|
(Bài viết dài, hãy dành 5 phút tĩnh tâm để đọc, vì nó có thể thay đổi vận mệnh của cả gia đình bạn)..
Có một nghịch lý đau lòng đang diễn ra trong rất nhiều gia đình hiện đại: Cha mẹ thương con vô điều kiện, sẵn sàng hy sinh tất cả, "đội con lên đầu", nhưng lại vô tình làm tổn phúc của con mỗi ngày mà không hay biết.
Không phải vì họ có ác tâm. Tuyệt đối không.
Mà là vì họ… không hiểu Đạo, không hiểu sự vận hành tinh vi của Nhân Quả.
Chúng ta thường nghe câu: "Đời cha ăn mặn, đời con khát nước". Nhưng ít ai hiểu rằng, ngay cả khi "đời cha ăn sung mặc sướng", nếu không biết cách tu tạo, thì đời con cũng có thể "khát khô" giữa sa mạc cuộc đời.
1. KHI SỰ "CHO ĐI QUÁ MỨC" TRỞ THÀNH "LẤY ĐI"
Bạn có bao giờ tự hỏi: Tại sao những đứa trẻ sinh ra trong nhung lụa, được chiều chuộng từ tấm bé, lớn lên thường yếu ớt, dễ sa ngã, hoặc gặp nhiều trắc trở trong hôn nhân, sự nghiệp?
Trong khi đó, những đứa trẻ lớn lên trong sự thiếu thốn vật chất nhưng giàu có về tình thương và sự nghiêm khắc, lại thường có sức sống mãnh liệt và hậu vận bền vững?
Bí mật nằm ở hai chữ: PHÚC BÁO.
Mỗi đứa trẻ khi chào đời đều mang theo một "kho" phúc báo riêng, được tích lũy từ nhiều đời nhiều kiếp, cộng hưởng với phúc phần của cha mẹ. Cái kho ấy dùng để chi trả cho sức khỏe, trí tuệ, may mắn và tài lộc của chúng trong suốt cuộc đời này.
Khi cha mẹ "cho con quá mức" – mua sắm đồ hiệu xa xỉ khi con còn nhỏ, tổ chức tiệc sinh nhật hoành tráng lãng phí, đáp ứng mọi đòi hỏi vô lý, cho con hưởng thụ những tiện nghi vượt quá phước phận của một đứa trẻ – chính là cha mẹ đang "rút sớm" phúc báo trong cái kho ấy ra để tiêu xài.
Cha mẹ tiêu xài vượt mức phúc, chạy đua hình thức, chiều chuộng con vô độ, không phải đang thương con, mà là đang LẤY PHÚC CỦA CON RA MÀ TIÊU.
Hãy tưởng tượng phúc báo giống như một tài khoản ngân hàng. Nếu khi còn nhỏ, con chưa làm ra tiền (chưa tạo phước) mà cha mẹ đã giúp con rút tiền ra tiêu xài phung phí, thì đến khi trưởng thành, tài khoản ấy sẽ về con số 0, thậm chí là âm. Lúc đó, con lấy gì để che chở bản thân trước sóng gió cuộc đời?
2. NUÔI CON BẰNG PHÚC MỚI BỀN, NUÔI BẰNG TIỀN CHỈ LÀ TẠM
Phúc có hạn, nghiệp thì vô hạn nếu không biết tu sửa.
Tiền tài, vật chất, danh vọng… mà cha mẹ có được, về bản chất đều là sự trổ quả từ phúc phần của cả gia đình. Nếu chỉ biết hái quả mà không biết gieo trồng, cây ắt sẽ chết.
Vậy nên, người xưa dạy nuôi con phải dựa trên nền tảng của sự "Tiết Phúc" (Tiết kiệm phúc đức):
* Về Ăn uống: Không cần sơn hào hải vị, không cần những bữa tiệc thừa mứa ê chề. Chỉ cần thực phẩm an toàn, thanh đạm, đủ dưỡng chất để bảo vệ sức khỏe. Việc lãng phí thức ăn là cách nhanh nhất để bào mòn phúc lộc.
* Về Mặc: Không cần quần áo tiền triệu, không cần chạy theo mốt này hiệu kia để cha mẹ "nở mày nở mặt". Chỉ cần ấm áp, sạch sẽ và đoan trang. Dạy con biết quý trọng manh áo, bát cơm mới là dạy con cách giữ phúc.
* Về Nhà ở: Không cần biệt thự nguy nga, không cần nội thất dát vàng nếu bên trong lạnh lẽo. Nhà chỉ cần đủ che mưa nắng, gọn gàng và quan trọng nhất là BÌNH YÊN.
* Về Học hành: Trường không nhất thiết phải là trường quốc tế danh tiếng nhất, đắt đỏ nhất. Chỉ cần nơi đó có những người thầy cô có đạo đức, dạy con biết làm người trước khi biết làm toán.
Một đứa trẻ lớn lên trong sự đủ đầy của ĐẠO ĐỨC quý giá hơn gấp ngàn lần một đứa trẻ lớn lên trong sự thừa mứa của VẬT CHẤT XA HOA.
3. CÂU TRẢ LỜI CHO BI KỊCH: "CHA MẸ GIỎI, CON HƯ HỎNG"
Rất nhiều người thắc mắc:
“Sao tôi làm ăn được, kiếm tiền giỏi, sống cũng đàng hoàng, nhưng con tôi lại khổ đủ đường?”
“Sao gia đình giàu có nứt đố đổ vách mà con cái lại bệnh tật triền miên, ngỗ nghịch khó dạy?”
Câu trả lời tàn nhẫn nhưng thực tế: Phúc của bạn không hoàn toàn thuộc về bạn, mà bạn đang vô tình "vay mượn" và tiêu xài phúc của con cái.
Khi bạn dùng thủ đoạn để kiếm tiền, khi bạn giẫm đạp lên người khác để thăng tiến, khi bạn sống xa hoa phung phí trên mồ hôi của người khác... bạn đang tạo Nghiệp. Và vì gia đình là một sự cộng nghiệp, dòng nghiệp lực đó sẽ chảy về chỗ trũng nhất, yếu ớt nhất – đó chính là CON CÁI BẠN.
Cha mẹ không tu tâm, không giữ giới, không làm thiện, thì nghiệp chướng sẽ đổ xuống đầu con cháu.
Không phải vì trời phạt, không phải vì mê tín, mà vì Nhân Quả vận hành một cách chính xác tuyệt đối như định luật vật lý. Bạn ném một hòn đá lên trời (tạo nghiệp), nó chắc chắn sẽ rơi xuống (trả nghiệp), và đôi khi người hứng chịu lại là những đứa trẻ vô tội đang đứng ngay dưới bóng của bạn.
Đã "dùng" phúc của con, thì phải có ngày "trả". Và cái giá phải trả thường là nước mắt của tuổi già nhìn con cái bất hạnh.
4. ĐIỀU TỐT NHẤT CHA MẸ CÓ THỂ CHO CON: LÀ "PHÚC", KHÔNG PHẢI "TIỀN"
Nếu thực sự thương con, xin các bậc cha mẹ hãy tỉnh ngộ.
Bớt lại những cuộc vui thâu đêm.
Bớt lại những lần mua sắm vô tội vạ.
Bớt sống vì sĩ diện hão huyền, lấy con cái làm trang sức cho bản thân.
Bớt so đo hơn thua, bớt khẩu nghiệp, bớt tham sân si.
Thay vào đó, hãy bắt đầu "tích lũy" cho con một gia tài vô hình nhưng vĩnh cửu:
* Tăng làm thiện: Dạy con biết chia sẻ, biết bố thí. Một đồng cho đi với tâm từ bi sẽ sinh ra ngàn đồng phúc báo.
* Tăng niệm Phật/Tu tâm: Giữ cho tâm mình an tịnh. Tâm cha mẹ an, tâm con cái mới định.
* Tăng giữ giới: Sống trung thực, không sát sinh, không trộm cắp, không tà dâm, không nói dối. Đó là tấm khiên bảo vệ con cái khỏi tai ương.
* Tăng tâm từ bi: Thương người như thể thương thân.
Đức độ của cha mẹ chính là "phong thủy" tốt nhất cho cuộc đời con.
Cha mẹ tích đức, con tự nhiên sẽ có phúc.
Cha mẹ tạo nghiệp, con chắc chắn sẽ gánh khổ.
Đó không phải lời hù dọa để chúng ta sợ hãi, mà là quy luật vận hành của vũ trụ để chúng ta sống tỉnh thức hơn.
KẾT: HÃY ĐỂ LẠI "ĐỨC", ĐỪNG CHỈ ĐỂ LẠI "VÀNG"
Bạn muốn con mình sung sướng, bình an cả đời ư?
Đừng chỉ mải mê chạy theo những thứ hào nhoáng bên ngoài. Đừng cố để lại cho con một núi vàng nhưng lại kèm theo một núi nghiệp. Núi vàng rồi cũng lở, nhưng nghiệp thì đeo bám muôn đời.
Hãy bắt đầu bằng những thứ thiêng liêng ngay trong ngôi nhà của mình:
– Một lời nói chân thật, ái ngữ với người bạn đời.
– Một việc thiện nho nhỏ giúp đỡ người khó khăn.
– Một niệm Phật thành tâm cầu nguyện cho thế giới bình an.
– Một hành động từ bi, tha thứ cho người đã làm mình đau.
Phúc của con nằm trọn trong Đức của cha mẹ.
Cha mẹ sáng, con sẽ sáng.
Cha mẹ hiền, con sẽ hiền.
Cha mẹ biết tu, cả gia đình sẽ bình yên.
Xin hãy trân trọng và vun bồi phúc báo cho con, đừng phung phí nó. Vì đó là tài sản duy nhất giúp con đứng vững giữa cuộc đời đầy biến động này.
VietBF@sưu tập
|
|