Bài viết phân tích lư do tại sao ngay cả khi Quan Vũ và Trương Phi liên thủ, họ vẫn không thể đánh bại Lữ Bố trong 30 hiệp.
Hồi thứ năm "Tam Anh chiến Lữ Bố" trong tác phẩm Tam Quốc Diễn Nghĩa được xem là một trong những màn vơ thuật đặc sắc nhất. Bấy giờ, liên minh 18 chư hầu tiến quân đến ải Hổ Lao, và tại đây, họ chạm trán với vị tướng dũng mănh được mệnh danh là "Nhân trung Lữ Bố, mă trung Xích Thố". Lữ Bố đầu đội mũ trụ tử kim, ḿnh khoác chiến bào đỏ rực, tay cầm Phương Thiên Họa Kích, cưỡi trên lưng ngựa Xích Thố hí vang trời, uy phong lẫm liệt đứng trước trận chiến.

Lữ Bố đầu đội mũ trụ tử kim, ḿnh khoác chiến bào đỏ rực, tay cầm Phương Thiên Họa Kích, cưỡi trên lưng ngựa Xích Thố hí vang trời, uy phong lẫm liệt đứng trước trận chiến. (Ảnh: Sohu)
Tiên phong của liên quân, Phương Duyệt xông pha ra trận, nhưng chưa đầy 5 hiệp đă bị Lữ Bố đâm chết. Kế đến, Mục Thuận, bộ tướng của thái thú Thượng Đảng c̣n thảm hại hơn khi chỉ trong 1 hiệp đă bỏ mạng. Vơ An Quốc, mănh tướng dưới trướng thái thú Bắc Hải Khổng Dung, múa đôi thiết chùy nghênh chiến nhưng chưa đầy 10 hiệp đă bị Lữ Bố chém đứt tay, trọng thương tháo chạy.
Chứng kiến liên tiếp các tướng lĩnh bại trận, thái thú Bắc B́nh Công Tôn Toản đích thân xông ra. Ông ta ḿnh mặc áo giáp bạc, tay cầm một cây giáo dài, giao tranh với Lữ Bố vài hiệp nhưng đă đuối sức phải tháo chạy. Trong lúc nguy cấp, suưt chút nữa bị Lữ Bố đuổi kịp, th́ Trương Phi cưỡi ngựa xông ra, tay vung ngọn Bát Xà Mâu, kịp thời giải cứu Công Tôn Toản.
Trận chiến giữa Trương Phi và Lữ Bố vô cùng khốc liệt. Trương Phi mắt trợn tṛn, râu dựng ngược, múa Bát Xà Mâu vun vút như gió, c̣n Lữ Bố th́ b́nh tĩnh ứng phó, Phương Thiên Họa Kích xoay như rồng bay phượng múa. Hai người kịch chiến hơn 50 hiệp, đánh nhau đến nỗi đất rung trời chuyển, bụi bay mù mịt, nhưng vẫn bất phân thắng bại.
Thấy vậy, Quan Vũ thúc ngựa xông vào, tay vung thanh Thanh Long Yển Nguyệt Đao nặng 82 cân gia nhập cuộc chiến. Ba con ngựa tạo thành thế trận h́nh chữ T, một luồng kiếm và đao, tiếp tục giao tranh thêm 30 hiệp nữa, nhưng Lữ Bố vẫn ung dung như thường.
Lúc này, Lưu Bị tay cầm song kiếm, cưỡi ngựa từ sườn xông vào. Ba anh em vây chặt Lữ Bố, thay phiên nhau tấn công như chong chóng. Lữ Bố chống đỡ vất vả, cuối cùng giả vờ đánh một kích, thừa lúc Lưu Bị né tránh, phá vỡ ṿng vây, kéo lê Họa Kích chạy về ải.
Lư giải sự thực việc Trương Phi và Quan Vũ liên thủ không đánh bại được Lữ Bố
Qua trận chiến kinh thiên động địa này, có thể thấy rằng ngay cả những mănh tướng như Quan Vũ và Trương Phi cũng khó ḷng đánh bại Lữ Bố trong một trận đấu tay đôi. Việc Trương Phi có thể cầm cự với Lữ Bố 50 hiệp mà không phân thắng bại cho thấy vơ nghệ của hai người chỉ ngang nhau.
Điều này một lần nữa được chứng minh trong trận chiến ở Từ Châu. Khi đó, Trương Phi đang say rượu, nhưng Lữ Bố vẫn e ngại sức mạnh của ông nên không dám ép quá, để cho Trương Phi phá vây chạy thoát. Sau đó, ở Tiểu Bái, Trương Phi lại một lần nữa giao tranh với Lữ Bố hơn trăm hiệp mà vẫn bất phân thắng bại.
Vơ nghệ của Quan Vũ cũng tương đương với Trương Phi, đă từng giao đấu ngang tài ngang sức với Lữ Bố trong trận chiến ở Hạ B́. Như vậy, có thể thấy rằng bất kỳ ai trong hai người Quan Vũ và Trương Phi cũng chỉ kém Lữ Bố một chút. Vậy tại sao hai người liên thủ 30 hiệp vẫn không thể chiến thắng?
Theo Sohu và Sina, điều này thực ra phù hợp với bối cảnh vơ thuật trong Tam Quốc Diễn Nghĩa: Ngay cả khi có sự chênh lệch về thực lực, thường phải mất hơn 20 hiệp mới có thể phân định thắng bại. Lữ Bố, với tư cách là một cao thủ hàng đầu, việc có thể chống đỡ được 30 hiệp dưới sự tấn công dồn dập của Quan Vũ và Trương Phi là điều hoàn toàn b́nh thường.
Cần lưu ư rằng vơ nghệ của Lưu Bị trong Tam Quốc Diễn Nghĩa chỉ được xếp vào hạng khá, không ảnh hưởng nhiều đến kết quả trận chiến. Ngay cả khi không có Lưu Bị trợ giúp, Lữ Bố cuối cùng cũng sẽ bị đánh bại dưới sự tấn công liên tục của Quan Vũ và Trương Phi.
Trận chiến Tam Anh chiến Lữ Bố kinh điển này không chỉ thể hiện vơ nghệ tuyệt đỉnh của Lữ Bố, mà c̣n làm nổi bật t́nh nghĩa anh em sâu nặng của Lưu, Quan, Trương, trở thành một trong những chương hồi đáng nhớ nhất của Tam Quốc Diễn Nghĩa.
Vietbf @ Sưu tầm