Nam nghệ sĩ Thương Tín nói rằng, tôi c̣n được đưa vào kỷ lục Guiness quốc gia là diễn viên đóng nhiều phim điện ảnh một năm nhất, sau khi tôi đóng đến 12 phim một năm, vào vai chính hết, khiến tôi ham vui nên già rồi mới có một đứa con nhỏ 6 tuổi. Giờ dẫn nó đi đâu người ta cũng hỏi cháu nội hay cháu ngoại, quê quá.
Mới đây, trên kênh Youtube Dung Dăng Dung Dẻ đăng tải một clip quay lại cảnh nghệ sĩ Thương Tín livestream cùng khán giả.
Trong livestream, Thương Tín tâm sự về cuộc sống hiện tại cũng như sự nghiệp của ḿnh. Anh nói:
"Cuộc sống của tôi hiện tại so với trước khi bị đột quỵ vẫn c̣n khó khăn. Nhưng nhờ đó tôi mới biết t́nh cảm khán giả dành cho ḿnh c̣n rất nhiều.
Nhiều em học sinh có 30 ngàn, 50 cũng gửi vào tài khoản của Trịnh Kim Chi để ủng hộ tôi, rồi cầu mong tôi mau b́nh phục.
Sau đợt này, tôi sẽ trở lại làm phim. Nhưng tôi lớn tuổi rồi, chỉ vào vai cha già thôi chứ không vào vai chính được.
Những năm gần đây, một năm tôi chỉ đóng được hai phim, c̣n thời đó tôi đóng đến 12 phim một năm, vào vai chính hết. Tôi c̣n được đưa vào kỷ lục Guiness quốc gia là diễn viên đóng nhiều phim điện ảnh một năm nhất.
Tôi toàn phải đóng vai chính v́ không ai dám mời tôi đóng vai phụ, vai nào tôi cũng nhận.
Bây giờ v́ cuộc sống nên vai nào tôi cũng nhận, kể cả vai phụ. Tôi phải kiếm tiền lo cho đứa con nhỏ.
Tôi ham vui nên già rồi mới có một đứa con nhỏ 6 tuổi. Giờ dẫn nó đi đâu người ta cũng hỏi cháu nội hay cháu ngoại, quê quá.
Tôi nuôi con nhỏ cũng cực, nhưng may ở chỗ trời cho cái mặt nó cũng được, không đến nỗi nào, nh́n đẹp, dễ thương. Mẹ nó dẫn nó ra chợ, cả chợ đều kêu: "Mẹ xấu mà đẻ ra đứa con đẹp quá".
Tiếp đó, Thương Tín lần đầu hé lộ thêm nhiều t́nh tiết về vai diễn huyền thoại của ḿnh trong bộ phim Biệt động Sài G̣n. Anh nói:
"Nói thật, phim Biệt động Sài G̣n là được mọi người nhớ đến nhiều nhất nhưng đó lại là phim tôi thờ ơ nhất, không có ǵ phải suy nghĩ. Nó không có ǵ nội tâm hết, không phải diễn tâm trạng, đau khổ ǵ cả, toàn hành động hết.
Đó là bộ phim đơn giản, không khiến tôi phải nhập tâm, suy nghĩ ǵ hết, không ngờ khi ra mắt lại được khán giả ủng hộ nhiều nhất.
Tôi đóng phim đó cũng có nhiều kỷ niệm. Khi nhân vật của tôi chết, đạo diễn với tác giả bay từ Hà Nội vào bảo khán giả không đồng ư, họ nói: "Trời ơi, Thương Tín chết rồi th́ c̣n ai để mà xem phim nữa".
Họ phải bàn với nhau xem làm thế nào để đưa tôi sống lại. Sau một hổi suy nghĩ, họ nghĩ ra cảnh tiếp theo là tôi vẫn hấp hối, t́m được bác sĩ giỏi nhất trong rừng chữa cho tôi.
Nhưng tôi nhận nhiều phim quá, làm không nổi nữa nên bảo họ: Thôi, đă chết th́ cho tôi chết luôn đi.
Mà đúng là nên để nhân vật của tôi chết đi mới để lại sự tiếc nuối, chứ cứ để sống măi, làm chuyện nọ chuyện kia th́ gây nhàm chán cho khán giả. Cũng nhờ cái chết đó mà nhân vật của tôi gây chú ư.
Bộ phim Biệt động Sài G̣n ngày đó nổi khắp cả nước, ở đâu cũng xem".