Chỉ vì không muốn chia tài sản cho vợ khi ly hôn, chồng chị đã nghĩ ra một kế hoạch cực kỳ thâm độc, đớn hèn... 
              	                		
            	                		Sau khi vụ việc xảy ra, chị H. bị chấn thương tâm lý, phải điều trị chứng bệnh thần kinh.             	                	   	Chúng tôi tìm đến nhà chị Nguyễn Thị H. (sinh năm 1989, trú tại xóm  Quyết Tiến, xã Hùng Tiến, Nam Đàn, Nghệ An) sau khi vụ việc hiếp dâm mà  chị là nạn nhân được làm sáng tỏ. Đau đớn hơn, kẻ đứng sau vụ án hiếp  dâm chấn động làng quê nghèo ấy không ai khác chính là người chồng mà  chị đã bất chấp sự ngăn cản của gia đình để lấy.
  	
Sóng gió hôn nhân được báo trước
  	Chị H. là con thứ 4 trong một gia đình nông dân nghèo có 5 người con.  Trong 3 chị em gái thì H. là người có nhan sắc nhất. Tuy nhiên, bà  Nguyễn Thị Phương (54 tuổi), mẹ H. tâm sự, từ nhỏ, H. đã tỏ ra chậm  chạp. Học hết lớp 9 thì nghỉ, H. ở nhà phụ giúp bố mẹ việc đồng áng. Dù  không được nhanh nhẹn như người ta nhưng H. là đứa khỏe mạnh, chăm chỉ  lại biết nghe lời. Công việc đồng áng, ruộng vườn cứ làm phăng phăng.
  	Rồi một ngày, khoảng vào cuối năm 2009, Nguyễn Đức Mạo (sinh năm 1987,  trú tại xóm Sen 2, xã Kim Liên, Nam Đàn) tới nhà chơi, xin phép bà  Phương cho đón H. đi chơi lễ Noel. Thực ra, trước đó, một lần tới nhà bà  Phương sửa xe máy (chồng bà Phương có một cửa hàng sửa xe máy nho nhỏ  ngay trước cổng nhà), Mạo đã làm quen với H. Thi thoảng, bữa thì Mạo tới  bơm chiếc lốp, lần thì tới căng dây xích, hai người cũng chỉ đứng nói  chuyện với nhau ở quán. Nhận ra chàng trai vẫn thường lui tới quán sửa  xe của chồng nên khi Mạo tới xin phép đưa H. đi chơi Noel cùng, bà  Phương cũng không có ý kiến gì. Mặt khác, thấy con mình có người để ý,  bà cũng thấy mừng trong bụng.
  	Sau đó ít lâu, một người phụ nữ tới nhà bà Phương dạm hỏi H. cho con  trai mình. Thì ra là mẹ của Mạo. Thấy người lớn tới nhà nói chuyện, bà  Phương cũng phấn khởi trong lòng. Thế nhưng, khi nghe bà thông gia tương  lai trò chuyện, bà phát hoảng. “Bà ấy bảo “một mình tôi 5 cái liềm cắt  cỏ cho trâu bò, nhiều khi công việc nhiều đến nỗi đôi dép cũng chẳng kịp  đi”.  Tôi hoảng quá, nghĩ bụng con mình chỉ được cái thật thà, chăm chỉ chứ  không được nhanh nhẹn, về làm dâu bà ấy, làm việc như thế hắn theo răng  nổi. Tôi cũng nói thật với bà ấy là con H. không được thông minh cho lắm  và từ chối lời dạm hỏi, ai ngờ bà ấy bảo “dại càng dễ sai bảo”, bà  Phượng kể. Mặc dù bà đã thẳng thừng từ chối nhưng con gái khăng khăng  đòi lấy Mạo, bà cũng chẳng thể nào làm được khác. Thôi thì cố gắng làm  mấy chục mâm cơm mời làng xóm với niềm mong mỏi sự lựa chọn của H. là  đúng, mong rằng con sẽ được hạnh phúc, yên ấm với gia đình mới. Thế  nhưng, bà đã nhầm. Cô con gái thật thà của bà đã tự chui đầu vào bi  kịch.
  	“Tôi còn nhớ, bữa đó cũng quá nửa đêm rồi, đang ngủ thì nhận được  điện thoại của thằng Mạo, nó bảo lên mà đón con về. Tôi nghe mà bủn rủn  cả tay chân, không tài nào ngủ được nữa. 3h sáng, tôi gọi thằng con trai  dậy, chở lên Kim Liên. Tới nơi, thấy thằng Mạo đang chửi rủa, đập phá  đồ đạc trong nhà. Nó bảo, con gái tôi tằng tịu, quan hệ bất chính với  thằng Dương, bạn nó. Còn con H. bị đánh thương ở tay, đang khóc lóc vật  vã, bị đuổi ra khỏi nhà. Ai chứ con gái tôi, tôi biết, nó có ngờ nghệch  một tý nhưng không đời nào lại dám làm cái trò mèo chuột đó ngay trong  nhà chồng. Mà nó mới lấy chồng được 2 tháng chứ có phải lâu rồi đến nỗi  sinh hư đốn như thế đâu”, bà Phương vẫn chưa hết bàng hoàng nhớ lại.
  	Thương con, nhưng đưa con về nhà khác nào hại con nên bà động viên con ở  lại rồi đi trình báo công an, nhờ chính quyền địa phương can thiệp. Thế  nhưng, thằng con rể của bà đổ hết tội lên đầu H. mặc cho vợ hết lời  thanh minh. Mạo thẳng tay đuổi vợ ra khỏi nhà rồi đệ đơn ly hôn lên tòa  án. Hôm sau, rồi hôm sau nữa xuống nhà, vẫn thấy con gái phải nằm ngoài  thềm nắng, chẳng được tắm rửa, ăn uống gì, bà đành đưa con về nhà.
 
  	"Mấy lần định gửi nó vào bệnh viện tâm thần nhưng thương con quá, với lại lấy tiền mô nằm viện, nên đành để nó ở nhà".
  	Màn kịch vụng về được vén
  	Cho rằng con gái mình bị oan và thấy thái độ không bình thường của con  rể, bà Phương đã làm đơn tố cáo lên công an điều tra. “Khi  vụ việc đang rối tinh rối mù, thì bà Nhàn (mẹ của Dương) tới nhà. Bà ấy  bảo, sau khi thằng Dương chạy về nhà, thằng Mạo có tới tìm và hỏi:  “Chìa khóa nhà tao đâu?”.  Bà ấy ngạc nhiên lắm, ai đời trong lúc vợ bị người ta hiếp mà chồng lại  tới nhà kẻ hiếp vợ mình để tìm chìa khóa. Bà Nhàn cũng nghi ngờ chính  Mạo đã đưa chìa khóa cho Dương để làm hại con gái tôi. Tôi nghe, ngẫm  cũng phải. Rõ ràng, thường ngày thằng Mạo khóa cửa ngoài và cầm chìa  khóa đi. Tại sao thằng Dương lại có chìa khóa vào nhà để làm bậy với con  H. được. Tôi nghĩ thằng Mạo có dính líu đến vụ việc này nên trình báo  với công an”, bà Phương kể lại. Khi những nghi ngờ của bà Phương chưa  được làm sáng tỏ thì đơn ly hôn của Mạo đã được Tòa án Nhân dân huyện  Nam Đàn chấp nhận. Cuối năm 2012, Mạo và H. chính thức ly hôn.
  	Vụ án đi vào ngõ cụt khi đối tượng Ngô Trí Dương đã bỏ trốn khỏi địa  phương. Thế nhưng, các điều tra viên Công an huyện Nam Đàn vẫn không  chịu bỏ cuộc. Một mặt củng cố các chứng cứ của vụ án, mặt khác thuyết  phục gia đình kêu Dương về đầu thú để hưởng sự khoan hồng của pháp luật.  Đến tháng 1/2013, Dương mới trở về quê và đến Cơ quan điều tra Công an  huyện Nam Đàn đầu thú. Tại cơ quan, Dương khai nhận, giữa Dương và chị  H. hoàn toàn không có quan hệ tình cảm. Việc Dương quan hệ với H. là  thực hiện theo kế hoạch của Mạo. Ngay lập tức, đối tượng Nguyễn Đức Mạo  được triệu tập tới cơ quan điều tra. Gã khăng khăng chối tội, cho rằng  Dương vu oan cho mình và tố ngược Dương hiếp dâm vợ mình. Căn cứ vào lời  khai của những người trong cuộc và trải qua các cuộc đấu trí căng  thẳng, cuối cùng, các điều tra viên Công an huyện Nam Đàn đã buộc Nguyễn  Đức Mạo phải cúi đầu nhận tội.
  	Sau đám cưới một thời gian ngắn, Mạo bắt đầu chán cô vợ có vẻ thật thà  một cách quá đáng, nếu không muốn nói là hơi “mát mát”. Gã tìm cách gây  sự để vợ không chịu nổi mà đòi ly hôn. Thế nhưng, mọi chuyện không đúng ý  gã. Gã muốn sớm giải thoát cho mình nhưng lại không muốn phải phân chia  một phần tài sản cho vợ. Gã nghĩ ra một kế hoạch và nhờ người bạn thân  thực hiện. Đó cũng là thời điểm mùa Word Cup diễn ra nên mỗi khi có trận  đấu, gã đều mời Ngô Trí Dương tới nhà nhậu nhẹt và xem bóng. Trong men  say ngà ngà, gã nhờ bạn giúp sức để bỏ vợ. “Giúp bằng cách nào?”, Dương  hỏi. Gã trả lời: “Tao  sẽ đưa chìa khóa cho mày vào ngủ với vợ tao. Tao sẽ xông vào bắt quả  tang cô ta ngoại tình và đuổi ra khỏi nhà. Như thế, cô ta đừng có mơ  nhận được một chút tài sản nào khi ly hôn”. Vừa có thể giúp bạn, vừa có  thể đường đường chính chính thỏa mãn dục vọng thấp hèn nên Dương đồng ý.
  	Mặc dù nhà có tivi nhưng để tạo bằng chứng ngoại phạm, sau khi uống  rượu, Mạo và Dương sang nhà hàng xóm xem bóng đá, Mạo không quên khóa  cửa ngoài, nhốt vợ trong buồng. Xem được một lúc, Mạo giả vờ ngủ say,  làm rơi chùm chìa khóa. Như kế hoạch đã bàn trước, Dương cầm chìa khóa  đi thẳng về nhà Mạo, mở cửa buồng ngủ và thực hiện hành vi đồi bại với  vợ của bạn mình. Mặc dù bị chị H. chống cự quyết liệt nhưng với sức vóc  của gã thanh niên chưa đến 30 tuổi, gã dùng vũ lực cưỡng hiếp nạn nhân.  Chỉ chờ Dương kết thúc phần kế hoạch của mình, Mạo xuất hiện bắt quả  tang vợ ngoại tình. Sau khi đập phá đồ đạc, chửi rủa chị H., gã gọi cho  mẹ vợ lên để “trả con gái” và nhanh chóng làm thủ tục ly hôn.
  	
Cuộc sống khốn khổ của người vợ bị chồng cho bạn cưỡng hiếp
  	Dẫu được báo trước rằng sau khi vụ việc xảy ra, chị H. bị chấn thương  tâm lý, phải điều trị chứng bệnh thần kinh nhưng chúng tôi vẫn muốn tiếp  cận với mong muốn tìm được những điều còn lẩn khuất phía sau vụ án gây  chấn động này. Cái tính khí thất thường của chị H. bộc lộ ngay khi chúng  tôi đến, chị đang rửa xe cho khách. “Dạo giờ nó đỡ rồi nên thằng  anh đã mở cho một cái quán rửa xe nho nhỏ. Chẳng hy vọng nó làm giàu gì  đâu, chỉ mong có công việc làm khuây khỏa không còn nghĩ tới chuyện kia  nữa. Nhưng thi thoảng, lên cơn, nó xé hết tiền khách vừa trả”, bà Phương  cho biết. Hết khách, H. chạy vào góc sân ngồi thu lu, nhìn vô tư lự vào  bầy chó đang chạy nhảy.
  	“Khổ lắm cô ơi, từ hôm xảy ra chuyện, nó sinh ra dở tính, dở nết.  Có đêm, nó chạy vọt qua tường rào, chạy sang ngôi đền bên cạnh đập phá.  Có đêm, đang ngủ, nó bật dậy la hét, khóc lóc, kêu “mẹ ơi cứu con”. Có  lần, nó tỉnh giấc, cầm con dao lăm lăm trong tay chạy ra, miệng không  ngớt la hét. Chúng tôi phải nhốt nó vào phòng, dùng mọi vật dụng để chặn  hết cửa lại. Chỉ sợ nó lên cơn điên, chém phải ai đó thì khổ”, bà Phương gạt nước mắt kể tiếp.
  	Dù không muốn nhưng vợ chồng bà cũng phải gửi con vào bệnh viện tâm  thần điều trị một thời gian. Thấy bệnh tình có vẻ đỡ, bà lại đón con về,  kiếm tiền mua thuốc điều trị, bởi căn bệnh tâm thần phân liệt thể  Paranoid của H. phải điều trị bằng thuốc thường xuyên và lâu dài.  “Uống thuốc vào thì bệnh tình có vẻ đỡ hơn một chút, nhưng đêm đang ngủ,  nghe nó trở mình là cả nhà giật mình thon thót. Cứ sợ nó lên cơn, đập  phá nên ai cũng phải luôn trong tư thế sẵn sàng, mệt mỏi lắm. Mấy lần  định gửi nó vào bệnh viện tâm thần nhưng nghĩ lại thương con quá, với  lại lấy tiền mô (đâu) mà nằm viện, nên đành để nó ở nhà. Giờ chúng tôi  chỉ mong cơ quan luật pháp trừng trị thích đáng Mạo và Dương để rửa nỗi  oan nhục cho con gái và mong sao H. sớm khỏi bệnh thôi”, tâm sự của người mẹ chát đắng.
  	Điều khiến bà đau đớn hơn là sau khi sự việc xảy ra, phía nhà thông gia  đã cắt đứt hoàn toàn liên hệ, không đoái hoài hay có một lời thăm hỏi  tới H. mặc dù cô cũng từng là con dâu của họ, dù rằng bệnh tình của cô  đến nông nỗi này, trách nhiệm lớn nhất vẫn thuộc về con trai họ. Trước  sau gì, hành vi của Nguyễn Đức Mạo cũng sẽ bị pháp luật trừng trị nhưng  còn tương lai nào cho H., cho cái gia đình khốn khổ này?
 Theo: Mốt & Cuộc sống