Phải gọi rằng Tổng thống Trump là một vị Tổng thống gặp nhiều sóng gió nhất trong lịch sử nước Mỹ.
Từ ngày nhậm chức, ông bị tấn công tứ phía thù trong giặc ngoài, nay lại thêm phải đối đầu với thảm họa nhân tai Chinese virus đang lây nhiễm tại Hoa Kỳ. Như một chiến binh, ông phải chịu đựng tất cả, chỉ có những người vô cảm mới không nhận ra những nét nhăn xuất hiện nhanh cùng đôi mắt buồn của ông. Nao lòng khi nhìn hình ảnh Tổng thống đương nhiệm nước Mỹ, hơn 3 năm chưa xong một nhiệm kỳ mà ông đã già đi ... già đi nhiều lắm.
Thay vì xuất thân là một tỷ phú tha hồ hưởng thụ, nhưng nhìn ra vận mệnh đất nước hiểm nguy mà ông bước vào chính trường vì tình yêu Tổ quốc.
Con virus Vũ Hán đã chính thức bước vào lãnh thổ nước Mỹ. Đây là cơ hội vàng cho những ai cuồng chống TT Trump, họ chụp ngay thời cơ để triệt hạ không thương tiếc, chuẩn bị cho cuộc bầu cử tháng 11/2020 sắp tới.
Hàng ngày trên mạng internet không thiếu một số người Việt hùa vào chửi bới TT Trump với lời lẽ thiếu văn hóa đối với một vị lãnh đạo của quốc gia nơi mà họ đang được cưu mang.
Ngạc nhiên hơn khi tờ báo Calitoday tại California của người Việt tị nạn đã dịch và phổ biến nội dung một bài viết từ Washington Post ( theo phe Dân chủ ) có tựa đề : " Tình báo Mỹ cảnh báo nguy cơ đại dịch Corona từ tháng 1 nhưng Trump phớt lờ ".
Thật đau lòng khi họ dùng những từ chỉ trích xấc xược gọi tổng thống bằng một chữ duy nhất là " Trump " thiếu tôn trọng. Báo ám chỉ ông Trump là nguyên nhân, tội đồ, là người chịu trách nhiệm vì sự bất tài, thiếu hiểu biết ...
Là một người có đầu óc và chỉ cần hiểu biết chút xíu thôi, cũng có thể nhận ra điều vô lý. Châu Âu bùng nổ đại dịch trước Mỹ, kế tiếp theo Italy, Đức, Pháp, Anh, Canada, Úc, Do Thái ... lẽ nào họ không có tình báo giỏi sao ? MI 6 của Anh , BND của Đức, DGS của Pháp là những cơ quan tình báo lừng danh. Chưa kể họ trao đổi thông tin với CIA của Mỹ, CSIS của Canada, Mossad của Do Thái, ASIS của Úc ... chẳng lẽ nay mù hết !
Hay các lãnh đạo tài ba của Châu Âu cũng phớt lờ lời cảnh báo cục tình báo như Tổng thống Trump? Để rồi chính nước Mỹ , chính TT Trump là người ra lệnh đóng cửa Châu Âu trước.
Hiện một số truyền thông cánh tả phe Dân chủ ( được Trung cộng phía sau tài trợ ) đã bằng mọi cách đánh đổ một tổng thống được người dân bầu lên vì mưu đồ chính trị. Nhưng tại sao vài tờ báo Việt và một số di dân Việt cũng tham gia vào con đường này?
Nước Mỹ đã bầu lên một tổng thống dù đó là CỘNG HÒA hay DÂN CHỦ đều cần sự ủng hộ và tôn trọng. Không lý gì miệng nói mang ơn nước Mỹ nhưng lại hùa theo chửi bới, nhục mạ một tổng thống của đất nước mà mình mang ơn.
Bạn nên nhớ rằng ông Trump không phải là tổng thống của đảng Cộng hòa, ông là tổng thống của Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ mà mình đã tuyên thệ trung thành khi vào quốc tịch.
Lịch sử nước Mỹ cùng thế giới chuyển động hôm nay khác đi nhiều với những gì đang diễn biến. Quốc gia Hoa Kỳ cần có một tổng thống như ông Trump - mạnh mẽ, dám nói, dám làm và làm được việc.
Nếu không có TT Trump, nước Mỹ sẽ cúi đầu trước Trung quốc.
Nay có TT Trump, Trung quốc sẽ phải cúi đầu trước nước Mỹ.
Hãy đặt trái tim của mình đúng chỗ để làm người biết ơn, cùng tiếp sức " Make America Great Again ". Chưa ai sáng giá hơn ông Trump trong giai đoạn này, chỉ cần một chút yêu thương khi ông vẫn đang là Tổng thống của bạn.
Không cần biết quá khứ ông làm những gì,chỉ cần ông đang làm cho nước Mỹ ,một trận chiến toàn cầu ,thù trong ( Quân vô lại ) giặt ngoài cương vị một nguyên thủ ông đã đi đúng đường ,ví dụ quí vị là ông ta ,trong cuộc chiến tranh mà những cường hào ác bá tiếp tay cho giặc ,không cùng quí vị trên tuyến đầu ,?.. ông vẫn hiện ngang một cây gậy ( Twitter) danh trong ra ngoài ,quí vị có làm được không ??? Riêng Cá nhân tôi không ưa gì ông ta lắm,nhưng đó là sự thật ,nước Mỹ đang cần ông ấy
The Following 13 Users Say Thank You to beca For This Useful Post:
Không cần biết quá khứ ông làm những gì,chỉ cần ông đang làm cho nước Mỹ ,một trận chiến toàn cầu ,thù trong ( Quân vô lại ) giặt ngoài cương vị một nguyên thủ ông đã đi đúng đường ,ví dụ quí vị là ông ta ,trong cuộc chiến tranh mà những cường hào ác bá tiếp tay cho giặc ,không cùng quí vị trên tuyến đầu ,?.. ông vẫn hiện ngang một cây gậy ( Twitter) danh trong ra ngoài ,quí vị có làm được không ??? Riêng Cá nhân tôi không ưa gì ông ta lắm,nhưng đó là sự thật ,nước Mỹ đang cần ông ấy
Mr Trump dù có thế nào theo suy nghĩ của những người chống phá ông thì cũng còn vô số người thầm lặng chống lưng D. Trump là có thật.
Thật hơn là D. Trump vẫn tiếp tục 4 năm nữa để lèo lái con tàu MAGA vuợt qua giông bão.
Thích hay không thích!
The Following 12 Users Say Thank You to Caonggiac For This Useful Post:
Đừng quên mất tên súc vật Fag(family guy), cha123, eaglevn, nangsom, thangtram, tctd, ghe_lo, vv..vv.. nữa chứ...
Toàn là chó đẻ không à, nhưng coi chừng lũ nó xúm nhau diễu tình "phản đối" à nha...
Lũ súc vật này sủa dai lắm, nhưng bên kia sông thôi...
Chứ bén mảng tao bắn nát đầu.... Hehehehe...
Last edited by mihauvuong; 03-31-2020 at 18:16.
The Following 5 Users Say Thank You to mihauvuong For This Useful Post:
Thử hỏi những người chống TT Trump trong này hãy trả lời xem có ai trong Đãng DC kêu gọi đoàn kết cùng nhau sát cánh để đánh bại sức mạnh vô hình của con Corona Virus này. Mà tôi chỉ thấy họ chống đối và làm cho tình hình trở nên xấu đi. Đó là chưa kể đến họ đã cố chèn ép vào những khoãng tiền khỗng lồ vào gó cứu trợ cho người dân mà nhưỡng phần này không liên quan gì tới cứu trợ cả. Chẳng hạn như tăng lương cho quốc hội , trả thêm tiền cho truyền thông cánh tả , trợ giúp phá thai , và còn nhiều những thông tin sai lạc khác. Rất đau buồn vì những con người này. Trong khi đất nước hoạn nạn đã không giúp thì thôi, có đâu lại làm cho tình hình càng thêm phức tạp . Thử hỏi mọi người xem lại mình có nên bầu cho đãng DC vào tháng 11 này không.:handshak e:
The Following 5 Users Say Thank You to djviet For This Useful Post:
Bài viết thật cảm động, muốn khóc !
>>>
>>>
>>> Bài viết của 2 vợ chồng bs trẻ ở NYC, trung tâm Covid19 của Mỹ.
>>> Trinh Trang Yarett and Ian Yarett
>>> -----
>>> “Tháng 3, trong tâm bão
>>>
>>> Bữa giờ rất nhiều người hỏi thăm tình hình ở New York City thế nào. Và thật tình là, với một đứa từng viết báo như mình, cũng không thể nào giải thích hay diễn tả bằng lời được hết những gì đang diễn ra trong bệnh viện bây giờ. Những ngày qua muốn viết cũng không viết nổi vì cảm xúc như đã chai sạn đi. Chỉ trong vòng 1 tháng, NYC của mình đã thay đổi đến chóng mặt, và hiện tại, ngay trong tâm dịch, mỗi ngày đi làm trong bệnh viện là lại cảm thấy như đang đi ra chiến trường, và ai cũng có chung một nỗi niềm, lo lắng và bất lực.
>>>
>>> Đầu tháng 3, hai vợ chồng được nghỉ và vẫn còn kéo nhau road trip xuyên bang. NYC và nước Mỹ lúc này vẫn còn hoạt động bình thường. Dịch bệnh lúc này hầu hết chỉ ở Seattle. Ngay trong bệnh viện mọi người cũng chỉ nói về Covid-19 như thể nó ở tận đâu xa lắm và không liên quan đến mình, chỉ là những ai đi du lịch từ những nước vùng dịch về thì phải cách ly 14 ngày. Hai đứa mình may mắn không lên kế hoạch đi chơi xa như mọi lần, vì cần ở lại đi ăn đám cưới bạn thân. Ngày xuất hành đi chơi cả hai còn đùa với nhau là nếu có ai đi dự đám cưới này mà bị nhiễm bệnh cũng chả sao, vì hết phân nửa khách mời là bác sĩ. Vậy mà chỉ trong vòng 10 ngày đi chơi mà mọi sự đã thay đổi đến chóng mặt.
>>>
>>> Ngày thứ nhất, ca bệnh đầu tiên xuất hiện ở New York. Bệnh viện của hai đứa đều gửi email nhắc nhở mọi người cẩn thận, chú ý rửa tay thường xuyên.
>>>
>>> Ngày thứ hai, email từ bệnh viện nhắc lại từng bước mặc dụng cụ bảo hộ (PPE) trong trường hợp có bệnh nhân nghi mắc Covid-19.
>>>
>>> Ngày thứ ba, ca bệnh thứ hai xuất hiện, dù không phải ở trong NYC mà là ở vùng ngoại ô New Rochelle, đây lại là ca siêu lây nhiễm khi bệnh nhân này đã nhập viện từ cách đó mấy ngày với chẩn đoán viêm phổi và hoàn toàn không được cách ly. Khi đọc tin này, mình đã bắt đầu thấy rùng mình khi nghĩ đến những người thân và nhân viên trong bệnh viện đã tiếp xúc với bệnh nhân này và hoàn toàn không mặc đồ bảo hộ, và nghi là trong vài ngày tới sẽ xuất hiện thêm nhiều ca lây nhiễm từ bệnh nhân này.
>>>
>>> Ngày thứ tư, có 9 ca bệnh mới và đều liên quan đến bệnh nhân số 2. Bệnh viện bọn mình tiếp tục gửi email nhắc nhở nên hạn chế đi du lịch đến các quốc gia có dịch, và nếu không có gì cần thiết thì đừng nên đi đâu cả. Lúc này dịch đã bùng phát mạnh mẽ tại Ý.
>>>
>>> Ngày thứ năm, bệnh viện email nhắc lúc nào nên dùng khẩu trang N95 và lúc nào dùng khẩu trang thường. Trong email họ cũng cấm không được lấy nước rửa tay khô trong kho ra dùng. Lúc đọc email này mình thấy buồn cười, vì nước rửa tay khô bình thường để đầy trong kho, còn phát miễn phí cho bệnh nhân nữa, cớ gì phải cấm như vậy. Nhắn tin hỏi bạn thì mới biết là do mọi người bắt đầu mua sạch sản phẩm này trong siêu thị, và bệnh nhân và người đi thăm bệnh bữa giờ đã “chôm” hết trong bệnh viện, nên bây giờ nó lại là hàng hiếm, và không được dùng thoải mái như xưa nữa.
>>>
>>> Ngày thứ sáu, NY có 44 ca bệnh, hầu hết đều liên quan đến bệnh nhân số 2. Email từ bệnh viện thông báo tất cả những buổi họp hay bài giảng nào có nhiều hơn 25 bác sĩ đều phải bị huỷ bỏ. Họ bắt đầu lo sợ nếu nhiều bác sĩ bị bệnh cùng lúc thì sẽ không có ai chăm bệnh nhân.
>>>
>>> Ngày thứ bảy, NY có 89 ca. Bệnh viên thông báo tất cả những bác sĩ và nhân viên đang làm việc ở nước ngoài đều phải quay về ngay lập tức. Bạn bè nội trú của mình đang thực tập 1 tháng ở Châu Phi cũng bị bắt quay về. Bệnh viện cũng yêu cầu các bác sĩ đang được nghỉ phép phải khai báo là đã đi đâu và định đi đâu. Cả hai đứa mình đều phải đưa ra lịch trình đi chơi, lúc này chỉ mong về nhà ngay vì cảm thấy tình hình khá căng thẳng.
>>>
>>> Ngày thứ tám, số ca tăng lên 106. Bệnh viên yêu cầu nhân viên nếu có bất kỳ triệu chứng nào của bệnh đều phải ở nhà, không được đi làm, để tránh lây nhiễm.
>>>
>>> Ngày thứ chín, 142 ca. Nước Ý thông báo giới nghiêm toàn quốc. Bệnh viện NY nhìn bệnh viện Ý bị quá tải, bắt đầu lo sợ điều tương tự sẽ xảy ra ở đây. Bệnh viện của mình thông báo PPE bắt đầu bị thiếu hụt và yêu cầu hạn chế số người ra vào phòng bệnh nhân để tiết kiệm đồ bảo hộ.
>>>
>>> Ngày thứ mười, 173 ca. Hai đứa mình về lại NYC, chuẩn bị đi làm lại, và bước thẳng vào tâm bão.
>>>
>>> Từ ngày thứ 10 đến hôm nay, mọi thứ hoàn toàn bị mất kiểm soát, và đây cũng là hiện thực cuộc sống trong tâm dịch:
>>>
>>> Là tất cả bệnh viện ở NYC hiện giờ đang hoàn toàn quá tải. Số ca bệnh cứ tăng lên gấp đôi mỗi 3 ngày. Số lượng bệnh nhân bị nặng và cần đặt nội khí quản khá cao, và số máy thở đang vơi dần. Khi mình viết những dòng này, thì bệnh viện của mình và của Ian chỉ còn khoảng 100 máy thở mỗi nơi. Và vấn đề không phải chỉ ở số máy thở, mà còn là thiếu hụt số phòng và số nhân viên có thể chăm sóc bệnh nhân. Hiện giờ cả khoa nhi của bệnh viên mình đã phải dọn qua bệnh viện khác để dành phòng cho bệnh nhân Covid-19. Bệnh viện dã chiến đang được dựng lên khắp nơi, và chính phủ đang kêu gọi các bác sĩ đã về hưu quay lại làm việc vì không đủ bác sĩ.
>>>
>>> Là số đồ bảo hộ (PPE) cứ vơi dần đều. Ban đầu quy định là tất cả mọi người phải mang N95 khi khám bệnh nhân nghi nhiễm, và phải thay khẩu trang giữa các bệnh nhân. Khi số lượng N95 giảm mạnh, thì quy định mới là được phép dùng lại N95 trong một ngày, rồi lại đổi thành chỉ được dùng N95 khi đặt nội khí quản, còn lại phải đeo khẩu trang thường. Và hiện tại bây giờ, khi số lượng khan hiếm cùng cực, thì mỗi bác sĩ chỉ được phát một khẩu trang (loại dùng 1 lần) và phải dùng đúng cái khẩu trang đó đến khi nào có hàng mới về, ngày này qua ngày khác. Bình thường, chuyện dùng lại khẩu trang là chuyện không tưởng, và nếu bị bắt gặp thì sẽ bị phạt ngay, nhưng thời điểm này thì bao nhiêu quy định đều không còn tác dụng gì nữa hết.
>>>
>>> Là hiện thực đau lòng là hầu hết bệnh nhân Covid-19 khi mất đều ra đi một mình. Để ngăn lây lan, bệnh viện quy định người nhà bệnh nhân không còn được vào thăm nữa. Rất nhiều gia đình đã phải nhìn người thân của mình ra đi qua facetime, và rất nhiều gia đình còn không hay biết người thân của mình đã mất vì bệnh viện không liên lạc với họ được. Và mất vì bệnh này, nếu không được tiêm morphine, là cảm giác như đang chết ngạt, khi phổi không còn cung cấp oxy cho cơ thể được nữa. Đó là cái chết đau đớn và cô độc nhất.
>>>
>>> Là hầu hết nhà xác đều đã quá tải, không còn chỗ để thêm, nên bây giờ thành phố phải đem xe tải đông lạnh tới để chở xác. Và vì lệnh cấm tập trung đông người, nên người mất cũng không được có đám tang. Người nhà tới giờ vẫn không thể gặp họ lần cuối.
>>>
>>> Là sản phụ bây giờ phải đi sinh một mình, không được có chồng hay người nhà vào thăm để tránh lây nhiễm. Là bao nhiêu ông bố lỡ dịp không được nhìn thấy con mình ra đời.
>>>
>>> Là các nội trú sinh các ngành khác nhau đều được điều động đến giúp ngành đa khoa và cấp cứu, khi họ hoàn toàn kiệt quệ về sức lực và quá nhiều bác sĩ đã mắc bệnh và phải ở nhà. Là quyết định cho sinh viên năm cuối trường Y tốt nghiệp sớm để có thêm một lượng bác sĩ mới để giúp bệnh viện trong cơn đại dịch này.
>>>
>>> Là khi mình và bạn bè trong ngành đều không dám về nhà hay gặp người nhà, vì bọn mình đã mặc định là chắc chắn đã bị hoặc sẽ bị nhiễm bệnh, chỉ là sớm hay muộn, và không đứa nào muốn để lây cho ba mẹ và ông bà. Cả tuần nay mẹ chồng mình đều tới nhà, nhưng chỉ được đứng bên ngoài cách vài mét và chỉ được nhìn và nói chuyện với hai đứa mình qua cửa sổ. Hôm qua bà lại đòi vào nhà, và Ian phải nói, “Mẹ không được để bị lây bây giờ, nếu chẳng may bị bệnh mà phải vào bệnh viện, thì mẹ phải vào một mình, và nếu phải lựa chọn giữa mẹ và một bệnh nhân khác trẻ hơn, thì chắc chắn bác sĩ sẽ đưa máy thở cho người kia, vì cơ hội sống cao hơn. Nếu chuyện đó xảy ra vì con lây cho mẹ thì con sẽ ko bao giờ tha thứ cho mình được”. Thế là bà lại phải quay ra.
>>>
>>> Là khi bọn mình phải sống trong nỗi sợ là sẽ lây bệnh cho chồng/vợ/người yêu, những người đang sống ngay trong nhà. Bạn bè mình có người phải xuống ở tầng hầm, ngủ giường riêng, có người phải ra thuê khách sạn hoặc airbnb ở, đứa nào có con thì phải gửi con về ở với ông bà và tuyệt đối không dám gặp con. Hai đứa mình vì cùng là bác sĩ nên không có đường nào thoát, và cứ mặc định là đứa nào bị trước cũng sẽ lây cho đứa kia thôi.
>>>
>>> Là khi dịch bệnh khiến người ta phải lường trước tình huống xấu nhất. Các bác sĩ đều đang hối hả lập di chúc, đặc biệt những ai đã có con. Vợ chồng phải dặn nhau trước là nếu đến lúc hoàn toàn hôn mê thì có nên đặt nội khí quản không, hay là cứ để cho ra đi thanh thản. Lời nói đùa mọi khi “Nếu em có chuyện gì thì anh cứ đi lấy vợ mới đi” trong thời điểm này lại thành ra nói thật.
>>>
>>> Là các ông bố bà mẹ có con đi làm trong bệnh viện là cứ như đang ngồi trên đống lửa. Mẹ chồng mình thì mua đủ thứ thuốc bổ khác nhau bắt hai đứa uống, và mỗi ngày đều tiếp tế lương thực, nhưng chỉ dám để trước cửa vì không được vào nhà gặp mặt. Mẹ đứa bạn mình, mỗi khi nó trực đêm là bà thức nguyên đêm nói chuyện cùng nó vì bà lo đến không ngủ được. Ba đứa khác thì năn nỉ nó xin nghỉ làm đến khi nào hết dịch rồi quay lại. Nhưng thời điểm này không ai nỡ xin nghỉ, vì trách nhiệm với bệnh nhân và cả trách nhiệm với đồng nghiệp nữa.
>>>
>>> Nhưng trong thời điểm khó khăn này, lại làm mình thêm trân quý những gì mà gia đình, bạn bè, và cộng đồng đang chung tay góp sức giúp bọn mình chống dịch:
>>>
>>> Là khi nhận được tin từ bệnh viện là chỉ còn đủ 1 khẩu trang cho mỗi bác sĩ, mình đã gửi tin nhắn cầu cứu đến một loạt bạn bè, hỏi xin nếu đứa nào còn khẩu trang thì cho mình mua lại. Vậy mà chỉ trong vòng mấy ngày, bọn bạn mình đã hỏi dò người quen và bằng cách nào đó mỗi đứa đều kiếm ra được vài chục khẩu trang gửi về cho mình. Ba mẹ cũng chạy khắp thành phố kiếm chỗ bán khẩu trang để gửi lên. Giờ vậy mà mình đã có đủ khẩu trang ít nhất đến khi có hàng mới về bệnh viện.
>>>
>>> Là khi hàng loạt các nhà hàng và dịch vụ giao thức ăn đều quyết định tặng phần ăn cho bác sĩ và y tá để bọn mình tập trung làm việc. Từ UberEats, Sweet Greens, rồi bao nhiêu tiệm bánh nổi tiếng, chỉ cần đưa thẻ ID bệnh viện ra là sẽ được ăn miễn phí, mà còn được giao tới tận bệnh viện nữa. Rồi thì nhãn hiệu giày và quần áo cũng tặng sản phẩm cho nhân viên y tế. Cả thành phố bây giờ đều dồn lực và hi vọng về các bệnh viện.
>>>
>>> Là khi cả thành phố hẹn nhau chiều nay đúng 7h cùng nhau vỗ tay cảm ơn và cổ vũ đội ngũ y tế trong bệnh viện. Tới đúng giờ, ngồi trong bệnh viện nhìn ra là thấy một loạt người dân đứng ở ban công vỗ tay náo nhiệt, và vẫn giữ đúng luật không đi ra đường và không đứng gần nhau, lại cảm thấy ấm lòng hơn bao giờ hết.
>>>
>>> Và vì tất cả những điều đó, mình tin là NYC sẽ qua được đại dịch này. Cuộc chiến này còn kéo dài bao lâu nữa thì không ai biết được, nhưng Covid-19 sẽ qua đi, và thành phố này sẽ trở lại như xưa, vì ở đây có những con người luôn hết mình vì nó và luôn có một niềm tin bất diệt vào thành phố không bao giờ ngủ.
>>>
>>> Bài viết cho một tháng 3 đầy bão táp”
>>>
>>> N Phuong
The Following 6 Users Say Thank You to longhue For This Useful Post:
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. Vì một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hãy ghé thăm chúng tôi, hãy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.