
Bữa ăn ngon nhất bạn từng ăn là khi nào? Ở đâu?
Còn mình lại chính là ngày hôm nay…ở trong căn phòng trọ 15m2, 1 đĩa thịt luộc, 2 quả trứng, 1 đĩa rau nhỏ cùng 1 bát nước rau nhưng lại là bữa ăn ngon nhất suốt 10 năm nay…ngày mà mình đã trả xong khoản nợ 1,4 tỷ cả gốc lẫn lãi.
Nhớ lại thì mình bắt đầu công cuộc trả nợ kể từ những ngày mình mới ra trường đến bây giờ…lý do là bố mình dính vào cờ bạc, cả gia đình cũng biết nhưng ko cản được, đến lúc mình chuẩn bị ra trường là lúc bố tuyên bố vỡ nợ rồi bỏ nhà ra đi để lại 1 khoản nợ với mẹ, với mình và em gái mình. Mẹ mình thì khi ấy bị tiểu đường 15 năm rồi, cứ suốt ngày đau ốm, bệnh do hậu quả của tiểu đường, em gái mình lúc ấy cũng mới học cấp 3 thôi nhưng học cũng kém, em cũng xác định học xong có bằng cấp 3 thì đi làm luôn, mình khi ấy là lao động chính trong nhà còn trước đó là bố…mình cũng đi làm từ lúc còn là sinh viên rồi nhưng ko nghĩ 1 khoản nợ khổng lồ gần 1 tỷ ở trên đầu mình, đến nhà ở quê bán đi chắc cũng chỉ tầm 700-800tr (hồi ấy chỉ bán đc có vậy vì nhà ở làng chứ ko phải thành phố, huyện thị gì cả).
Mình chợt nhớ lại những tháng ngày…
Khi mình nghe tin bố trốn nợ, chỉ để lại tin nhắn là xin lỗi cả gia đình, chúc cả nhà sống tốt rồi từ ấy đến nay vẫn ko biết bố ở đâu, cuộc sống ra sao.
Những ngày làm việc đến khuya xong trước khi ngủ thì nghĩ mai sẽ làm gì để kiếm tiền rồi mở mắt ra lại nghĩ ngày hôm nay làm gì để kiếm được nhiều tiền hơn.
Nhưng lúc mình muốn ăn món này, món kia nhưng lại nghĩ thôi mình phải tiết kiệm từ việc ăn uống thì mới có đủ tiền trả nợ. Rồi những bữa cơm vội, chưa nhai, nuốt xong bát cơm, mới kịp ăn nửa cái bánh mì, gặm 1 miếng bánh bao lại phải tiếp tục công việc.
Những lúc từ chối bạn bè đi ăn, đi uống, chưa kể đến đi du lịch “Thôi tao bận rồi, để lúc khác”, “Thôi đợt này hết tiền rồi”, “Thôi chúng mày đi đi” rồi dần dần để mất những mối quan hệ bạn bè, thậm chí là bạn bè thân thiết, những người bạn chơi với mình khi mình còn là học sinh, sinh viên, chẳng tính toán chi…chứ ko phải những mối quan hệ bây giờ, chỉ vì lợi ích, vì kiếm tiền.
Những lúc muốn mua 1 bộ quần áo, 1 đôi giày mới đi làm vì chiếc áo đã cũ, chiếc giày cũng mòn, xước hết, có đôi hỏng hết cả da rồi nhưng “Thôi mặc cũ tí cũng đc…có mặc là được rồi”.
Có những hôm ngồi khóc 1 mình, mặc dù là đàn ông đấy nhưng ko phải yếu đuối vì chuyện tình cảm, mà vì bất lực ko kiếm đc thêm tiền, ko biết bao giờ mới trả nợ xong, mẹ thì ốm, em thì cũng phải lo cho bản thân rồi còn phải chăm mẹ…cảm thấy mình ko thể lo được cho gia đình.
Rồi những lần chủ nợ đến đòi, cả mình, cả em đều phải quỳ xuống để xin khất nợ, hứa sẽ cố gắng trả nợ chứ giờ có làm gì thì chúng mình cũng ko có tiền…rồi những tin nhắn của em gái “Anh ơi, họ lại đến đòi tiền”, “Anh ơi đến đợt trả nợ rồi…”.
Có những người thích mình, còn chủ động tỏ tình với mình nhưng bản thân mình biết mình ko thể dành thời gian cho người ta, ko thể chăm sóc người ta 1 cách tốt nhất, hơn hết có lẽ cũng ko dành được tình cảm nhiều cho người ta được như người ta mong muốn nên mình từ chối…mình sợ yêu rồi, sau này sẽ làm họ tổn thương nhiều hơn…
Có những ngày, à ko làm thông 2 ngày ko ngủ để rồi mệt quả, ngủ 1 mạch tận 12 tiếng…chẳng ăn uống gì…
Những tháng ngày cô đơn, ko biết tâm sự với ai, vì sẽ chẳng ai muốn nghe, muốn bị người khác lan tỏa những năng lượng tiêu cực mãi cả…
Những tháng ngày ấy, ngày tháng mà ko có chuyện yêu đương, ko có chơi bời, ko ăn uống linh tinh, cái gì cũng tiết kiệm, đôi khi mình tự thấy bản thân đến mức “Tằn tiện” nhưng còn hơn là ko có tiền trả nợ…càng gần đến thời hạn trả nợ hàng tháng mình lại càng cảm thấy lo lắng, nếu đủ thì ko sao chứ tháng nào thiếu lại bị người ta gọi, làm phiền, ko chỉ làm phiền mình mà còn em mình, còn mẹ nữa…em mình từng gọi cho mình khóc “Anh ơi em xấu hổ quá! Có lẽ sau này em sẽ đi nơi khác lập gia đình, em ko muốn ở đây nữa, em mệt lắm rồi!”.
Để rồi hôm nay đây 32 tuổi, mình chính thức trả nợ xong hết cả gốc lẫn lãi… ngồi ăn miếng cơm, thấy ngon, thơm…phải 10 năm mình mới trả hết con số nợ ấy, nếu ko vì dịch có lẽ xong sớm hơn nhưng thôi, bây giờ cuối cùng đã xong rồi… vậy là từ nay mình có thể ăn những món ngon hơn, mặc chiếc áo đẹp hơn, có thể đi chơi, tụ tập bạn bè…và có thể yêu 1 người con gái…cố gắng yêu thương họ 1 cách chân thành nhất…
Mình tâm sự cũng muốn lan tỏa chút niềm vui của bản thân, mong nhận được những lời chia sẻ tốt đẹp hoặc 1 cái ôm từ người lạ cũng đc…
Từ ngày mai, mình ko phải lo lắng về chuyện trả nợ nữa rồi…
VietBF@sưu tập