàng dâu đó thôi. C̣n dâu hay vợ th́ giờ con cũng đang ở đây, đất ấy là của con.
Của chị tôi đă trả tiền cho chị th́ nó là của tôi. Bố chồng Liên cũng gắt lên.
Thưa bố mẹ. Tuy bố mẹ có trả tiền cho con, nhưng số tiền ấy với giá trị đất nó có xứng đáng không? C̣n con đồng ư sang đất cho bố mẹ là để làm từ đường chứ không phải cho ai hết.
Bố mẹ chồng cô c̣n nói qua nói lại rất nhiều. Nhưng cô đă kiên quyết không nghe. Cuối cùng cô quyết định xây một căn nhà nhỏ và vợ chồng dọn sang ở. Nhà cô giao lại cho vợ chồng cậu con trai cùng hai đứa cháu nội. Vốn dĩ cô định khi nào cậu thứ hai lấy vợ sẽ cho cậu mảnh đất đó để xây nhà, c̣n vợ chồng cô ở cùng con trai cả. Nhưng thấy mẹ chồng vô lư quá nên cô đành phải xây và dọn sang ở.
Thấy con dâu kiên quyết không chịu cho lại đất ông bà từ đó ghét vợ chồng cô ra mặt, ra lườm vào nguưt.
Cô buồn lắm. Sao ông bà vô lư thế, lẽ nào vợ chồng cô là người dưng?
VietBF@sưu tập