Băng Di chia sẻ với Dân Việt quan điểm về hôn nhân, cho rằng sự thay đổi lớn nhất là học cách yêu thương chính mình nhiều hơn.
Băng Di bất ngờ trở lại màn ảnh trong bộ phim "Cục vàng của ngoại" với hình ảnh hoàn toàn khác sau thành công với vai diễn phản diện trong "Đất rừng phương Nam". Cô hóa thân thành Thương – con gái của bà ngoại Hậu, một vai diễn chứa đựng nhiều tầng cảm xúc, cũng là cách để nữ diễn viên kể một câu chuyện tình thân của chính mình.

Diễn viên Băng Di. Ảnh: NVCC
Trở lại sau hơn 2 năm kể từ Đất rừng phương Nam, điều gì khiến Băng Di tạm xa màn ảnh lâu đến vậy?
- Thời gian qua tôi tập trung nhiều cho công việc kinh doanh và cũng chờ đợi một vai diễn thật sự khác biệt. Tôi không muốn khán giả nhìn thấy tôi trên màn ảnh là đã đoán ngay tôi sẽ đóng kiểu vai gì. Khi nhận lời tham gia Cục vàng của ngoại, tôi cảm thấy rất vui và háo hức.
Diễn xuất luôn là niềm đam mê lớn nên dù ba năm không đóng phim, hai năm không hoạt động showbiz, tôi vẫn kiên nhẫn chờ đợi. Trong thời gian đó, tôi giữ thói quen quan sát cuộc sống để tích lũy chất liệu. Khi trở lại, tôi dồn hết những gì có được vào nhân vật, nhưng cũng có chút áp lực vì muốn làm tốt hơn chính mình trước đây.
Băng Di từng tiết lộ rằng nhận vai Thương không cần xem kịch bản vì nể đạo diễn Khương Ngọc. Sau khi quay phim, bạn gần như rơi vào trạng thái trầm cảm nhẹ. Nhìn lại, bạn có thấy quyết định đó mạo hiểm không?
- Thật ra khi anh Khương Ngọc gọi điện mời, tôi đồng ý ngay vì ngưỡng mộ cách anh làm phim về đề tài phụ nữ – rất thật, rất đời. Khi đọc kịch bản, tôi mê nhân vật Thương ngay lập tức.
Tôi càng phấn khởi hơn khi biết dàn diễn viên gồm những anh chị mà tôi yêu quý như chị Việt Hương, Lê Khánh, cô Hồng Đào… Diễn cùng những người giỏi nghề khiến tôi có áp lực để vượt qua giới hạn của bản thân.
Sau 10 năm làm nghề, tôi hiểu khả năng của mình và tin rằng quyết định nhận vai từ đầu là chính xác. Tôi muốn thoát khỏi “cái khung” mà khán giả gắn cho mình – những vai đanh đá, phản diện – để hóa thân thành một nhân vật thật sự “đáng thương” theo đúng nghĩa.
Lần đầu đóng chung với những nghệ sĩ lớn, bạn cảm thấy học hỏi được gì?
- Tôi học hỏi được rất nhiều. Từ chú Hữu Châu, tôi học được rằng điều quan trọng nhất của diễn viên là phải thuộc thoại và hiểu nhân vật để khi ra hiện trường có thể thoải mái sáng tạo. Từ chị Việt Hương, tôi học sự chu đáo trong công việc. Còn chị Hồng Đào là người hòa đồng, hiểu ý đạo diễn nhất nên những cảnh quay với chị đều diễn ra nhanh gọn, không cần quay lại nhiều lần vì ai cũng tập trung cao độ.
Nhân vật Thương và Băng Di có điểm tương đồng nào không?
- Cả hai đều có cá tính mạnh mẽ, dám làm dám chịu, còn lại thì khác hẳn. Thương là người phụ nữ trẻ, có con nhưng khát khao tình yêu, nên gửi con cho bà ngoại nuôi để đi tìm hạnh phúc riêng." Để nhập vai, tôi đã trò chuyện với nhiều bà mẹ trẻ cùng độ tuổi để hiểu những trăn trở của họ trong tình yêu và cuộc sống. Tôi “sao chép” những cảm xúc thật ấy vào nhân vật để Thương trở nên sống động nhất.
Vai Thương mang đến cho bạn nhiều áp lực đến mức phải “chữa lành” sau khi đóng máy. Bạn đã vượt qua như thế nào?
- Bộ phim quay hơn một tháng, tôi hoàn toàn đắm chìm trong nhân vật. Sau những cảnh quay căng thẳng, tôi không về nhà mà ra quán bar – cũng là nơi kinh doanh của gia đình nhỏ – để tự thưởng một ly cocktail, nghe nhạc và quan sát mọi thứ cho đến khi tâm trạng dịu xuống.
Thời điểm đó, công việc kinh doanh cũng có nhiều biến động, mỗi quyết định của tôi đều ảnh hưởng lớn đến nhân sự. Hai áp lực này diễn ra song song khiến tôi rất mệt mỏi. Vì vậy, sau khi phim đóng máy, tôi chọn đi xa một thời gian để tĩnh tâm, chữa lành và lấy lại cân bằng.
Bạn nói thích cách Khương Ngọc làm phim về phụ nữ vì “chất đời”. Với Cục vàng của ngoại, bạn đồng cảm với nhân vật Thương ở điểm nào?
- Tôi rất thích vai Thương vì nhân vật có chiều sâu tâm lý. Cách cô ấy cãi mẹ xuất phát từ khao khát có một mái ấm sau nhiều lần tổn thương trong tình yêu và những thiếu hụt tình mẫu tử.
Suốt quá trình quay, tôi sống cùng Thương nên hy vọng khán giả sẽ thấy một nét diễn khác và không thất vọng. Tôi tin nhân vật này có thật ngoài đời, nên thường tự đối thoại với nhân vật để đào sâu cảm xúc.
Theo bạn, nhân vật Thương mang thông điệp tích cực hay là lời cảnh tỉnh dành cho phụ nữ mù quáng trong tình yêu?
- Tôi nghĩ Thương là một nhân vật đáng thương. Cách kể chuyện của đạo diễn chắc chắn sẽ khiến khán giả đồng cảm và phần nào thay đổi góc nhìn về cuộc sống. Tôi vốn là người sống lý trí, còn Thương sống bằng cảm xúc.
Khi anh Khương Ngọc mời tham gia phim, tôi kể cho anh nghe về ký ức đẹp với ngoại và thật hạnh phúc khi một phần câu chuyện đó được đưa lên phim. Với tôi, nhân vật Thương mang theo cả sự tiếc nuối – những điều chưa kịp nói, chưa kịp làm.
Thị trường phim Việt hiện nay rất sôi động, nhiều gương mặt nữ diễn viên trẻ xuất hiện. Bạn có cảm thấy áp lực cạnh tranh không?
- Tôi không đóng phim để chạy theo sự nổi tiếng mà vì những vai diễn hay và muốn tận hưởng từng khoảnh khắc với nhân vật. Tôi mừng khi thị trường phát triển, mang đến cho khán giả nhiều câu chuyện đa dạng.
Ngày trước, tôi từng nghĩ mình chưa đủ dù luôn được khen ngợi, cho đến khi một người anh nói: “Em hãy cứ là em". Câu nói đơn giản ấy khiến tôi thay đổi. Giống như Thương trong phim, khi má Hậu nói: “Mình không thương mình thì ai thương mình”. Khoảnh khắc đó, nhân vật thay đổi – và tôi cũng vậy.
Khi phim vừa ra mắt, bạn cũng công bố kết hôn. Điều này có ý nghĩa thế nào với bạn?
- Kết hôn là điều nên làm cho mối tình kéo dài gần 10 năm của tôi. Lập gia đình nhưng tôi vẫn tiếp tục làm nghề. Hôn nhân là niềm vui, nhưng quan trọng là cả hai tôn trọng không gian riêng của nhau. Tôi không đặt kỳ vọng quá nhiều, mà để mọi thứ diễn ra tự nhiên, yêu và sống có trách nhiệm với nhau. Sự thay đổi lớn nhất chính là như lời má Hậu trong phim: “Mình phải thương mình”.
Cảm ơn Băng Di đã chia sẻ!
Vietbf @ Sưu tầm