(Tinmoi.vn) Trải nghiệm của một du khách Hàn Quốc tới Triều Tiên đã cho người đọc thấy một đất nước ẩn chứa nhiều bí mật đang dần dần hé mở với thế giới.
Bài viết được đăng trên trang du lịch của Huffington Post với tựa đề "Triều Tiên đã khiến tôi ngạc nhiên như thế nào?", đã vẽ nên một CHDCND Triều Tiên không súng đạn, không hạt nhân hay diễu binh, mà thay vào đó là hình ảnh bình dị, thân thiện và cởi mở của người dân.
Quê ngoại tôi ở thị trấn Sinuiju, CHDCND Triều Tiên. Mặc dù vậy, thực tế, điều này rất ít khi được nhắc đến trong gia đình tôi. Chỉ duy nhất dì tôi là người háo hức nói về chuyện đó, và cũng qua dì, tôi biết được bà là người cuối cùng trong gia đình vượt qua biên giới giữa Nam Hàn và Bắc Hàn ở tuổi 14. Bà không bao giờ được gặp lại mẹ và em gái út nữa, và cho đến bây giờ, không ai trong chúng tôi có bất cứ thông tin gì về họ. Mặc dù đã có một số gia đình được đoàn tụ sau Hiệp định đình chiến của Hàn Quốc, tôi chưa bao giờ hy vọng rằng tôi sẽ tìm được câu trả lời.
Khi tôi quyết định đến thăm Triều Tiên, tôi đã lo lắng rất nhiều. Mặc dù thời kỳ cao điểm của sự “đe dọa”ở Triều Tiên đã qua, không có gì đảm bảo cho sự an toàn của tôi ở đây vì tôi không biết được mình sẽ trải qua những gì. Nhưng tôi biết rõ rằng chúng tôi sẽ chỉ được phép chứng kiến phần nào đó của đất nước Triều Tiên và tour du lịch sẽ bị kiểm soát chặt chẽ. Trong một môi trường bị hạn chế như vậy, tôi không chắc chắn về bất cứ điều gì, rằng tôi sẽ có thể thu được gì từ một chuyến đi như vậy. Trong nhận thức muộn màng, tôi bất giác thấy sợ hãi về những gì mình sẽ chứng kiến phía trước.
 |
Phần lớn những gì tôi được đọc và nghe trước đó về Triều Tiên đúng với những gì tôi đã trải nghiệm: bạn không được phép khám phá thành phố mà không có hướng dẫn viên du lịch. Tất cả các điểm đến và dừng chân được thiết kế chặt chẽ theo khung chương trình. Nhiều điểm nghỉ trong một tour du lịch điển hình có thể dễ dàng bị thay đổi để tuyên truyền cho đất nước như: đài tưởng niệm của các nhà lãnh tụ vĩ đại, một trang trại tập thể bình dị, một nhà trẻ hoàn hảo, quầy lưu niệm đáng ngạc nhiên của những đứa trẻ tài năng. Khi thừa nhận rằng những hiểu biết này còn rất ít ỏi, bạn có thể bắt đầu tự hỏi về những gì bạn chưa biết và nghi ngại về những điều bạn đã biết. Bạn có thể bị lạc trong những nghi ngờ và chúng cứ ám ảnh bạn ngay cả khi bạn muốn thoát ra và giải thích với mọi người về những điều bạn đã nhìn thấy.
Tuy nhiên, Triều Tiên và người dân bản địa đã tiết lộ cho tôi nhiều điều hơn thế. Mối quan hệ của tôi với các hướng dẫn viên trở nên thân thiết hơn tôi tưởng. Thay vì cảm giác thận trọng, "người trông trẻ", 3 hướng dẫn viên của chúng tôi đều duyên dáng, thân thiện, và là những người tốt. Họ uống rượu với chúng tôi, chia sẻ những câu chuyện về cuộc sống của họ, và mong sẽ gặp lại khi thống nhất đất nước. Một hướng dẫn viên còn là sinh viên, U, 19 tuổi kể với chúng tôi về bộ phim yêu thích của mình
(The Sound of Music), về sở thích (chơi piano với bạn bè của cô), kinh doanh máy tính bảng. Cô đã chơi Angry Birds trên chiếc "iPad" của cô ấy. Ông K, một lãnh đạo cấp cao ở KITC (Công ty Du lịch Quốc tế Hàn Quốc) đã giúp tôi cải thiện kỹ thuật bóng bàn và sẵn sàng giải đáp những câu hỏi của tôi về Triều Tiên, cả việc họ dùng xe đạp trong kỹ thuật canh tác hiện nay. Hướng dẫn viên đứng đầu, cô S, 27 tuổi, chia sẻ với tôi những khó khăn về việc hẹn hò ở Bình Nhưỡng ("Tôi chỉ muốn một người nào đó cao và cởi mở"), và đưa ra những lời khuyên cho bạn trai tôi về cách ứng xử với phụ nữ và giúp tôi phiên dịch khi tôi gặp khó khăn trong việc dùng tiếng Hàn để giao tiếp với những người dân bản địa.
Qua những cuộc trò chuyện thân thiện, cởi mở khi đi tham quan, những khía cạnh khác về đất nước Triều Tiên đã được lật mở. Nếu bạn sẵn sàng mở lòng ra, có rất nhiều cơ hội để giao lưu, nói chuyện, bạn sẽ hiểu hơn những gì bạn từng nghĩ về Triều Tiên. Ấn tượng của tôi từ sự hỗn loạn, mơ hồ, cuối cùng tạo nên một bức tranh phức tạp của một nơi bắt buộc bị rơi vào một hoàn cảnh dường như không thể khác đươc. Vừa giản dị, hoài cổ vừa siêu thực, quen thuộc xen lẫn những yếu tố nước ngoài. Cảnh tượng ba thế hệ trong gia đình cùng đi dã ngoại, khiêu vũ và hát vang trong công viên Moranbong làm tôi tự hỏi dấu vết thời gian có tồn tại ở đây không?
Những khách sạn xa hoa và các dự án xây dựng chưa hoàn thành tiết lộ kế hoạch về một tương lai tươi sáng, hơn là điều đó sẽ không bao giờ xảy ra. Những di tích lịch sử và tuyên truyền về truyền thống đất nước nói về ước vọng hợp nhất đất nước dường như xa vời hơn bao giờ hết. Giống như là một nơi bị chìm trong tổn thương và nỗi đau khổ, những cuộc thương thuyết hướng đến một tương lai tốt đẹp cũng trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Đâu đó trong những tuyên bố đầy kiêu ngạo, có niềm hy vọng của tôi rằng những báo cáo của họ là sự thực. Cũng như một kế hoạch của chính phủ muốn phô diễn sức mạnh bá chủ, tôi đã thấy sức mạnh đoàn kết của con người ở đây khi công viên giải trí bị cúp điện hay bài trình bày còn thiếu sót của một đứa trẻ trong lớp học của mình. Người giáo viên mỉm cười với chúng tôi.
Mọi người đã hỏi tôi rất nhiều lần khi tôi trở lại Hàn Quốc rằng những gì tôi thấy có phản ánh thực chất về đất nước Triều Tiên hay không? Đó là một câu hỏi hợp lý, một câu hỏi mà tôi đã đặt ra trước khi đi du lịch. Tôi chỉ biết rằng, những gì nhìn thấy được đã làm tôi thay đổi, trăn trở về những kiến thức của mình, và làm tôi muốn biết thêm nhiều nữa. Quay trở về, tôi vẫn thấy khó để “đặt bút” diễn tả tất cả những cảm nhận của mình về đất nước này. Làm sao một người có thể biết được tất cả mọi nơi? Có lẽ với Triều Tiên, câu hỏi này có thể "quá sức", nhưng đây là vốn một câu hỏi không bao giờ có câu trả lời đầy đủ, kín kẽ. Chúng ta chỉ có thể cố gắng tiếp cận thông qua kinh nghiệm và sự cởi mở. Triều Tiên vẫn còn ẩn chứa nhiều bí mật, song đã bớt mơ hồ và lộ diện rõ ràng hơn trước đây.
CK (theo HuffPost Travel)
Nguồn : Tin Mới / Nguoiduatin.vn