Phương Mai: 'Tim vỡ thì cũng phải ôm tiền'
Phương Mai là sự phản biện tốt nhất cho quan niệm “chân dài – đầu ngắn”, ít nhất là tại thời điểm này và vào lứa tuổi của cô.
Phương Mai là một cô gái trẻ trung và nhí nhảnh khi giao tiếp. Cô gái này hồn nhiên đến độ sẵn sàng hét toáng và gào khóc ở chỗ đông người nếu như nhìn thấy… một con gián. Nhưng ngược lại, cô cũng là cô gái bản lĩnh và thông minh, sự phản biện tốt nhất cho quan niệm “chân dài – đầu ngắn”, ít nhất là tại thời điểm này và vào lứa tuổi của cô.
Người chiến thắng chưa hẳn là người tốt nhất
- Cuộc sống mới của chị có gì vui?
Chị tôi mới lấy chồng, gia đình chị tôi sắp có em bé, em trai tôi mới được 3 điểm excellent môn Toán, tôi mới có thêm 4 bé mèo con và… Nói sao đây, mọi chuyện vui trong cuộc sống của tôi đều liên quan đến mọi người xung quanh, kể mãi chắc chẳng hết được đâu nhỉ.
- Chuyện học hành của chị thì sao, hình như chị đang sao nhãng nó để thay bằng sự quan tâm cho tình yêu và sự nghiệp làm mẫu?
Vâng, dù biết là không nên chút nào. Tôi sẽ cố gắng thu xếp.
- Là một cô gái trẻ sớm thành công với nghề, có cảm giác chị chẳng phải cố gắng gì nhiều và mọi sự thành công cứ đến như nó đã được định sẵn?
Tôi lại thấy “chớm chút thành công” đến với mình dễ dàng và chóng vánh lắm, nhưng cái khiến tôi chật vật là làm sao để giữ gìn và phát huy được nó kia.
- Sự không thành công trong cuộc thi Hoa hậu Thế giới người Việt xem ra cũng chẳng phải bước lùi của chị, bởi sau đó chị vẫn đắt show, vẫn được yêu quý và được quan tâm?
Ôi, nếu chẳng may trượt một cuộc thi để rồi từ đó mất show, lại còn bị ghét thì còn ai dám đi thi nữa? Kết quả của một cuộc thi là do hội đồng thẩm định lựa chọn. Không phủ nhận, nếu bạn là người chiến thắng, bạn sẽ có biết bao cơ hội mở rộng tầm ảnh hưởng của mình. Tuy nhiên, không nhất thiết cứ chiến thắng thì bạn nhất định phải là người tốt nhất, và ngược lại, cứ thua, bạn lại trở thành kẻ tệ nhất trong công việc thực tiễn.
Thuyền lên thì nước cũng lên – chắc chắn rồi!
- Tiếng tăm của chị ngày càng được quan tâm nhiều hơn từ khi bạn đi cùng đạo diễn Ngô Quang Hải. Đã có ai nói với bạn “thuyền lên thì nước cũng lên” chưa?
Có, có chứ. Với tôi đó là lẽ thường trong showbiz.
- Ngô Quang Hải đã quá lâu rồi không có dự án mới nào cả mặc dù anh ấy tuyên bố rất nhiều. Có cả một ngàn lý do khác nhau để nói về những sự chậm trễ. Chị có biết điều đó và có khó chịu nếu người ta nói bạn trai chị "nổ"?
Tôi thấy công việc của anh Hải vẫn được tiến hành đều đặn mà. Mọi người không biết đến chắc vì… anh ấy không công bố rộng rãi chăng?
- Cuộc sống đã thay đổi nhưng có những thứ không thay đổi, chuyện một cô người mẫu trẻ yêu một người đàn ông – dù là độc thân – kém bố mình 10 tuổi như chị và Ngô Quang Hải vẫn luôn nhận sự thị phi của đám đông. Chị có nghĩ chị sẽ phải đính chính bằng một đám cưới?
Sao lại nỡ thị phi tình yêu nhỉ. Giữa xã hội mà người ta cứ vì quyền lợi cá nhân để gây hấn với nhau, ghét bỏ nhau đầy ra đấy, theo tôi, cứ nên vỗ tay nhiệt tình cho đôi nào yêu nhau (chiểu theo bài học đạo đức vỡ lòng “con người phải thương yêu lẫn nhau”). Dẫu biết làm người của công chúng, nhất cử nhất động chúng tôi làm gì cũng có người khác nhìn vào; nhưng chúng tôi đã hát vì đám đông, nói vì đám đông, đi lại, ăn mặc, khóc cười vì đám đông, giờ lại kỳ vọng chúng tôi yêu vì đám đông, cưới xin cũng vì đám đông… thì tôi xin đố ngược lại đám đông sống hộ chúng tôi đấy.
Tôi nói vậy không phải có ý quay lưng lại với dư luận, mà tôi hy vọng mọi người có cái nhìn bớt khắt khe hơn đối với cuộc sống riêng tư của những người làm giải trí nói chung. Chúng tôi hạnh phúc hay bất hạnh, bản thân chúng tôi và gia đình là những người được hưởng hoặc bị hứng chịu. Chúng tôi, cũng giống mọi người, luôn cố gắng sống có trách nhiệm với bản thân, gia đình trong lúc kiếm tìm hạnh phúc cho riêng mình. Vì vậy, nếu được mọi người xung quanh quan sát và ủng hộ sẽ tốt biết mấy. Mà dù sao, tình yêu cần chăng phải đính chính?
- Đã bao giờ người đàn ông đó làm cô khóc?
Anh có chắc là những người ruột thịt thân thương nhất với anh, đơn cử là cha mẹ, chưa bao giờ khiến anh rơi lệ bởi lý do này hay lý do khác?
Chẳng ai đi xem một show diễn thời trang vì cô người mẫu
- Trong một chương trình thời trang gần đây, có một người mẫu được phân vị trí cầm gương để chị soi vào theo tổng thể chương trình đã định sẵn, nhưng người đó chửi toáng chị lên trong hậu trường vì chị là người yêu của đạo diễn nên được diễn vị trí veddette chứ thực sự chị không xứng đáng. Tiếp theo, người mẫu đó tự động bỏ qua phần biểu diễn của nhà thiết kế khác. Lúc đó, chị nghĩ gì và ứng xử như thế nào?
Sự thực tôi chẳng bận tâm. Chương trình vẫn diễn ra một cách bình thường, còn tôi vẫn làm trọn vẹn công việc của mình và ở vị trí của mình một cách bình thản. Thế có tính là tôi mất mát gì không? Dân gian có câu “không có mợ thì chợ vẫn đông”. Người mẫu này không diễn thì có người mẫu khác thế chỗ liền, có gì to tát đâu. Ai lại bỏ công đi xem cả chương trình thời trang chỉ vì một cô người mẫu bao giờ.
Tính tôi như con mèo ấy mà: chẳng may có bị ai dẫm vào đuôi thì ré lên một cái và cào cấu loạn xạ một tí chứ bình thường cũng chỉ dám “meo meo” khe khẽ và ve vẩy đuôi hết sức dịu dàng thôi. Tôi “dĩ hòa vi quý”, việc họ họ làm, việc tôi tôi làm. Sự việc, tôi không tận mắt chứng kiến mà cũng chỉ nghe qua; dù sao cũng bán tín bán nghi bởi tôi không nghĩ đó là cách khôn ngoan mà một người nên chọn để thể hiện đẳng cấp của mình. Với tôi, đẳng cấp hay không chính nằm ở thái độ tôn trọng, thậm chí là trân trọng ý kiến của nhà thiết kế, của tổ đạo diễn.
Cứ thử chứng kiến toàn bộ quá trình xây dựng của một chương trình xem – sẽ thấy người mẫu chỉ là những hạt nêm cuối cùng của cả bữa ăn mà thôi. Mọi người cũng đừng quá lo lắng cho tôi khi tôi lỡ ở vị trí bạn gái anh Quang Hải. Anh ấy cũng chỉ là một đạo diễn chứ có phải là kẻ lũng đoạn thị trường thời trang, thị trường giải trí Việt Nam đâu mà đến mức mọi thứ tôi đạt được đều vì người ta nể sợ anh ấy mà trao cho.
- Nếu Ngô Quang Hải mời chị đóng phim thì sẽ có hai trường hợp như sau. Nếu chị thành công, người ta nói là điều đương nhiên bởi anh ấy chăm chút chị quá kĩ. Nếu chị đóng dở, người ta sẽ nói bởi chị là bạn gái đạo diễn nên được ưu tiên chứ có người khác xứng đáng hơn. Chị đã lường trước điều này chưa?
Nếu đạo diễn là anh, anh có hí hửng trao cả rổ tâm huyết của mình cho một nhân vật mà anh biết chắc sẽ làm đổ sông đổ bể tất cả – chỉ vì nhân vật đó là “gì gì” của anh không? Nếu diễn viên là anh, anh có nỡ từ chối cơ hội làm việc với một tác phẩm mà mình biết chắc mình sẽ không thất bại quá bi đát bởi ít nhất đạo diễn đã "dám" tin tưởng không? Nếu khán giả là anh, anh có cần bận tâm quá nhiều về việc tại sao cô diễn viên ấy dở hay hay không? Đơn giản, hay thì anh xem, dở thì anh bỏ, thượng đế là anh mà.
- Người ta nói nhiều về chân dài và đại gia, đó là chuyện cũ, nhưng quan điểm của chị thế nào?
Tôi xin lạc đề một chút. Một người bạn của tôi từng phiếm rằng: “Nếu những gã không có tiền cũng đểu như những gã có tiền, thì tại sao lại phải chọn những gã không có tiền?”. Thôi thì đằng nào cũng ôm một trái tim tan vỡ, vậy chi bằng ưu tiên ôm một trái tim tan vỡ và một cái túi đầy tiền. Chỉ là một câu đùa bi quan thôi, nhưng xét ra cũng có lý chứ nhỉ. Bản năng của con người là kiếm tìm chỗ an toàn, là phấn đấu cho cuộc sống tốt hơn, bao gồm cả về vật chất lẫn tinh thần. Riêng tôi, không thích bị ôm tim vỡ nên vẫn ưu tiên cho người không làm vỡ tim tôi, chứ đại gia hay tiểu gia... tính sau vậy.
- Ngô Quang Hải nói anh ấy muốn ổn định và có con. Đó đã bao giờ là điều anh ấy nói với cô?
Đâu chỉ với riêng tôi, anh ấy đã – thông qua báo giới – tâm sự với tất cả mọi người về mong muốn của mình rồi còn gì.
Theo Sành Điệu