|
Jürgen Klinsmann: Từ cậu bé bán bánh mỳ đến HLV Đội Tuyển Mỹ
09-11-2011
|
#1
|
|
R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư
Join Date: Mar 2008
Posts: 43,284
Thanks: 1
Thanked 1,016 Times in 490 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 0 Post(s)
Rep Power: 61
|
Sau 2 năm vắng bóng trên băng ghế huấn luyện, Jürgen Klinsmann đã trở lại khi ông vừa được Liên đoàn bóng đá Mỹ mời dẫn dắt đội tuyển quốc gia nước này, thay cho ông Bob Bradley. Xuất thân từ một cậu bé bán bánh mỳ ở nước Đức, Klinsmann đã trở thành một trong những nhân vật nổi tiếng bậc nhất làng thể thao Mỹ.
Người thợ làm bánh mì và tay săn bàn thiên bẩm
Sau thế chiến thứ hai, kinh tế nước Đức rơi vào hoàn cảnh hết sức khó khăn. Những người lao động bình thường phải rất vất vả để kiếm sống. Điều đó cũng không là ngoại lệ với một người vô danh như Siegfried Klinsmann. Siegfried đã phải làm việc nhiều nơi trước khi dừng lại ở Goeppingen, bang Baden-Wuerttemberg, nơi ông hành nghề làm bánh mỳ và thầy dạy thể dục dụng cụ.
Với bốn người con trai, Siegfried hình dung ra viễn cảnh sẽ có một đội thể dục gia đình. Tuy vậy, người con trai thứ hai của ông, Jürgen Klinsmann, lại tỏ ra thích thú với quả bóng di động hơn là những dụng cụ cố định. Quan sát tỉ mỉ Jürgen chơi bóng, Siegfried nhận thấy rằng con trai mình thật sự có năng khiếu bóng đá. Loại bỏ những bài tập thể dục bắt buộc, ông để Jürgen tự do theo đuổi trái bóng tròn.
Tám tuổi, Klinsmann bắt đầu chơi bóng cho đội trẻ TB Gingen, một đội bóng nghiệp dư địa phương. Có một câu chuyện nổi tiếng rằng trong trận đấu giữa TB Gingen và SV Aichelberg, Klinsmann đã ghi đến 16 bàn trong trận thắng 20-0 của TB Gingen. Hơn thế nữa, kết thúc mùa giải ấy, cậu bé mới 9 tuổi này ghi được tổng cộng 106 bàn thắng. Không còn nghi ngờ gì nữa, Klinsmann là một tay săn bàn thiên bẩm.
Năm 1978, khi Jürgen lên 14 tuổi, ông Siegfried sở hữu được tiệm bánh mì ở Botnang, vùng ngoại ô thành phố Stuttgart, thủ phủ bang Baden-Wuerttemberg. Gia đình Klinsmann chuyển đến đó sinh sống. Ngoài những giờ tập đá bóng, Jürgen có thêm một công việc nữa là phụ giúp gia đình trông coi tiệm bánh mỳ. Từ hai bàn tay trắng, bằng sức lao động của mình, ông Siegfried đã gầy dựng nên một gia đình với khả năng kinh tế và đời sống đi vào ổn định. Chính vì thế, ông hiểu rõ giá trị của việc lao động chăm chỉ, thái độ làm việc, và cả ý thức, trách nhiệm với gia đình.
Chính điều này đã tác động lớn đến sự nghiệp của Jürgen sau này, giúp anh trở thành một cầu thủ mẫu mực, giàu sức chiến đấu và khát khao chiến thắng, một huấn luyện viên hết mình vì công việc, và một người đàn ông trong gia đình đầy trách nhiệm. Trong cuốn sách viết về Klinsmann, tác giả Michael Horeni đã dẫn lại lời dạy của người cha Siegfried dành cho Jürgen: “Hãy trung thực trong thi đấu, khiêm tốn trong chiến thắng, chấp nhận thất bại mà không đố kị, và luôn có thái độ đứng đắn”. Và khi giã từ cõi đời vào năm 2005, có lẽ người thợ làm bánh mì này đã rất mãn nguyện về đứa con trai của mình.
 | | Klinsmann (trái), cùng với Loew, đã đặt những viên gạch đầu tiên cho việc tái thiết đội tuyển Đức- Ảnh Getty |
Sự nghiệp cầu thủ lừng lẫy
Dẫu cho lấy được tấm bằng Diploma cho nghề làm bánh mì năm 18 tuổi, nhưng đứa con trai thứ hai, Jürgen, của ông Siegfried Klinsmann vẫn không nối nghiệp cha, mà trở thành cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp. Ngay từ những ngày đầu tiên đã cho thấy đó là lựa chọn đúng đắn, để rồi sau này Jürgen đã có một sự nghiệp cầu thủ lừng lẫy.
Năm 1980, sau khi gia nhập đội trẻ của Stuttgart Kickers được 2 năm, Klinsmann đã được gọi vào đội U-16 quốc gia, đội được dẫn dắt bởi huyền thoại Berti Vogts. Từ đó, sự nghiệp của anh thăng tiến nhanh chóng. Klinsmann được kí hợp đồng chuyên nghiệp lần đầu tiên năm 17 tuổi với Stuttgart Kickers để góp mặt cùng đội này chơi tại giải hạng Hai của Đức. Sau khi chứng kiến màn trình diễn ấn tượng của Klinsmann với 19 bàn thắng cho Kickers ở mùa giải 1983-1984, đội bóng đang chơi tại giải hạng Nhất VfB Suttgart đã đưa anh về sân Neckarstadion, tên gọi sân nhà của VfB lúc bấy giờ.
Ngay trong mùa giải đầu tiên, Klinsmann đã ghi đến 15 bàn thắng, trở thành cầu thủ ghi nhiều bàn thắng thứ hai cho VfB. Những mùa giải sau đó, sự tiến bộ không ngừng đã mang lại cho anh những thành công đầu tiên. Ngày 12/12/1987 đã trở thành một cột mốc đáng nhớ trong sự nghiệp của Klinsmann, anh được huấn luyện viên đội tuyển Tây Đức, ông Franz Beckenbauer, cho ra sân trong trận gặp Brazil tại Brasilia, đánh dấu lần đầu tiên khoác áo “Die Mannschaft”, để rồi 5 tháng sau đó, anh có bàn thắng đầu tiên ở đội tuyển quốc gia. Hơn thế nữa, cuối mùa giải ấy, chàng tiền đạo này được bầu là cầu thủ của năm của bóng đá Tây Đức.
Và rồi tên tuổi của Klinsmann lan rộng sang các giải bóng đá lớn ở châu Âu, được những “đại gia” như Barcelona, Inter Milan... để ý và mời gọi. Sau khi kết thúc mùa giải 1988-1989 trong màu áo VfB Stuttgart, anh lên đường sang Italia để đến với đội bóng sọc đen - xanh thành Milan, Inter, bắt đầu những năm tháng dài chơi bóng ở nhiều nước. Klinsmann là một trong số ít những cầu thủ Đức từng thi đấu tại 4/5 giải đấu mạnh hàng đầu châu Âu - gồm Đức, Italia, Pháp, và Anh. Và ở nước nào, anh cũng để lại những ấn tượng tốt đẹp trong lòng cổ động viên không chỉ qua những màn trình diễn trên sân cỏ, mà còn là sự thông thạo ngôn ngữ của những nước ấy, và những thái độ đứng đắn với mọi người, đức tính mà anh học từ người cha. Có lẽ vì vậy mà Klinsi, như theo cái cách mà cổ động viên gọi anh, trở thành một trong những cầu thủ Đức được nhiều người yêu thích nhất, từ khi còn là cầu thủ cho đến khi giã từ sự nghiệp thi đấu.
Tại Italia, Klinsmann từng giúp Inter vô địch UEFA Cup năm 1991. Sang Pháp, anh đưa Monaco vào đến bán kết Champions League năm 1994. Đến Anh, Klinsmann đã chinh phục được giới truyền thông và cổ động viên nước này, những người thường hiếm dành cho người Đức một mối thiện cảm nào, khi được bầu chọn là cầu thủ suất sắc nhất giải Ngoại hạng. Italia và Anh cũng là những mảnh đất ghi dấu những vinh quang của Klinsmann trong màu áo của đội tuyển quốc gia Đức khi lần lượt anh nâng cao chiếc cup vô địch tại World Cup 1990 và EURO 1996.
Nhắc đến Klinsmann, người ta nhớ đến đó là một cầu thủ đầy trách nhiệm, luôn chiến đấu đến phút cuối cùng. Đó là chàng tiền đạo tóc vàng với những bước chạy dũng mãnh, nhanh nhẹn mà mềm mại, có thể ghi bàn từ nhiều vị trí, trong lẫn ngoài vòng cấm, với nhiều kiểu dứt điểm đa dạng và tinh tế, từ vô lê, đánh đầu và nhất là kiểu “xe đạp chổng ngược” đặc trưng. Đó là hình ảnh của người luôn khát khao ghi bàn, khát khao chiến thắng mỗi khi chứng kiến anh lao mình xuống mặt cỏ như một chiến phi cơ sau những pha ăn mừng bàn thắng.
Thăng trầm nghiệp huấn luyện viên
Kết thúc EURO 2004, đội tuyển Đức không vượt qua vòng đấu bảng. Đó là một thất bại đáng hổ thẹn cho một đội tuyển từng ba lần vô địch thế giới và 3 lần vô địch châu Âu. Ông Rudi Völler ngậm ngùi rời chiếc ghế huấn luyện viên trưởng. Liên đoàn bóng đá Đức (DFB) tìm người thay thế. Hàng loạt những tên tuổi lão làng như Ottmar Hitzfeld, Jupp Heynckes, Otto Rehhagel... được nhắc đến nhưng rồi chiếc ghế trống vẫn không thuộc về họ.
Có người cho rằng những nhân vật này không nhận chức huấn luyện viên trưởng là vì họ không muốn tự làm khó mình bởi đội tuyển lúc này như một đống đổ nát. Hơn thế nữa, bóng đá Đức đang khan hiếm nghiêm trọng thế hệ kế cận, trong khi World Cup 2006, giải đấu được tổ chức trên sân nhà, đang đến gần. Và rồi DFB đã chọn Klinsmann, như cái cách từng chọn những “công thần” của “Die Mannschaft” trước kia cho vị trí huấn luyện viên đội tuyển quốc gia: Beckenbauer, Berti Vogts, Völler... với hy vọng Klinsmann sẽ mang về thành công như họ. Tuy nhiên, giới bóng đá, truyền thông, người hâm mộ lại không nghĩ vậy, họ tỏ ra hoài nghi bởi cho dù là một cầu thủ xuất sắc, Klinsmann chưa có tí kinh nghiệm trận mạc nào với tư cách là huấn luyện viên, đội tuyển lại đang trong tình thế rất khác. Nhưng Klinsmann biết mình phải làm gì.
Trong một khóa học huấn luyện viên bóng đá, Klinsmann gặp một Joachim Loew, người hiện nay đang dẫn dắt đội tuyển Đức. Sau những cuộc trao đổi, họ nhận ra rằng mình có nhiều điểm tương đồng trong triết lí bóng đá, và trong những ý tưởng xây dựng lại một đội tuyển Đức. Cả hai thấy rằng cần phải thay đổi triệt để đội tuyển, từ nhân sự đến lối chơi, trong đó nhấn mạnh những nhân tố trẻ và lối chơi tấn công. Loew, vượt qua ứng viên Ralf Rangnick, về làm trợ lí cho Klinsmann và họ đã cùng nhau bắt đầu những kế hoạch của mình.
Trước tiên, một bản kế hoạch xây dựng những trung tâm đào tạo cầu thủ trẻ trên toàn nước Đức được trình lên cho DFB và được chấp nhận. Tiếp đến, hàng loạt những cầu thủ còn rất trẻ như Robert Huth, Lukas Podolski, David Odonko... được trao cơ hội góp mặt ở đội tuyển. Sau đó là thay đổi lối chơi. Đội tuyển Đức dưới thời Klinsmann luôn lấy tấn công làm chủ đạo, chơi khoáng đạt và tốc độ, điều mà hiếm khi người ta nhìn thấy ở đội tuyển vốn mang dáng dấp của một cỗ xe tăng lầm lì trước đây. Phong cách đó cũng được áp dụng một cách có hệ thống cho các đội trẻ quốc gia như U-21 nhằm tạo nên một sự kế thừa, tránh sự đứt đoạn.
Tuy nhiên, những kết quả đầu tiên lại không mang nhiều dấu hiệu tích cực. Đội tuyển phải chịu nhận khá nhiều những thất bại trong các trận đấu giao hữu. Hơn thế, hàng thủ ngày càng lỏng lẻo và chưa thấy triển vọng cải thiện, cho dù hàng công chơi có nét và hiệu quá. Klinsmann ngày càng nhận nhiều sức ép và những lời chỉ trích, nhất là việc thường xuyên đi lại giữa Đức và Mỹ, làm việc qua internet. Vậy nhưng Klinsmann vẫn kiên định tin vào những lựa chọn của mình, chấp nhận áp lực và tiếp tục công việc.
Trồng cây rồi cũng có ngày hái quả. Đội tuyển Đức dưới sự dẫn dắt của Klinsmann và cánh tay phải đắc lực Loew đã trình diễn một bộ mặt khác hẳn, đầy tươi sáng tại World Cup 2006. Với lối chơi tấn công hấp dẫn, đội tuyển của nước chủ nhà, trước giải không được đánh giá cao, đã giành huy chương đồng. Đó được xem là một thành công trong hoàn cảnh hiện tại của bóng đá Đức. Và cũng là thành công đầu tay của Klinsmann.
World Cup 2006 kết thúc, hợp đồng giữa Klinsmann với DFB cũng hết hạn. Từ liên đoàn, các chuyên gia, cầu thủ cho đến người hâm mộ đều đồng lòng mong muốn Klinsmann tiếp tục công việc, theo đuổi cuộc cách mạng đang dang dở, mới chỉ chớm thành công. Nhưng ông đã nói lời tạm biệt khi thấy rằng năng lượng trong mình đã cháy hết cùng đội tuyển trong suốt hai năm dẫn dắt và đã đến lúc phải nghỉ ngơi để hồi phục.
Hai năm sau, khi mùa giải Bundesliga 2008-2009 bắt đầu, Klinsmann trở thành huấn luyện viên đội bóng số một nước Đức, Bayern Munich. Lúc này bóng đá Đức đã có những chuyển biến đáng kể, đội tuyển quốc gia là á quân EURO 2008, các tài năng trẻ ngày càng nhiều và tiến bộ hơn, triết lí tấn công cũng đã bắt đầu lan rộng sang nhiều câu lạc bộ ở Bundesliga. Những gì mà Klinsmann và Loew đã gầy dựng trước đây giờ được nhân rộng và tiến triển tích cực. Chính vì thế, người ta mong đợi ông sẽ mang về cho Bayern những sức sống mới.
Tuy nhiên, Bayern khác hoàn toàn với đội tuyển quốc gia bởi sức ép ở đây là lớn hơn nhiều. CLB phải thành công không chỉ trong nước mà còn ở đấu trường Champions League đầy khắc nghiệt. Áp lực lớn, kinh nghiệm hạn chế, lực lượng ở câu lạc bộ không được tăng cường cộng với những chấn thương, sự mất phong độ của những trụ cột ở những thời điểm quan trọng đã khiến thất bại đến với Klinsmann. Không đưa được Bayern vào sâu tại cúp châu Âu, có nguy cơ bị mất suất dự Champions League, Klinsmann bị ban lãnh đạo Bayern sa thải trước khi mùa bóng kết thúc. Một nốt trầm trong sự nghiệp cầm quân của ông.
- Mùa giải 1972-1973, Klinsmann ghi 106 bàn cho đội trẻ Gingen. Trong 4 năm chơi cho SC Geislingen từ lúc 10 đến 14 tuổi, Klinsmann ghi hơn 250 bàn thắng. Mùa giải 1983-1984, trong màu áo Stuttgart Kickers, Klinsmann ghi 19 bàn thắng trong 35 trận tại giải hạng Hai của Đức.
- “Tôi học lấy bằng trở thành thợ bánh mì chỉ để sớm bắt đầu chơi bóng chuyên nghiệp. Lời khuyên của cha tôi rất đơn giản rằng: Hãy lấy bằng trước đã, rồi sau đó hãy hẩy sang nghiệp cầu thủ” - Jürgen Klinsmann.
- Năm 1994, khi Klinsmann sang Anh đầu quân cho Totteham, Anthony - cây bút nổi tiếng của tờ Guardian (Anh) - đã viết một bài với nhan đề “Tại sao tôi ghét Jürgen Klinsmann”, trong đó ám chỉ việc Klinsi góp phần giúp Đức loại Anh tại World Cup 1990 ở Italia. Khoảng hai tháng sau đó, tờ Guardian lại cho đăng một bài báo khác cũng của Anthony về Klinsimann nhưng tiêu đề lần này là: “Tại sao tôi yêu Klinsmann”. Cuối mùa giải ấy, các nhà báo Anh bình chọn Klinsmann là cầu thủ suất sắc năm của bóng đá Anh. | |
Theo Thể Thao & Văn Hóa Online
|
|
|
09-11-2011
|
#2
|
|
R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư
Join Date: Mar 2008
Posts: 43,284
Thanks: 1
Thanked 1,016 Times in 490 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 0 Post(s)
Rep Power: 61
|
Jürgen Klinsmann: Từ cậu bé bán bánh mỳ đến HLV ĐT Mỹ (Kỳ 2)
Jürgen Klinsmann: Từ cậu bé bán bánh mỳ đến HLV ĐT Mỹ (Kỳ 2)
Là một tiền đạo lừng danh thi đấu cho nhiều đội bóng lớn ở châu Âu, là huấn luyện viên của đội tuyển Đức giàu truyền thống và sau đó là câu lạc bộ Bayern Munich danh tiếng, lại là người đang sinh sống tại Mỹ, Klinsmann cho thấy ông là người rất thích hợp với công việc dẫn dắt đội tuyển Mỹ, thay cho ông Bob Bradley.
Kỳ 2: Kỳ vọng của người Mỹ
Bóng đá Mỹ cần thay đổi
Mỹ là một cường quốc thể thao. Đó là điều không cần phải bàn cãi. Nhưng Mỹ chưa bao giờ được xem là cường quốc bóng đá. Đã nhiều năm, người Mỹ tự hỏi tại sao? Họ thiếu tiền ư? Không, nền kinh tế Mỹ là số một thế giới. Họ mới làm quen với bóng đá ư? Cũng không, Mỹ đã góp mặt ở World Cup đầu tiên năm 1930, còn trước cả những cường quốc bóng đá như Đức, Italia, Anh... Họ không quan tâm tới bóng đá ư? Cũng không nốt, 17 năm trước, các anh tài trên thế giới tụ hội về Mỹ để tham gia giải vô địch thế giới, World Cup 1994. Vậy thì vì đâu? Và rồi người Mỹ nhận ra rằng họ thiếu những con người tầm cỡ thế giới để biến tham vọng của họ thành hiện thực: Bóng đá Mỹ cũng phải ở đẳng cấp thế giới như nhiều môn thể thao khác của họ, chứ không thể dừng lại ở việc dành quyền tham dự World Cup, giải đấu mà từ năm 1990 đến này, họ chưa một lần vắng mặt.
Dù rằng đã có những cầu thủ Mỹ đến châu Âu thi đấu như Landon Donovan, Max Moore, Tim Howard, Brian McBride, Claudio Reyna... nhưng dấu ấn của họ để lại là tầm thường. Những danh thủ như Pele, Franz Beckenbauer, David Beckham, Lothar Matthäus, Torsten Frings... cũng đã, đang thi đấu tại giải nhà nghề Mỹ (MLS), nhưng họ đến hoặc theo tiếng gọi đồng tiền, hoặc vì tuổi đã cao, hơn là góp phần vào sự phát triển của bóng đá Mỹ, và hơn hết, họ không có đóng góp gì đội tuyển quốc gia, một trong những mối quan tâm lớn nhất của liên đoàn bóng đá Mỹ. Trong khi đó, Mỹ vừa phải nhận thảm bại 2-4 trước Mexico tại cúp vàng CONCACAF 2011 vừa qua, thất bại đã khiến cho ông Bob Bradley phải rời chiếc ghế huấn luyện viên trưởng. Đội tuyển cần một người mới. Và một người hội tụ đủ những yếu tố mà họ cần: Kinh nghiệm, đẳng cấp, am hiểu bóng đá Mỹ, biết phát triển đội tuyển theo chiều sâu và có phong cách Mỹ. Người đó là Klinsmann.
 | | Klinsmann được kỳ vọng sẽ mang lại làn gió mới cho đội tuyển Mỹ- Ảnh Getty |
Klinsmann là sự lựa chọn hợp lý
Thật vậy, tuy khoảng thời gian làm huấn luyện viên của Klinsmann là chưa nhiều nhưng kinh nghiệm cầm quân của ông không hẳn là ít. Từng chơi bóng dưới sự dẫn dắt của nhiều huấn luyện viên tên tuổi như Franz Beckenbauer, Berti Vogts, Giovanni Trappatoni, Arsene Wenger, Otto Rehhagel..., Klinsmann được tiếp cận với nhiều hệ thống chiến thuật đa dạng, từ lối chơi phòng ngự kiểu Italia với Trappatoni, thực dụng của những người Đức với Beckenbauer, Vogts..., hay lối chơi tấn công hào hoa phong cách Pháp với Wenger. Trong khi đó, việc trực tiếp dẫn dắt đội tuyển Đức tại một giải đấu lớn như World Cup 2006, và câu lạc bộ danh tiếng Bayern Munich thi đấu tại Bundesliga lẫn giải đấu khắc nghiệt Champions League, dù thành công lẫn thất bại, đã giúp Klinsmann tích lũy được rất nhiều kinh nghiệm quí giá. Những huấn luyện viên trước đây của đội tuyển Mỹ chưa ai có được những quá trình tích lũy này, nhất là kinh nghiệm trong những trận đấu đỉnh cao.
Đẳng cấp của Klinsmann là điều rõ ràng. Hơn 10 năm sống tại Mỹ, tham gia vào các hoạt động bóng đá tại đó, Klinsmann là một trong số rất ít những tên tuổi lớn của bóng đá thế giới vừa am hiểu bóng đá Mỹ, lại vừa hiểu văn hóa, con người Mỹ, yếu tố không kém phần quan trong cho một huấn luyện viên bóng đá.
Một làn gió mới
Sau thất bại ở EURO 2004, Đức không còn là đội tuyển mạnh, bóng đá Đức lúc ấy cũng thiếu vắng những tài năng trẻ, thiếu nhiều cầu thủ đẳng cấp để góp mặt ở đội tuyển. Klinsmann là một trong những người đi tiên phong không những trong việc trẻ hóa đội hình “Die Mannschaft” mà còn đề xuất với liên đoàn bóng đá Đức kế hoạch, chương trình đào tạo, phát triển bóng đá trẻ trên toàn nước Đức, giúp cho bóng đá Đức gặt hái những thành công nhất định và tiếp tục đi lên bền vững như ngày hôm nay. Đó cũng chính là người Mỹ hướng đến, một đội tuyển phát triển theo chiều sâu, và mang phong cách Mỹ, như những gì Klinsmann đã phát biểu trong ngày ra mắt 1/8 vừa qua tại New York: “Một trong những thử thách của tôi là tìm cách xác định phong cách nào tuyển Mỹ nên đại diện cho đất nước này. Quan trọng là trong suốt ba năm tới, nhất là ở thời điểm bắt đầu này, tôi sẽ có nhiều cuộc nói chuyện với những người ở đây để định nghĩa cho được cái phong cách ấy”
Và người Mỹ đã không phải đợi quá lâu để nhìn thấy những điểm tích cực đầu tiên cho những kì vọng của họ. Chỉ sau ngày nhậm chức huấn luyện viên trưởng chưa đầy hai tuần, Klinsmann đã có trận đấu giao hữu ra mắt với Mexico tại sân nhà Philadenphia. “Rất nhiều cổ động viên đã đến xem các cầu thủ Mỹ thi đấu, thậm chí còn có nhiều người hơn để chia vui với Mexico sau chức vô địch CONCACAF, nhưng mọi con mắt đều đổ dồn về phía Klinsmann”, tờ The Newyork Times mô tả. Bấy nhiêu cũng có thể hình dung Klinsmann dành được sự quan tâm, kì vọng đến mức nào.
Kết thúc trận đấu, hai đội đã hòa nhau 1-1, đó không hẳn là một kết quả tốt, nhưng cũng không tồi chút nào nếu như biết rằng chỉ cách đấy hơn một tháng thôi, đội Mỹ đã phải chịu thua tan tác trước láng giềng này như thế nào. Nhưng trên hết, người ta thấy một làn gió mới, một luồng sinh khí mới được Klinsmann thổi vào đội tuyển. Các cổ động viên thì hài lòng với màn ra mắt của Klinsmann. McGinness, một người từ bang Virgina đến Philadenphia để xem trận đấu này, nói rằng: “Tôi rất thích việc anh ấy mang vào đội tuyển những cầu thủ trẻ. Đó là sự thay đổi tốt”. Còn người luôn đồng hành cũng mỗi trận đấu của đội Mỹ, Mahoney, thì phấn khởi nói về Klinsmann: “Anh ấy là một tiền đạo và là một huấn luyện viên mang phong cách tấn công. Hy vọng rằng, trong hai hay ba năm tới, chúng tôi sẽ đạt được điều mà chúng tôi nghĩ rằng chúng tôi sẽ có: Một hệ thống tấn công hơn , bởi lẽ đó cũng là những gì anh ấy muốn xây dựng nên”.
Còn với các cầu thủ, người ta nhìn thấy những nụ cười đã nở trên môi họ sau trận đấu, sự tự tin và tràn đầy động lực, những điều mà đội bóng của Bob Bradley thiếu vắng trong thời gian vừa qua. “Tôi thật sự thích thú khi được chơi bóng dưới sự dẫn dắt của Klinsmann. Ông ấy đặt nhiều niềm tin vào chúng tôi, và việc ghi được bàn thắng làm tôi cảm thấy hứng khởi”, Rogers, cầu thủ ghi bàn gỡ hòa cho đội Mỹ vào lưới Mexico, phát biểu sau trận đấu.
Rõ ràng một bầu không khí tươi mới, mát mẻ đang lan tỏa khắp đội tuyển Mỹ. Niềm tin và hy vọng mới cũng đang được thắp lên. Người Mỹ đang đặt tất cả những kì vọng lớn lao vào người đàn ông 47 tuổi này. Klinsmann cũng đang rất hào hứng với công việc mới. Sự đồng lòng ấy hứa hẹn một tương lai tươi sáng cho đội tuyển bóng đá của cường quốc thể thao này.
“Đó là một sự khởi đầu rất xúc động đối với tôi, bởi nó như một điều gì đó rất đặt biệt xảy ra trong đời tôi vậy. Tôi đã sống trên đất nước này 13 năm rồi, và trong phần lớn quãng đời mình, tôi đã sống ở nước ngoài, tại những nước khác nhau ở châu Âu. Đó là khoảnh khắc đặc biệt trước trận đấu, nghe quốc ca vang lên, cảm nhận nhiệt huyết từ khán đài và từ những cầu thủ. Tiếc là tôi đã quá tuổi để có thể chơi bóng được, nên tốt nhất là làm huấn luyện, nhưng mà tôi đã thật sự rất thích thú” - Klinsmann phát biểu ngay sau trận đấu ra mắt của ông cùng đội tuyển Mỹ.
Klinsmann từng muốn đến Việt Nam?
Trên TT&VH Hàng ngày số 91 ra hôm 01/04/2011 có đăng tải thông tin về việc xuất hiện ứng viên “khủng” Jürgen Klinsmann trong cuộc chạy đua vào chiếc ghế huấn luyện viên đội tuyển Việt Nam, khi đó vẫn còn bị bỏ trống sau sự ra đi của ông Henrique Calisto. Tuy chỉ là một “tin vịt” nhân ngày Cá tháng tư nhưng thông tin đó cũng đã tạo ra một cơn sốt trong dư luận, thu hút hàng trăm nghìn lượt đọc, hàng trăm bình luận qua báo giấy cũng như trên trang điện tử www.thethaovanhoa.vn. Chưa dừng lại ở đó, thông tin này còn được một số phương tiện truyền thông đăng tải lại và tiếp tục làm khán giả Việt Nam thấp thỏm hy vọng lẫn hồ nghi. Điều đó chứng tỏ không chỉ ở Đức hay Mỹ mà ngay tại Việt Nam, cái tên Klinsmann cũng thực sự rất “hot”.
Sự nghiệp của cầu thủ Klinsmann
Thành tích tại câu lạc bộ Mùa bóng CLB Trận Bàn 1984-1989 VfB Stuttgart 156 79 1989-1992 Inter Milan 123 40 1992-1994 AS Monaco 65 29 1994-1994 Tottenham 41 21 1995-1998 Bayern Munich 65 31 1997-1998 Sampdoria 8 2 1997-1998 Tottenham 15 9 Tổng cộng 473 211 Thành tích tại đội tuyển quốc gia Giai đoạn Đội tuyển Trận Bàn 1984-1985 U-21 8 3 1987-1988 Olympic 14 8 1987-1998 ĐTQG 108 47
Danh hiệu của Klinsmann
- Cấp câu lạc bộ: Vô địch Bundesliga mùa bóng 1996-1997 (Bayern Munich), vô địch UEFA Cup năm 1991 (Inter Milan) và năm 1996 (Bayern Munich).
- Cấp đội tuyển quốc gia: Vô địch World Cup 1990, Vô địch EURO 1996, Vô địch US Cup 1993.
- Danh hiệu cá nhân: Cầu thủ xuất sắc nhất nước Đức (năm 1988, 1994), Cầu thủ xuất sắc nhất nước Anh (năm 1997).
- Một số thành tích nổi bật khác: Huy chương đồng Olympic Seoul 1988, Á quân EURO 1992, Cầu thủ đầu tiên ghi bàn ở ba vòng chung kết World Cup khác nhau (1990, 1994, 1998), Cầu thủ đầu tiên ghi bàn ở ba vòng chung kết EURO khác nhau (1988, 1992, 1996), Cầu thủ đầu tiên ghi ít nhất ba bàn ở ba vòng chung kết World Cup khác nhau, Giữ kỉ lục với tư cách là cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất trong một mùa bóng ở UEFA Cup (15 bàn) từ năm 1996 đến 2011 - Kỷ lục mới bị Radamel Falcao của Porto phá vỡ ở UEFA Cup mùa bóng 2010-2011 với 17 bàn thắng.
Sự nghiệp huấn luyện của Klinsmann
- Huấn luyện viên đội tuyển Đức (2004-2006), câu lạc bộ Bayern Munich (2008-2009), đội tuyển Mỹ (2011-nay).
- Thành tích: HLV xuất sắc nhất nước Đức năm 2006, Huy chương đồng World Cup 2006, Huy chương đồng Confederations Cup 2005. | |
Theo Thể Thao & Văn Hóa Online
|
|
|
09-11-2011
|
#3
|
|
R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư
Join Date: Mar 2008
Posts: 43,284
Thanks: 1
Thanked 1,016 Times in 490 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 0 Post(s)
Rep Power: 61
|
Jürgen Klinsmann: Từ cậu bé bán bánh mỳ đến HLV ĐT Mỹ (kỳ cuối)
Jürgen Klinsmann: Từ cậu bé bán bánh mỳ đến HLV ĐT Mỹ (kỳ cuối)
Cũng như nhiều cầu thủ ngôi sao khác, cuộc sống gia đình của Jürgen Klinsmann là sự kết hợp giữa sân cỏ và sàn diễn, khi vợ ông là cô người mẫu Mỹ gốc Hoa Debbie Chin. Chỉ có điều, giới truyền thông hiếm khi moi được chuyện của nhà Klinsmann để đưa lên mặt báo, bởi ông có những nguyên tắc sống của riêng mình.
* Kỳ 3 (tiếp theo và hết): Cuộc sống bên ngoài sân cỏ
Những nghề tay trái
Là một cầu thủ sinh ra và lớn lên tại Đức nhưng có nhiều năm thi đấu cho các câu lạc bộ ở Italia, Pháp và Anh, nay lại sống ở Mỹ với một cô vợ gốc Trung Quốc tại một nơi tập trung nhiều người nhập cư như quận Cam ở California, Klinsmann có rất nhiều cơ hội để tiếp xúc với sự đa dạng của các thể loại ngôn ngữ và nền văn hóa. Nhờ va chạm nhiều, cộng thêm tính cách được người cha uốn nắn, rèn dũa từ bé nên Klinsmann đã rút ra được cho mình những nguyên tắc sống giúp gia đình ông luôn yên ổn, ít nhất là trước sự tấn công không ngừng nghỉ của giới truyền thông.
Trong thời gian khoác áo Tottenham, Klinsmann không chỉ chơi bóng để chinh phục khán giả nước Anh, những người vốn không ưa thích gì một cầu thủ Đức, mà còn tích lũy cho mình vốn liếng tiếng Anh khá dồi dào, bên cạnh những hiểu biết về văn hóa xứ sở sương mù. Đó là một trong những thuận lợi lớn giúp ông nhanh chóng thích nghi với cuộc sống mới ở trên đất Mỹ. Khi còn ở London, mặc dù kiếm được rất nhiều tiền nhưng Klinsmann vẫn trung thành với chiếc xe Volkswagen Beetle màu xanh cũ kỹ cho đến khi “Con bọ” này hết hạn sử dụng, phải nhập vào bãi xe rác.
Quãng thời gian khi mà Klinsmann bắt đầu nhận nhiệm vụ dẫn dắt đội tuyển Đức sau EURO 2004 thực sự khó khăn với gia đình ông. Debbie và hai con không muốn chuyển sang Đức sống, trong khi công việc bắt buộc Klinsmann phải thường xuyên có mặt ở quê nhà. Thế là ông phải vượt Đại Tây Dương như con thoi trên những chuyến bay của Lufthansa và American Airlines, cho đến lúc áp lực công việc quá lớn, việc điều hành từ xa qua e-mail rất khó khăn, buộc gia đình Klinsmann phải có sự thay đổi. Ông thuyết phục được vợ, đem Debbie và hai con về sống ở Stuttgart, nơi gia đình ông vẫn còn một tiệm bánh mỳ tại quận Botnang.
Hiện tại, ngoài công việc của một huấn luyện viên, Klinsmann còn có cổ phần trong SoccerSolutions, một công ty chuyên về marketing và nghiên cứu thị trường, hoạt động trong lĩnh vực bóng đá. Khách hàng của SoccerSolutions khá đông đảo và nổi tiếng, trong đó có những cái tên như Adidas, Anschutz Entertainment Group (sở hữu câu lạc bộ bóng đá Los Angeles Galaxy), Hyundai, LG Electronics, Hiệp hội huấn luyện viên Mỹ, câu lạc bộ Tottenham Hotspur và MasterCard.
Ngoài bóng đá và công việc kinh doanh, sở thích của Klinsmann là chạy bộ, đạp xe, bơi và trượt tuyết. Trước khi trở thành huấn luyện viên đội tuyển Mỹ, thỉnh thoảng người ta vẫn bắt gặp Klinsmann đá bóng trong... công viên, như mấy đứa trẻ. Với kiến thức bóng đá chuyên sâu và kho kinh nghiệm quý báu cùng tên tuổi nổi tiếng, Klinsmann còn là khách mời đặc biệt của rất nhiều chương trình bình luận thể thao. Tại World Cup 2010, ông bận rộn suốt cả mùa Hè trong vai trò chuyên gia của kênh ESPN cùng với các cựu danh thủ là Ruud Gullit, Steve McManaman và bình luận viên nổi tiếng Martin Tyler. Ngoài ra, ông còn cộng tác với các kênh BBC Sport, ARD, ZDF, RTL cũng như Sky.
 | | Klinsmann luôn trân trọng những gì thân thuộc với mình, như chiếc xe Huyndai mà ông được tặng là một ví dụ- Ảnh Internet |
Hoạt động xã hội
Từ một người thợ làm bánh mỳ, Klinsmann đã đổi đời nhờ bóng đá. Dĩ nhiên, ông không quên được ơn của một thể thao vua này. Sau khi đã nhận được rất nhiều, Klinsmann luôn sẵn lòng trả lại cho bóng đá những gì tốt nhất có thể. Các bàn thắng và màn trình diễn trên sân làm nức lòng cổ động viên, các danh hiệu giúp câu lạc bộ hay đội tuyển quốc gia nở mày nở mặt, chừng ấy là chưa đủ với Klinsmann. Ông luôn là người đi đầu trong các hoạt động bóng đá từ thiện ở Đức, với những trận đấu gây quỹ cùng nhiều ngôi sao của các lĩnh vực khác.
Năm 1995, Klinsmann cùng một số người bạn thân lập ra quỹ từ thiện dành cho trẻ em mang tên Agapedia. Trong tiếng Hy Lạp, Agapedia có nghĩa là “Tình yêu dành cho trẻ em”. Giờ đây, quỹ Agapedia đang hoạt động ở Đức, Bulgaria, Moldova và Rumania. Năm 1997, khi còn là đội trưởng đội tuyển Đức, Klinsmann cùng huấn luyện viên Berti Vogts đã đến thăm khu tưởng niệm các nạn nhân của cuộc tàn sát sáu triệu người Do Thái ở Yad Vashem tại Israel. Sự kiện này được truyền hình trực tiếp đến nhiều nước trên thế giới, tạo ra một tiếng vang lớn. Klinsmann là thành viên điều hành của tổ chức “Für die Zukunft lernen” (Học tập vì tương lai), hỗ trợ giáo dục thế hệ trẻ về thảm họa diệt chủng.
Tháng 5/1999, Klinsmann đã từ chối một trận đấu chia tay sân cỏ sặc mùi thương mại do Liên đoàn bóng đá Đức tổ chức một cách chính thống. Sau đó, cuộc giã từ sự nghiệp của Klinsmann được thay thế bằng một trận đấu với mục đích từ thiện, đội “Những ngôi sao Stuttgart” gặp đội “Dream Team của Jürgen”. Ca sỹ Bryan Adams, tay vợt Boris Becker và nhiều tên tuổi lớn của làng thể thao - giải trí đã tham dự. 54.000 khán giả đến chật kín sân Gottlieb-Daimler, tên cũ của Mercedes-Benz Arena bây giờ, để nói lời từ biệt với một trong những tượng đài vĩ đại trong lịch sử bóng đá Đức. Hơn một triệu euro thu về từ trận đấu ấy đã được Klinsmann dùng vào mục đích từ thiện.
Hết lòng vì gia đình
Klinsmann gặp Debbie Chin, người mẫu Mỹ gốc Hoa mà năm 18 tuổi đã giành được danh hiệu Gương mặt của năm (Look of the Year), tại một quán cà phê ở Milan vào năm 1994, khi đang khoác áo Inter. Sau thành công bước đầu, Debbie liên tiếp tấn công các sàn diễn thời trang ở New York, Paris và Milan. Cũng nhờ đó mà cô đã gặp Klinsmann tại thủ đô thời trang của Italia. Tình yêu nảy nở và đến năm 1995, họ đi đến hôn nhân với thỏa thuận Debbie không được tận dụng tên họ Klinsmann để kiếm tiền trong lĩnh vực thời trang. Debbie cùng gia đình đến sống ở Mỹ từ nhỏ và sau khi giải nghệ, Klinsmann đã theo vợ sang California ở nước Mỹ xa xôi, sống ở Huntington Beach cho gần... bố mẹ vợ.
Klinsmann không muốn giới truyền thông quá tọc mạch chuyện riêng tư của mình, vì vậy, thông tin về cô vợ Debbie của ông luôn được giữ kín. Cho tới EURO 1996, báo chí mới biết đến một người mẫu châu Á xinh đẹp luôn theo dõi các trận đấu của đội tuyển Đức trên khán đài. Cũng từ đó, câu chuyện về người vợ Debbie mà Klinsmann đã hỏi cưới vào năm 1995 mới thực sự đến với công chúng. Tháng 4/1997, Klinsmann và Debbie đón đứa con đầu lòng, bé trai Jonathan sinh ra tại Munich. Đến năm 2001, gia đình Klinsmann chào đón thêm bé gái Laila.
Câu chuyện Klinsmann có con gái đầu lòng, giới truyền thông cũng bị cho ăn “quả lừa” nặng nề. Số là khi Debbie mang thai Jonathan được gần 8 tháng, Klinsmann vẫn tuyên bố với báo chí là vợ ông đang mang bầu 6 tháng. Một tháng sau, Debbie lâm bồn, hạ sinh Jonathan một cách yên bình tại thành phố Munich trong khi báo chí lại chuẩn bị đưa tin rầm rộ cho sự kiện này vốn dự kiến sẽ diễn ra sau 2 tháng nữa. Với giới truyền thông, Klinsmann luôn biết cách ứng xử khôn khéo để không làm hỏng việc của mình. Khi dẫn dắt đội tuyển Đức trong giai đoạn 2004 đến 2006, Klinsmann sử dụng tới hai nhân vật chỉ chuyên lo vấn đề truyền thông.
Trên thực tế, Klinsmann là một người luôn biết cách chiều vợ, nghe lời vợ, thậm chí bị quy kết là... sợ vợ. Khi được mời làm huấn luyện viên đội tuyển Đức vào năm 2004, Klinsmann đã tham khảo ngay ý kiến của Debbie. Khi bị vợ truy vấn về ngược lại về ý định này, Klinsmann chỉ nói rằng nếu không nhận lời, ông sẽ tiếc cả đời. Thế là Debbie gật đầu cho Klinsmann về quê dẫn dắt đội tuyển Đức. Bên ngoài, Klinsmann luôn nói rằng Debbie thông cảm với công việc của chồng, nhưng có lẽ, điều này cần phải xem xét lại, khi mà dấu ấn cô vợ luôn có trong các quyết định lớn suốt hơn 15 năm qua của Klinsmann.
Ngay từ trước World Cup 2006, người Đức đã lo mất Klinsmann vào tay đội tuyển Mỹ. Gia đình ông sống rất gần trung tâm bóng đá Carson, nơi đội tuyển Mỹ thường tập trung. Phương pháp huấn luyện của ông ở đội tuyển Đức cũng mang đậm phong cách Mỹ, với huấn luyện viên thể lực người Mỹ đến từ California. Và một trong những lý do khiến người Đức lo lắng vào lúc đó là Klinsmann luôn bị Debbie át vía, mà Debbie thì không thích rời xa cuộc sống ở những bãi biển xinh đẹp tại California, bên cạnh bố mẹ mình, một chút nào. Và đội tuyển Đức đã mất Klinsmann từ sau World Cup 2006, nhưng phải đến cuối tháng 7/2001, người Mỹ mới có được Klinsmann.
Năm 2007, khi chiếc ghế của huấn luyện viên Jose Mourinho ở Chelsea lung lay dữ dội, Klinsmann là một trong những cái tên được nhắc đến như là nhà cầm quân tiếp theo ở Stamford Bridge. Tuy nhiên, sau đó Klinsmann đã từ chối đến Chelsea. Lý do của việc này là ông không muốn đưa cả gia đình đến châu Âu. Với cá nhân ông, việc trở lại châu Âu thật quá đơn giản, nhưng với cả gia đình thì lại là vấn đề lớn. “Ở California, vợ và các con tôi luôn là chính họ. Nhưng khi về châu Âu, họ sẽ trở thành vợ và các con của Jürgen Klinsmann. Họ sẽ bị giới truyền thông săn đón và đối mặt với vô số áp lực khác”, Klinsmann giải thích.
Người Mỹ không quá quan tâm đến bóng đá, nhất là một ngôi sao đã hết thời đến từ Đức như Klinsmann. Nhưng khi Klinsmann trở thành huấn luyện viên đội tuyển Mỹ, mọi chuyện có thể khác. Áp lực không chỉ đè nặng lên vai ông với tư cách là một nhà cầm quân, mà gia đình ông cũng sẽ được giới truyền thông đưa trở lại vào “tầm ngắm”...
Một ngày đầu năm 2005, cha Klinsmann phải nhập viện vì bệnh ung thư dạ dày quá nặng. Trên giường bệnh, ông nhờ mọi người hỏi xem liệu đứa con trai Jürgen có thể từ Mỹ về Đức thăm ông được không? Klinsmann đã lẳng lặng bay về thăm cha, nhưng giới truyền thông không hề biết việc này. Đó cũng là lần cuối cùng ông thấy mặt cha. Vài ngày sau, khi Klinsmann và gia đình vừa trở lại Mỹ thì ông nhận được tin cha qua đời. Klinsmann là người có đầu óc sắc sảo và tinh tế. Nhưng hồi còn nhỏ, ông đã bỏ ngang chuyện học hành với cái bằng lớp 9. Nhiều lúc, Klinsmann đã nghĩ tới chuyện đi học bổ túc văn hóa vào ban đêm để lấy bằng tốt nghiệp phổ thông trung học, sau đó tiếp tục lên đại học như nhiều cầu thủ khác từng làm. Nhưng rốt cuộc ông phải từ bỏ những tính toán đó vì những suy nghĩ khác thực dụng hơn.
Có trong tay bằng cấp cùng kinh nghiệm làm bánh mỳ do cha truyền lại nhưng Klinsmann lại không hứng thú với nghề này. Đầu óc Klinsmann lúc nào cũng nghĩ đến quả bóng tròn. Tuy nhiên, một tờ báo Đức đã viết rằng cửa hàng bánh mì không phải là nơi Klinsmann học nghề mà chính là nơi đã giáo dục và tạo cho Klinsmann những đức tính quí báu trong cuộc đời. “Klinsmann đã chơi bóng đá như cách ông làm việc: Luôn tận tụy và cống hiến hết mình. Đó là trường học lớn nhất của Klinsmann”. | |
Theo Thể Thao & Văn Hóa Online
|
|
|
|
|