Sĩ quan cảnh sát Tha Peng đã vượt biên sang Ấn Độ cho biết mặc dù anh rất nhớ gia đình, nhưng anh vẫn rất sợ và không muốn quay trở lại Myanmar.
Khi Tha Peng nhận chỉ thị từ cấp trên về việc giải tán đám đông biểu tình ở thị trấn Khampat, Myanmar bằng súng tiểu liên vào ngày 27/2, hạ sĩ quan cảnh sát này cho biết anh đã từ chối nhận lệnh.
"Ngày hôm sau, một sĩ quan đã liên hệ với tôi để hỏi lại một lần nữa rằng tôi có chịu nổ súng vào người biểu tình hay không", Tha Peng kể lại. Hạ sĩ quan cảnh sát 27 tuổi này đã từ chối một lần nữa, sau đó dứt khoát từ chức.
Ngày 1/3, Tha Peng đã quyết định dứt áo ra đi, bỏ lại gia đình gồm vợ và hai cô con gái nhỏ ở lại Khampat. Tha Peng mất 3 ngày liền để di chuyển đến vùng biên giới giữa Myanmar và Ấn Độ, sau đó anh đã trốn sang bang Mizoram ở vùng Đông Bắc Ấn Độ. Tha Peng chủ yếu đi vào ban đêm để tránh bị phát hiện.
"Tôi không còn lựa chọn nào khác", Tha Peng nói với Reuters trong cuộc phỏng vấn hôm 9/3. Để bảo vệ danh tính, sĩ quan cảnh sát này chỉ đồng ý cho hãng thông tấn của Anh sử dụng một phần tên của mình, nhưng Reuters đã xác nhận thẻ cảnh sát và căn cước của anh.
Tha Peng cho biết anh và 6 đồng nghiệp khác đã không phục tùng mệnh lệnh của cấp trên hôm 27/2, nhưng không nêu tên sĩ quan cấp trên này.
Reuters chưa thể xác minh câu chuyện, nhưng điều này trùng khớp với tài liệu mật nội bộ của cảnh sát ở Mizoram, 4 sĩ quan cảnh sát Myanmar vượt biên sang Ấn Độ hôm 1/3 cũng thuật lại với cảnh sát địa phương câu chuyện tương tự.
Các cảnh sát vượt biên cho biết: "Khi phong trào bất tuân dân sự gia tăng, cùng với đó là các cuộc biểu tình phản đối đảo chính và chính quyền quân sự nổ ra ở nhiều nơi, chúng tôi đã nhận được chỉ thị nổ súng bắn người biểu tình. Thế nhưng chúng tôi không thể và không dám nổ súng vào những công dân của đất nước, những người biểu tình ôn hòa".
Ông Biden lập kỉ lục "né tránh" báo giới: Nước Mỹ hoang mang, truyền thông sốt ruột
Chính quyền quân sự của Myanmar đã từ chối trả lời câu hỏi của Reuters về vấn đề này, trong khi khẳng định rằng họ đang hành động hết sức kiềm chế để xử lý cái mà họ gọi là "phong trào của những người biểu tình bạo động". Chính quyền quân sự cũng cáo buộc người biểu tình tấn công cảnh sát và gây tổn hại đến tình hình an ninh, ổn định của quốc gia.
Tha Peng là một trong những trường hợp cảnh sát Myanmar bỏ xứ ra đi - sau khi bất tuân mệnh lệnh của cấp trên - đầu tiên xuất hiện được báo chí đưa tin.
Các cuộc biểu tình phản đối cuộc đảo chính và chính quyền quân sự vẫn tiếp tục nổ ra khắp Myanmar dù bị lực lượng an ninh trấn áp. Hơn 60 người biểu tình đã thiệt mạng và hơn 1.800 người bị giam giữ, theo số liệu của Hiệp hội Hỗ trợ Tù nhân Chính trị.
Trong số những người bị bắt giữ có nhà lãnh đạo bị lật đổ của chính quyền dân sự, bà Aung San Suu Kyi.
Những người bỏ xứ
Khoảng 100 người từ Myanmar, chủ yếu là cảnh sát và gia đình họ, đã vượt biên sang Ấn Độ kể từ sau khi phong trào biểu tình nổ ra, theo một quan chức cấp cao của Ấn Độ. Một số người đã "nương nhờ" ở quận Champhai của bang Mizoram, nằm giáp biên giới với Myanmar.
Tha Peng đã cung cấp cho phóng viên Reuters một tấm ảnh không ghi ngày tháng, trong đó anh mặc đồng phục cảnh sát Myanmar. Anh nói rằng mình đã gia nhập lực lượng cảnh sát từ 9 năm trước.
Tha Peng cho biết, theo quy định của cảnh sát, những người biểu tình phải bị trấn áp bằng đạn cao su hoặc bị bắn vào dưới đầu gối. Thế nhưng cấp trên đã lệnh cho anh và các đồng nghiệp "nổ súng bắn đến khi người biểu tình chết hẳn".
Ngun Hlei, một cảnh sát ở thành phố Mandalay, cũng kể một câu chuyện tương tự. Tuy nhiên, sĩ quan cảnh sát 23 tuổi này không nói rõ thời gian nhận được chỉ thị nổ súng vào người biểu tình, và cũng không nêu rõ rằng lệnh này có yêu cầu anh giết người hay có bất cứ thương vong nào không.
Tha Peng và Ngun Hlei cho biết họ tin rằng cảnh sát đang hành động theo mệnh lệnh của quân đội Myanmar, hay còn được biết đến với tên gọi là Tatmadaw. Tuy nhiên, họ không cung cấp bằng chứng cho phát ngôn của mình.
Theo tài liệu mật của cảnh sát Mizoram, 4 sĩ quan cảnh sát Myanmar bỏ xứ khác cũng có ý kiến tương tự.
Những người này cáo buộc: "Quân đội đã gây áp lực lên lực lượng cảnh sát - những người trực tiếp đối đầu với người biểu tình".
Ngun Hlei cho biết anh đã bị cấp trên khiển trách vì bất tuân mệnh lệnh và sau đó bị chuyển công tác. Anh đã tìm kiếm sự giúp đỡ trên mạng và tìm đường đến làng Vaphai của bang Mizoram hôm 6/3 vừa qua. Hành trình vượt biên sang Ấn Độ đã tiêu tốn của Ngun Hlei khoảng 200.000 kyat Myanmar (tương đương 143 USD).
Mặc dù được bảo vệ bởi lực lượng bán quân sự Ấn Độ, khu vực biên giới Ấn Độ-Myanmar có một "chế độ di chuyển tự do", cho phép người từ Myanmar tiến sâu vài dặm vào lãnh thổ của Ấn Độ mà không cần phải có giấy phép lữ hành.
"Tôi không muốn trở lại"
Dal, 24 tuổi, từng là một nữ sĩ quan cảnh sát ở thị trấn bên sườn núi Falam, Tây Bắc Myanmar. Công việc của cô chủ yếu là hành chính, bao gồm việc lập danh sách những người bị cảnh sát giam giữ. Nhưng khi các cuộc biểu tình gia tăng sau cuộc đảo chính, Dal cho biết cô đã nhận lệnh bắt giữ những người phụ nữ tham gia biểu tình - một mệnh lệnh mà cô đã từ chối.
Lo sợ bị bỏ tù vì đứng về phía những người biểu tình và phong trào bất tuân dân sự của họ, Dal cho biết cô đã quyết định chạy trốn khỏi Myanmar.
Cả Tha Peng, Ngun Hlei và Dal đều khẳng định rằng có rất nhiều cảnh sát ủng hộ người biểu tình, nhưng "không có ai lãnh đạo họ".
Giống như một số người vượt biên trong những ngày gần đây, cả ba đều đang sống rải rác trong địa bàn Champhai và được một mạng lưới các nhà hoạt động địa phương hỗ trợ.
Nữ tu Myanmar quỳ gối, xin lực lượng an ninh đừng bắn người biểu tình: "Hãy bắn tôi!"
Tuần trước, ông Saw Htun Win, phó ủy viên quận Falam của Myanmar đã viết thư gửi Phó ủy viên Maria C T Zuali - quan chức chính phủ cấp cao nhất của Champhai, yêu cầu địa phương này trả lại 8 cảnh sát đã vượt biên sang Ấn Độ cho họ "để duy trì mối quan hệ hữu nghị giữa hai nước láng giềng."
Bà Zuali cho biết bà đã nhận được bức thư này và cung cấp bản sao của bức thư cho Reuters.
Zoramthanga, lãnh đạo bang Mizoram, nói với Reuters rằng chính quyền của ông sẽ cung cấp thực phẩm và nơi cư trú tạm thời cho những người chạy trốn khỏi Myanmar, còn quyết định về việc đưa những người này hồi hương phải phụ thuộc vào chính phủ liên bang của Ấn Độ.
Tha Peng cho biết mặc dù anh rất nhớ gia đình, nhưng anh vẫn rất sợ quay trở lại Myanmar.
"Tôi không muốn quay lại" - đôi mắt Tha Peng nhìn xa xăm về phía những ngọn đồi xanh trải dài khắp Myanmar.
VietBF @ Sưu tầm