Bối cảnh: Budapest thành tâm điểm một ván cờ ba cạnh
Budapest được cho là đang chuẩn bị đón Vladimir Putin trong chuyến đi có khả năng gặp Donald Trump. Một cuộc gặp như thế sẽ là biểu tượng của ba lực đẩy đang thách thức trật tự phương Tây: Nga – Trump – Orbán.
Tin đồn “ám mưu ám sát”: thông tin đúng lúc cho một lối thoát
Ngay trước chuyến đi, xuất hiện bài viết dẫn lời cựu sĩ quan tình báo Nga Andrei Bezrukov cảnh báo rằng tình báo Anh có thể đứng sau một chiến dịch ám sát nếu Putin đến Hungary. Bài viết nêu rõ không có bằng chứng độc lập, và chính người đưa tin không cung cấp chứng cứ.
Tuy nhiên, về mặt chính trị, thông tin chưa xác minh này lại mang tác dụng như một “lá bùa an ninh”: nếu Putin không đến Budapest, ông có thể nói “vì lý do an ninh” để giữ thể diện.
Lệnh bắt của ICC và “tấm thảm đỏ” của Budapest
Hungary tuyên bố bảo đảm an toàn tuyệt đối cho Putin, dù còn là thành viên ICC đến năm 2026 – về nguyên tắc, có nghĩa vụ thi hành lệnh bắt. Chính phủ Viktor Orbán lại tỏ ra phớt lờ nghĩa vụ, sẵn sàng “trải thảm đỏ”.
Hệ quả: EU phẫn nộ, coi đây là hành động phá vỡ cam kết quốc tế và làm sâu rạn nứt nội bộ phương Tây.
Vì sao tin đồn lại “hợp thời”?
Nếu tới Budapest, Putin đối mặt rủi ro pháp lý – uy tín.
Nếu không tới, ông dễ bị xem là yếu thế.
Đẩy tin an ninh lên trước ngưỡng quyết định giúp ông rút lui trong danh nghĩa bảo toàn an toàn quốc gia, củng cố hình ảnh “lãnh tụ bị săn đuổi” – mô-típ quen thuộc trong tuyên truyền Nga.
Ý nghĩa tuyên truyền: biến thế bị cáo buộc thành thế nạn nhân
Mỗi khi bị dồn ép, Điện Kremlin thường sử dụng cáo buộc chưa kiểm chứng để đảo trục câu chuyện. Nhắm vào London – thay vì Washington – cũng là một tính toán: hình ảnh “nước Anh mưu mô” đã ăn sâu trong công chúng Nga sau các vụ Skripal, Litvinenko.
Khi nỗi sợ được gieo đủ sâu, tính chính danh trong nước của Putin tăng lên, giúp chính quyền siết chặt trong tên gọi “an ninh quốc gia”.
Ván đàm phán: Donetsk đổi lấy rút bớt ở Zaporizhzhia – Kherson?
Thông tin hành lang cho biết trong một cuộc điện đàm gần đây với Donald Trump, Putin ngỏ ý: Ukraine trao toàn quyền Donetsk cho Nga để đổi lấy rút bớt ở Zaporizhzhia và Kherson.
So với đòi hỏi trước đây (cả Donetsk lẫn Luhansk), đề nghị này được mô tả là “ít cực đoan hơn”.
Một số cố vấn thân Trump được nói là thúc ép Kyiv nhượng Donetsk vì “đa số nói tiếng Nga”.
Phía châu Âu coi đó là “đổi chân lấy hư không” – nhượng bộ lãnh thổ không tạo ra hòa bình, chỉ mở đường cho đòi hỏi tiếp theo.
Bài học lịch sử Sudetenland 1938 cho thấy: **“xoa dịu” kẻ xâm lược thường chỉ mua thêm thời gian cho cuộc chiến lớn hơn.
Budapest – sân khấu Putin khó kiểm soát
Với một nhà lãnh đạo đặt nặng kiểm soát hình ảnh, Budapest – nơi phương Tây theo dõi sát – là sân khấu rủi ro. Rút lui với lý do an ninh vừa né lệnh bắt, vừa tránh bị bẽ mặt, lại giữ nhịp tuyên truyền “bị truy sát”.
Vàng tăng: ai cười to nhất?
Giữa lúc thế giới toát mồ hôi vì vàng lập đỉnh (giả định quanh 4.300 USD/oz), ở Moscow có người mỉm cười: Ngân hàng Trung ương Nga.
Sau trừng phạt, Nga tăng tích lũy vàng trong nước; ước tính hơn 2.300 tấn – tài sản khó phong tỏa, không phụ thuộc USD/SWIFT. Khi vàng tăng, giá trị dự trữ phình to, tạo “đệm” tài chính – tâm lý cho Kremlin giữa bão địa chính trị.
Thông điệp giản dị: ai tích sản vàng lâu dài thì được “rủi ro trả lãi” trong thời khắc biến động.
Kịch bản sắp tới
Putin hoãn Budapest vì “an ninh”: giữ thể diện, tiếp tục đàm phán gián tiếp qua kênh Trump.
Đến Budapest: Orbán ghi điểm với Moscow, EU nổi sóng; rủi ro pháp lý – truyền thông cao.
Đẩy nhanh “đổi đất lấy hưu chiến”: vấp lằn ranh đỏ của Kyiv; phương Tây chia rẽ sâu hơn.
Câu chuyện “âm mưu ám sát ở Budapest” vượt xa phạm vi một tin đồn: đó là công cụ chính trị để điều khiển nhịp sự kiện, che mờ lệnh bắt của ICC, và neo tâm lý “bị bao vây” trong nước Nga.
Hòa bình không đến từ việc cắt đất; nó chỉ đến khi răn đe đủ mạnh buộc kẻ xâm lược chấp nhận giới hạn. Trong khi chờ một cục diện mới, thông tin sẽ còn là vũ khí sắc bén – nơi ranh giới giữa sự thật và tuyên truyền tiếp tục bị kéo căng theo lợi ích của những người chơi.
Mở màn: Khi biểu tượng lấn át thực chất
Những ngày qua, truyền thông và mạng xã hội rộ tin “Mỹ sẽ bán tên lửa Tomahawk cho Ukraine”. Các tiêu đề giật gân lập tức biến câu chuyện thành một “chiến thắng” mang tính biểu tượng cho Kyiv. Nhưng với người quan sát tỉnh táo, lớp sơn biểu tượng ấy lại che đi một thực tế khó nuốt: đây giống một quả hoả mù chính trị hơn là một chính sách có hiệu lực.
Không có văn kiện, không có ràng buộc
Chưa có văn bản chính thức được Quốc hội thông qua về chuyển giao Tomahawk cho Ukraine.
Theo luật xuất khẩu vũ khí của Mỹ, các hệ thống tầm xa như Tomahawk phải qua quy trình Lầu Năm Góc – Quốc hội – thông báo chính thức.
Việc “loan tin” trong khi thiếu tất cả các bước ràng buộc cho thấy đây nhiều khả năng chỉ là một thông điệp chính trị hướng nội, nhằm chứng minh rằng chính quyền “vẫn cứng rắn” – trên… mặt báo.
Phía sau Tomahawk: Những mảnh ghép có lợi cho Moscow
Trong lúc đám đông còn tranh cãi về Tomahawk, một chuỗi động thái khác lại diễn ra lặng lẽ – nhưng tác dụng thực tế thì rõ rệt:
Nới một phần trừng phạt với Belarus – “hậu phương quân sự” thân cận của Nga.
Làm chậm hỗ trợ phòng không cho Ukraine, khiến Kyiv hụt hơi ở một số hướng chiến trường.
Đình chỉ chia sẻ dữ liệu vệ tinh chiến thuật cho NATO, viện cớ “an ninh quốc gia”.
Những “món quà” này ghép lại thành bức tranh giảm sức răn đe của phương Tây, đồng thời nới khoảng thở cho Moscow.
Công thức quen thuộc: Tạo khói – đánh tráo thực tế
Đây không phải lần đầu. Khi bị chỉ trích vì trì hoãn viện trợ, đã từng xuất hiện lời khẳng định về một “gói viện trợ lớn nhất lịch sử” – gói đó không bao giờ thành hình. Kỹ thuật cốt lõi là:
Bơm một biểu tượng (Tomahawk) để chiếm sóng dư luận.
Âm thầm nới lỏng – tháo dỡ các thiết chế răn đe.
Đẩy công chúng vào cuộc tranh cãi về điều không tồn tại, bỏ quên những quyết định đang có hiệu lực.
Người Nga gọi đó là маскировка (maskirovka) – nghệ thuật ngụy trang chiến lược.
Vì sao hoả mù lại hiệu quả?
Biểu tượng dễ lan truyền hơn quy trình pháp lý khô khan.
Tâm lý mong chiến thắng nhanh khiến công chúng dễ tin thông điệp mạnh dù thiếu bằng chứng.
Thuật toán mạng xã hội ưu tiên nội dung gây phấn khích, vô tình khuếch đại hoả mù.
Ai hưởng lợi?
Nếu chỉ nhìn vào kết quả trên mặt đất:
Ukraine không có Tomahawk trên tay, lá chắn bầu trời bị hụt nhịp.
NATO ít dữ liệu thời gian thực hơn để phối hợp.
Belarus nhẹ gánh trừng phạt, Nga dễ xoay trục hậu cần.
Bài toán “ai thắng ai thua” vì thế tự trả lời.
Bài học truyền thông chiến lược
Đừng tranh cãi về cái chưa tồn tại: hỏi thẳng “văn kiện ở đâu, quy trình tới đâu?”.
Theo dõi chỉ số thực thi: chương trình phòng không, đạn – radar – tên lửa đã đến chưa, đến bao nhiêu.
Tách biểu tượng khỏi chính sách: Tomahawk là vũ khí; chính sách là chuỗi quyết định có ràng buộc pháp lý và ngân sách.
Kết luận: Hoả mù không thay thế được răn đe
Tomahawk – đúng hơn là câu chuyện Tomahawk – đang hoạt động như một đốm khói che khuất thực tế khó chấp nhận: những quyết định hữu hình lại mang lợi ích hữu hình cho Moscow. Tranh cãi về biểu tượng không làm Ukraine mạnh hơn, và cũng không khiến phương Tây đoàn kết hơn.
Trong thế giới thật, răn đe không đến từ các dòng tít, mà từ đạn – khiên – dữ liệu – kỷ luật được triển khai đúng thời điểm. Khi ta để hoả mù dẫn đường, người hưởng lợi luôn là kẻ đứng phía sau màn khói.