HOME-Au
HOME-Au
24h
24h
USA
USA
GOP
GOP
Phim Bộ
Phim Bộ
Videoauto
VIDEO-Au
Home Classic
Home Classic
Donation
Donation
News Book
News Book
News 50
News 50
worldautoscroll
WORLD-Au
Breaking
Breaking
 

Go Back   VietBF > Others (Closed Forums) > Archive - Old News 2005-2011 (closed)

 
 
Thread Tools
Default Vũ Thị Kim Anh: Cô độc và đau đớn!
Old 11-10-2011   #1
vuitoichat
R11 Tuyệt Thế Thiên Hạ
 
Join Date: Jan 2008
Posts: 148,856
Thanks: 11
Thanked 14,096 Times in 11,257 Posts
Mentioned: 3 Post(s)
Tagged: 1 Thread(s)
Quoted: 44 Post(s)
Rep Power: 184
vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10
vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10
Từ cuộc vui thác loạn, Vũ Thị Kim Anh đã tự đẩy mình xuống vũng lầy sau khi gây ra vụ án giết người tình trên xe Lexus. Giờ đây, cô đang cố gắng làm mọi thứ để lòng mình thấy nhẹ nhàng hơn.

Cuộc thi viết “Sự hối hận và niềm tin hướng thiện” trong phạm nhân, trại viên năm 2011 do Tổng cục Thi hành án hình sự và hỗ trợ tư pháp Bộ Công an phát động từ ngày 25-4-2011 đã thu hút sự tham gia của 23.079 phạm nhân, trại viên, với hơn 150.000 trang viết tay. Phạm nhân Vũ Thị Kim Anh với biệt danh “sát thủ Lexus” cũng có bài viết tham gia cuộc thi. Tuy không đoạt giải nhưng bài viết của Kim Anh lại có sức hút đặc biệt với báo giới, có lẽ vì cô là một nhân vật quá “nổi tiếng”, gây án vào đúng ngày lễ tình nhân 14-2-2009, cướp đi sinh mạng của chính người đàn ông từng có thời yêu đương mặn nồng với mình. Hiện giờ Kim Anh đang thụ án trong Trại giam Phú Sơn 4 (Thái Nguyên), được “biên chế” trong đội văn nghệ vì cô có năng khiếu hát hay, múa giỏi.


Kim Anh bỏ áo tù khi lên sân khấu

Những ngày tháng sống trong trại giam số 1 Hà Nội, lo lắng đến bồn chồn chờ phiên xét xử, những đêm không thể nào chợp mắt vì sợ hãi, vì hoang mang không biết mai này tương lai, cuộc đời mình sẽ đi về đâu, hay ngày đầu tiên bước chân đến Trại giam Phú Sơn 4, được hít thở bầu không khí trong lành của vùng trung du miền Bắc, được tiếp đón bằng nụ cười hiền hậu của người cán bộ tiếp nhận, đã được Kim Anh trải lòng trong bài viết dự thi.


Bài viết của phạm nhân Vũ Thị Kim Anh:

15 tháng giữa bốn bức tường


Vừa đến giờ giải lao, tôi ngồi xuống chiếc ghế dài để nghỉ và nhấp một ngụm nước cho đỡ khát. Gần một tháng nay, cả đội đã dốc sức tập luyện cho chương trình lớn sắp tới nên ai cũng phải cố gắng. Mặc dù thời tiết cuối tháng 6 oi bức và nóng nực, những chiếc áo ướt đẫm mồ hôi nhưng tất cả mọi thành viên của đội “Tiếng hát tình đời” đều tích cực, hăng say thả mình trong từng tiết mục. Nhớ lại một năm trước đây, vào một buổi sáng tinh mơ ở Hỏa Lò, tôi giật mình khi nghe tiếng chìa khóa khua ở cửa buồng và rồi cán bộ đọc tên tôi chuyển trại. Chị em trong phòng vội vàng mỗi người một tay giúp tôi thu xếp đồ dùng cá nhân. Có người khóc, có người gượng cười động viên tôi: “Cố lên em nhé! Rồi chị em mình sẽ có ngày gặp lại”. Nhưng mỗi người chúng tôi mang một án tù, sẽ đi những ngả đường khác nhau. Ai cũng hiểu sẽ rất lâu mới có ngày hội ngộ.

Chia tay chị em và cán bộ quản giáo, tôi kéo hai bao tải dứa mà trong lòng nặng trĩu những ưu tư. Một phần vì phải chia tay những người bạn đặc biệt, đã đồng cảm với mình suốt một thời gian dài. Một phần hồi hộp vì không biết chặng đường trước mắt sẽ ra sao. Rồi tôi lại bị đẩy lên một chiếc xe thùng cùng với gần chục phạm nhân khác. Trên xe ngổn ngang những tư trang cá nhân cộng với những chai lọ, giấy vụn… Tất cả tạo nên một bầu không khí ngột ngạt đến khó thở.

Tôi ngồi trên xe với chiếc còng số 8 trên tay. Nhìn ra ô cửa bé xíu chợt thấy mình giống một con chim bị nhốt trong lồng mà cố thoát ra cũng vô vọng. Sống mũi lại cay cay, hai hàng nước mắt ứa ra. Liệu số phận nghiệt ngã này sẽ đẩy cuộc đời tôi về đâu? Bên ngoài kia là bầu trời rộng lớn. Có ai biết trên con đường ấy, trên chiếc xe bé xíu này đang có gần chục con người đang sắp lả đi vì căng thẳng và mệt mỏi. Gần 3 giờ đồng hồ trôi qua, khi tôi thấy mình sắp không còn đủ sức để ngồi vững nữa thì bỗng dưng chiếc xe đi chậm lại, chậm lại rồi dừng hẳn. Cuối cùng chúng tôi cũng tới nơi.

Bước xuống xe, tôi cố hít thở thật sâu và cảm nhận luồng không khí hết sức mát mẻ và trong lành của vùng đất mới. Cái tên Phú Sơn 4 đã đi vào trong tôi từ đó. Sau hơn 15 tháng bị giam cầm trong 4 bức tường u tối và ảm đạm, giờ đây tôi lại có một cảm giác khác, mới mẻ và lạ kỳ. Ấn tượng đầu tiên trong tôi là nụ cười của một cán bộ tiếp nhận hồ sơ.

Trong câu chuyện với những lời hỏi han rất chân tình, những cử chỉ ân cần, chu đáo, tôi như được gặp lại một người thân trong gia đình và có được sự cảm thông sâu sắc. Nụ cười đó thật dịu dàng và nhân hậu biết bao! Lúc này, những hoang mang, lo lắng trong tôi như được tan biến và thay vào đó là cảm giác thân mật, ấm áp tình người. Niềm tin vào một cuộc sống mới đã bắt đầu le lói.

Đang lan man trong dòng suy nghĩ, chợt chị quản đội tiến lại gần vỗ nhẹ vào vai tôi: “Chúng ta tiếp tục tập nhé”. Tất cả các thành viên trong đội lại thả mình theo những câu hát, những điệu múa của ca khúc “Về với lời ru”. Hình ảnh người mẹ tần tảo trĩu nặng đôi vai mong ngóng đứa con lầm lỡ được trở về cứ khắc khoải trong lòng tôi. Ngày còn thơ ấu, tôi chỉ biết chạy nhảy, cười đùa rộn rã với những đứa trẻ quanh nhà. Bố mẹ tôi là những công chức hiền lành, lương thiện và hết mực yêu thương con cái.

Tôi vẫn nhớ, có lần tôi được bố mẹ đưa đi chơi xa, những con đường uốn lượn quanh co đến lạ kỳ. Ngày ấy, tôi ngây ngô ngước lên hỏi mẹ: “Mẹ ơi! Sao cây mía ở đây lại to thế ạ?”. Rồi mẹ đáp dịu dàng trong nụ cười hiền hậu: “Đó là cây tre con ạ!”. Sau này mỗi lần nhớ lại, tôi thèm một lần được quay trở lại thời “trong veo” ấy. Mảnh đất địa đầu quê hương cứ như thế mà đi vào tâm trí của tôi.

Từ những cuộc vui thác loạn đến phòng biệt giam

Năm 14 tuổi, cả gia đình tôi chuyển về Hà Nội để tiện cho công tác của bố mẹ và cũng mong cho hai chị em tôi có điều kiện học tập tốt hơn. Ở đây, phố xá lúc nào cũng sầm uất và náo nhiệt. Tôi thường có thói quen cứ mỗi buổi chiều lại ngồi bên cửa sổ ngắm nhìn những dòng người xe đi lại như mắc cửi. Có lẽ từ đây, những tháng ngày êm đềm nơi quê nhà đã tạm lui vào một góc trang trọng trong ký ức.

Dần dần, tôi hòa mình vào cuộc sống mới và thích nghi một cách nhanh chóng. Ngày ngày đến trường, tôi luôn giữ được sức học khá, rất nhiều bạn bè và thầy cô yêu mến. Rồi tôi cũng vào đại học, vì khá tin tưởng nên bố mẹ đồng ý cho tôi ở riêng trong một căn hộ xinh xắn. Giờ đây, tôi đã trở thành một thiếu nữ. Với ngoại hình ưa nhìn và tính cách khá mạnh mẽ cộng với sự hiếu kỳ của tuổi mới lớn, tôi sẵn sàng lao mình vào những cuộc chơi thâu đêm suốt sáng. Tiếng nhạc sôi động, những điệu nhảy lắc lư, ngây ngất trong hơi men đã đi vào cuộc sống của tôi và trở thành một phần quen thuộc từ đấy.

Ngày tháng trôi qua, tôi cứ bước qua thời gian mà không hề nhận ra mình đang trượt dốc. Những ước mơ, những hoài bão đã bị che lấp bởi lối sống gấp, bởi thói quen hưởng thụ hiện rõ trong con người tôi. Không ngại ngần, tôi theo bạn bè thả mình trôi theo những mối quan hệ ngoài luồng không lành mạnh, bỏ mặc hết sự quan tâm của gia đình và những người thân.

Đúng là ở đời không ai học hết chữ ngờ. Câu chuyện kể về vụ án mạng trên xe Lexus, một nữ sinh đã giết chết người tình của mình ngay trong đêm Valentine. Thủ phạm đó chính là tôi. Tôi trở thành một kẻ giết người chỉ sau một phút không làm chủ được hành động. Sai lầm này tôi biết sẽ chẳng bao giờ tôi có thể tha thứ cho mình được. Quả thật đây là cú sốc quá lớn đối với gia đình và những người thân thương của tôi.

Hoàn toàn tuyệt vọng, tôi tự giày vò tâm can suốt 10 tháng biệt giam. Cuộc sống lúc này chỉ là sự lặp lại của những đêm dài thức trắng, những dòng nước mắt cứ chảy dài như vô tận. Phải cố gắng lắm tôi mới nhận ra đây không phải là cơn ác mộng.

Một mình trong cô độc và đau đớn! Giờ đây, tôi đã chôn vùi tất cả niềm tin, niềm hy vọng của bố mẹ xuống vực thẳm. Từng ngày trôi qua trong thê thảm và u tối. Thậm chí, có lần tôi đã nảy sinh ý nghĩ sẽ tự kết liễu đời mình để chấm dứt tất cả. Thế nhưng, liệu gia đình tôi còn đủ sức để đón nhận cú sốc thứ hai này nữa không? Tôi không thể cho phép mình gục ngã như thế. Dần dần, tôi ép mình phải cứng rắn lên, phải đứng dậy đi tiếp. Trong những bài học đầu trên giảng đường, tôi còn nhớ một câu nói của Mac: “sống là chiến đấu!”. Ngay lúc này đây, tôi phải chiến đấu với chính bản thân mình, chiến đấu với số phận nghiệt ngã. Hàng ngày, tôi cố lục lại trong trí nhớ những lời dạy dỗ yêu thương, những bài học đạo đức làm người mà tôi đã bỏ quên từ lâu.

Đối với mỗi chúng ta, ai sinh ra trên cõi đời này đều được Thượng đế ban tặng cho một món quà vô giá. Đó chính là người mẹ. Vậy mà, người con tội lỗi như tôi lại hơn một lần nỡ làm mẹ phải đau. Mỗi lần nghĩ đến gia đình, nghĩ đến mẹ cha là lòng tôi lại thắt quặn với nỗi ân hận tràn trề. Và giờ đây, trong tôi chỉ có một ước nguyện duy nhất là được sớm trở về với tổ ấm thân yêu của mình. Mức án 14 năm tù đối với tôi không phải là một chặng đường ngắn nhưng tôi đã học cách chấp nhận nó, vì đó chính là cái giá mà tôi phải trả.

Cuộc chiến với bản thân

Một người bạn thân của tôi đã từng nói: “Nhìn sâu vào trong đôi mắt bạn, tôi thấy hình ảnh mình hiện lên rõ nét hơn”. Chính người bạn ấy đã giúp tôi vượt qua những lúc yếu đuối, giúp tôi hiểu được rằng cuộc đời còn nhiều điều để kỳ vọng. Khi tất cả tưởng chừng đã chấm hết, số phận lại đưa đẩy những mảnh đời lầm lỡ lại gần nhau. Những tâm hồn ấy mong tìm được sự cảm thông sâu sắc.

Với tôi, mỗi lần mở lòng ra với người khác cũng là một lần cho mình cơ hội để hiểu thêm về cuộc sống này. Nếu như chúng tôi, những thanh niên còn rất trẻ, biết giữ mình, biết sống có trách nhiệm hơn chắc chắn sẽ không bao giờ có ngày phải sa vào vòng tù tội. Ngày còn cắp sách lên giảng đường, nếu tôi không mải miết tìm vui trong những trò vô bổ thì đã không để tuột mất một tương lai sán lạn.

Giờ đây, khi đã hiểu được giá trị của lao động, giá trị của cuộc sống và chứng kiến những thành công mà bạn bè đồng trang lứa đã gặt hái được, tôi thấy thật đáng xấu hổ biết bao. Nhưng cũng chính vì thế, trong tôi lại nung nấu một ý chí và quyết tâm hơn bao giờ hết. Bằng những gì mình được trải nghiệm, đặc biệt là trong môi trường này và cùng với việc trau dồi thêm vốn kiến thức ít ỏi, tôi phải bắt đầu làm lại, khẳng định lại chính mình, tìm lại niềm tin, niềm hy vọng cho cha mẹ và những người yêu thương.

Muốn làm được điều đó, chúng ta phải bắt đầu ngay từ bây giờ. Nhận sự quan tâm, giúp đỡ của cán bộ quản giáo và Ban giám thị, tôi luôn cố gắng hết sức để không phụ lòng tin mong. Tôi là một người gây ra tội lỗi, song được sự cảm hóa của các cán bộ nơi đây, tôi đã biết hướng mục đích sống của mình tới những điều tốt đẹp nhất, mong muốn được trở lại thành con người lương thiện, có ích cho xã hội.

Đó là những tấm lòng nhân hậu, bao dung, đã xóa đi khoảng cách giữa những con người thuộc về hai thế giới bên ngoài xã hội và đằng sau song sắt. Chính những tấm lòng ấy đã khơi dậy trong tôi những khát khao một thời nguội tắt. Từ sâu thẳm trái tim, tôi vẫn mang một lòng biết ơn sâu sắc.

Qua đi những ngày mưa, ta mới biết thêm yêu những ngày nắng. Cuộc sống nào cũng vậy. Khi trải qua những mất mát rồi mới giúp ta trân trọng những gì mình đang có hơn. Tôi tin rằng, cố gắng cải tạo thật tốt là con đường duy nhất giúp ta sớm được hưởng sự khoan hồng của pháp luật, sớm được trở về với gia đình và xã hội, mỗi chúng ta sẽ vững vàng, trưởng thành hơn trong cuộc sống, kiên cường vượt qua những khó khăn, thử thách để làm một con người lương thiện có ích cho đất nước.

Ba hồi kẻng vang lên báo hiệu đã hết giờ lao động. Tập thể đội cũng vừa tập xong ca khúc “Về với lời ru”. Bài hát cứ vang mãi trong tôi: “Ngày hôm nay, tôi rời xa nơi này, cũng từ đây, tôi từ biệt nơi đây. Nơi đã cho tôi biết khát khao mơ ước, nơi đã cho tôi biết hướng về phía trước, trân trọng lời ru như trang sách học trò”. Lưng áo ai cũng ướt đẫm mồ hôi nhưng gương mặt lại bừng lên một cảm xúc khó tả. Mọi người xếp hàng đôi lục tục về nhập trại. Trên sân, những tia nắng vẫn đang nhảy nhót.

(Theo Pháp luật và cuộc sống)
vuitoichat is_online_now  
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	20111110143941_kim2.jpg
Views:	7
Size:	73.0 KB
ID:	332666  
 
User Tag List


Tướng tình báo Venezuela tiết lộ mạng lưới ma túy – gián điệp cắm sâu vào nước Mỹ? 5 tiểu bang lạnh nhất nước Mỹ (trừ Alaska) – và những nơi mùa đông ‘dễ thở’ cho người Việt Đàm phán Miami: Trump sốt ruột tìm hòa bình, Putin ung dung chờ thắng chậm
Khi Trump tái khởi động ‘chiến tranh ma túy’: từ tàu ma túy bị bắn chìm đến nỗi mất ngủ ở Caracas Mỹ thời Trump: Trục xuất người Iran về ‘địa ngục’, rồi dùng drone Iran để đánh Iran Donald Trump và học thuyết mới: Mỹ không còn làm ‘cảnh sát toàn cầu’
GDP giảm 0,1% và những con người mất trắng 100% sau bão lũ Michael và Susan Dell donate 6,25 tỷ USD vào “Tài khoản Trump”: Kho báu cho trẻ em Mỹ hay chỉ là cú khuyến đẻ kể cho vui? Đường sắt cao tốc 61 tỷ USD và ‘doanh nhân xù nợ’ 30 triệu
Những chuyện hài hước nhất hôm nay Mailisa bất ngờ “đóng cửa” giữa bão điều tra: Đế chế làm đẹp nghìn tỷ khép lại MAGA Đen - MAGA Đỏ - Giấc mơ đế chế dữ liệu của Peter Thiel và giới trọc phú công nghệ
Ánh đèn hiên nhà trong đêm bão tuyết: câu chuyện Lễ Tạ Ơn kỳ diệu sau 41 năm Xả súng gần Nhà Trắng: Bi kịch Lễ Tạ Ơn và cuộc chơi chính trị của Trump với hồ sơ di dân Afghanistan Từ Frankenstein đến Game of Drones: Khi công nghệ biến chiến tranh thành cuộc hỗn loạn vĩnh viễn
Biển lửa Wang Fuk Court: 65 người chết, Hồng Kông choáng váng trước “thảm họa giàn giáo tre” Biển lửa Wang Fuk Court: Thảm họa người già Hồng Kông và cuộc điều tra “sự cứu thả chết người” Chết cháy hàng loạt tại Hồng Kông, các toà nhà biến thành địa ngục, hàng trăm người mất tích
Black Friday ảm đạm ngoài phố, rực lửa trên livestream: Người Việt đổi kiểu săn sale Cánh tay phải của Zelensky ngã ngựa: Ukraine bị ép chọn giữa danh dự và đồng minh Tryptophan trên tiểu hành tinh Bennu: Phát hiện mới cho thấy “công thức sự sống” đến từ vũ trụ
Trump, Donetsk và “thỏa thuận không thể”: Ukraine bị ép vào góc hẹp của một nền hòa bình đẫm máu Từ Stalin tới Putin: 86 năm sau, bóng ma chiến tranh mùa đông vẫn ám ảnh đế quốc Nga Putin khen kế hoạch hòa bình của Mỹ nhưng dọa chiếm thêm đất nếu Kyiv không rút quân
Trump siết nhập cư sau vụ nổ súng: Rà soát toàn bộ thẻ xanh từ 19 “quốc gia đáng lo ngại” Thảm họa cháy chung cư ở Hong Kong: 128 người chết, hàng trăm người mất tích và những câu hỏi nhức nhối Cô gái Brazil bị trục xuất và nghịch lý cay đắng ngay trong gia đình phát ngôn viên Nhà Trắng

 
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px

iPad Videos Portal Autoscroll

VietBF Music Portal Autoscroll

iPad News Portal Autoscroll

VietBF Homepage Autoscroll

VietBF Video Autoscroll Portal

USA News Autoscroll Portall

VietBF WORLD Autoscroll Portal

Home Classic

Super Widescreen

iPad World Portal Autoscroll

iPad USA Portal Autoscroll

Phim Bộ Online

Tin nóng nhất 24h qua

Tin nóng nhất 3 ngày qua

Tin nóng nhất 7 ngày qua

Tin nóng nhất 30 ngày qua

Albums

Total Videos Online
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px

Tranh luận sôi nổi nhất 7 ngày qua

Tranh luận sôi nổi nhất 14 ngày qua

Tranh luận sôi nổi nhất 30 ngày qua

10.000 Tin mới nhất

Tin tức Hoa Kỳ

Tin tức Công nghệ
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px

Super News

School Cooking Traveling Portal

Enter Portal

Series Shows and Movies Online

Home Classic Master Page

Donation Ủng hộ $3 cho VietBF
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. Vì một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hãy ghé thăm chúng tôi, hãy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.

Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px

All times are GMT. The time now is 17:57.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2005 - 2025
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.10820 seconds with 13 queries