- Tay đeo băng đỏ tự quản, người tù 40 tuổi được trích xuất ra gặp tôi đang đứng ở cửa phòng khách. Ánh mắt dõi vào khoảng sân phía trước. Tôi đã hỏi anh nhìn thấy gì trong cái nắng rất thưa ở sân trại giam lúc này, anh nói đang hình dung gương mặt vợ!
Dịp đặc xá 2/9 năm nay, anh không được ân giảm để về với gia đình, mặc dù đã trả án được 2/3 thời gian, được cán bộ quản giáo ghi nhận cải tạo tốt. Cảm giác buồn, ngậm ngùi nhưng nghĩ đến số tiền 286 triệu đồng chiếm đoạt trái phép, còn chưa có khả năng hoàn trả, anh lại đành an phận.
Trung đội trưởng trinh sát và 3 tấm bằng đại học
Cuộc đời vốn luôn dành cho ta những bất ngờ không hẹn trước. Khi gặp Vũ Xuân Đông tại phân trại K2, Trại giam Vĩnh Quang, tỉnh Vĩnh Phúc, tôi không hề biết rằng giữa tôi và anh lại có một sự kết nối khá trùng hợp.
Anh từng là cựu sinh viên trường Đại học Luật, sau khi tốt nghiệp ra trường, trong số bạn bè cùng khóa thân thiết của anh có những người được mời ở lại trường làm giáo viên. Cho đến khi anh phạm tội, vào trại giam thụ án, những người bạn đó thỉnh thoảng vẫn ghé thăm, động viên. Và thật tình cờ, những người bạn đó của anh lại chính là thầy giáo dạy tôi tại trường đại học. Câu chuyện giữa tôi với người tù vốn rất ít nói được bắt đầu từ sự kết nối gần gũi này.
Vũ Xuân Đông sinh năm 1972, quê ở Yên Lạc, Vĩnh Phúc. Năm 18 tuổi, Đông thi đỗ Đại học Giao thông vận tải nhưng vì nhà nghèo, không đủ điều kiện đi học nên anh đăng ký nhập ngũ. Đông được điều động vào đơn vị bộ đội biên phòng chuyên chống bạo loạn ở tỉnh Hoàng Liên Sơn (cũ). Một năm sau, anh được cử đi học sĩ quan biên phòng. Tốt nghiệp ra trường, Đông tự hào mang trên vai quân hàm thiếu úy và được phân công làm trung đội trưởng trinh sát.
Sau đó 2 năm, Đông xuất ngũ, trở về Hà Nội, tiếp tục thực hiện giấc mơ bước chân vào giảng đường đại học. Không mất quá nhiều thời gian để lục tìm lại những kiến thức cũ và bổ sung lượng kiến thức mới, Đông thi đỗ cùng lúc 2 trường đại học là Kinh tế Quốc dân và Giao thông Vận tải. Cầm trong tay 2 tấm bằng tốt nghiệp loại khá, Đông vẫn chưa yên tâm, anh tự trang bị thêm cho mình kiến thức về luật pháp tại trường Đại học Luật. Với bản lý lịch đẹp như mơ này, Đông cũng chẳng ngờ, có một ngày mình lại sa chân vào chốn lao tù.
Ranh giới bị xóa nhòa
Học rộng biết nhiều, công việc của Đông khá thuận lợi. Từ hai bàn tay trắng, anh gây dựng cho mình một cuộc sống gia đình ổn định. Đông kể, lúc mới ra trường, anh làm kế toán ở Công ty Cổ phần Phương Đông, chuyên quản lý tổ chức nhà hàng, khách sạn. Một thời gian sau, anh chuyển sang làm trưởng phòng kinh doanh cho một tập đoàn của Đài Loan chuyên đầu tư về bất động sản. Khoảng đầu năm 2002, Đông được nhận vào làm kế toán cho Công ty Cổ phần Vigracera.
Chỉ trong thời gian ngắn, Đông đã biển thủ số tiền hơn 800 triệu đồng. Những kiến thức, hiểu biết về chuyên môn, pháp luật mà anh tự trang bị cho mình, không giúp anh vượt qua được ranh giới mong manh của trắng, đen, tốt, xấu; Không giúp anh tỉnh táo và lý trí trước sự cám dỗ của đồng tiền, mà trớ trêu thay, lại trở thành yếu tố để anh không được xem xét giảm nhẹ hình phạt. Những ngày thi hành án dài đằng đẵng, Đông đã suy nghĩ, dẵn vặt ghê gớm về những việc mình làm. Chỉ một phút đánh mất mình, anh phải trả giá bằng 11 năm tù, đẩy gánh nặng cơm áo và trách nhiệm tinh thần lên đôi vai nhỏ bé của vợ.
Trước mặt tôi, Đông ngồi nắm chặt hai bàn tay, nhắc đi nhắc lại câu nói: "Cuộc đời đúng là không nói trước được điều gì...".
Còn lại một tình yêu
Đông kể, vợ anh là con nhà võ, bố là sĩ quan đặc công, sau khi nghỉ hưu, ông mở một trung tâm huấn luyện karate tại Thái Hà (Hà Nội). Vợ anh được cha truyền con nối, cô ấy dạy võ vào mỗi buổi chiều tối từ 5 - 7h. Nhưng từ khi anh vào trại, trở thành trụ cột chính của gia đình, vợ anh phải bươn chải kiếm sống thêm bằng nghề buôn bán quần áo.
Nhớ lại ngày mới thi hành án, con trai đầu lòng của vợ chồng anh vừa tròn 5 tuổi. Con gái thứ hai được 6 tháng đang tượng hình trong bụng mẹ.
Còn tại phiên tòa cách đây 7 năm về trước, điều khiến anh day dứt nhất mỗi khi nghĩ đến là ánh mắt trĩu nặng của người vợ trẻ. Sinh con được 3 tháng, vợ anh đã bắt xe ô tô, bế con lên trại thăm chồng. Bao nhiêu cảm xúc chất chứa không nói thành lời, vợ anh chỉ ôm con mà khóc.
Đông lại nhìn ngược ra khoảng sân nhạt nắng và nói: "Suốt 7 năm ròng rã, cô ấy đã giữ trọn đạo hiếu thay tôi chăm sóc hai bên cha già mẹ yếu, một mình xoay xở nuôi dạy các con khôn lớn. Dù đi lại xa xôi, vất vả, tốn kém nhưng cô ấy vẫn đều đặn đưa các con lên trại thăm tôi. Ra tù, tôi sẽ phụ giúp vợ công việc làm ăn, buôn bán để đỡ đần cho cô ấy phần nào".
Đông ghi vào sổ tay của tôi mấy dòng chữ để nhờ tôi nhắn gửi về cho vợ. Anh đã viết: "Trong mất mát, đắng cay, còn lại một tình yêu của anh dành cho em. Có em, anh mới có đủ ý chí và nghị lực để làm lại cuộc đời...".
Với những day dứt, dằn vặt đã qua và hạnh phúc đang ở phía trước, tôi có niềm tin rằng Đông sẽ trở lại, với một cuộc đời mới, tươi sáng hơn.
Sáng 29/8, Văn phòng Chủ tịch nước phối hợp với Bộ Công an, Bộ Ngoại giao, TAND tối cao và các cơ quan có liên quan tổ chức họp báo công bố các Quyết định của Chủ tịch nước về công tác đặc xá năm 2011.
Trung tướng Lê Quý Vương, thứ trưởng Bộ Công an cho biết, năm 2011, có 10.244 phạm nhân đang chấp hành hình phạt tù, 291 người đang được hoãn, tạm đình chỉ chấp hành hình phạt tù có đủ điều kiện được đặc xá lần này. Theo đó, tổng số tiền các phạm nhân đã nộp trong đợt đặc xá lần này là 158 tỷ 981 triệu đồng.
Trong số 11 phạm nhân người nước ngoài được đặc xá lần này, có 4 phạm nhân quốc tịch Trung Quốc, 3 phạm nhân quốc tịch Lào, 1 phạm nhân quốc tịch Mỹ, 1 phạm nhân quốc tịch Ấn Độ, Canada 1 và 1 phạm nhân Australia.
Hồng Anh
theo bee