Từ một cậu bé làm nghề săn bắn, vô t́nh cứu vua Càn Long trong một lần đi săn, rồi được vua đưa về kinh thành để những lăo sư giỏi nhất dạy vơ công. Cuối cùng Trung Ngọc trở thành tướng lĩnh, giúp nhà Thanh đánh bại 30 vạn quân Nga xâm lược.
Thời vua Càn Long trị v́, có một cậu bé từ khi mới sinh ra đă có một cơ thể mang sắc vàng và trong suốt. V́ vậy, mọi người gọi cậu là Trung Ngọc (trong suốt như ngọc). Vốn sinh trưởng trong một gia đ́nh họ Triệu chuyên săn bắn, Trung Ngọc bắt đầu học vơ thuật từ khi c̣n nhỏ, cậu được một lăo sư rất nổi tiếng nhận dạy vơ công.
Cứu Hoàng đế Càn Long thoát nguy
Khi Triệu Trung Ngọc 16 tuổi, Hoàng Đế Càn Long thường đi tới khu vực sơn trang ở Thừa Đức để săn bắn. Trong một chuyến đi săn, ngựa của Hoàng Đế Càn Long bị hổ dọa cho sợ nên bắt đầu chạy một cách điên loạn. Con ngựa cuối cùng phi ra ngoài khu sơn trang.
Trung Ngọc trẻ tuổi và bạn của cậu đă có một phen đua ngựa đáng nhớ khi con ngựa của Hoàng Đế tới chỗ của cậu. Trung Ngọc trẻ tuổi nhanh chóng nắm lấy dây cương của con ngựa và cố gắng gh́m nó lại bằng hết sức mạnh. Cuối cùng nhờ sức mạnh của Trung Ngọc, con ngựa đă bị giữ lại.

Ảnh: Internet.
Sau một phen kinh hồn bạt vía, khi b́nh tĩnh trở lại, Hoàng Đế Càn Long b́nh tĩnh nói: “À! Nhà ngươi đă cứu sống quả nhân. Tại sao nhà ngươi không quỳ xuống để lĩnh thưởng?!”
Đúng lúc đó đoàn tùy tùng của Hoàng Đế cũng vừa đến. Họ nói với Trung Ngọc và bạn của cậu ta rằng: “Tại sao các ngươi không khấu đầu trước Hoàng thượng?!”
Trung Ngọc và bạn của cậu quỳ xuống rồi nói: “Thảo dân bái kiến Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”. Trung Ngọc đă học được câu này từ một người kể chuyện trong làng cho nên cậu áp dụng rất thành thạo.
Càn Long vừa nh́n thấy Trung Ngọc và ngay lập tức cảm thấy thích cậu bé. Càn Long nói: “Tên ngươi là ǵ? Ngươi sẽ theo ta về kinh thành chứ?. Ta sẽ để những lăo sư giỏi nhất dạy vơ công cho người. Nhà ngươi nghĩ sao”.
Trung Ngọc đáp: “Thảo dân tên là Triệu Trung Ngọc. Thảo dân phải về nhà xin phép phụ mẫu trước khi chấp thuận.”
Nghe Trung Ngọc nói vậy, tùy tùng của Hoàng Đế nói: “Mau cảm tạ long ân của Hoàng thượng. Lời của Hoàng thượng là thánh chỉ, nhà ngươi tất phải theo. Hơn nữa, từ nay nhà ngươi sẽ được tận hưởng vinh hoa phú quư.”
Trung Ngọc đáp lại: “Lời của Hoàng thượng là thánh chỉ, nhưng thảo dân vẫn phải về nói với phụ mẫu. Đây là một lễ nghi. Bất cứ ai cũng phải theo các lễ nghi.”
Vua Càn Long bật cười và nói: “Thật là một cậu bé kỳ lạ! Nhà ngươi có thể trở về nhà. Sau khi nhà ngươi thương lượng với phụ mẫu xong, hăy trở lại sơn trang này. Ta sẽ đợi nhà ngươi ở đó.” Và rồi Càn Long và đoàn tùy tùng trở lại sơn trang.
Thành tựu sự nghiệp tại kinh thành
Triệu Trung Ngọc từ biệt đám bạn rồi trở về nhà. Cậu nói với cha mẹ ḿnh về điều vừa xảy ra. Họ khó mà tin vào tai của ḿnh. Họ đă lặp đi lặp lại: “Đây đúng là một đại phúc phận cho gia đ́nh ta! Hài tử, hăy về Kinh thành”.
Họ dặn ḍ cậu “Hăy học hỏi vơ nghệ và rồi sẽ trở thành vương gia. Một đấng nam nhi phải thành tựu sự nghiệp, nhưng con phải nhớ lấy điều này: Đừng bao giờ đàn áp bách tính, phải lấy thiện đối xử với mọi người và chớ bao giờ trợ Trụ vi ngược”. Kể từ đó Triệu Trung Ngọc trở thành thuộc hạ trong triều đ́nh.
Sau khi đưa Trung ngọc về kinh, Vua Càn Long đă làm trọn lời hứa của ḿnh. Ông đă t́m những lăo sư tốt nhất để dạy văn và vơ cho Trung Ngọc. Trung Ngọc là một đứa trẻ hết sức thông tuệ và tài năng, nhưng cậu không hề yêu thích danh vọng hay tiền tài và vô cùng trầm lặng ít nói. Cậu luôn đứng ngoài những mưu đồ chính trị hiểm ác.
Vào lúc 29 tuổi, Trung Ngọc được bổ nhiệm làm Thống đốc quân tỉnh Cam Túc. Cậu đă đạt được rất nhiều chiến công trong việc dàn xếp các vấn đề biên cương và giải quyết xung đột giữa các nhóm sắc tộc. Khi gần 50 tuổi, Trung Ngọc được thăng lên làm Phó thống soái. Trung Ngọc có rất nhiều con và cháu nối dơi.
3 năm sau, vợ của Trung Ngọc, người con gái mang họ Trần, muốn đến thăm bạn ở Y Lê, tỉnh Tân Cương. Trung Ngọc không c̣n cách nào khác ngoài việc thuận theo ư của phu nhân và tháp tùng phu nhân tới Y Lê. Khi họ sắp tới Y Lê, họ bất ngờ nghe được tin rằng quân đội của Sa Hoàng vừa mới xâm lấn vùng hồ Balkhash.
Vua Càn Long đă ra một chiếu thư hỏa tốc ra lệnh cho Trung Ngọc lănh đạo 10 vạn quân chiến đấu chống lại quân xâm lược ngay lập tức. Trung Ngọc không c̣n cách nào khác ngoài việc tuân mệnh.
Đánh bại 30 vạn quân Sa Hoàng trên sa mạc
Trong khi Trung Ngọc dẫn dắt 10 vạn quân tới vùng A Lạp Mộc (Almaty), quân đội của Sa Hoàng đă vượt qua biên giới Trung-Nga và xâm lược Trung Quốc. Phía Sa Hoàng có hơn 300.000 quân (30 vạn quân), nhiều gấp ba lần so với số quân của Trung Ngọc.
Khi quân đội của Trung Ngọc dựng trại, ông đă họp bàn với các tướng lĩnh để lên kế sách đánh bại quân xâm lược. Một trong số tướng lĩnh đưa ra mưu kế: “Chúng ta nên cố gắng dụ quân Nga vào sa mạc. Không có nguồn cấp nước, chúng sẽ sợ hăi và đánh lẫn nhau. Khi đó chúng ta có thể thừa thế tấn công và quét sạch quân Nga!”.
Trung Ngọc đă chấp thuận chiến lược này, và ông đă nghĩ ra một mưu kế để nhử 30 vạn quân Nga vào vùng hoang mạc, đợi cho đến khi quân Nga cạn kiệt nước trước khi ra lệnh tấn công.
Đây là trận đánh lớn nhất trong cuộc đời Trung Ngọc. Cát vàng bay khắp bầu trời. Trên mặt đất, binh lính ḥ hét và ngựa hí vang. Tiếng đao kiếm va chạm nhau và tiếng trống vang rền. Những mũi tên bay trong không khí giống như một trận dịch châu chấu. Xác chết nằm ngổn ngang khắp nơi. Máu chảy thành sông. Quân đội Trung Ngọc đă tận dụng địa h́nh và núp sau những đụn cát, đă quét sạch gần như toàn bộ quân Nga.
Mặc dù quân đội nhà Thanh do Trung Ngọc thống lĩnh đă thắng trong trận chiến và đă ngăn chặn được sự xâm lấn của quân Nga. Tuy nhiên số binh lính tử trận là rất lớn, với 10 vạn binh lính ban đầu, nhưng đến khi kết thúc th́ chỉ c̣n sót lại vài chục người, trong đó có Trung ngọc. Nh́n mặt đất phủ đầy máu và xác chết, Trung Ngọc cảm thấy ruột đau như cắt.
Sau khi Trung Ngọc trở về triều đ́nh, Hoàng Đế Càn Long muốn phong tước hầu cho ông, nhưng ông đă kiên quyết từ chối và muốn cáo lăo về quê. Ban đầu Càn Long không đồng ư, nhưng sau khi nhận thấy Trung Ngọc vô cùng kiên quyết, ông đành chấp nhận nguyện vọng của Trung Ngọc. Sau đó Trung Ngọc đă đưa gia đ́nh trở lại thôn trang của họ Hạ, và dành nốt phần đời c̣n lại của ông vui thú điền viên.
Vietbf @ Sưu tầm