
Lan nghi ngờ chồng gần đây có “biểu hiện lạ”. Lúc nào anh cũng cắm mặt vào điện thoại, cười vu vơ, lại c̣n… thỉnh thoảng hay mất tích buổi tối.
Một tối, Lan quyết định nhắn tin cho số lạ, giả làm cô gái trẻ, rủ “anh” đi cà phê. Kẻ lạ kia đồng ư ngay, hẹn cô 8h ở quán góc phố.
Lan bận áo khoác, che khẩu trang kín mít, tới quán trước. Một lát sau, chồng cô xuất hiện, nh́n quanh t́m người.
Lan máu dồn lên năo, rùng rùng giận dữ. Nhưng ngay lúc đứng dậy tính “xông ra”, chồng cô móc điện thoại, gọi cho ai đó, nói nhỏ:
“Anh tới rồi. Em mau ra đi, anh cũng sợ vợ anh biết lắm…”
Lan càng sôi máu.
Bất th́nh ĺnh, bà chủ quán, ngoài 50 tuổi, tḥ đầu ra cười tươi:
“Chào anh! Em đây. Đi uống cà phê cho vui mà. Đừng sợ, vợ anh biết th́ càng hay. Em cũng phải nói cho ông nhà em biết anh cứ… nhắn tin thả thính em hoài!”
Lan đứng chết trân. Hóa ra… chồng ḿnh mải “thả thính” bà chủ quán, người suốt ngày bán cà phê cho hai vợ chồng.
Tối hôm đó, Lan không c̣n giận. Cô chỉ thở dài:
“Thôi, già rồi mà c̣n mơ mộng. Tưởng bồ nhí nào ghê gớm lắm!”
VietBF@ sưu tập