Trên bàn ăn có nam có nữ, tất cả mọi người dùng ngữ khí vừa phải nói chuyện với nhau. Anh quay sang hỏi cô:
"Em no chưa".
Cô cười gật đầu: "Em no rồi".
Đột nhiên điện thoại anh báo tin nhắn đến từ một dăy số lạ.
Cô không nh́n mà quay đi nói chuyện với một người bạn.
Đọc xong, anh vỗ nhẹ lên mu bàn tay cô. Nghiêng đầu nh́n anh, anh đưa chiếc điện thoại cho cô. Hai người không ai nói một lời, cô đọc tin nhắn trên máy anh. Bấm tắt rồi mỉm cười với anh, nụ cười dịu dàng mà ấm áp.
Một lúc sau cô xin phép đi wc. Người bạn bên cạnh ṭ ṃ, hỏi:
"Khi năy tao thấy mày đưa tin nhắn cho vợ xem, sao phải thế, ḿnh là đàn ông, ḿnh phải có tự do của ḿnh chứ".
Anh không vội đáp mà nh́n về phía wc, sau đó mới chậm răi trả lời:
"Nếu tao không đưa cô ấy xem, cô ấy cũng sẽ không hỏi, nhưng trong ḷng sẽ nảy sinh loại cảm giác bất an. Điều ấy chỉ là xuất phát từ sự tôn trọng. Cô ấy tin tưởng tao, th́ tao không muốn cô ấy bất an dù là điều nhỏ nhất. Phải cho đi mới được nhận lại, là đàn ông hay đàn ǵ, cũng không quan trọng bằng tao là chồng cô ấy, tao có trách nhiệm để cô ấy tin tưởng dựa dẫm".
Nói xong anh uống một ngụm rượu nhỏ, nói thêm vài lời:
"Phụ nữ, khi nghi ngờ mà nói ra th́ không sao. C̣n nghi ngờ mà im lặng th́ rất nguy hiểm, nên thật thà và tôn trọng nhau là điều cần thiết trong mối quan hệ".
Đấy, chỉ thế thôi, mà có bao người đàn ông trên đời này hiểu được. Chỉ là xuất phát từ sự tôn trọng. Thế thôi!
Mà đa số đến khi đàn ông thấu hiểu được điều này, cũng đồng nghĩa với việc người phụ nữ đă ra khỏi cuộc đời họ.
Vốn dĩ không ai có thể chờ đợi ai quá lâu, và không phải ai cũng kiên nhẫn đợi bạn trưởng thành và thấu hiểu.
VietBF@sưu tập
|