Tôi kể hết toàn bộ buổi hẹn ḥ rồi năn nỉ: Chết tiệt, tớ phải làm ǵ bây giờ? Cậu ấy lôi rượu tequila ra. Lấy cần sa ra... Những mảnh ghép cảm xúc trong tôi đang lộn tùng phèo cả lên!
Hoàng tử Harry. Ảnh: france24.
Tôi đă lên kế hoạch gặp bạn sau đó. Giờ tôi gọi để thông báo ḿnh đang đi tới chỗ cậu ấy và sau nửa giờ th́ tôi đă ở nhà cậu bạn trên Đường King.
Cậu ấy nh́n mặt tôi rồi hỏi: Sao vậy?
Tôi không muốn kể. Tôi cứ nghĩ: Thôi đừng kể. Thôi đừng kể. Thôi đừng kể.
Nhưng rồi tôi lại kể.
Tôi kể hết toàn bộ buổi hẹn ḥ rồi năn nỉ: Chết tiệt, tớ phải làm ǵ bây giờ?
Cậu ấy lôi rượu tequila ra. Lấy cần sa ra. Chúng tôi uống rượu, hút cần và xem... phim Inside Out.
Một bộ phim hoạt h́nh về... các cảm xúc. Hoàn hảo. Những mảnh ghép cảm xúc trong tôi đang lộn tùng phèo cả lên đây!
Sau đó là cảm giác phê như con tê tê. Cần phê lắm, anh bạn.
Điện thoại bỗng reo lên. Ôi, chết tớ rồi. Tôi nói với bạn. Cô ấy gọi này.
Ai cơ?
CÔ ẤY đấy.
Mà nàng không gọi điện thoại. Nàng gọi FaceTime. Chào em.
Chào anh.
Anh đang làm ǵ ấy?
À, anh đang ở chỗ người bạn.
Có ǵ ở đằng sau đó anh?
À, ờ...
Anh xem hoạt h́nh à?
Không. Ư anh là, đúng rồi. Tụi anh xem phim... Inside Out?
Tôi di chuyển tới góc khuất trong căn hộ. Nàng đă về lại khách sạn. Đang rửa mặt. Tôi nói: Ui chà, anh thích mấy nốt tàn nhang kia.
Nàng thở nhanh. Nàng kể, mỗi khi chụp h́nh, người ta phải phủ phấn kĩ lên mấy nốt tàn nhang này.
Điên thật. Nh́n đẹp thế kia mà.
Nàng xin lỗi v́ hồi năy vội vàng quá. Nàng không muốn tôi nghĩ là nàng không thích buổi gặp với tôi.
Tôi tự hỏi khi nào ḿnh mới được gặp lại nàng. Thứ Ba nhé?
Em phải đi hôm thứ Ba mà.
Ồ, vậy mai nhé?
Im lặng một chút.
Được ạ.
Ngày mùng 4 tháng Bảy. Chúng tôi lại hẹn một buổi nữa. Vẫn ở Soho House.
Nàng dành cả ngày hôm đó ở sân tennis Wimbledon, cổ vũ cho cô bạn Serena Williams từ chính khoang riêng của Serena. Sau set cuối, nàng nhắn tin cho tôi trong lúc gấp gáp trở về khách sạn, rồi lại nhắn tin lúc thay đồ, rồi nhắn tin nữa trên đường nàng đi tới Soho House.
Lần này tôi đă ở sẵn đó - trông ngóng nàng. Mỉm cười. Tự hào về chính ḿnh.
Nàng bước vào, mặc một bộ váy hè cộc tay màu xanh lơ xinh đẹp với sọc trắng. Nàng tỏa sáng rực rỡ.
Tôi đứng dậy và nói: Anh có quà này.
Một cái hộp màu hồng. Tôi đưa nó ra.
Nàng lắc lắc nó. Ǵ đây nhỉ?
Không, không, em đừng lắc. Rồi cả hai bật cười.
Nàng mở hộp quà. Bánh cupcake. Chính xác là những chiếc bánh màu đỏ, trắng và xanh. Kỷ niệm ngày lễ Độc lập. Tôi đă nói về việc người Anh có cái nh́n rất khác về ngày độc lập so với người Mỹ, nhưng giờ điều đó không quan trọng nữa.
Nàng khen chúng trông thật tuyệt.
Cô phục vụ từ Cuộc Hẹn Ḥ Lần Một lại xuất hiện. Mischa. Cô có vẻ thực ḷng vui mừng khi thấy chúng tôi và phát hiện ra hôm nay là Cuộc Hẹn Ḥ Lần Hai. Cô đoán được chuyện ǵ đang xảy ra, biết được rằng ḿnh là chứng nhân, rằng ḿnh sẽ măi măi là một phần trong câu chuyện thần thoại này giữa chúng tôi. Sau khi mang cho chúng tôi đồ uống th́ cô lỉnh đi và măi lâu sau mới quay lại.
Khi cô quay lại, chúng tôi đang bận hôn nhau say đắm.
Không phải nụ hôn đầu.
Meghan, đang nắm cổ áo tôi, kéo tôi vào sát nàng, giữ thật chặt. Khi thoáng thấy Mischa đi vào, nàng thả tôi ra ngay tức th́ và cả hai đều cười phá lên.
Xin lỗi nhé.
Không sao ạ. Hai vị có uống thêm không ạ?
Một lần nữa cuộc chuyện tṛ lại trôi chảy rồi ngắt quăng. Bánh burger được đưa lên rồi lại được mang xuống v́ không ai ăn. Tôi cảm nhận đủ mọi cung bậc cảm xúc choáng ngợp, từ Tựa khúc, Khúc dạo đầu, rồi đến Trống định âm, Màn diễn số một. Nhưng cũng có cảm giác của Hồi kết nữa. Một giai đoạn trong cuộc đời tôi - nửa đầu cuộc đời chăng? - đang dần dà khép lại.