"Ông hoàng phòng vé" Thái Hòa tiết lộ những trải nghiệm đặc biệt khi hóa thân vào vai diễn không tặc trong phim "Tử chiến trên không".
Thường được gọi là “ông hoàng phòng vé”, anh có thấy danh xưng này tạo thêm áp lực khi nhận vai phản diện nặng ký như Long?
- Hồi xưa, tôi áp lực lắm. Nghe danh xưng “ông hoàng” là nghĩ phải thế này, thế kia. Nhưng thật ra, vai diễn không cần mấy thứ đó. Vai diễn chỉ cần mình sống trọn vẹn. Sau này, tôi thay đổi cách nhìn: không quan tâm đến gánh nặng danh xưng, mà tập trung tận hưởng những ngày trên trường quay.
Anh có thể chia sẻ về những áp lực khi đảm nhận vai không tặc Long trong Tử chiến trên không?
- Khi mong muốn làm thật tốt và được công nhận, đôi khi chính kỳ vọng đó lại trở thành áp lực. Với vai Long, tôi có hai phân cảnh đặc biệt quan trọng. Tôi đã trải qua cảm giác nặng nề vì đoàn phim phải chờ đợi khá lâu, trong khi mình vẫn chưa chạm tới cảm xúc cần thiết. Với một diễn viên, đó là trạng thái vô cùng khủng khiếp. Chỉ khi buông bỏ áp lực, để nhân vật tự nhiên dẫn dắt, tôi mới thấy mọi thứ trở nên nhẹ nhõm hơn. Nhưng để đạt đến khoảnh khắc đó, tôi phải dồn hết can đảm và thậm chí “xin” được quay lại nhiều lần.
Anh nói là phải xin quay lại rất nhiều lần, cụ thể là như thế nào?
- Tôi nhớ có một cảnh quan trọng, tôi đã xin quay đi quay lại tới 57 lần. Lúc ấy tôi ngại lắm, sợ làm phiền đoàn. Nhưng khi cảm xúc chưa tới, tôi không thể dừng lại. Có khi tôi thấy mình như mất cái tôi, phải hạ mình để xin thêm lần nữa, rồi lần nữa… May mắn là đạo diễn và ê-kíp rất kiên nhẫn, nhờ vậy tôi mới vượt qua được giới hạn của bản thân.
Có khi nào anh cảm thấy loay hoay, bất lực khi cứ phải quay đi quay lại một cảnh mãi không đạt?
- Đúng là có. Nhưng sau này tôi nhận ra, áp lực hay động lực chỉ là cách mình nhìn nhận. Nếu mình xem đó là áp lực thì nó nặng nề, còn xem nó là động lực thì sẽ nhẹ nhàng hơn. Nghề này vốn là vậy. Ngay cả diễn viên Mỹ cũng đâu phải lúc nào cũng diễn tốt ngay lần đầu. Quan trọng là mình phải cho phép bản thân sai, rồi tìm được khoảnh khắc thật sự chạm tới nhân vật.
Nhiều khán giả kỳ vọng nhân vật Long có thêm chiều sâu về trí tuệ, sự sắc bén, thay vì chỉ thấy nguy hiểm và máu lạnh. Anh nghĩ sao về điều này?
- Có thể đúng, cũng có thể chưa đúng. Theo tôi, đạo diễn muốn nhân vật Long trước hết phải thật tàn bạo, để khi khán giả nhìn vào, thấy hắn nguy hiểm. Song song với đó, phim còn đề cập tới tình thân – cha con, anh em, vợ chồng. Chính cái xung động giữa Long và con trai mới là yếu tố bù đắp cho sự khắc nghiệt ấy.
Khán giả xúc động nhiều ở cảnh Long đối diện con trai mình. Đây có phải cảnh quan trọng nhất với anh?
- Đúng vậy. Đó là cảnh tôi đã xin quay lại 57 lần. Nó thể hiện tình thân của nhân vật, chứ không chỉ là sự tàn ác. Cảnh này làm khán giả thấy Long vẫn là con người, không phải một kẻ chỉ biết bạo lực. Với tôi, đây là cảnh khó khăn nhưng cũng đáng nhớ nhất.
Nhìn lại, anh rút ra điều gì sau trải nghiệm này?
- Nghề diễn viên ai cũng muốn chỉ cần một lần quay là xong. Nhưng đôi khi, chính sự khó khăn, chậm chạp lại làm nên khoảnh khắc đặc biệt. Khi mình thật sự thả được, chạm được tới cảm xúc, thì đó mới là khoảnh khắc quý giá.
Trong "Tử chiến trên không", khán giả bất ngờ khi thấy bé Bom Thiên Minh – con trai anh xuất hiện. Anh có thể chia sẻ về cơ duyên này?
- Bom đang học công nghệ thông tin, không học điện ảnh. Việc tham gia phim này là một cái duyên, Hàm Trần mời nên tôi cho con vào thử. Tôi không định hướng con làm nghề diễn viên, chỉ coi đây như một trải nghiệm để biết trường quay là gì.
Với tư cách một người cha, anh có hướng dẫn Bom nhiều khi vào phim không?
- Tôi chỉ dặn những điều cơ bản: đọc kịch bản kỹ, phải thuộc. Còn chuyện diễn xuất thì tôi không can thiệp. Đạo diễn Hàm Trần mới là người quyết định cách diễn. Ngay cả khi thấy con lúng túng, tôi cũng không dám nói vào vì sợ làm con phân tâm. Giống như các ông bố bà mẹ lo con ở trường học thế nào, nhưng lên trường quay thì phải tin đạo diễn, tin ê-kíp. Tôi làm việc với Hàm Trần nhiều rồi, tôi biết năng lực của anh ấy.
Bom có học hỏi diễn xuất hay xin kinh nghiệm từ anh không?
- Có, những gì tôi biết thì tôi nói. Điều quan trọng hơn kinh nghiệm là quan điểm làm nghề. Kỹ thuật diễn xuất bây giờ đầy trên mạng, phim Mỹ, phim Âu có nhiều bài học lắm. Quan điểm của tôi là phải thành thật với nghề. Tôi muốn con nhìn thấy mình làm nghề thế nào, đó mới là bài học lớn nhất.
Anh có sợ con mâu thuẫn, hay ghét mình khi quá khắt khe, khó tính như anh trên trường quay không?
- Không. Từ trước đến giờ, tôi chỉ mong con có thần tượng riêng trong diễn xuất, không nhất thiết là tôi. Gần đây tôi có giới thiệu Bom xem phim Raging Bull, để thấy Robert De Niro diễn ra sao. Tôi tin con sẽ tự tìm được đường.
Sau Tử chiến trên không, anh có định hướng gì cho Bom không?
- Hiện tại, Bom vẫn học công nghệ thông tin. Phim này chỉ là trải nghiệm. Nếu con muốn đi xa hơn, phải học bài bản. Tôi không “cầm tay chỉ việc” hay ép con theo nghề. Con chọn gì thì đó là quyết định của con.
Xin cảm ơn anh!
Vietbf @ Sưu tầm