Trong lúc cao hứng, bố cô dâu bất ngờ nói 4 câu khiến ông thông gia 'đứng h́nh', lập tức bỏ tiệc cưới ra về.
8 năm trước, sau hơn nửa năm rải đơn xin việc nhưng không có hồi âm, tôi theo chủ pḥng trọ học nghề bảo tŕ khách sạn. Quá tŕnh làm việc, tôi quen biết, thân thiết với ông T., chủ một khách sạn gần nơi thuê trọ.
Ông thường thuê tôi đến sửa chữa, bảo tŕ các thiết bị điện tại nhà riêng. Một lần, khi đến nhà bảo tŕ máy lạnh, tôi phát hiện và đưa cô con gái của ông bị đột quỵ đến bệnh viện cấp cứu.
Sau bạo bệnh, con gái ông trở về nhà trong sự tự ti v́ phải ngồi xe lăn, tay chân không thể hoạt động b́nh thường. Em chỉ ở trong nhà, không giao tiếp với ai.
Ảnh minh họa: P.X
Thương con, ông T. thuê bác sĩ riêng đến chăm sóc, tập vật lư trị liệu cho em. Ông cũng đề nghị tôi hỗ trợ người giúp việc, bác sĩ trong lúc họ chăm sóc, tập vật lư trị liệu cho em. Ông trả cho tôi mức lương hậu hĩnh.
Tôi đồng ư v́ từng chăm sóc em lúc c̣n trong bệnh viện. Chẳng ai ngờ, tiếp xúc lâu, em có t́nh cảm với tôi. Thậm chí, t́nh cảm ấy mỗi ngày một lớn dần. Tôi cũng có cảm t́nh với em dù không thể nói là yêu.
Ông T. cũng biết việc này và t́m cách giúp chuyện t́nh cảm của con gái tiến xa hơn. Ông nói sẽ lo cho tôi và em kết hôn. Ông c̣n hứa sau này sẽ giao cho vợ chồng tôi quản lư chuỗi khách sạn hạng sang của ḿnh.
Được ông tin tưởng, tôi hạnh phúc lắm. Tôi hết ḷng chăm sóc, hiếu thuận để ông và em vui ḷng.
Dù vậy, bố mẹ tôi lại không muốn con trai yêu cô gái bệnh tật trong gia đ́nh giàu có. Ông bà cho rằng, tôi không thực sự yêu cô gái ḿnh sắp kết hôn mà chỉ bị gia tài của gia đ́nh cô hấp dẫn.
Bố c̣n nói sự cách biệt giàu nghèo sẽ khiến cuộc hôn nhân của tôi không hạnh phúc. Sự chỉ trích của bố khiến tôi tức giận, quyết làm đám cưới thật nhanh. Tôi yêu cầu bố mẹ chấp thuận nếu không sẽ từ mặt ông bà.
Dù rất buồn và giận nhưng v́ chỉ có một ḿnh tôi, nên ông bà đành xuống nước. Ngày tôi thành hôn, bố mẹ mặc bộ quần áo do tôi sắm lên sân khấu làm lễ.
Sau nghi thức cưới, vợ chồng tôi cùng bố mẹ đến từng bàn chào khách. Bố vợ tôi ngồi ở bàn tiệc tiếp đăi bạn bè, họ hàng của ḿnh.
Trong lúc cao hứng, ông cầm ly rượu, đứng dậy nói lớn: “Hôm nay tôi rất vui v́ có thêm một người con. Sau hôm nay, cháu Q. sẽ về ở rể nhà tôi. Khi vợ chồng nó sinh con cũng sẽ mang họ của tôi. Tôi không lo ḿnh không có hậu rồi”.
Câu nói của ông khiến tôi tái mặt. Tôi không hiểu chuyện ǵ đang xảy ra. Người thân bên gia đ́nh tôi bắt đầu x́ xào bàn tán. Ai cũng thắc mắc tại sao tôi lại đi ở rể, c̣n cho con cái mang họ vợ.
Tôi nh́n sang bố, bắt gặp ánh mắt giận dữ cùng vẻ mặt đầy thất vọng và đau khổ của ông. Không để tôi giải thích, ông nắm tay, kéo mẹ tôi rời buổi tiệc. Họ hàng bên nội của tôi cũng lần lượt ra về. Ai cũng lộ rơ vẻ thất vọng.
Đến lúc này, tôi mới hiểu v́ sao bố vợ lại nói điều chưa từng bàn bạc với vợ chồng tôi từ trước. Ông biết chắc tôi sẽ không đồng ư, thậm chí không kết hôn nếu đề nghị tôi ở rể, cho con theo họ của ông.
V́ vậy, ông cố t́nh nói ra điều này tại tiệc cưới như một cách thông báo chuyện đă rồi. Ông đưa tôi vào thế không thể giải thích, từ chối.
Sau tiệc cưới, bố mẹ tôi rất giận. Ông bà không thèm nh́n mặt, nói chuyện với vợ chồng tôi. Tôi không biết phải làm sao cho phải nữa.
Nếu giải thích ḿnh không có ư ở rể, mọi việc đều do bố vợ tự ư quyết định, tôi sợ bố mẹ càng giận hơn. Như vậy mâu thuẫn giữa hai gia đ́nh càng lớn, cuộc hôn nhân của vợ chồng tôi cũng sẽ chao đảo theo.
Nhưng nếu không nói, bố mẹ tôi sẽ buồn, giận tôi đến hết đời. Tôi phải làm sao đây?