Truyện Ngắn tuyển chọn - Page 13 - VietBF
 
 
 
News Library Technology Giải Trí Portals Tin Sốt Home

HOME

NEWS 24h

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Breaking

Go Back   VietBF > Other News|Tin Khác > Thơ ca - Poetry


Reply
Page 13 of 14 « First 39101112 13 14
 
Thread Tools
Old 10-30-2021   #241
baolunbeau
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Join Date: Aug 2008
Posts: 1,630
Thanks: 15,073
Thanked 2,332 Times in 1,355 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 107 Post(s)
Rep Power: 20
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
Default

Truyện ngắn hay: Vụ Đánh Ghen Dă Man Đối Với Vũ Nữ Cẩm Nhung.

1* Mở bài
Khoảng 8 giờ tối ngày 17-7-1963, một phụ nữ vừa bước ra khỏi nhà, tiến về chiếc taxi chờ sẵn, th́ bỗng nhiên, một người đàn ông xuất hiện, tay bưng một ca acid, tạt vào mặt người phụ nữ. Thiếu nữ thét lên trong đau đớn: “Chết tôi rồi!. Cứu tôi với”, rồi ôm mặt ngă quỵ. Một người đàn ông chạy đến, bế cô lên chiếc taxi, chạy vào bịnh viện Sài G̣n cấp cứu. Sau đó được chuyển đến Bịnh viện Đồn Đất (Grall) vào lúc hai giờ sáng ngày 18-7-1963.
Cái tin vũ nữ Cẩm Nhung bị tạt acid gây xôn xao trong giới thượng lưu, thường lui tới các vũ trường. Báo chí đăng tấm h́nh rất xinh đẹp của Cẩm Nhung, đă gây xúc động và thương tiếc của người Sài G̣n và cả Miền Nam VN.
Đó là vũ nữ tài sắc vẹn toàn, nổi danh là “Nữ hoàng vũ trường”, Cẩm Nhung bị đánh ghen bằng tạt acid.
Hai người thân là mẹ và bà vú lần lượt ra đi. Tài sản cạn kiệt. Không nơi nương tựa nên phải đi ăn mày. Đặc biệt là người ăn xin nầy, mang trước ngực tấm h́nh cô chụp chung với người yêu là Trung tá Công Binh Trần Ngọc Thức.
2* Vài nét tổng quát về Cẩm Nhung
Cẩm Nhung sinh năm 1940 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi theo gia đ́nh di cư vào Nam. Vào Sài G̣n ít năm, khi cuộc sống vừa ổn định, th́ người cha mất v́ bịnh. Gia đ́nh c̣n lại ba người phụ nữ: bà mẹ, bà vú Sọ và Cẩm Nhung.
Không đủ điều kiện tiếp tục học, năm 17 tuổi Cẩm Nhung bỏ học, đi học khiêu vũ. Cô gái 17 tuổi có cái nhan sắc trời cho, trổ mă đều đặn, nói chung là rất đẹp và hấp dẫn.
Cẩm Nhung theo học khiêu vũ ở một lớp dạy tư, do hai nhạc sĩ, vừa là vũ sư Nguyễn T́nh và Nguyễn Thống. Hai nhạc sĩ nổi tiếng về ngón đàn Hạ uy cầm (Hawaiian guitar), đă từng đào tạo hàng chục vũ nữ cho các vũ trường thời đó.
Nhờ có sắc đẹp hấp dẫn, với năng khiếu nhảy múa xuất sắc, Cẩm Nhung nổi bật trong nghệ thuật khiêu vũ. Vũ sư Nguyễn T́nh nói với người “tài pán” Marie Sang: “Đôi chân của nó, thân h́nh gợi cảm của nó, rồi đây sẽ có cả khối đàn ông ngă rạp dưới chân nó mà chết cho coi”.




“Tài pán” là người quản lư vũ nữ ở vũ trường, c̣n gọi là “cai gà”. Khách đi solo muốn nhảy với vũ nữ đều phải do người cai gà đó sắp xếp. Phải mua ticket thời đó là 20$. Mỗi ticket chỉ nhảy được một vài bản mà thôi. Muốn bao thầu cả đêm th́ phải mua trọn gói chừng 15 ticket.
Năm 19 tuổi, Cẩm Nhung trở thành vũ nữ chuyên nghiệp, được mệnh danh là “Nữ hoàng vũ trường”.
Đối với “Nữ hoàng vũ trường” Cẩm Nhung, th́ khách phải lo lót chị tài pán. Người nào cho tiền nhiều th́ được cuộc. Muốn nhảy với kiều nữ suốt đêm, tới một hai giờ sáng, th́ khách phải mua trọn gói 15 ticket. Khách sành điệu cùng vũ nữ rời vũ trường nầy, đến một vũ trường khác vừa khiêu vũ thoải mái, vừa giữ được tiếng tăm về đức hạnh của vũ nữ, vừa giữ được địa vị trung lập để câu những khách nhảy khác.
Nhảy được vài ba bản, rồi rủ nhau đi ăn khuya như ăn cháo cá ở Chợ Cũ, cơm thố Hàm Nghi, cơm gà nổi tiếng Siu Siu, hoặc ăn ḿ vịt tiềm Hải Kư ở đường La Cai (Lacaze), sau đổi thành đường Nguyễn Tri Phương, Chợ Lớn.
Đó là xong phần một. Phần c̣n lại do sự thỏa thuận của hai bên. Khách nhảy phải típ cho vũ nữ, thời giá lúc đó là 500$. Đêm vui trọn vẹn đạt “mục đích yêu cầu” th́ tốn phí khoảng 1,000$, tương đương với mấy cây vàng.
Cẩm Nhung đă qua nhiều vũ trường, và Kim Sơn là điểm chót.
Nghe nói Trung tá Công Binh mua cho Cẩm Nhung một căn nhà giá 200 cây vàng, trong hẻm bên cạnh vũ trường Au Chalet.
Từ đó, Cẩm Nhung đă bước vào con đường của định mạng, người tài hoa bạc mệnh. “Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen”.
3* Vụ đánh ghen tàn bạo và rùng rợn nhất Sài G̣n thời đó
Vụ đánh ghen bằng acid diễn ra ngày 17-7-1963 tại Sài G̣n. Đó được xem như vụ đánh ghen tàn bạo và rùng rợn nhất chưa từng có ở Việt Nam trước kia. Sự việc gây chấn động cả Sài G̣n và Miền Nam, trong một thời gian. Báo chí nhận định vụ đánh ghen bằng acid là lần đầu tiên xảy ra trong giới thượng lưu Sài G̣n.
3.1. Nạn nhân là “Nữ hoàng vũ trường
Nạn nhân bị đánh ghen bằng tạt acid, là vũ nữ vô cùng xinh đẹp tên Cẩm Nhung của vũ trường Kim Sơn.
Báo chí thời đó hết lời ca ngợi nhan sắc và đôi chân dài điệu nghệ của cô vũ nữ gốc Hà Thành. Mệnh danh là “Nữ hoàng vũ trường”.
Tại vũ trường Kim Sơn, đường Tự Do, Cẩm Nhung phải ḷng một khách nhảy hào hoa, dân chơi có tiếng tại các vũ trường, là Trung tá Công Binh Trần Ngọc Thức.
( H́nh 2 , Trung tá công binh Trần Ngọc Thức )




Thời đó, miền Nam bắt đầu nhận viện trợ ồ ạt của Mỹ. Công Binh giữ vai tṛ xây dựng hạ tầng cơ sở để phục vụ quân đội, phục vụ chiến tranh, với những khoản tiền khổng lồ. Đó là thời cơ để sếp Công Binh làm giàu.
Việc ông Thức cặp kè với Cẩm Nhung đến tai bà vợ là Lâm Thị Nguyệt, biệt danh là Bà Năm Rado, v́ bà chuyên bán đồng hồ Thụy Sĩ hiệu Rado. Một thương hiệu đồng hồ “cao cấp”, đắt tiền, mới nhập cảng vào Việt Nam. Bà Năm Rado cũng giàu sụ.
Máu Hoạn Thư nổi lên. Người đàn bà dữ tợn nhất, độc ác nhất là lúc lên cơn ghen.
Thuở đó, ở Sài G̣n và cả Miền Nam chưa có vụ đánh ghen nào bằng tạt acid cả. Thông thường th́ những vụ đánh ghen theo lối cổ truyền, là đón đường chửi bới về việc giựt chồng, làm nhục nơi công cộng. Bạo động hơn là “xởn tóc”, cao hơn nữa là xé áo, “lột quần”.
Bà Lâm Thị Nguyệt thuê hai người tạt acid vào mặt Cẩm Nhung với giá hai lượng vàng.
3.2. Bà Ngô Đ́nh Nhu vào cuộc
( H́nh 3 - Bà Ngô Đ́nh Nhu (Trần Lệ Xuân)




Vụ đánh ghen bằng tạt acid diễn ra trong khi bà Ngô Đ́nh Nhu, Trần Lệ Xuân, đang ở nước ngoài. Nghe được tin, bà vô cùng tức giận.
Ngay sau khi về nước, bà Ngô Đ́nh Nhu đến Bịnh viện Đồn Đất (Grall) thăm Cẩm Nhung.
Tại bịnh viện Đồn Đất, ban đầu Cẩm Nhung được cho nằm ở khu dành cho thường dân, ai vào thăm cũng được. Hàng ngày có cả chục người, gồm bạn bè và những người hiếu kỳ vào thăm.
Bạn bè Cẩm Nhung vận động, gom góp tiền, thuê luật sư kiện thủ phạm vụ tạt acid.
Tin tức nầy bị tiết lộ. Một hôm, có một khách thăm, kề vào tai Cẩm Nhung nói nhỏ những ǵ ǵ đó. Cẩm Nhung thuật lại cho bà vú là “Muốn yên thân th́ hăy câm miệng, nếu làm lớn chuyện th́ “bà” sẽ giết chết cô”.
Sau đó, bà vú phát hiện một người lạ mặt, với dáng điệu nghi ngờ, ŕnh rập. Bà vú giả vờ đi ra ngoài mua đồ, nhưng thật sự bà nép ḿnh ở một góc hành lang để theo dơi. Khi thấy kẻ lạ giở tấm drap trắng trên ḿnh Cẩm Nhung, th́ bà nhanh chóng chạy vào. Người lạ lúng túng, cho biết người quen đến thăm, rồi lùi ra biến mất.
Bà vú báo cáo với ban giám đốc bịnh viện. Nghe được tin đó, bà Nhu đề nghị cho Cẩm Nhung vào nằm ở khu chăm sóc đặc biệt. Ai vào thăm phải có sự chấp thuận của bịnh viện.
Với tư cách là người lănh đạo Phong Trào Liên Đới Phụ Nữ Việt Nam, binh vực quyền lợi và sự b́nh đẳng của phụ nữ, bà Trần Lệ Xuân thúc đẩy điều tra và lập hồ sơ đưa ra ṭa.
Sau đó, bà Nhu đề nghị đóng cửa các vũ trường, v́ cho đó là nơi ăn chơi sa đọa, làm tan nát nhiều gia đ́nh, cũng là nguồn gốc của những tật xấu, kể cả tham nhũng.
Thời kỳ đó, Sài G̣n buồn thiu về buổi tối. Sau vụ đánh ghen, một số quan chức lo ngay ngáy trong ḷng v́ sợ bị khám phá ra “pḥng nh́”. Kể ra th́ Luật Gia Đ́nh của bà Ngô Đ́nh Nhu cũng là một tiến bộ đối với phụ nữ và gia đ́nh.
1). Phiên ṭa xét xử
Vào tháng 10 năm 1963, ṭa kết án Lâm Thị Nguyệt, vợ của Trung Tá Trần Ngọc Thức, và người đàn ông tạt acid, mỗi người 20 năm tù. Một người đàn ông liên hệ 15 năm.
Trung tá Trần Ngọc Thức bị cho giải ngũ. Sau năm 1975, Đại tá Trần Ngọc Thức đi tù cải tạo ở Trại Z.30C, Hàm Tân.
2). Vũ nữ Cẩm Nhung được đưa qua Nhật điều trị.
Cẩm Nhung c̣n giữ được cái mạng, nhưng dung nhan kiều diễm bị hủy hoại hoàn toàn. Do sự vận động của bà Nhu, tháng 9 năm 1963, Cẩm Nhung được đưa qua Nhật chữa trị, hy vọng phục hồi gương mặt như trước kia.
Bác sĩ Nhật bó tay.
Hơn hai tháng sau, khi Cẩm Nhung về nước th́ nền Đệ nhất Cộng Ḥa đă sụp đổ. Bà Ngô Đ́nh Nhu sống lưu vong ở nước ngoài.
Người vũ nữ nổi tiếng một thời đă biến mất trong các sinh hoạt ở Sài G̣n. Những biến cố chính trị dồn dập, khiến cho việc đánh ghen dă man, tàn bạo rơi vào quên lăng, và ch́m trong quá khứ.
4* Vũ nữ Cẩm Nhung bắt đầu cuộc đời ăn mày
( H́nh 4 , vũ nữ Cẩm Nhung đi ăn mày )

4.1. Thất vọng: đập phá và nghiện ngập
Từ địa vị của một nữ hoàng sống trên đỉnh cao danh vọng, rực rỡ dưới ánh đèn màu và điệu nhạc, phong lưu công tử bay bướm đa t́nh, và các thương gia giàu sụ săn đón, th́ bỗng nhiên trở thành thân tàn ma dại, ngậm đắng nuốt cay cho số phận hẩm hiu, Cẩm Nhung lao vào con đường đập phá, rượu chè, nghiện ngập, sa đọa…
Năm 1964 người mẹ qua đời. Cẩm Nhung sống với bà vú tên Sọ. Tiền bạc, nữ trang lần lượt từng bước ra đi. Bán căn nhà 200 lượng vàng và cùng với bà vú ra ở thuê nhà trọ.
Bà vú Sọ qua đời. Cẩm Nhung tật nguyền. Không nghề nghiệp, không nơi nương tựa, nên chỉ có con đường là đi ăn xin.
4.2. Đi ăn mày khắp nơi
Trước Tết năm 1969, người ăn mày xuất hiện ở chợ Bến Thành. Mặt mày dị dạng, đeo trên ngực tấm h́nh chụp chung với người t́nh là Trung tá Trần Ngọc Thức. Cô lê bước trên các con đường Sài G̣n, trên hành lang của Thương Xá Tax. Rồi đến những Chợ Bà Chiểu, Chợ B́nh Tây…và sau cùng về Miền Tây, ở bến bắc (Phà) Mỹ Thuận, Vĩnh Long.
5*. Một bài hát về Cẩm Nhung
Hành khách qua lại trên bến phà Mỹ Thuận cho biết, Cẩm Nhung không c̣n mang tấm h́nh chụp chung với người t́nh nữa, mà chỉ mang tấm h́nh của bản thân người ăn mày.
Chuyện kể rằng, một hôm có mấy người lạ mặt đến trao cho người ăn xin một số tiền, và giật lấy tấm h́nh chụp chung hai người.
Ở Sài G̣n xuất hiện bản nhạc “Bài Ca Cho Người Kỹ Nữ” của hai nhạc sĩ Nhật Ngân và Duy Trung. Các tác giả viết bài hát này v́ xót thương số phận của cô vũ nữ Cẩm Nhung. Bài hát có đoạn:
“Ta tiếc cho em trong cuộc đời làm người
Ta xót xa thay em là một cánh hoa rơi
Loài người vô t́nh giẫm nát thân em
Loài người vô t́nh giày xéo thân em
Loài người vô t́nh giết chết đời em…”
6*. Nhà thơ Nguyên Sa nói về Cẩm Nhung
Trong hồi kư “Đời 1998”, Nguyên Sa thuật lại, nhiều lần ông và nhà văn Mai Thảo đến nhà chở Cẩm Nhung đi vũ trường Arc en Ciel, ăn kem và hóng mát ở Bến Bạch Đằng. Lần sau cùng ông gặp Cẩm Nhung như sau:
“Lần chót tôi gặp lại người phụ nữ ấy, Mai Thảo dừng xe có phần gấp gáp, không có nét bay bướm nào. Anh đang phóng nhanh bỗng thắng két, tấp xe vào lề, đậu xe bên phía tay mặt đường Pasteur. Mai Thảo ra khỏi xe không một lời giải thích. Tôi không hỏi, xuống theo ngay, linh cảm có chuyện ǵ khác lạ. Chúng tôi băng qua con lộ xe chạy một chiều vun vút. Mai Thảo dừng lại trước một người hành khất, một người phụ nữ, móc trong túi ra một nắm giấy bạc, anh chuyển nắm giấy bạc sang tay kia, để t́m kiếm thêm. Tôi không nhận ra người hành khất là ai, chỉ thấy mặt loang lổ những vết cháy nổi lên, những mảng thịt nửa đỏ nửa tím sậm, dị dạng, hai mắt vết cháy càng rơ, ḷng trắng và ḷng đen bị hủy hoại lổn nhổn.
Bạn tôi bỏ nắm tiền vào chậu bằng nhôm, những tờ giấy chạm vào tay người đàn bà hành khất, dường như nàng biết ngay người cho tiền là ai, sự va chạm của bàn tay vào những tờ giấy bạc, cho nàng biết ngay là ai, ai có thể cho nàng nhiều tờ giấy bạc như thế, nàng ngẩng mặt lên gọi "anh", Mai Thảo vỗ nhẹ vào bàn tay nàng, có tiếng nói an ủi bằng xúc giác, không có âm thanh nào được phát lên.
Tôi muốn nói lên tên người đàn bà hành khất. Tôi chưa kịp nói th́ Mai Thảo kéo tôi băng qua đường. Tôi ngồi vào trong xe, nói lên ngay tên nàng. Mai Thảo gật đầu. Cẩm Nhung. Tên người vũ nữ thường thay quần áo sau tấm b́nh phong, mỗi lần Mai Thảo và tôi đến đón nàng đi làm, hay đi ăn, đi ra Pointe des Blagueurs (Bến Bạch Đằng) hóng mát. Cẩm Nhung bị tạt át xít trong một trận đ̣n ghen có sức mạnh của tiền hô hậu ủng, có sự tàn bạo mới của thế kỷ khoa học.
Tôi nh́n bạn tôi ngậm ngùi:
-Cẩm Nhung!
Mai Thảo nh́n về phía trước mặt, như nói một ḿnh, rất khẽ:
-Nhung đấy!”
(Nguyên Sa)
7*. Cẩm Nhung qua đời
7.1. Bà lăo mù bán vé số ở khu chùa Tam Bảo, Hà Tiên, Kiên Giang
Sau nhiều năm bôn ba khắp các tỉnh miền Tây Nam Bộ, cuối cùng bà ẩn ḿnh sống trong cô đơn, những năm cuối đời ở vùng đất thuộc chùa Tam Bảo, Hà Tiên.
Một ông “đồng nghiệp” bán vé số thuật lại như sau: “Bà dáng người cao ráo, gương mặt đầy những vết thẹo lồi lơm. Đôi mắt mù, có một bên lồi ra. Lúc mới đến, bà dắt theo một bé trai, nhưng vài năm sau th́ không thấy nó nữa.
Bà sống khép kín. Đơn độc. Có một lần nói chuyện với bà, nghe giọng nói lơ lớ, tôi biết bà ở miền Bắc.
Sống một ḿnh. Ban ngày đến trước cổng chùa bán vé số. Ở đó, nhiều người đi lễ Phật, động ḷng trắc ẩn, giàu ḷng nhân ái, mua nhiều vé số để giúp những người già mù ḷa, bạc phận.
7.2. Ra đi trong cô đơn
Một hôm, vào đầu năm 2013, nhiều ngày không thấy bà ra bán vé số, mọi người vào pḥng th́ thấy bà đă chết tự bao giờ. Những người đồng cảnh ngộ, quyên góp mua một chiếc áo quan rẻ tiền để tẩm liệm.
Trong mớ hành lư của bà, có một tấm h́nh khổ lớn đă cũ, có nhiều chỗ bong tróc. Trong h́nh, một thiếu nữ đôi mươi, rất đẹp, bên cạnh người đàn ông đẹp trai, dáng người lịch lăm.
Đă hơn 50 năm qua, không ngờ người thiếu nữ tuyệt đẹp trong h́nh, bây giờ lại ở bên cạnh những người nghèo khổ như chúng tôi. Và khi từ giă cơi đời cũng chính chúng tôi tiễn bà đi.
Bà ra đi. Tài sản không có ǵ. Không một người thân tiễn bà, chỉ có những mảnh đời bất hạnh, vất vưởng như chúng tôi, đưa bà về chín suối”. Bà 73 tuổi.
Sống làm vợ khắp người ta
Hại thay, chết xuống làm ma không chồng.
8* Kết luận
Vũ nữ Cẩm Nhung được xem như má hồng phận bạc. Sống được kẻ đón người đưa, phong lưu công tử, các đại gia hào sảng, vung tiền qua cửa sổ, chỉ mong được ôm ấp người đẹp, để mua vui trong một đêm.
Cẩm Nhung là nạn nhân của vụ đánh ghen bằng tạt acid.
Ngoài việc tạt acid, đ̣n ghen đă được thực hiện dưới những h́nh thức ác độc khác, như lấy xăng đốt chồng. Vụ cô Quờn đốt chồng là thầy Sĩ, vào năm 1953, 1954. Vụ cắt của quư của chồng liệng cho chó ăn.
Ớt nào mà ớt chẳng cay
Gái nào mà gái chẳng hay ghen chồng
Ớt nào mà ớt chẳng nồng
Gái nào là gái có chồng không ghen?
Hoàng hậu ghen Hoạn Thư cũng bó tay.

Trúc Giang ( Tác giả )
Minnesota ngày 26-10-2021
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	z229-images.jpg
Views:	0
Size:	12.7 KB
ID:	1907819   Click image for larger version

Name:	Z229-M~1.JPG
Views:	0
Size:	107.7 KB
ID:	1907820   Click image for larger version

Name:	Z229-M~2.JPG
Views:	0
Size:	118.8 KB
ID:	1907821  
baolunbeau_is_offline   Reply With Quote
The Following User Says Thank You to baolunbeau For This Useful Post:
wonderful (11-22-2021)
Old 11-23-2021   #242
baolunbeau
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Join Date: Aug 2008
Posts: 1,630
Thanks: 15,073
Thanked 2,332 Times in 1,355 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 107 Post(s)
Rep Power: 20
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
Default

Truyện ngắn hay: Cuộc Sống Lúc Tuổi Già

Bà Ba bị bệnh cao máu đă lâu, bà vẫn uống thuốc đều đặn mỗi ngày. Một ngày đẹp trời, bà nhức đầu, chóng mặt. Đo áp xuất máu lên tới 145/95. Cô con gái bà gọi 911 đưa vào nhà thương. Bà may mắn vượt qua con bệnh stroke không phải nằm liệt giường. Các con bà đành phải gửi bà vào viện dưỡng lăo để được thường trực theo dơi cơn bệnh cao máu lúc trồi, lúc sụt. Các con bà v́ phải đi làm kiếm sống trả nợ cơm áo không c̣n th́ giờ để lo săn sóc sức khỏe cho bà và lo cơm ngày ba bữa cùng nhiều việc không tên.
Từ ngày bà vào viện dưỡng lăo lúc đầu c̣n cảm thấy xa lạ, từ cách thức ăn uống đến nơi ăn, chốn ở, phương tiện giải trí hoàn toàn khác hẳn với sinh hoạt ở nhà cùng đàn con cháu nội ngoại. Ở được một thời gian, dần dần bà cũng cảm thấy quen với lối sống trong viện dưỡng lăo. Bà được phục vụ cơm ngày 3 bữa, dọn pḥng thay khăn giường quét dọn, tắm rửa, được săn sóc sức khỏe chu đáo, thỏa măn nhu cầu cần thiết hàng ngày.
Ở nhà bà thích nhất là ăn uống. Bà mê các món ăn Việt Nam như canh chua cá bông lau, cá lóc kho tộ, thịt đông, dưa chua v.v... Từ ngày sống trong viện dưỡng lăo, bà được phục vụ toàn đồ ăn nấu nướng theo kiểu Mỹ như bánh ḿ sandwich, spagetti nấu với cheese, xà lách thái nhỏ trộn dưa leo, cà chua. Tráng miệng bằng sương sa (jello), nước táo, nước cam v.v...
Bà rất nhớ và thèm các món ăn Việt Nam. Chỉ mỗi cuối tuần, các con bà thay nhau vào viện đưa bà đi ăn uống tại các nhà hàng Việt Nam và mua bán lặt vặt tại các siêu thị Á Đông để bà nhớ lại không khí Việt.
Ngồi lâu trên ghế, nằm riết trên giường, bà miên man nghĩ tới các bạn bè cùng lớp tuổi. Bà Tư bạn bà cũng vào viện dưỡng lăo như bà ở ngay quận Cam ở Cali đă được trên 2 năm. Bà Tư có đứa con ở măi Seattle, tiểu bang Washington lâu lâu mới có dịp thăm bà. Bà rất cô đơn, tiếng Anh tiếng u chỉ bập bẹ yes hay no. Mặc dầu được phục vụ đầy đủ về mọi phương diện, nhưng bà vẫn cảm thấy đơn chiếc, thương nhớ con cháu vô vàn.
Bà Ba lại nghĩ tới bà bạn trong viện dưỡng lăo tận bang New York, nay không c̣n biết chồng con bạn bè là ai. Bà nằm đó mà linh hồn dường như đă về chầu Chúa, tính đến nay đă được 8 năm. Bà tiếp tục được viện dưỡng lăo nuôi sống bằng thực phẩm lỏng bơm qua đường ruột. Tim, phổi, bao tử hoạt động b́nh thường nên da dẻ vẫn hồng hào chỉ c̣n đôi mắt vẫn đưa đẩy không c̣n linh hoạt như xưa.

Bà Ba thầm nghĩ dù thế nào đi nữa, bà vẫn c̣n may mắn hơn rất nhiều người. Ở tuổi già như bà đă được nước Mỹ chăm sóc sức khỏe, cuộc sống về già hoàn toàn thoải mái từ miếng ăn, giấc ngủ đến các sinh hoạt thường ngày. Qua truyền h́nh, báo chí, các cụ già ở Việt Nam vẫn c̣n vất vả trăm chiều, vẫn c̣n phải lo kiếm sống mỗi ngày. Ốm đau không được săn sóc, con cháu không có khả năng giúp đỡ v́ chính cuộc sống của chúng c̣n cơ hàn.
Qua bạn bè, bà được biết mấy người trẻ tuổi hơn bà đă hoặc sớm bỏ vợ, bỏ con hoặc bỏ chồng con ở lại v́ các căn bệnh như ung thư phổi, ung thư gan, ung thư màng óc, ung thư vú v.v...
Ngày qua ngày, bà lại tiếp tục hồi tưởng về lúc tuổi thanh nữ đầy hoa gấm. Lúc lên xe hoa về nhà chồng, sanh con đẻ cái giúp chồng xây dựng sự nghiệp, giáo dục con cái, bôn ba cuộc sống vất vả ngược xuôi.
Rồi đến ngày 30 tháng 4 năm 1975, gia đ́nh bà may mắn được máy bay Mỹ chở tới Phi Luật Tân rồi qua Mỹ ở trại tị 1 thời gian và cuối cùng được định cư tại bang Louisiana. Muốn t́m cơ hội vươn lên gia đ́nh bà dọn về quận Cam bang Cali. Từ công việc bán đồ ăn ngoài chợ tiến tới việc mở cửa tiệm bán đồ ăn trong nhà hàng ngay trong ḷng đất nước Mỹ buổi ban đầu. Nuôi nấng giáo dục, giúp đỡ con cái tốt nghiệp ra trường đi làm việc.
Hồi thập niên 90, ngày không may xảy tới khi người bạn đời bỏ bà ở lại, bơ vơ rồi tới ngày bà sức ṃn, lực kiệt, tuổi già, sức yếu, bệnh tật phải vô nhà dưỡng lăo.
Bà nhớ lại lúc ông chồng c̣n sống, đưa bà đi chơi đó đây, hết bờ biển Santa Barbara, tới ṣng bài tận Las Vegas, giải trí từ Disneyland tới Seaworld ở San Diego, tới Hollywood Universal Studios, gặp gỡ bạn bè, bà con thân nhân, anh chị em ở các tiểu bang khác tới thăm. Ôn lại các kỷ niệm đă qua, nói cười thoải mái, nhập cuộc nói chuyện vui vẻ, ồn ào. Các con cái bà cũng được dịp chia xẻ không khí vui vẻ của đại gia đ́nh. Ngày ngày bà được sự giúp đỡ gần gũi, ân cần, âu yếm, chia xẻ t́nh nghĩa vợ chồng sau mấy chục năm trời chung sống với đức lang quân.
Tất cả những ngày vui, kỷ niệm êm đềm đó nay đă thuộc về dĩ văng. Ông xă bà dứt gánh ra đi làm bà cảm thấy hụt hẫng, lẻ loi, mặc cảm cô đơn ám ảnh. Bà không c̣n được nh́n thấy nụ cười, ánh mắt thân t́nh, lời nói âu yếm văng vẳng bên tai, sự giúp đỡ chu đáo cần thiết mỗi khi cần tới.
Bà ngồi đó giữa các người thân mà vẫn cảm thấy lạc lơng khi không c̣n người bạn đời bên cạnh. Bà ít nói, ít cười, không vui vẻ, hồn nhiên, thoải mái - khác hẳn năm, bảy năm về trước.
Từ nay cứ mỗi cuối tuần, bà lại mong mỏi được gặp lại con cháu và được chúng đưa đi thăm bà con, bạn bè, thưởng thức các món ăn như ư tại các nhà hàng quen thuộc. Thay đổi không khí bằng cách tham dự các chương tŕnh ca vũ nhạc tại các hư viện đông nghẹt các khán thính giả người Việt hoặc các buổi ḥa nhạc với các ca sĩ nổi tiếng tại hải ngoại cũng như tại quê nhà.
Tất cả những ước vọng trên bà hy vọng sẽ kéo dài trong cuộc sống lúc tuổi già trên miền đất hạnh phúc Mỹ quốc.


Nguyễn Lê

Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	ZZ25-4~1.JPG
Views:	0
Size:	142.4 KB
ID:	1930181   Click image for larger version

Name:	zz!!ricted.gif
Views:	0
Size:	455.5 KB
ID:	1930644   Click image for larger version

Name:	zz! !670f3f4.gif
Views:	0
Size:	112.8 KB
ID:	1930645   Click image for larger version

Name:	zz!!01.gif
Views:	0
Size:	1.55 MB
ID:	1930646  

Click image for larger version

Name:	zz!!344819.gif
Views:	0
Size:	577.3 KB
ID:	1930649   Click image for larger version

Name:	ZZ!!AN~1.GIF
Views:	0
Size:	341.9 KB
ID:	1930653   Click image for larger version

Name:	ZZ!!C1~1.GIF
Views:	0
Size:	1.01 MB
ID:	1930654   Click image for larger version

Name:	ZZ!!VI~1.GIF
Views:	0
Size:	672.9 KB
ID:	1930655  

Click image for larger version

Name:	zz!!ight.gif
Views:	0
Size:	1,005.3 KB
ID:	1930656  

Last edited by baolunbeau; 11-24-2021 at 13:40.
baolunbeau_is_offline   Reply With Quote
The Following 2 Users Say Thank You to baolunbeau For This Useful Post:
tcdinh (05-15-2022), wonderful (12-20-2021)
Old 11-25-2021   #243
wonderful
R8 Vơ Lâm Chí Tôn
 
Join Date: Jun 2011
Posts: 17,285
Thanks: 17,998
Thanked 64,837 Times in 16,417 Posts
Mentioned: 125 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 4457 Post(s)
Rep Power: 57
wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11
wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11
Default

Quote:
Originally Posted by baolunbeau View Post
Truyện ngắn hay: Cuộc Sống Lúc Tuổi Già

Bà Ba bị bệnh cao máu đă lâu, bà vẫn uống thuốc đều đặn mỗi ngày. Một ngày đẹp trời, bà nhức đầu, chóng mặt. Đo áp xuất máu lên tới 145/95. Cô con gái bà gọi 911 đưa vào nhà thương. Bà may mắn vượt qua con bệnh stroke không phải nằm liệt giường. Các con bà đành phải gửi bà vào viện dưỡng lăo để được thường trực theo dơi cơn bệnh cao máu lúc trồi, lúc sụt. Các con bà v́ phải đi làm kiếm sống trả nợ cơm áo không c̣n th́ giờ để lo săn sóc sức khỏe cho bà và lo cơm ngày ba bữa cùng nhiều việc không tên.
Từ ngày bà vào viện dưỡng lăo lúc đầu c̣n cảm thấy xa lạ, từ cách thức ăn uống đến nơi ăn, chốn ở, phương tiện giải trí hoàn toàn khác hẳn với sinh hoạt ở nhà cùng đàn con cháu nội ngoại. Ở được một thời gian, dần dần bà cũng cảm thấy quen với lối sống trong viện dưỡng lăo. Bà được phục vụ cơm ngày 3 bữa, dọn pḥng thay khăn giường quét dọn, tắm rửa, được săn sóc sức khỏe chu đáo, thỏa măn nhu cầu cần thiết hàng ngày.
Ở nhà bà thích nhất là ăn uống. Bà mê các món ăn Việt Nam như canh chua cá bông lau, cá lóc kho tộ, thịt đông, dưa chua v.v... Từ ngày sống trong viện dưỡng lăo, bà được phục vụ toàn đồ ăn nấu nướng theo kiểu Mỹ như bánh ḿ sandwich, spagetti nấu với cheese, xà lách thái nhỏ trộn dưa leo, cà chua. Tráng miệng bằng sương sa (jello), nước táo, nước cam v.v...
Bà rất nhớ và thèm các món ăn Việt Nam. Chỉ mỗi cuối tuần, các con bà thay nhau vào viện đưa bà đi ăn uống tại các nhà hàng Việt Nam và mua bán lặt vặt tại các siêu thị Á Đông để bà nhớ lại không khí Việt.
Ngồi lâu trên ghế, nằm riết trên giường, bà miên man nghĩ tới các bạn bè cùng lớp tuổi. Bà Tư bạn bà cũng vào viện dưỡng lăo như bà ở ngay quận Cam ở Cali đă được trên 2 năm. Bà Tư có đứa con ở măi Seattle, tiểu bang Washington lâu lâu mới có dịp thăm bà. Bà rất cô đơn, tiếng Anh tiếng u chỉ bập bẹ yes hay no. Mặc dầu được phục vụ đầy đủ về mọi phương diện, nhưng bà vẫn cảm thấy đơn chiếc, thương nhớ con cháu vô vàn.
Bà Ba lại nghĩ tới bà bạn trong viện dưỡng lăo tận bang New York, nay không c̣n biết chồng con bạn bè là ai. Bà nằm đó mà linh hồn dường như đă về chầu Chúa, tính đến nay đă được 8 năm. Bà tiếp tục được viện dưỡng lăo nuôi sống bằng thực phẩm lỏng bơm qua đường ruột. Tim, phổi, bao tử hoạt động b́nh thường nên da dẻ vẫn hồng hào chỉ c̣n đôi mắt vẫn đưa đẩy không c̣n linh hoạt như xưa.

Bà Ba thầm nghĩ dù thế nào đi nữa, bà vẫn c̣n may mắn hơn rất nhiều người. Ở tuổi già như bà đă được nước Mỹ chăm sóc sức khỏe, cuộc sống về già hoàn toàn thoải mái từ miếng ăn, giấc ngủ đến các sinh hoạt thường ngày. Qua truyền h́nh, báo chí, các cụ già ở Việt Nam vẫn c̣n vất vả trăm chiều, vẫn c̣n phải lo kiếm sống mỗi ngày. Ốm đau không được săn sóc, con cháu không có khả năng giúp đỡ v́ chính cuộc sống của chúng c̣n cơ hàn.
Qua bạn bè, bà được biết mấy người trẻ tuổi hơn bà đă hoặc sớm bỏ vợ, bỏ con hoặc bỏ chồng con ở lại v́ các căn bệnh như ung thư phổi, ung thư gan, ung thư màng óc, ung thư vú v.v...
Ngày qua ngày, bà lại tiếp tục hồi tưởng về lúc tuổi thanh nữ đầy hoa gấm. Lúc lên xe hoa về nhà chồng, sanh con đẻ cái giúp chồng xây dựng sự nghiệp, giáo dục con cái, bôn ba cuộc sống vất vả ngược xuôi.
Rồi đến ngày 30 tháng 4 năm 1975, gia đ́nh bà may mắn được máy bay Mỹ chở tới Phi Luật Tân rồi qua Mỹ ở trại tị 1 thời gian và cuối cùng được định cư tại bang Louisiana. Muốn t́m cơ hội vươn lên gia đ́nh bà dọn về quận Cam bang Cali. Từ công việc bán đồ ăn ngoài chợ tiến tới việc mở cửa tiệm bán đồ ăn trong nhà hàng ngay trong ḷng đất nước Mỹ buổi ban đầu. Nuôi nấng giáo dục, giúp đỡ con cái tốt nghiệp ra trường đi làm việc.
Hồi thập niên 90, ngày không may xảy tới khi người bạn đời bỏ bà ở lại, bơ vơ rồi tới ngày bà sức ṃn, lực kiệt, tuổi già, sức yếu, bệnh tật phải vô nhà dưỡng lăo.
Bà nhớ lại lúc ông chồng c̣n sống, đưa bà đi chơi đó đây, hết bờ biển Santa Barbara, tới ṣng bài tận Las Vegas, giải trí từ Disneyland tới Seaworld ở San Diego, tới Hollywood Universal Studios, gặp gỡ bạn bè, bà con thân nhân, anh chị em ở các tiểu bang khác tới thăm. Ôn lại các kỷ niệm đă qua, nói cười thoải mái, nhập cuộc nói chuyện vui vẻ, ồn ào. Các con cái bà cũng được dịp chia xẻ không khí vui vẻ của đại gia đ́nh. Ngày ngày bà được sự giúp đỡ gần gũi, ân cần, âu yếm, chia xẻ t́nh nghĩa vợ chồng sau mấy chục năm trời chung sống với đức lang quân.
Tất cả những ngày vui, kỷ niệm êm đềm đó nay đă thuộc về dĩ văng. Ông xă bà dứt gánh ra đi làm bà cảm thấy hụt hẫng, lẻ loi, mặc cảm cô đơn ám ảnh. Bà không c̣n được nh́n thấy nụ cười, ánh mắt thân t́nh, lời nói âu yếm văng vẳng bên tai, sự giúp đỡ chu đáo cần thiết mỗi khi cần tới.
Bà ngồi đó giữa các người thân mà vẫn cảm thấy lạc lơng khi không c̣n người bạn đời bên cạnh. Bà ít nói, ít cười, không vui vẻ, hồn nhiên, thoải mái - khác hẳn năm, bảy năm về trước.
Từ nay cứ mỗi cuối tuần, bà lại mong mỏi được gặp lại con cháu và được chúng đưa đi thăm bà con, bạn bè, thưởng thức các món ăn như ư tại các nhà hàng quen thuộc. Thay đổi không khí bằng cách tham dự các chương tŕnh ca vũ nhạc tại các hư viện đông nghẹt các khán thính giả người Việt hoặc các buổi ḥa nhạc với các ca sĩ nổi tiếng tại hải ngoại cũng như tại quê nhà.
Tất cả những ước vọng trên bà hy vọng sẽ kéo dài trong cuộc sống lúc tuổi già trên miền đất hạnh phúc Mỹ quốc.


Nguyễn Lê

Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	ZZZ!!V~1.GIF
Views:	0
Size:	393.8 KB
ID:	1931570   Click image for larger version

Name:	ZZ!!45~1.GIF
Views:	0
Size:	460.3 KB
ID:	1931571   Click image for larger version

Name:	ZZ!!TH~1.GIF
Views:	0
Size:	1.63 MB
ID:	1931573   Click image for larger version

Name:	ZZZ!!3~1.GIF
Views:	0
Size:	2.91 MB
ID:	1931579  

wonderful_is_offline   Reply With Quote
Old 12-15-2021   #244
baolunbeau
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Join Date: Aug 2008
Posts: 1,630
Thanks: 15,073
Thanked 2,332 Times in 1,355 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 107 Post(s)
Rep Power: 20
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
Default

Truyện ngắn hay: Con Gái Bây Giờ.

Con gái bây giờ là con gái mộng mơ. Họ mơ mộng ǵ? Hỏi mười cô hết chín trả lời: Đi Mỹ.

Đi bằng cách nào? Trang nhún vai:

- Nhiều cách lắm.

Trang có mấy cô bạn đă đi Mỹ, mỗi đứa đi một cách khác nhau:

Nhỏ Oanh được anh chị bảo lănh.

Kim Nga đi diện con lai, v́ chị hai Nga là Mỹ lai.

Hoàng Lan theo ba đi diện H. O.

Ngọc Anh th́ được chị giới thiệu Mỹ về cưới.

Bích Hạnh, được d́ giới thiệu Việt Kiều về cưới.

Chị của Thanh nhờ người về "kết hôn giả".

Mấy đứa khác đi theo diện du học.Ngày xưa nghe nói đi du học khó khăn lắm nhưng bây giờ chỉ có khoảng ba ngàn đô la th́ đi được rồi.Công ty giới thiệu làm cho đủ các loại giấy tờ theo yêu cầu của nhà trường bên Mỹ.Thậm chí giấy chứng nhận thu nhập của cha mẹ và giấy xác nhận có tài khoản trong ngân hàng họ đều làm được cả.

Phải khâm phục, khâm phục hai tay, nhà Loan không có ǵ cả mà cũng cầm trong tay được giấy chứng nhận năm trăm triệu đồng Việt Nam ở nhà băng và ba Loan có giấy xác nhận thu nhập hàng tháng 60 triệu, dư sức đóng tiền ăn, tiền học cho con ở Mỹ.

Thế là rủ nhau qua Mỹ, nghe nói qua bên ấy vừa làm vừa học cũng c̣n dư tiền gửi về cho gia đ́nh trả nợ.Thấy mà ham.

Trang th́ đang chờ chị bảo lănh.

Mốt thời thượng đang thịnh hành: làm quen trên internet.

Nguyệt bạn thân của Trang đi theo kiểu ấy.

Nguyệt vô Face book làm quen được anh Khôi, nghe nói anh ấy là kỷ sư điện, làm trong một công ty lớn ở Mỹ. Sau ba tháng chat qua, chat lại, vô webcam để nói chuyện với nhau. Khôi quyết định về Việt Nam để gặp tận mặt nhau rồi tính tiếp. Nhân dịp Tết âm lịch anh về thăm gia đ́nh Nguyệt, sau hai tuần cùng đi chơi t́m hiểu nhau, đến tuần thứ ba Khôi quyết định mua một chiếc nhẫn hột xoàn làm lễ đính hôn với Nguyệt.

- "Gia đ́nh đó sao Trời thương quá, đă giàu rồi c̣n được Việt Kiều về cưới nữa". Hàng xóm xầm x́ to nhỏ có hơi ghen tị một chút.

Gia đ́nh Nguyệt giàu nhất xóm này, nhà lầu ba từng, mẹ Nguyệt buôn bán hột xoàn cẩm thạch nhiều năm. Chiều 30 tết năm con gà, ba Nguyệt đi mua mấy chậu mai ở khu chợ mai ngoại ô, gần một đoạn đường rầy xe lửa ở B́nh Triệu. Không hiểu v́ sao ba bị xe lửa càng chết. Xác ba bị kéo một đoạn dài, người nát bét, thật kinh khủng. Mẹ ngất xỉu khi hay tin ấy, người ta nói rằng có lẽ ba Nguyệt sỉn không nghe tiếng c̣i xe lửa nên băng ngang qua đường rầy.

Sau khi ba mất, nhiều lần mẹ Nguyệt định tái giá nhưng lại sợ của cải lọt vào tay người dưng nên bà đă từ chối nhiều mối lắm, hiện bà vẫn c̣n trẻ đẹp, mới 48 tuổi mà lại giàu nên nh́n bà tưởng chừng ngoài ba mươi. Hai mẹ con Nguyệt ra đường người ta lầm tưởng hai chị em.

Khôi c̣n lựa chọn ai hơn nữa, gia đ́nh Nguyệt chỉ có hai chị em, nhan sắc Nguyệt cũng không thua kém ǵ hoa khôi. Gương mặt trái xoan thanh tú, làn da trắng với lớp lông măng mịn màng không bị phấn che. Dáng dấp nhỏ nhắn, dịu dàng. Đẹp nhất là mái tóc dài mượt, đen nhánh, chấm lưng quần, thẳng suông tự nhiên. Bên cạnh trái cánh mũi cao một nốt ruồi son điểm thêm phần duyên dáng. Kèm theo một tài sản vững chắc của gia đ́nh là lợi điểm cho Nguyệt.

Đám hỏi diễn ra trong nhà hàng năm sao tại thành phố. Hơn ba trăm khách dự.

- "Chờ đám cưới sẽ mời đông hơn, lần này cũng nhiều người trách lắm nhưng đành chịu thôi chị à". Mẹ Nguyệt hảnh diện nói với mẹ Trang.

Sau đám hỏi, họ làm hồ sơ xin đi xuất cảnh theo diện Fiance

Sáu tháng sau Nguyệt được gọi phỏng vấn lần thứ nhất, cần phải bổ sung vài giấy tờ cần thiết.

Lần phỏng vấn thứ nh́ Nguyệt được chấp thuận.

Tưởng như vậy đă xong phần Nguyệt, nhưng… cũng tại chữ nhưng chen vào.

Đến Mỹ, sau khi làm hôn thú, Nguyệt đề nghị tổ chức đám cưới.

- Thú thật, anh không có tiền để tổ chức đám cưới linh đ́nh ở Mỹ này. Nếu em muốn th́ xin mẹ gửi tiền qua. Khôi thẳng thừng đến trắng trợn.

Nguyệt nhăn nhó nh́n Khôi như vừa nuốt phải trái ớt hiểm cay sè.

Chưa kịp nói ǵ, Khôi hắng giọng:

- Anh đă bị thất nghiệp một năm nay rồi, chỉ sống bằng tiền thất nghiệp. Anh đă dùng thẻ tín dụng để về Việt nam mang em qua đây, bây giờ thiếu nợ hai chục ngàn rồi. Em xin mẹ tiền cho anh trả nợ được không?

Khôi nói nhanh cố tránh ánh mắt trợn tṛn của Nguyệt đang nh́n anh không chớp.

Anh đóng sầm cửa, bỏ đi, trốn chạy những giọt nước mắt đang lăn dài trên má Nguyệt.

Như chim bị trúng tên, Nguyệt nhũn người rơi đánh phịch xuống salon. Trái tim vừa rớt vào hố băng. Trời mùa hè mà Nguyệt muốn run, leo lên giường, trùm chăn, mặc cho nước mắt vỡ ào không kềm được. Căn pḥng bày biện sang trọng với tivi, đầu máy, giường ngũ mới toanh. Chiếc nhẫn xoàn đính hôn to bằng đầu ngón tay trỏ mà mẹ Nguyệt đă chọn trong các hột tốt nhất của bà. Tiệc đám hỏi linh đ́nh, và tất cả chi phí khi Khôi về Việt nam là tiền Khôi mượn trong thẻ tín dụng sao? Nếu vậy th́ thật tội nghiệp cho anh. Làm sao để trả nợ bây giờ. Làm sao, làm sao và làm sao v́ số tiền quá lớn.

Thảo nào qua Mỹ được một tuần Khôi cứ thúc hối Nguyệt đi làm. Có chút vốn tiếng anh trong sáu năm phổ thông và ba năm đại học Nguyệt xin được vào làm ở khu bán thức ăn nhanh trong Walmart. Ngày ngày Khôi đưa đi rước về rất đúng giờ. Mỗi khi Nguyệt gọi th́ anh bảo đang ở sở làm.

- Hên qúa, giờ giấc anh làm cũng thuận tiện để đưa đón em.Khôi ậm ừ khi nghe Nguyệt nói vậy.

Nguyệt hoàn toàn không chút nghi ngờ ǵ cho đến hôm nay.

Sự thật sao quá bẽ bàng? Suy nghĩ miên man, chưa biết phải làm ǵ. Nguyệt mang nỗi bàng hoàng thiếp đi.

- Dậy ăn cơm đi em. Khôi lay Nguyệt.

Nguyệt cḥang dậy, ôm chầm lấy Khôi hai vai run lên bần bậc theo tiếng nấc.

- Anh ơi, đừng bỏ em, em yêu anh thật ḷng mà.Giọng Nguyệt van nài.

- Anh không bỏ em đâu, nhưng anh đang thiếu nợ nhiều. Xin lỗi em tháng rồi mấy bạn anh rũ anh chơi Football, anh thiếu nợ bạn anh mười ngàn nữa, em xin mẹ cho anh mượn tiền trả nợ được không?- Khôi vỗ dành.

- Em sẽ thử gọi mẹ, nhưng em không tin mẹ sẽ cho mượn v́ em rất hiểu tính mẹ anh à. Nguyệt nói giọng ướt đầm.

- Thôi ăn cơm đi, chuyện ǵ tới sẽ tới. - Khôi trầm giọng khó hiểu.

Hôm sau Nguyệt phone cho mẹ, kể hết mọi chuyện. Rồi ngập ngừng:

- Mẹ cho tụi con mượn hai chục ngàn đô trả nợ, tụi con sẽ làm trả lại từ từ cho mẹ. Nguyệt vừa dứt câu, mẹ gào lên:

- Thôi im ngay, bộ con tưởng tiền mẹ in ra hả. Đă thế th́ bỏ nó ngay, ở đó mà gánh nợ à.

- Mẹ, chỉ v́ ảnh lo cho con mà, tại ḿnh đ̣i đám hỏi linh đ́nh, đi chơi đủ chỗ, đi nhà hàng cao cấp…- Nguyệt chưa dứt lời. Mẹ quát lên:

- Con im đi. Nó dám lừa dối mẹ con ḿnh mà c̣n binh nó à, đồ lừa đảo. - Mẹ nghiến răng trèo trẹo

Nguyệt chết điếng trong ḷng, thời gian ngưng đọng, im lặng một lúc mà tưởng chừng lâu lắm. Nguyệt nghe tiếng mẹ buông ḿnh xuống salon kèm theo tiếng rủa sả Khôi.
- Mẹ à, xin mẹ bớt giận. Cứ xem như mẹ tốn mấy chục ngàn cho con đi Mỹ vậy… Nguyệt cố thuyết phục.

- Con c̣n dám nói thế hả, thà tốn tiền đi th́ khác, đằng này…Trời ạ, mặt mũi nào ăn nói với cḥm xóm bà con nè trời. - Mẹ đay nghiến.

Nguyệt bấn loạn trong ḷng, xin lỗi, và chào mẹ. Nguyệt hy vọng mẹ sẽ suy nghĩ lại.

Nguyệt gọi Trang tâm sự, Trang cũng quá bất ngờ, chỉ biết an ủi và khuyên Nguyệt b́nh tĩnh. Nguyệt nhờ Trang qua năn nỉ mẹ Nguyệt dùm.

Không kết quả ǵ. Mẹ Nguyệt nhất định bảo Trang khuyên Nguyệt chia tay với Khôi.

Biết mẹ không giúp, Khôi bỏ nhà đi biền biệt mấy ngày liền.

Nguyệt đi làm bằng xe bus.

Nguyệt phone khi được khi không, Khôi bảo đừng lo cho Khôi, Khôi phải đi về gia đ́nh mượn tiền.

- Gia đ́nh anh à, sao anh bảo rằng anh là con mồ côi, đi theo người ta vượt biên. - Nguyệt đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác.

- V́ ba mẹ không cho về Việt nam cưới vợ nên anh dấu em. – Khôi ngập ngừng.

Nguyệt cúp phone, không biết nói ǵ với Khôi lúc này.

Nguyệt vất phần thức ăn trưa vào thùng rác, uống ừng ực chai nước lọc như nuốt nỗi đau vào tận trong ḷng.

Đêm đó Khôi về, quần áo xốc xếch. Nguyệt nằm khóc rấm rức, vừa thương vừa giận chồng.

Khôi nhả khói thuốc đầy pḥng, không ai nói với ai một lời.

1:30AM, Khôi bật đèn ngồi nh́n Nguyệt, giọng rơ ràng:

- Anh xin lỗi về mọi việc, anh không muốn làm em buồn nhưng v́ anh lỡ mắc nợ thẻ tín dụng và một số bạn v́ anh chơi football, anh không đủ khả năng lo cho em thời gian này. Em tự lo cho bản thân em, khi nào anh có thể lo cho em anh sẽ t́m em.

- Không anh không được nói vậy, anh không được bỏ em, em làm được bao nhiêu th́ sống bấy nhiêu, rồi anh sẽ có việc làm và ḿnh sẽ lo trả nợ. - Nguyệt ôm chầm Khôi hốt hoảng, năn nỉ.

- Nhưng tiền lương em chỉ đủ trả tiền mướn nhà c̣n nhiều khoản chi phí khác nữa… Thôi ḿnh tạm chia tay nhau một thời gian đi em, anh không muốn liên lụy đến em. – Khôi cương quyết.

Nguyệt nh́n Khôi như nh́n vào hư không, ánh mắt đờ đẫn, thật vậy sao, rồi Nguyệt sẽ xoay sở thế nào khi sống một ḿnh. Nguyệt thầm trách mẹ sao cứng ḷng nhất quyết không cho Nguyệt mượn tiền.

- Hết tháng này cũng hết hợp đồng thuê nhà, anh sẽ trả nhà cho người ta, em xem t́m chỗ thuê ở, một ḿnh em cũng dễ. - Khôi không dám nh́n Nguyệt khi nói câu này.
Nguyệt như người trong mơ, nh́n Khôi chằm chằm với ánh mắt vô thần.

- Tiền lương của em cũng đủ sống, em nhớ kiếm chỗ ở tiện đường xe bus, xin lỗi v́ anh chưa dạy em lái xe được. Em ráng dành dụm tiền để học lái xe và mua xe mà đi. - Khôi lại rít một hơi thuốc dài, nhả từng ṿng khói tṛn bay rồi tan vào khoảng không.

Nguyệt nhào tới ôm chặt Khôi không thốt được lời nào v́ tâm tư ngỗn ngang trăm mối.

Sáng hôm sau, Khôi đưa Nguyệt đi làm.

- Anh về nghĩ đi, từ từ tính nha anh. Tối nay em thử gọi mẹ năn nỉ một lần nữa xem sao. - Nguyệt ôm Khôi không muốn rời.

Khôi ậm ừ, siết chặc Nguyệt trong ṿng tay th́ thầm:

- Dầu ǵ đi nữa anh cũng cám ơn em đă yêu anh, I love you too.

Xe Khôi đă chạy khuất Nguyệt lững thững đi vào chỗ làm như kẻ không hồn.

Tối nay về Nguyệt sẽ gọi mẹ năn nỉ thêm nữa.

Không hôm nào Nguyệt thấy dài như hôm nay. Giờ ăn trưa Nguyệt gọi mà Khôi không trả lời ,Trái khổ qua hầm thịt c̣n lại từ hai hôm trước được Nguyệt hâm nóng nhưng sao nuốt măi không trôi, nghèn nghẹn nơi cổ họng làm Nguyệt muốn nôn ra ngoài.

Ôi, bây giờ Nguyệt mới hiểu ư nghiă mấy câu thơ:

“Ăn khổ qua cho khổ qua,
Ngậm buồn, mắc nghẹn, khổ không qua…”

Ḷng nguyệt nóng nảy, linh tính có điều không hay. Hết giờ, Nguyệt đi như chạy ra bến xe bus.

Đến nhà, cửa đóng im ỉm, tay run run tra ch́a khoá vào ổ, cửa mở. Nguyệt đứng như trời trồng trước cảnh tượng không bao giờ ngờ tới.

Ti vi, máy vi tính, salon ở pḥng khách, giường, tủ trang điểm trong pḥng ngũ, bàn ăn, tủ lạnh ở nhà bếp tất cả đều không cánh mà bay. Căn nhà tưởng là chật mà bây giờ rộng thênh thang quá.

Nguyệt ngồi bệt xuống, bấm phon liên tục, chỉ nghe lời nhắn tin. Ôm mặt nức nở, đôi vai thon thả rung lên từng hồi.

- Hết rồi sao? Anh nỡ đối với em như vậy sao?- Nguyệt hỏi vào phone với hy vọng nghe được tiếng Khôi trả lời.

Như nhớ ra, Nguyệt chạy đến tủ áo Khôi, không c̣n cái nào. Mở tủ áo Nguyệt, 1 lá thư rơi ra: “Xin lỗi em, anh thiếu nợ bạn tiền chơi football nên anh ấy lấy đồ đạc trừ nợ. Vậy em lo kiếm chỗ ở đi nhen, cuối tháng này chủ nhà lấy nhà lại rồi. Có ǵ cứ phone cho anh. Anh yêu em”

Lá thư rơi xuống đất, Nguyệt lẫm bẫm:
- “Anh yêu em? Anh yêu em? Sao lại bỏ em chứ?”

Nguyệt kể đến đây, bé Tân chạy đến ṿi vĩnh:

- “Mẹ cho con chơi game đi mẹ”.

- “Con ăn xong mẹ sẽ cho. OK?”. - Nguyệt âu yếm nh́n con.

Trang không kềm được thắc mắc cắt ngang:

- Rồi sao lại trở lại? Nếu là ḿnh chắc ḿnh không tha cho anh ấy đâu. Tại sao anh ấy lại bỏ Nguyệt chứ? Vợ chồng phải đồng cam cộng khổ có nhau mới đúng.

- “Lúc đầu ḿnh cũng giận lắm, nhưng t́nh yêu tha thứ hết mọi sự Trang à. ”

Nguyệt nh́n vào ánh mắt ngạc nhiên của Trang:

- “Thật đó, v́ ḿnh yêu anh Khôi bằng trái tim và cả lư trí nên ḿnh dễ tha thứ cho ảnh. Tụi ḿnh rất biết ơn Trang đă nhờ chị Trang giúp ḿnh trong thời gian qua, ḿnh rất vui khi hay tin Trang được qua Mỹ đoàn tụ với ba mẹ. Nếu không có chị An của Trang giúp th́ ḿnh không biết bây giờ ra sao?”

Nguyệt nhắm mắt, mới đó mà đă năm năm qua.

Ngày ấy, trong cơn tuyệt vọng Nguyệt giận mẹ nên không gọi mẹ mà gọi cho Trang kể hết sự t́nh. Trang gọi cho chị ở tiểu bang Ohio. Chị có tiệm nails, Trang nhờ chị giúp Nguyệt. Cũng t́nh nghĩa cḥm xóm nên chị mua vé cho Nguyệt qua ở nhà chị. Chị ứng tiền cho Nguyệt đi học nails, khi có bằng Nguyệt làm với chị. Thời điểm đó nghề nails c̣n kiếm được rất nhiều tiền, mỗi tháng Nguyệt lănh được trên, dưới bốn ngàn đô, chưa tính tiền tip.

Nguyệt trả nợ cho chị An, học lái xe và mua được chiếc xe để đi làm. Thỉnh thoảng Khôi có gọi hỏi thăm Nguyệt, nhưng Nguyệt gọi th́ không bao giờ Khôi trả lời.

Đến cuối năm, Nguyệt dành dụm được khoảng 15 ngàn đô. Nhân ngày sinh nhật Nguyệt, Khôi gọi thăm và chúc mừng sinh nhật, Nguyệt ngơ ư muốn Khôi về sống chung và lấy tiền trả nợ bớt. Khôi c̣n chần chừ, Nguyệt nghĩ có do lẽ sĩ diện đàn ông.

- Gần tiệm nails có khu chung cư cũng đẹp, tiền thuê mỗi tháng bằng tiền em làm một tuần. Anh về đây ở rồi đi học nails làm lại từ đầu đi anh. Hai vợ chồng cùng làm ăn chí thú chẳng mấy chốc sẽ trả được nợ anh à. - Nguyệt thuyết phục.

- Em tha thứ cho anh sao?- Khôi thấp giọng.

- Em tha thứ cho anh trăm lần, anh về đây với em đi anh, em mong chớ anh từng ngày. - Nguyệt sụt sùi

Khôi vẫn c̣n ậm ừ.

Cuối năm chị An mua nhà mới, căn nhà mobile home của chị đăng bảng bán 25 ngàn. Nguyệt xin chị bán trả góp cho Nguyệt. Chị đồng ư vừa bán vừa cho Nguyệt năm ngàn, c̣n nợ 20 ngàn trả trong ṿng hai năm. Ấy là chị muốn giúp cho vợ chồng Nguyệt có cơ hội đoàn tụ.

Lần này Nguyệt thuyết phục được Khôi.

Khôi quay về và đi học nails.

Khôi hối hận về việc cũ nên sửa đổi tính t́nh hai vợ chồng chí thú lo làm ăn. Năm sau bé Tân ra đời, hạnh phúc đậm đà hơn khi có tiếng trẻ con bập bẹ.

Trang thở phào khi nghe đến đây, Trang thầm khen Nguyệt có ư chí và có ḷng vị tha, nhân hậu đối với Khôi.

Khôi vừa đi mua thức ăn về, bé Tân chạy ra đón Khôi đ̣i xách đồ phụ bố. Trang cũng vui lây với hạnh phúc của bạn. Hạnh phúc tưởng đă mất mà lại c̣n. Khôi sôi nổi:

- Trang biết không? Trang và chị An là ân nhân của gia đ́nh anh đó. Nghĩ lại lúc đó anh nông nổi quá, tuy ḷng yêu Nguyệt nhưng giận mẹ Nguyệt xem tiền quư hơn hạnh phúc của con. Anh có lỗi lừa dối gia đ́nh và bê tha chơi cá độ nên mới tạo ra nợ nần. V́ khi anh về Việt nam thấy gia đ́nh Nguyệt quá giàu, anh sợ Nguyệt chê anh nghèo nên mới mượn tiền thẻ tín dụng mà ch́u theo mọi yêu cầu mẹ Nguyệt đ̣i hỏi. Lúc ấy anh mới bị thất nghiệp nên thẻ anh c̣n nhiều tiền khoảng 25 ngàn tiền thẻ cho mượn.

- Hèn chi, mẹ đ̣i ǵ anh cũng OK, tiền nợ mà cũng chảnh. - Nguyệt nguưt yêu Khôi.

- Nếu không chảnh sao lấy được người vợ như em. - Khôi âu yếm.

- Vợ như em là sao?- Nguyệt chu môi.

- Người vợ nhân từ tha thứ cho anh đó. - Khôi hôn phớt lên má Nguyệt.

- Thôi ăn đi tôi đói bụng rồi đây. – Trang chen vào vui vẻ.

- Bửa ăn này để đón mừng Trang qua Mỹ và cũng để thay lời cám ơn đó nha.Nguyệt vừa dọn bàn vừa nh́n Trang cảm động.

Cả ba đều vui, mỗi người một niềm vui khác nhau nhưng nụ cười th́ tươi như nhau, gương mặt rạng rỡ như nhau.

Trang mừng cho gia đ́nh Nguyệt nay đă ổn định.

- Mỹ không phải thiên đàng, Mỹ là xứ sở cơ hội cho những ai muốn tiến thân. - Chị Trang bảo thế.

Trang qua Mỹ đă hơn một tháng, vẫn c̣n được ở nhà chơi với ba mẹ.

Đời Trang bắt đầu bước vào một ngả rẽ đầy hứa hẹn, Trang thầm nghĩ: “Bây giờ đến lượt ḿnh chụp lấy cơ hội đây, hăy thực tế, không được mơ mộng nữa”

Nguyễn Thị Hữu Duyên


Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	!!!__4~1.JPG
Views:	0
Size:	49.0 KB
ID:	1949720   Click image for larger version

Name:	08-1-13.gif
Views:	0
Size:	524.7 KB
ID:	1949721   Click image for larger version

Name:	07-RIS~1.GIF
Views:	0
Size:	839.6 KB
ID:	1949722   Click image for larger version

Name:	01-ff6c7.gif
Views:	0
Size:	3.82 MB
ID:	1949723  

Click image for larger version

Name:	02-Y-H~1.GIF
Views:	0
Size:	362.9 KB
ID:	1949724   Click image for larger version

Name:	03-C1E~1.GIF
Views:	0
Size:	333.5 KB
ID:	1949725   Click image for larger version

Name:	04-MER~1.GIF
Views:	0
Size:	864.2 KB
ID:	1949726   Click image for larger version

Name:	05-FEL~1.GIF
Views:	0
Size:	1.81 MB
ID:	1949727  

Click image for larger version

Name:	06-ANI~1.GIF
Views:	0
Size:	773.1 KB
ID:	1949728   Click image for larger version

Name:	8A46E6~1.GIF
Views:	0
Size:	1.99 MB
ID:	1950612   Click image for larger version

Name:	09-859~1.GIF
Views:	0
Size:	656.9 KB
ID:	1950613   Click image for larger version

Name:	10-Y-C~1.GIF
Views:	0
Size:	331.1 KB
ID:	1950614  

Click image for larger version

Name:	483ED8~1.GIF
Views:	0
Size:	469.6 KB
ID:	1950615   Click image for larger version

Name:	11-e5d2.gif
Views:	0
Size:	196.1 KB
ID:	1951883   Click image for larger version

Name:	16-MER~1.GIF
Views:	0
Size:	678.9 KB
ID:	1951884   Click image for larger version

Name:	20-BC7~1.GIF
Views:	0
Size:	5.82 MB
ID:	1951885  

Click image for larger version

Name:	HOLIDA~1.GIF
Views:	0
Size:	499.6 KB
ID:	1952880   Click image for larger version

Name:	giphy.gif
Views:	0
Size:	3.31 MB
ID:	1952881   Click image for larger version

Name:	!DREAR~1.GIF
Views:	0
Size:	856.8 KB
ID:	1953399  

Last edited by baolunbeau; 12-19-2021 at 21:48.
baolunbeau_is_offline   Reply With Quote
The Following User Says Thank You to baolunbeau For This Useful Post:
wonderful (12-20-2021)
Old 12-17-2021   #245
baolunbeau
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Join Date: Aug 2008
Posts: 1,630
Thanks: 15,073
Thanked 2,332 Times in 1,355 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 107 Post(s)
Rep Power: 20
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
Default

Truyện ngắn: Vụ án ông già Noel

–Mẹ nh́n trong tủ kính ḱa, chiếc tàu điện đẹp ơi là đẹp!

Đó là ngày 19 tháng 12 năm 1978. Cậu bé Antonio, 6 tuổi, cùng mẹ đi trên đường phố Milan, nước Ư. Ở tuổi búp măng, Antonio muốn mẹ đưa đi phố mua sắm vào dịp lễ Noel là chuyện tự nhiên. Đường phố được trang hoàng, thắp sáng bởi đủ loại màu sắc sặc sỡ, đặc biệt là những tủ kính với đủ loại hàng hóa, đồ chơi trẻ con. Nhưng chiều hôm ấy, đường phố Milan không đông người như thường lệ v́ từ trưa, tuyết phủ một lớp dày khắp nơi.

Sau khi ngắm nh́n thỏa thích chiếc tàu điện trong tủ kính, Antonio, bấu vào tay mẹ:

-Ḿnh lại đằng kia xem ông già Noel đi mẹ!

Cách nơi họ đứng khoảng 20 mét, một ông già Noel đứng bất động trong trang phục cổ truyền: quần áo, mũ màu đỏ viền ren màu trắng, đôi giầy bốt màu đen, bộ râu dài trắng xóa. Ông già Noel đứng trên một cái bệ cạnh vỉa hè, mặc cho tuyết rơi, trời lạnh giá. Antonio đến bên cạnh ông già Noel:

-Chào ông già Noel!

Ông già Noel đứng lặng im. Antonio cố nài nỉ:

-Xin chào ông già Noel! Sao ông không trả lời?

Ông già Noel vẫn im thin thít. Mẹ Antonio đến bên con, hơi ngạc nhiên trước thái độ là lạ của ông già Noel. Chị định hỏi một câu ǵ đó nhưng lại thôi v́ không có nhiều thời giờ. Bất ngờ ông già Noel tiến về cửa chiếc xe vừa mới đỗ bên vệ đường. Chắn ngang trước mặt người đàn ông vừa ra khỏi xe, ông già Noel tḥ tay vào ống tay áo lấy ra một vật. Sự việc sau đó diễn ra trong chớp nhoáng: hai tiếng nổ vang trời, người đàn ông ngă gục xuống vỉa hè đầy tuyết, ông già Noel tẩu thoát mất dạng.

Sau khoảnh khắc sợ hăi, mẹ Antonio hồi tỉnh. Chị chạy đến bên nạn nhân bị hai viên đạn bắn trúng vào đầu. Mẹ Antonio tri hô cấp cứu.

Một giờ sau, Trung úy Signorelli, cảnh sát trưởng Milan, người trực tiếp điều tra vụ án ông già Noel, thẩm vấn mẹ của Antonio là nhân chứng duy nhất tại hiện trường. Bước vào tuổi ngũ tuần, mái tóc của Trung úy Signorelli đă ngả màu muối tiêu:

-Chị có thể mô tả vài chi tiết nhận dạng tên tội phạm?

Mẹ Antonio đưa tay lên bóp trán cố nhớ:

-Biết trả lời ông cảnh sát trưởng thế nào nhỉ? Ông già Noel là ông già Noel trong bộ đồ truyền thống màu đỏ viền trắng…

-Ví dụ gương mặt ông ta, già hay trẻ?

-Tôi không trông thấy rơ. Cái nón và bộ râu trắng che khuất gần hết gương mặt.

-Đôi mắt hắn màu ǵ?

-Thực t́nh tôi cũng không mấy chú ư. Tôi chỉ nh́n hắn được có mấy giây trong khi tuyết rơi dày đặc.

-Thế th́ chị có thể phỏng đoán chiều cao của hắn?

-Hắn hơi cao hơn tôi một tí.

Trung úy Signorelli quay sang Antonio. Cậu bé đang ôm lấy mẹ, gương mặt lộ vẻ sợ sệt.

-Cậu bé, cậu thấy nét ǵ đặc biệt ở tên sát nhân không?

Cậu bé lắc đầu:

-Thưa không ạ!

Nhận thấy cuộc thẩm vấn không có kết quả, Trung úy Signorelli kết luận:

-Tôi không muốn làm phiền hai mẹ con chị nữa. Cuộc thẩm vấn kết thúc tại đây. Xin cám ơn chị và cháu.

Sau khi tiễn mẹ con Antonio về, Trung úy Signorelli gọi người phụ tá đắc lực của ḿnh là Thiếu úy Alberto Ponza, 28 tuổi.

-Chúng ta không thu thập được ǵ từ nhân chứng, phải bắt đầu từ nhân thân của kẻ bị hại thôi. Anh đă tập họp được chi tiết nào chưa?

Ponza rút ra tập hồ sơ:

-Vâng, thưa trung úy. Nạn nhân là Ricardo Negri, 51 tuổi, hoạt động trong ngành thời trang may mặc. Ông ta khá giàu có và nổi tiếng ở Milan. Ư kiến của trung úy thế nào?

-Tôi không mấy quan tâm đến nghề nghiệp của ông ta. Anh có chi tiết ǵ về quan hệ gia đ́nh của ông ta không?

-Nạn nhân Ricardo đă có vợ và hai con. Cô con gái, Émilia, 23 tuổi, đang theo học ngành lịch sử nghệ thuật. Cậu con trai, Sergio, 18 tuổi, là một sinh viên rất năng động, có khả năng sẽ kế nghiệp gia đ́nh sau này.

Signorelli lắng nghe báo cáo của Thiếu úy Ponza:

-C̣n vợ của ông ta?

-Bà Antonella, 45 tuổi, rất đẹp. Thời con gái, bà từng là người mẫu thời trang. Hiện Antonella đang đi trượt tuyết ở Chamonix, Pháp, cùng với t́nh nhân Silvio Michaelli.

Chi tiết quan trọng nầy khiến Signorelli phải thầm khen tài tháo vát, nhanh nhạy của viên phụ tá:

-Tốt lắm, Ponza! Anh thu thập thông tin rất nhanh. Bằng cách nào anh có được nó?

-Thông qua gia đ́nh, tôi biết bà Antonella đang ở Pháp và tôi đă trực tiếp gọi đến đó. Cả hai ở chung pḥng trong khách sạn.

-Họ đă quay về Milan chưa?

-Antonella vẫn c̣n ở đó, nhưng t́nh nhân của bà ta đă trở về Milan. H́nh như anh ta có việc gấp th́ phải.

Cảnh sát trưởng Signorelli gật đầu hài ḷng:

-Anh cho mời Silvio Michaelli đến ngay!

Bằng giọng khiêm tốn, Ponza đáp:

-Tôi dự đoán thế nào trung úy cũng yêu cầu điều này nên đă gọi anh ta đến. Anh ta đang chờ trung úy ở pḥng ngoài.

Silvio Michaelli có dáng dấp một tay chơi. Anh ta khoảng 25-30 tuổi, trẻ hơn nhiều so với người t́nh. Ngoại h́nh của hắn thể hiện rơ một tay vô liêm sỉ chuyên sống nhờ váy đàn bà. Nhưng trước mặt Trung úy Signorelli, Silvio trở thành một kẻ nhu nhược: vai hắn trệ xuống, đôi mắt thất thần, hai tay run nhẹ:

-Tôi không giết ông ta, thưa ngài cảnh sát trưởng. Tôi xin thề không phải là tôi.

-Tại sao anh đột ngột quay về Milan?

-V́ công việc thôi ạ.

-Công việc ǵ? Anh sống bằng nghề ǵ?

Sau giây phút do dự, hắn ngẩng mặt lên:

-Tôi muốn thuật lại sự việc một cách minh bạch. Mọi người có thể đánh giá không tốt về tôi. Nhưng giết người là việc tôi không bao giờ làm. Thực sự tôi sống nhờ đàn bà chứ không có nghề ngỗng ǵ khác. Tôi quay về Milan v́ tôi có cuộc hẹn với người t́nh khác ở Milan. Nghề của tôi là thế, phải pḥng ngừa trước các cuộc chia tay để không phải sống cô đơn, không tiền…

-Tôi hiểu…

-Ông phải hiểu tôi. Tôi không bao giờ giết người, nhất là giết người v́ ghen tuông.

-Tại sao không, bà Antonella Negri là một phụ nữ rất đẹp kia mà?

-Thế th́ ông chưa thực sự hiểu tôi rồi, thưa ông. Những cuộc hẹn ḥ giữa tôi và phụ nữ chỉ là sự mua bán, trao đổi. Nếu có ai đó nói lời yêu đương với tôi th́ tôi rút lui ngay.

-Thật thế không?

-Đó là sự thật! Ông thử nghĩ xem, nếu tôi si mê Antonella, liệu tôi có nên ngủ chung pḥng với bà ta trước khi ra tay sát hại người chồng chính thức? Khi viên phụ tá của ông gọi tới, chúng tôi xác nhận ngay đang vui vầy bên nhau, chúng tôi không giấu giếm điều ǵ cả.

-Ngay cả với ông Ricardo Negri?

-Không, ông Negri biết chúng tôi quan hệ với nhau. Ông có thể xác minh qua những người thân quen của ông ta.

-Vậy th́ tại sao Ricardo Negri bị sát hại?

-Tại sao trung úy cứ quy kết ông ta bị giết v́ ghen tuông? Ricardo Negri là nhân vật nổi tiếng, giàu có và đầy quyền lực. Có thể nguyên nhân dẫn đến án mạng là do cạnh tranh nghề nghiệp, do sa thải nhân viên…

Đúng vào lúc đó, Alberto Ponza bước vào pḥng thẩm vấn. Anh ta bước đến sát bên Signorelli nói nhỏ:

-Một nhân chứng khác vừa đến xin gặp trung úy.

-Khi nào xong tôi sẽ gặp.

-Thưa trung úy không cần phải tiếp tục với Michaelli nữa đâu ạ.

Signorelli lập tức cho Michaelli ra về với lời dặn, không được rời khỏi thành phố cho đến khi có thông báo mới.

Signorelli cau mày ngạc nhiên trước sự xuất hiện của nhân chứng mới. Đó là một cậu bé cũng xấp xỉ tuổi Antonio. Cậu bé đến cùng với mẹ. Alberto Ponza giới thiệu:

-Xin giới thiệu, cậu bé Amedeo Berti. Amedeo đă gặp ông già Noel trước Antonio ít phút. Amedeo ghi nhận được một chi tiết rất quan trọng: cậu bé đă nghe giọng nói của ông già Noel.

Cảnh sát trưởng Signorelli:

-Cháu có tṛ chuyện với ông già Noel ư?

Vẻ rụt rè, Amedeo lắc đầu phủ nhận. Phụ tá Alberto Ponza đỡ lời:

-Cậu bé không tṛ chuyện với ông già Noel. Nó nh́n thấy ông già Noel bị vấp chân trong tuyết và nghe ông ta thốt lên lời ta thán. Lúc bấy giờ nó ở rất gần ông già Noel. Tốt nhất là để nó tự thuật lại điều tai nghe mắt thấy với cảnh sát trưởng.

Nở nụ cười thân thiện với Amedeo, Signorelli khuyến khích:

-Nào, cháu nghe thấy ǵ, kể cho chú nghe đi?

-Đó là một phụ nữ.

-Cháu nói sao?

-Cháu nghe giọng nói một phụ nữ thốt ra từ miệng ông già Noel.

Signorelli ngồi bất động v́ ngạc nhiên. Chi tiết mới ngoài dự đoán làm ông thật sự bất ngờ. Cuộc điều tra rẽ sang bước ngoặt mới.

oOo

Ngày 23 tháng 12 năm 1978, tức 4 ngày sau vụ án, cảnh sát trưởng Signorelli gơ cửa một căn nhà mà bề ngoài trông có vẻ nghèo nàn. Ra mở cửa là Gina Borgo, một phụ nữ ngoài 50 tuổi, nét mặt không có ǵ đặc biệt. Chị ta bắt đầu bằng giọng nói mệt
-Ông đến t́m tôi có việc ǵ không ạ, thưa ông cảnh sát trưởng?

Chậm răi và trầm tĩnh, Signorelli đáp lại:

-Hẳn là bà đă biết lư do của cuộc viếng thăm, thưa bà. Và tôi nghĩ trong tận sâu đáy ḷng, bà đang chờ cuộc hội ngộ này.

-Tôi không hiểu ông muốn nói ǵ?

-Viên phụ tá của tôi rất tài ba, thưa bà Borgo. Từ khi chúng tôi biết ông già Noel thực chất là một phụ nữ, chúng tôi chỉ việc áp dụng phương pháp loại trừ. Người phụ nữ nào có lư do để giết ông Negri? Vợ ông ta ở ngoài phạm vi điều tra v́ lúc xảy ra sự việc bà ta đang ở Pháp. Chúng tôi cố t́m hiểu xem liệu ông Negri có t́nh nhân nào không, Không có! Ông Negri cũng chẳng cho một nữ thư kư hay nữ nhân viên nào nghỉ việc… Để kết luận, chúng tôi chỉ thấy có mỗi ḿnh bà thôi, bà Borgo ạ!

-Ông kể với tôi cái ǵ thế, ông cảnh sát trưởng? Tôi chẳng biết ông Negri là ai cả.

-Đúng vậy, thưa bà Borgo. Nhưng chồng bà th́ biết ông Negri rất rơ. Và chính chồng bà là nguyên nhân dẫn đến vụ án mạng.

Bà Gina Borgo giữ im lặng. Signorelli nói tiếp:

-Chồng bà, ông Paolo Borgo, đă tự vận cách đây 6 tháng bằng một viên đạn bắn vào đầu. Chồng bà là chủ nhân xí nghiệp may mặc, cùng ngành sản xuất với ông Negri. Ông Negri có đề nghị chồng bà bán lại xí nghiệp cho ông ta, nhưng chồng bà từ chối. Và thế là bằng chiến thuật “cá lớn nuốt cá bé”, ông Negri đă làm chồng bà phá sản dẫn đến việc tự tử. Đó là lư do tại sao bà giết ông Negri. Và nếu như giọng nói của bà không bị một cậu bé phát hiện th́ có lẽ bà đă thoát khỏi lưới của pháp luật. Thật sự tôi cũng không ngờ kẻ phạm tội là một phụ nữ.

Bà Borgo điềm tĩnh đáp lời:

-Tôi không biết Negri là ai cả. Ông cảnh sát trưởng không có bằng chứng buộc tội nào cả, ngoại trừ lời lẽ lư luận dông dài.

-Cho đến bây giờ th́ chưa, nhưng bằng chứng nằm trong tầm tay của chúng tôi. Bà biết đấy, mỗi vũ khí để lại vỏ đạn có đặc thù riêng giống như dấu vân tay. Ông Borgo tự tử bằng súng Smith & Wesson 12mm. Tôi chỉ cần khai quật mồ chồng bà lên và so sánh vỏ đạn th́ biết ngay…

Bà Borgo lấy hai tay ôm đầu gào lên:

-Không, tôi không cho phép quật mồ chồng tôi! Không được đụng đến chồng tôi!

-Nếu thế th́ chỉ có cách duy nhất là bà hăy tự thú.

Khoảnh khắc im lặng trôi qua. Giọng bà Gina Borgo nấc lên:

-Tôi xin tự thú. Ông già Noel chính là tôi!

Đào Duy Ḥa

(Phỏng dịch từ nguyên tác “Le Père Noel assassin”)


Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	ZZ28-U~1.JPG
Views:	0
Size:	155.3 KB
ID:	1951899   Click image for larger version

Name:	25-giphy.gif
Views:	0
Size:	1.75 MB
ID:	1951900   Click image for larger version

Name:	30-7A4~1.GIF
Views:	0
Size:	1.16 MB
ID:	1951901   Click image for larger version

Name:	35-AW4~1.GIF
Views:	0
Size:	58.9 KB
ID:	1951902  

Click image for larger version

Name:	37-SAN~1.GIF
Views:	0
Size:	1.76 MB
ID:	1951903   Click image for larger version

Name:	38-3kVa.gif
Views:	0
Size:	1.85 MB
ID:	1951904   Click image for larger version

Name:	39-7a14.gif
Views:	0
Size:	4.82 MB
ID:	1951905   Click image for larger version

Name:	40-8Dq0.gif
Views:	0
Size:	1.31 MB
ID:	1951921  

Click image for larger version

Name:	MERRY-~2.GIF
Views:	0
Size:	2.21 MB
ID:	1952471   Click image for larger version

Name:	12UNNA~1.GIF
Views:	0
Size:	914.5 KB
ID:	1952472   Click image for larger version

Name:	LOVE-A~1.GIF
Views:	0
Size:	3.52 MB
ID:	1952473  

Last edited by baolunbeau; 12-18-2021 at 20:33.
baolunbeau_is_offline   Reply With Quote
The Following User Says Thank You to baolunbeau For This Useful Post:
wonderful (12-20-2021)
Old 12-27-2021   #246
baolunbeau
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Join Date: Aug 2008
Posts: 1,630
Thanks: 15,073
Thanked 2,332 Times in 1,355 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 107 Post(s)
Rep Power: 20
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
Default

Truyện ngắn: Chiếc áo đêm Noel.

Bữa đó tôi đạp xe đi chợ Xóm Mới, gặp nhỏ Hương Văn ngay đầu chợ, nhỏ hỏi tôi:

– Ê, năm nay nhà ngươi có mục Reveillon với nhóm nào không??

Tôi thở dài:

– Trường mới lớp mới th́ bạn bè chưa quen lắm, chắc ở nhà thôi!

– Vậy th́ qua nhà bác tao chơi đêm Noel nhe?

– Nhà bác mày có ǵ mà chơi!?

– À quên, tao chưa nói hết ư, bà chị họ con bác Ba tao đó, chị ấy tổ chức tiệc Noel cho vài bạn bè thân, chị ấy cho tao rủ thêm bạn, nói chung là toàn người trẻ tuổi.

– Nhưng mày có chàng người yêu tháp tùng, tao đến đó lẻ loi dư thừa à?

Nó chu mỏ:

– Mày đừng lo! Tao có rủ nhỏ Thuỷ lớp ḿnh nữa, hai đứa bay đi chung về chung là an toàn, ai nỡ để mày cô đơn đâu nà!!

Chúng tôi là bạn bè thân thiết suốt 3 năm học trung học đệ nhị cấp, năm nào lớp trưởng cũng tổ chức tiệc Noel cho cả lớp tại nhà của một người nào đó luân phiên nhau. Năm ấy là năm chúng tôi vừa tốt nghiệp ra trường mỗi đứa một nơi, kẻ vào Đại Học, người vào Cao Đẳng, đứa th́ đi làm, đứa ở nhà chờ sang năm thi tiếp. Lẽ ra chúng tôi cũng có tiệc Noel họp mặt, nhưng hồi giữa tháng 12 bố của lớp trưởng bất ngờ qua đời v́ tai nạn giao thông, nên mọi người đồng ư hủy tiệc Noel, thành ra tôi mới bị “ế độ” và nhỏ Hương Văn nhảy ra rủ rê. Tôi nhận lời v́ có nó quen biết, hơn nữa, đêm Noel mà nằm ở nhà th́ buồn quá, đi đến chỗ lạ cũng có thú vị là không ai biết ḿnh là ai, tha hồ vô tư ăn uống rồi tiệc tàn đi về, là xong.



V́ chủ nhà và khách mời đa số đều có đạo Công Giáo, nên tiệc bắt đầu lúc 9 giờ tối, để mọi người xong xuôi chuyện đi lễ đêm Vọng Giáng Sinh, rồi đến tiệc mừng Chúa.

Tôi và nhỏ Thuỷ đến nơi, đó là căn nhà lầu đúc ba tầng nằm gần chợ Xóm Mới, ngay mặt đường giữa xứ Hà Nội và xứ Lạng Sơn. Nhỏ Hương Văn ra đón chúng tôi, dẫn xe vào cổng, bước vào nhà, sao thấy im re, có thấy bàn tiệc ǵ đâu. Tôi hỏi:

– Ủa, chả lẽ tụi tao đến sớm nhứt sao, mà cũng chưa thấy bày biện ǵ cả?

Nhỏ cười lớn, chọc quê tôi:

– Hai đứa bay đến trễ nhứt th́ có! Khách đă có mặt đầy đủ trên sân thượng rồi ḱa.

Nhỏ Thủy reo lên:

– Hả? Làm trên sân thượng? Độc đáo à nghen!

Chúng tôi theo chân Hương Văn dẫn lên sân thượng. Ngạc nhiên và thích thú v́ lần đầu dự tiệc với nhiều người lạ, và tiệc ngoài trời đêm đầy sao rất lăng mạn.

Không gian bữa Reveillon được trang hoàng lấp lánh mờ ảo, với những chiếc ghế xinh xắn xung quanh các chậu cây cảnh khắp sân thượng. Ở góc ngay cửa lên xuống là chiếc bàn dài để thức ăn theo kiểu buffet, và nổi bật là dàn máy cat-xet tối tân, đang mở hết công suất bài hát gợi nhớ gợi thương vời vợi qua tiếng hát nức nở của nữ hoàng sầu muộn Giao Linh:

“Một mùa sao sáng đêm Noel Chúa sinh ra đời,

người hẹn cùng tôi ngày về khi đất nước yên vui…”.

Chúng tôi chào hỏi với chị họ của Hương Văn, chủ nhân buổi tiệc, c̣n những người khác, chỉ gật đầu nếu chạm mặt dưới ánh sáng nhấp nháy của những dây đèn bên cây thông Giáng Sinh thật to.

Tiệc bắt đầu, mọi người rộn ràng ăn uống, nói chuyện, nghe nhạc, đứng ngồi hoặc đi loanh quanh hỏi thăm nhau. Cảnh tượng ấm cúng, trang trọng, vui tươi mừng đêm cực linh Thiên Chúa giáng trần.

Trời càng về khuya gió trên sân thượng càng nhiều, ngoài trời có hơi sương nên người tôi bắt đầu run lên, v́ tôi ăn mặc khá phong phanh. Nhỏ Hương Văn có bạn trai đi chung nên lo áo cho nó, nhỏ Thuỷ th́ vốn tính cẩn thận nên mặc chiếc áo thun dầy, tay dài, cổ lọ nên nó chẳng bị hề hấn ǵ. C̣n tôi, với chút máu điệu, vả lại cứ nghĩ tiệc làm ở trong nhà, nên tôi diện chiếc quần Jeans bó và chiếc áo lửng cổ thuyền mong manh, v́ trời Sài G̣n có bao giờ lạnh lắm đâu. Nh́n mọi người ai cũng ấm áp, (chắc họ biết tiệc làm ngoài trời sân thượng) tôi thấy thèm, nhưng tôi có quen biết ai để mà nhờ vả hỏi han, mà biết hỏi làm sao. Ḷng tự trọng và ḷng kiêu hănh của tuổi trẻ nhắc nhở tôi ráng chịu đựng, cố ngồi im lặng thu ḿnh co ro, tới đâu tính tới đó. Mà hai nhỏ bạn vàng của tôi cũng vô t́nh lắm cơ, chúng cứ mải mê ăn uống, cười nói, chẳng để ư tôi đang lạnh lẽo, tái tê khắp người.

Chịu đựng thêm một lúc, răng tôi bắt đầu đánh vào nhau lập cập, và nước mắt nước mũi bắt đầu lă chă… tuôn rơi. Tôi lúng túng chưa biết làm sao, th́ một anh chàng ngồi đối diện liền đứng lên, ṿng qua chỗ tôi ngồi, đưa cho tôi mẩu khăn giấy, rồi cởi chiếc áo khoác của anh ta đưa cho tôi:

– Cô lau nước mũi đi và mặc chiếc áo này vào. Cô đang run rẩy rồi ḱa!

Trời ơi, tôi muốn độn thổ ngay lập tức, nhưng vẫn vội vàng chụp lấy cái khăn giấy và chiếc áo, lí nhí cám ơn “vị cứu tinh” của tôi v́ anh ta chỉ cần đến chậm vài phút là tôi gục ngă v́ chết cóng! Nhỏ Hương Văn biến đi đâu chả thấy, nhỏ Thuỷ ngồi kế bên tôi vẫn líu lo nói chuyện với chàng trai bên cạnh. Người ấy xua tay ư là không có chi, rồi đi ra phía cửa sân thượng, xuống dưới nhà, lát sau mang lên ly sữa nóng:

– Cô uống ly sữa, tôi có thêm chút café cho cô vừa ấm bụng vừa tỉnh táo nhé!

Anh ta đặt ly sữa xuống trước mặt tôi, chẳng cần chờ tôi cám ơn, rồi lại nhanh nhẹn ra phía dàn máy đổi đĩa nhạc, có vẻ như anh ta rất thân quen với chủ nhà và một số người ở đây.

Chiếc áo và ly sữa của anh ta làm tôi tươi tỉnh lại, rung động theo tiếng hát của Sĩ Phú qua băng nhạc Sơn Ca mà anh ta vừa mở volume thật to, chắc để cho… tôi nghe (c̣n ai khác nữa chớ, anh ta mới tặng tôi một ly sữa rất ngọt ngào đấy thôi):

“Mùa Noel đó chúng ta quen nơi giáo đường

Mùa Noel đó anh dắt em vào t́nh yêu…”

Đến nửa đêm tiệc bắt đầu tàn, người lai rai ra về, chúng tôi ở lại cuối cùng, phụ nhau dọn dẹp vài thứ linh tinh.

Hương Văn đưa tôi và Thuỷ ra ngoài cổng, có anh ta và vài người khác cùng ra tiễn. Tôi dừng lại, đưa chiếc áo cho anh ta nhưng anh ta lại khoác nó trở lại vai tôi:

– Em cứ mặc về nhà, hôm nào tôi sẽ ghé qua lấy!

Tôi lùng bùng cái lỗ tai, gọi tôi là “em” từ khi nào vậy trời! C̣n “hôm nào ghé qua lấy” là sao? Có biết nhà tôi đâu chớ, tính làm quen hả, tôi đâu phải loại con gái dễ dàng như thế! Tôi liền giăy nảy:

– Dạ thôi, không cần đâu ạ!

Rồi cởi chiếc áo quăng vào người anh ta lần nữa, nhưng anh ta lại nhẹ nhàng khoác nó trở lại vai tôi, cười mỉm chi:

– Nếu em không muốn tôi tới nhà th́ cứ nhờ người đưa lại, không sao cả. Đường về c̣n dài, không đủ ấm sẽ bị cảm lạnh đấy, cô bé!

Rồi mọi người cũng xúm vào đồng t́nh, tôi không c̣n chọn lựa nào khác, không thể tiếp tục dùng dằng đẩy đưa chiếc áo qua lại, tôi đành nói lời cám ơn và cùng nhỏ Thuỷ đạp xe về nhà.

Hôm sau là ngày nghỉ, buổi chiều cơm nước xong, tôi mang chiếc áo đến nhà Hương Văn, nhờ nó mang đến nhà Bác nó như lời dặn của người ấy.

Trả áo rồi, tôi bắt đầu…chờ đợi. Tôi tin chắc rằng, thế nào người ấy cũng sẽ kiếm cách đến nhà tôi. (từ Xóm Mới xuống Thông Tây có bao xa). Chả lẽ tự dưng mà anh ấy “hy sinh” chịu lạnh để cho tôi mượn áo, tự dưng pha cho tôi ly sữa, rồi tự dưng biểu tôi mặc áo về nhà để anh ấy ghé lấy? Khi anh ấy t́m đến, tôi sẽ rất kiêu kỳ, sẽ rất điệu đà, và trêu chọc anh ấy rằng, em đă trả áo anh rồi, c̣n nợ nần ǵ nữa đâu!

Nhưng sau đó vài ngày, vài tuần, rồi vài tháng, chẳng có ai đến t́m như tôi tưởng tượng. Tuổi trẻ với những bận rộn học hành cũng làm tôi quên đi chuyện ấy, dù có đôi lần tôi thấy giận hờn vu vơ (chẳng biết giận… ai!), và thấy ân hận v́ đă mau mắn trả lại cái áo… sớm quá!!

Mấy chục năm đă trôi qua, cứ mỗi khi Tháng Mười Hai trở về, trời Canada tuyết phủ trắng xoá không gian, thỉnh thoảng tôi lại nhớ về đêm Reveillon tuổi mười chín, trên sân thượng căn nhà lầu đúc xứ Lạng Sơn và “chuyện mượn áo” năm xưa. Đêm Chúa giáng trần cứu rỗi nhân loại, c̣n người ấy “cứu vớt” tôi qua cơn lạnh giá đêm Noel. V́ chỉ gặp nhau một lần đó, nên đến giờ tôi không c̣n nhớ chính xác h́nh dáng người cho mượn áo, cao thấp mập ốm ra sao, mặt ngang mũi dọc đẹp xấu thế nào (chắc là không xấu, nên tôi mới chịu… nhận áo).

Nhưng có điều, tôi vẫn nhớ rơ chiếc áo ấy, màu đen, bằng da thật, mềm như nhung. Chiếc áo cho tôi hơi ấm đêm Reveillon, giữ ấm tôi suốt con đường về giữa trời khuya, và khi về nhà đi vào giấc ngủ vẫn c̣n sưởi ấm cơi ḷng bâng khuâng của tôi.

Và tôi cũng nhớ cả tên người ấy, v́ nó cũng bắt đầu bằng vần L, như tên của tôi:

Anh Lâm, giờ anh đang ở nơi nao trên quả đất này?!!

Kim Loan

*

Tái Bút: Nhỏ Hương Văn hiện đang định cư bên Mỹ (tiểu bang North Carolina) góp ư, tôi nên post bài này lên facebook mỗi năm khi mùa Giáng Sinh về, để “khiến người tên Lâm/ đau khổ ăn năn/ khiến người tên Lâm/ đau khổ muôn năm!”.

Tôi đă làm theo lời đề nghị của nó, ít ra cũng để anh ta hắt hơi sổ mũi…cho bơ ghét!!!








Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	ZZ70-G~3.JPG
Views:	0
Size:	73.7 KB
ID:	1960959   Click image for larger version

Name:	______~1.GIF
Views:	0
Size:	26.3 KB
ID:	1961124   Click image for larger version

Name:	_____H~1.GIF
Views:	0
Size:	350.8 KB
ID:	1961136   Click image for larger version

Name:	2022-H~1.GIF
Views:	0
Size:	468.3 KB
ID:	1963230  

Click image for larger version

Name:	2022-N~1.GIF
Views:	0
Size:	157.3 KB
ID:	1963231   Click image for larger version

Name:	BNHNY-~1.GIF
Views:	0
Size:	541.5 KB
ID:	1963232  
Attached Files
File Type: webp 7gifs.webp (217.2 KB, 0 Downloads)
File Type: webp 973.webp (217.5 KB, 0 Downloads)
File Type: webp 12-gifs.webp (739.9 KB, 0 Downloads)
File Type: webp 1180.webp (597.6 KB, 0 Downloads)
File Type: webp 987.webp (1.39 MB, 0 Downloads)

Last edited by baolunbeau; 12-29-2021 at 20:48.
baolunbeau_is_offline   Reply With Quote
The Following User Says Thank You to baolunbeau For This Useful Post:
wonderful (05-11-2022)
Old 12-28-2021   #247
baolunbeau
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Join Date: Aug 2008
Posts: 1,630
Thanks: 15,073
Thanked 2,332 Times in 1,355 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 107 Post(s)
Rep Power: 20
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
Default

Truyện ngắn hay : Cây giáng sinh đẹp quá!

Vợ chồng chị Bông đi chợ Costco. Từ cửa vào một chút đă thấy trưng bày cây Giáng Sinh to đẹp với giá 899 đồng, chị Bông đứng ngắm nghía măi, chồng phải nhắc nhở:

-Nhà có cây Giáng Sinh rồi đấy nhé.

-Em biết rồi, em ngắm cho vui không khí Giáng Sinh thôi mà.

Sau lễ Tạ Ơn, người ta rộn ră mua sắm cho mùa Giáng Sinh đang đến, các cửa tiệm, chợ búa thêm đông vui cho dù dịch Covid vẫn có mặt đâu đây. Chợ Costco cuối tuần nhộn nhịp quá, chị Bông đang lướt qua dăy kẹo bánh, bỗng chị giật ḿnh, sau vài phút chị quay mặt đi và đẩy xe chợ quẹo về hướng khác làm anh Bông ngạc nhiên:

-Em vừa thấy ǵ mà biến sắc thế? Cứ như vừa gặp kẻ… không đội trời chung!

Chị Bông vẫn đi nhanh về phía trước, quẹo vào dăy hàng gạo ít người mới dừng lại và nói:

-Em vừa thấy Rosy, kẻ… một thời không đội trời chung đấy!

-Th́ ra Rosy. Em từng nói nếu thấy Rosy th́ sẽ… xé xác nó ra trăm mảnh cho hả tức mà.

-Lúc giận em phát ngôn trời gầm đất lở thế thôi, thấy Rosy đi mua sắm bên chồng và hai đứa con em… không nỡ làm họ mất vui, thà tránh mặt c̣n hơn nh́n mặt lại nhớ đến món nợ 2 tháng tiền thuê nhà chưa trả, có khi em lại ứa gan chỉ muốn… xông tới hỏi tội nó.

Anh Bông lẩm bẩm:

– Không biết chồng hay t́nh nhân thứ mấy của Rosy đây? Nhưng dù sao ta cũng phải gặp Rosy hỏi cho ra lẽ món nợ chứ, cô ta lờn mặt ḿnh quá đi.

-Dù là chồng hay bồ, thấy cả nhà vui vẻ em nghĩ không phải là lúc ta đến đ̣i nợ, em muốn giữ thể diện cho cô ta bên người mới.


Rosy là người đă thuê căn duplex 906.B Naomi của vợ chồng chị Bông với giá 1,000 đồng một tháng. Ngày Rosy đến hỏi thuê nhà, mẹ độc thân với 2 đứa con nhỏ, sợ chủ nhà từ chối cô Rosy khoe income, cô làm công nhân lâu năm tại một hăng, công việc lương cao và khó bị lay off, hai đứa con có tiền trợ cấp từ cha chúng. Thấy hoàn cảnh đáng thương, chị Bông cảm động tự động bớt giá tiền deposit chỉ lấy một nửa là 500 đồng thay v́ 1,000 đồng.

Được vài tháng đầu tiền thuê nhà trả đúng ngày, ṣng phẳng là bắt đầu cuộc… hành tŕnh gian nan đ̣i tiền nhà của chị Bông. Cô Rosy đă cho chị Bông những cái hẹn để chị Bông hy vọng chờ mong và rồi cô thất hẹn khiến chị Bông năo nề lẫn tức giận cành hông. Cứ vài lần hẹn thế, chị Bông mới nhận được tiền của Rosy, cứ y như chị Bông là người đi vay nợ chứ không phải là chủ nợ. Mỗi khi đầu tháng, ngày mồng 5 là ngày Rosy phải trả tiền nhà, chị Bông lại… trách thời gian sao đi nhanh thế, cô Rosy kia làm sao xoay xở kịp để trả tiền thuê cho ḿnh!

Chị Bông dần dần hiểu rơ hoàn cảnh 3 mẹ con Rosy, 2 thằng con là của 2 mối t́nh, chàng nào cũng ở với Rosy tới khi có con là chia tay, không hề trở lại. Thuê căn nhà này thỉnh thoảng có một chàng đến thăm Rosy, cũng may chưa cho cô cái bầu. Bà Mễ hàng xóm thuê căn nhà 906.A bên cạnh Rosy, bà đă nhiều chuyện kể với chị Bông là con Rosy vừa ăn chơi vừa mê trai, không tổ chức ăn nhậu ở nhà cũng kéo nhau đi quán đi bar nên tiền bạc lúc nào cũng trắng tay sạch túi.

Cho Rosy thuê nhà và lấy tiền thuê gian khổ được hơn một năm th́ t́nh h́nh gay go thật sự, cô Rosy không thể trả nổi tiền thuê nữa dù chị Bông dọa sẽ thưa ra ṭa, sẽ đuổi ra khỏi nhà nhưng cô Rosy vẫn ỳ ra, không có tiền trả mà cũng không chịu dọn đi. Chị Bông nhẫn nhịn chờ đợi những lời hứa lèo của Rosy cho đến 2 tháng rưỡi vẫn chẳng nhận được đồng xu nào bèn thật sự thưa ra ṭa. Dĩ nhiên người thua là Rosy, ṭa ra lệnh 500 đồng tiền cô Rosy deposit tính vào nửa tháng tiền thuê nhà, cô Rosy phải trả nợ 2 tháng c̣n lại là 2,000 đồng và dọn ra ngay lập tức.

Hôm ấy, cô Rosy không ra ṭa mà ở nhà dọn dẹp đồ đạc tính chạy làng nhưng không kịp, sau phiên ṭa chị Bông đến ngay nhà 906.B Naomi. Thế là cô Rosy năn nỉ khất nợ, nhất định tháng sau cô sẽ trả đủ 2,000 đồng, t́nh nhân của cô sẽ cho cô món tiền này. Cô xin số điện thoại chị Bông, hỏi đi hỏi lại hai ba lần và cẩn thận ghi chép vào cuốn sổ tay, cô sẽ liên lạc để mang tiền đến trả. Cô c̣n làm chị Bông vui ḷng là hứa sau khi dọn hết đồ đạc cô sẽ clean up nhà cửa sạch sẽ tinh tươm như ngày mới dọn vào.

Hôm sau, đến căn duplex chị Bông ngă ngửa với căn nhà đầy rác rưởi và những vật dụng cô Rosy bỏ lại bừa bộn khắp nhà như vừa trải qua một cuộc binh đao hỗn loạn. Chị Bông tức tối gọi điện thoại Rosy nhưng cô ta đă thay số điện thoại từ hồi nào rồi. Chị Bông linh cảm lời hẹn một tháng sau trả tiền nợ 2,000 đồng chỉ là bánh vẽ. Thế rồi, một tháng rồi hai ba tháng trôi qua, càng chờ đợi chị Bông càng biết ḿnh bị lừa, chị Bông điên tiết thề nếu mai mốt gặp Rosy sẽ túm lấy váy áo nó, đ̣i tiền hay sẽ xé xác Rosy ra trăm ngàn mảnh.

Cho đến 5 năm qua chị Bông vẫn chưa hề nhận được cuộc gọi nào của cô Rosy và ngày hôm nay chị Bông t́nh cờ gặp lại cố nhân.

Chị Bông đang lan man nghĩ tới Rosy th́ bỗng thấy cô Rosy bằng xương bằng thịt hiện ra ngay đầu dăy hàng gạo, rơ ràng là cô ta đang t́m kiếm chị Bông, Rosy mỉm cười từ xa và tiến đến gần:

-Tôi t́m chị năy giờ, tôi nói là đi restroom trong lúc chồng và 2 con tôi đang bận rộn lựa chọn mua đồ ở phía đằng kia.

Chị Bông ngạc nhiên chưa kịp phản ứng ǵ th́ Rosy nhanh chóng tiếp, giọng cảm kích:

-Lúc năy tôi cũng thấy chị khi chị sững sờ nh́n thấy tôi và chị quay đi. Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy tôi đă hiểu thái độ của chị và tôi cảm động biết bao, chị đă rộng lượng bao dung không muốn đ̣i nợ tôi trước mặt chồng con giữa chốn đông người. Tôi biết chị từng tốt với tôi những khi tôi trả tiền nhà trễ, tôi biết tôi đă chẳng ra ǵ khi đă lừa dối chị, cả số điện thoại tôi giả vờ ghi chép tử tế nhưng lúc ấy trong thâm tâm tôi đă nghĩ sẽ quỵt nợ chị và tôi xé bỏ số điện thoại ngay sau đó. Mấy năm qua, sau những bầm giập của cuộc đời tôi đă tỉnh ngộ ra, muốn thay đổi ḿnh, muốn làm một người đàng hoàng b́nh thường. Tôi hối hận t́m chị để nói lời xin lỗi và trả món nợ mà không thể nào liên lạc được, đến căn duplex 906 Naomi hỏi thăm th́ đă đổi chủ. Hôm nay may mắn gặp chị, xin chị hăy tha lỗi cho tôi.

Chị Bông cảm động rưng rưng:

-Thế sao! Căn duplex tôi đă bán cách đây hai năm rồi.

Rosy chân thành:

-Chị cho tôi số điện thoại lần nữa đi, tôi sẽ trả góp cho hết món nợ 2,000 đồng. Lần này tôi hứa thật với trái tim tôi đây. Chị tin tôi đi, tôi không c̣n là Rosy hư hỏng bê tha trước kia đâu.

Trái tim chị Bông như mềm nhũn lại, chị không cảm thấy tức giận, nổi tam bành như cách đây 5 năm nữa, chị Bông hỏi lại:

-Anh chàng ấy là chồng cô hả?

Rosy hớn hở khoe:

-Anh ấy và tôi lấy nhau một năm nay, là chồng tôi chứ không phải là người yêu như hai thằng bố của hai đứa con vô thừa nhận của tôi và thằng người yêu cuối cùng chị vẫn gặp lúc tôi thuê nhà chị đâu. Tôi đă làm lại cuộc đời, không bồ bịch lăng nhăng, không để bọn đàn ông ăn chơi lợi dụng t́nh cảm và thân xác tôi nữa. Chồng yêu thương tôi và cả hai đứa con tôi, hiện chúng tôi sống trong một căn nhà thuê cũng thành phố này.

-Chúc mừng cô, Rosy! Cô không cần số điện thoại tôi làm ǵ, tôi sẽ xóa món nợ 2,000 đồng. Cô hăy yên tâm hưởng hạnh phúc cuộc sống mới và hăy giữ ǵn nó.

Rosy ngạc nhiên và mừng rỡ reo lên:

-Cám ơn chị, chị thật tuyệt vời. Trong cuộc đời đi thuê nhà của tôi 5 lần 7 lượt từ apartment này đến duplex kia th́ chị là người chủ nhà không giống ai mà tôi đă gặp.

Chị Bông giục:

-Thôi cô đi đi kẻo chồng con chờ.

Rosy cố nói thêm:

-Sắp tới Giáng Sinh, tôi chúc anh chị Giáng Sinh vui vẻ và năm mới hạnh phúc nhé!

-Tôi cũng chúc gia đ́nh Rosy như thế. Giáng Sinh và năm mới thật nhiều an vui may mắn.

Rosy đi rồi anh Bông mỉm cười với vợ:

-Anh biết ngay cuộc đ̣i nợ sẽ happy ending như thế này mà. Khi nổi giận em ăn nói như bà chằng, khi mủi ḷng em là… mụ khờ.

-Ừ, 5 năm qua Rosy vẫn phải đi ở nhà thuê, vẫn c̣n nghèo. Cô ta đă biết lỗi và xin lỗi em, cô biết làm lại cuộc đời và nhân dịp mùa lễ Giáng Sinh, năm mới vui vẻ đang đến th́ cũng nên cho cô món quà tặng là tha thứ và xóa nợ cô ta. Với lại 5 năm qua em cũng hạ hỏa cơn giận từ lúc nào rồi.

Khi vợ chồng chị Bông ra chỗ tính tiền lại t́nh cờ gặp gia đ́nh Rosy đang tính tiền quầy kế bên, họ đă mua cây Giáng Sinh to cao tuy c̣n trong hộp nhưng chị Bông đoán là cây Giáng Sinh lúc năy chị Bông yêu thích. Cô Rosy bận rộn không nh́n thấy chị Bông nhưng chị Bông nh́n sang bên ấy và nói khe khẽ:

-Cây Giáng Sinh đẹp quá Rosy ơi…

Nguyễn Thị Thanh Dương








Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	ZZ70-F~1.JPG
Views:	0
Size:	171.9 KB
ID:	1962040   Click image for larger version

Name:	CACH-N~1.GIF
Views:	0
Size:	2.37 MB
ID:	1962051   Click image for larger version

Name:	A27D24~1.GIF
Views:	0
Size:	2.19 MB
ID:	1962203   Click image for larger version

Name:	dfrgiphy.gif
Views:	0
Size:	1.41 MB
ID:	1962205  

Click image for larger version

Name:	MON-AN~1.GIF
Views:	0
Size:	7.07 MB
ID:	1962207   Click image for larger version

Name:	______~3.GIF
Views:	0
Size:	1.51 MB
ID:	1964520   Click image for larger version

Name:	_____C~1.GIF
Views:	0
Size:	2.05 MB
ID:	1964521   Click image for larger version

Name:	01-UNN~1.GIF
Views:	0
Size:	621.9 KB
ID:	1964688  

Click image for larger version

Name:	HA3B18~1.GIF
Views:	0
Size:	800.6 KB
ID:	1965025   Click image for larger version

Name:	!!NYE-~1.GIF
Views:	0
Size:	1.21 MB
ID:	1966397   Click image for larger version

Name:	!!WELC~1.GIF
Views:	0
Size:	1.19 MB
ID:	1966398  
Attached Files
File Type: webp 91079562712.webp (1.49 MB, 0 Downloads)
File Type: webp 610149009162091467669.webp (1.21 MB, 0 Downloads)
File Type: webp photo-6-1514872254161.webp (1.61 MB, 0 Downloads)

Last edited by baolunbeau; 01-01-2022 at 14:11.
baolunbeau_is_offline   Reply With Quote
The Following User Says Thank You to baolunbeau For This Useful Post:
wonderful (05-11-2022)
Old 12-29-2021   #248
baolunbeau
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Join Date: Aug 2008
Posts: 1,630
Thanks: 15,073
Thanked 2,332 Times in 1,355 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 107 Post(s)
Rep Power: 20
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
Default

Chuyện Mùa Giáng Sinh.

Nghe kể là những năm 1920s, ở tiểu bang ‘Lone Star’ (V́ sao cô đơn) Texas mỗi ngày có tới 3 hoặc 4 ngân hàng bị cướp. Hiệp hội các chủ ngân hàng Texas đă treo thưởng tới 5,000 đô (một số tiền rất lớn vào thời đó) cho ai bắn què gị hay bắn ngỏm củ tỏi một tên cướp ngân hàng.

Rồi ‘radio’ đưa tin ngân hàng bị cướp tới 200 ngàn đô. Mấy tên cướp nghe tin, ngồi đếm tới đếm lui cả chục lần tới trật cái cần cổ mà chỉ có 100 ngàn đô. Chúng chửi toáng lên: “Tổ cha cái thằng Giám đốc Ngân hàng!”

Chuyện cướp ngân hàng xưa rồi. Giờ chỉ c̣n trong phim cao bồi miền Viễn Tây do tài tử John Wayne thủ vai sheriff mà thôi. Tại sao vậy? V́ bây giờ với kỹ thuật báo động tối tân, cướp ngân hàng th́ chỉ có vô hộp hoặc ra nghĩa địa. Cướp tiệm bán rượu, bán thuốc lá dễ ăn hơn.

Bên Cali, mới đầu tháng Chạp, muốn có tiền ăn Lễ Giáng Sinh cho xôm tụ trong mùa đại dịch COVID-19, sống nay chết mai, một đám du thủ, du thực đông như quân Nguyên vác búa tài xồi đi ăn cướp.

Chuyện ǵ xảy ra ở Hoa Kỳ bữa trước là bữa sau nó xảy ra ở Úc hè. V́ chánh phủ Úc coi chánh phủ Mỹ là đại ca. Bọn hắc đạo giang hồ Úc cũng coi hắc đạo giang hồ Mỹ là đại ca nên luôn bắt chước làm theo.

Ngay chỗ tui ở nè, ngay sáng ngày mùng Một, tháng Chạp Tây, lúc 19:39am, 3 tên cướp, dáng Phi Châu, cầm búa xông vào một tiệm vàng của người Việt ở đường Paisley vùng Footscray, Melbourne.

Chúng mặc quần áo sẫm màu và đeo khẩu trang, đập phá tủ kiếng chưng đồ trang sức bằng vàng bên trong tiệm. Vụ cướp xảy ra chớp nhoáng chỉ trong 3 phút. Chúng hốt một mớ rồi dông trên một chiếc BMW SUV màu đen với biển số bị đánh cắp, do tên thứ tư cầm lái.

Chủ tiệm vàng 35 năm lần đầu bị cướp, chỉ biết chạy ra cửa la ‘ơi ới’ là chúng đă mất dạng ở cuối đường.

Dính vào ma tuư rồi lầm đường, những thanh niên nầy không hiểu một điều rất đơn giản là cha mẹ đă mang ḿnh chạy khỏi một Phi Châu nghèo đói, bất công. Đến Úc họ chỉ mong con ḿnh có một tương lai tốt đẹp hơn. Chớ không muốn con ḿnh thành ăn cướp.

Nói nào ngay đa số dân Úc đổ mồ hôi sôi nước mắt kiếm tiền một cách lương thiện. Giáng sinh mà không có cây Noel là không phải Giáng Sinh. Nên có trang trại cần mẫn trồng và chăm sóc 6 đến 8 ngàn cây thông suốt 3 năm trời ṛng ră để bán vào dịp lễ Noel. Nó giống quê ḿnh trồng mai, trồng đào bán Tết vậy.

Một nửa niềm vui mùa Noel của em yêu là tự tay em chọn cây thông Giáng Sinh. Giống như hồi xưa, em chọn thằng nào để lấy làm chồng vậy mà.

Một số em thích cây thông sanh sao để vậy. Càng hoang dă càng thích. Giống như hồi xưa em khoái cái thằng chọc trời khuấy nước mà em nói nó có nam tính. Chớ em đâu biết rằng tối nó phải đi trộm gà hàng xóm để có tiền dắt em đi uống cái nồi ngồi trên cái cốc.

Nhưng cũng có một số em khoái về điểm phấn tô son lại; ngạo với nhân gian một nụ cười; nên muốn cây thông Giáng Sinh phải giống hịt em mới được. Nghĩa là bẹo h́nh, bẹo dạng cho thiên hạ ngắm th́ phải son môi c̣n thắm, tóc ‘demi garçon’. Cây Giáng sinh phải được cắt tỉa đàng hoàng chớ không được bù xù tổ quạ như tóc của em mới vừa thức dậy.

Tiền bán mỗi cây thông Giáng Sinh sẽ được chủ ‘farm’ trích ra 10 đô la làm từ thiện, giúp người ‘homeless’. Người Úc ngoài mấy thằng x́ ke, lên cơn ghiền đi ăn cướp, cũng có người tốt đấy chớ. Bên Mỹ cũng vậy, mùa Giáng Sinh lại về cũng có những câu chuyện cảm động làm ấm ḷng người trong trời Đông buốt giá.

Chuyện rằng: một chiếc máy bay của Southwest Airlines đang từ Chicago chuẩn bị cất cánh đi Columbus. Tất cả mọi việc diễn ra rất b́nh thường! Hành khách lên tàu, làm thủ tục đầy đủ, tắt hết các thiết bị điện tử, thắt dây an toàn. Máy bay ra phi đạo chuẩn bị cất cánh bay lên. Nhưng đột nhiên máy bay lại lăn bánh về ga hành khách. Rồi một tiếp viên nhẹ nhàng đến mời Peggy xuống máy bay. Lúc đến quầy ‘check in’, Peggy được bảo hăy gọi ngay cho chồng ḿnh. Lúc này, chồng Peggy nói, con trai 24 tuổi của họ ở tiểu bang Colorado, Denver bị chấn thương năo, rơi vào hôn mê và đang được cấp cứu trong bệnh viện.

Tin sét đánh ngang tai làm Peggy không thể ḱm được nước mắt. Th́ ra chồng của Peggy đă gọi điện cho hăng hàng không, hy vọng họ sẽ thông báo để vợ ḿnh có thể bay về với con càng sớm càng tốt. Hăng hàng không hay tin này đă lập tức sắp xếp một chuyến bay sớm nhất cho Peggy bay đến Denver chỉ trong ṿng 2 giờ.

Khi Peggy được đưa đến khu vực hành khách chờ lên máy bay, nhân viên của hăng đă an ủi để cô bớt căng thẳng và lo lắng. Khi đến giờ, hăng hàng không yêu cầu tất cả hành khách xếp hàng chờ nhường quyền ưu tiên cho Peggy. Họ sắp xếp cho cô ngồi ngay đầu cửa cabin. Như vậy khi đến Denver cô có thể ngay lập tức xuống máy bay. Khi Peggy đến Denver cái đầu tiên nhận được không phải là hành lư mà là hộp cơm trưa của hăng hàng không Southwest Airlines. Hơn nữa hăng Southwest Airlines c̣n chi trả toàn bộ chi phí cho chuyến bay của Peggy.

May mắn thay, 3 tuần sau t́nh trạng con của Peggy tốt dần lên và cháu đang hồi phục một cách nhanh chóng.

Hăng hàng không kinh doanh v́ lợi nhuận; nhưng không phải v́ tiền mà họ quên lăng t́nh người. Chủ nghĩa tư bản đang giẫy chết cư xử như vậy đó!


o O o

Chuyện ấm ḷng thứ hai trong Mùa Giáng Sinh rất lạnh bắt đầu từ Ga Tàu điện ngầm thành phố New York cách đây 21 năm.

Danny Stewart thấy một cái bọc nhỏ được quấn trong một chiếc áo len trong một sân ga vắng vẻ. Ban đầu, Danny nghĩ đó là một con búp bê, có lẽ do một đứa trẻ nào bỏ lại; cho đến khi Danny nh́n thấy một cái chân nhỏ bé ngọ nguậy. Danny nhận ra ngay đó là một đứa bé sơ sinh, dây rốn vẫn c̣n nguyên, chỉ mới vài giờ tuổi.

Được báo tin, giới chức của tiểu bang đưa cháu vào bịnh viện. Đồng thời t́m kiếm khắp thành phố để biết cha mẹ của cháu là ai?

Vào tháng Chạp, năm 2000, cũng vào Mùa Giáng Sinh gieo lên niềm hy vọng cho toàn nhân loại, Danny Stewart ra Toà khai chứng việc đứa bé được t́m thấy như thế nào? Bà thẩm phán hỏi Danny: ‘Ông có muốn nhận con nuôi không?’ Danny trả lời là có. Đó là một ngày định mệnh đầy xúc động để bắt đầu một câu chuyện diệu kỳ. Danny Stewart và người chồng đồng tính Pete Mercurio trở thành cha mẹ nuôi của đứa bé và đặt tên con là Kevin.

Đối với cha mẹ ruột của Kevin, Mercurio nói rằng vợ chồng ḿnh chỉ thấy cảm thương. V́ bỏ con là một hành động trong cơn tuyệt vọng. Và tôi có thể tưởng tượng ra nỗi thống khổ của họ đến dường nào khi phải rời bỏ một đứa con mà ḿnh rứt ruột đẻ ra”

“Chúng tôi đă luôn nói với Kevin khi cháu c̣n rất nhỏ rằng: Con không phải bị ghét bỏ! Mà v́ t́nh yêu, mẹ ruột của con đă rời đi ở ngay chỗ mà ba mẹ đă t́m thấy được con.”

Danny nói: “Vợ chồng tôi yêu đứa trẻ này hơn bất cứ thứ ǵ trên đời. Tôi thực sự không biết thứ t́nh yêu này tồn tại trên đời này cho đến khi con trai tôi đột nhiên bước vào cuộc đời của chúng tôi.”

Mercurio đă viết một cuốn sách và đọc cho Kevin nghe hàng đêm. Khi lên năm, Kevin nhận ra đó là câu chuyện về ḿnh.

Năm ngoái, câu chuyện rất riêng tư đó đă được xuất bản với tựa đề: “Our Subway Baby” (Em bé tàu điện ngầm của chúng tôi), mà Mercurio gọi là “bức thư t́nh gửi cho con trai của chúng tôi.”

Hai mươi năm sau, Kevin, năm nay 21 tuổi, là sinh viên năm cuối của trường Cao đẳng Swarthmore. Kevin sẽ tốt nghiệp đại học vào mùa Xuân này”.

Thật là một câu chuyện ấm ḷng trong Mùa Giáng Sinh trời rất lạnh.

Đoàn Xuân Thu


Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	ZZ72-U~1.JPG
Views:	0
Size:	61.1 KB
ID:	1962578   Click image for larger version

Name:	11DC54~1.GIF
Views:	0
Size:	479.4 KB
ID:	1962581   Click image for larger version

Name:	123giphy.gif
Views:	0
Size:	569.3 KB
ID:	1962582   Click image for larger version

Name:	THE-ON~1.GIF
Views:	0
Size:	1.87 MB
ID:	1962583  

Click image for larger version

Name:	ny-174.gif
Views:	0
Size:	437.4 KB
ID:	1964525   Click image for larger version

Name:	__UNNA~1.GIF
Views:	0
Size:	411.7 KB
ID:	1964586   Click image for larger version

Name:	FGTRGI~1.GIF
Views:	0
Size:	4.94 MB
ID:	1967168  

Last edited by baolunbeau; 01-02-2022 at 23:45.
baolunbeau_is_offline   Reply With Quote
The Following User Says Thank You to baolunbeau For This Useful Post:
wonderful (05-11-2022)
Old 01-12-2022   #249
baolunbeau
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Join Date: Aug 2008
Posts: 1,630
Thanks: 15,073
Thanked 2,332 Times in 1,355 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 107 Post(s)
Rep Power: 20
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
Default

Truyện ngắn: Tôi Hiến Tuỷ

“Xin Quư Cô, Quư Bác cứu con với!” Tiếng van xin của bé John Lê qua làn sóng phát thanh đă làm tôi vô cùng xúc động.

Bé John bị bệnh hoại huyết, cần phải được cấy tủy, mới mong có thể sống sót được. Thân nhân của bé không người nào có loại máu hợp với bé, nên Hội Người Việt Hiến Tủy đă đưa cháu lên đài phát thanh để kêu gọi t́nh thương của cộng đồng người Việt.

Theo lịch tŕnh thử máu của Hội NVHT, nhà tôi và tôi lái xe từ Los Angeles xuống Orange County để cho mẫu máu. Đến nơi, chúng tôi thấy đă có rất nhiều đồng bào tụ tập theo lời kêu gọi của Hội NVHT. Cung cách làm việc của Ban Tổ Chức rất khoa học, nhanh chóng và nhất là rất an toàn. Kết quả của mẫu máu sẽ được Hồng Thập Tự (Red Cross) lưu trữ trong computer để so sánh với máu của người bệnh trong tương lai.

Tiếc rằng máu của nhà tôi và của tôi không trùng với máu của bé John Lê. Nhưng sau đó, tôi nhận được thư của Hồng Thập Tự nói rằng qua đợt so sánh sơ khởi, máu của tôi trùng với một người ở New York, và hỏi tôi có bằng ḷng để họ thử nghiệm đợt hai. Dĩ nhiên là tôi bằng ḷng. Và tôi hồi hộp chờ đợi kết quả. Sau đó, không thấy Hồng Thập Tự liên lạc lại, tôi đoán là qua lần thử nghiệm kỹ hơn ở đợt hai, máu của tôi đă không trùng với máu của bệnh nhân đó.

Rồi, v́ công ăn việc làm, chúng tôi di chuyển sang thành phố Buffalo, thuộc tiểu bang New York. Nơi đầu tiên tôi thông báo đổi địa chỉ và số điện thoại là Hồng Thập Tự, v́ tôi nghĩ không có ǵ bối rối cho bằng nếu Hồng Thập Tự khám phá máu của tôi trùng với máu của một bệnh nhân nào đó, mà họ lại không liên lạc được với tôi.

Và, quả nhiên, tôi nhận được thư và điện thoại của HTT (Hồng Thập Tự), báo tin rằng máu của tôi trùng với máu của một bé gái sáu tuổi, và hỏi tôi có bằng ḷng cho lấy máu để thử nghiệm tiếp. Tôi trả lời rằng tôi rất vui khi nghe máu của tôi trùng với máu của em bé, và tôi rất sẵn sàng để cho máu thử nghiệm thêm. Và khi được HTT cho biết máu của tôi và của bé gái đáng thương kia hoàn toàn trùng hợp với nhau (perfect match), tôi rất vui mừng. Không vui mừng sao được khi biết rằng ḿnh có cơ hội để cứu sống một mạng người!

Văn pḥng HTT New York làm việc rất chu đáo. Họ gửi Bác Sĩ và Y Tá đến tận chỗ làm của tôi, tŕnh bày cặn kẽ cho tôi biết những nguy hiểm (risk) có thể xảy ra trong tiến tŕnh hiến tủy (bone marrow). Họ cũng cung cấp cho tôi một cuốn video tape quay cảnh Bác Sĩ đang lấy tủy để tôi hiểu rơ hơn cách thức lấy tủy như thế nào. Rồi họ hỏi lần chót rằng tôi có c̣n giữ ư định hiến tủy không" Không do dự, tôi trả lời rằng tôi chưa bao giờ có ư nghĩ là tôi sẽ bỏ ư định hiến tủy, dù tôi biết rằng có thể sẽ có một số nguy hiểm xảy ra.

Tôi nghĩ, trên lư thuyết, đâu có ǵ bảo đảm an toàn trăm phần trăm, cho dù đó chỉ là một việc rất đơn giản như chích ngừa bệnh cúm. V́ vậy, nên HTT mới cẩn thận gửi Bác Sĩ đến tŕnh bày cho tôi rơ. Tôi xem đó như là một thủ tục cần phải có của HTT, và v́ rất tin tưởng vào nền Y Khoa rất tân tiến của Mỹ (họ có thể thay tim đổi thận c̣n được nữa là, huống ǵ một việc đơn giản như chích kim vào sau xương chậu để lấy tủy), nên tôi không ngần ngại kư tên chấp nhận hiến tủy.

Rồi, cũng v́ công việc làm ăn, tôi trở về lại Nam Cali. Dĩ nhiên là tôi thông báo đầy đủ địa chỉ và số điện thoại mới cho HTT. Hồng Thập Tự New York gửi hồ sơ của tôi cho HTT Nam Cali. Cô Jennifer Goldman, Điều Hợp Viên của chương tŕnh hiến tủy, liên lạc ngay với tôi, và sắp xếp để tôi khám tổng quát tại bệnh viện ST. JOSEPH (Orange County). Và Bác Sĩ định ngày lấy tủy là ngày 4 tháng 3 năm 1997.

Sáng sớm, tôi nhờ Phượng, cô cháu gái, chở đến bệnh viện. Jennifer cũng đến sớm đưa tôi vào làm thủ tục nhập viện. Ḷng tôi rất thanh thản, không một chút hồi hộp, không một chút lo âu. Sau bao nhiêu thủ tục, sau bao nhiêu lần thử máu, sau bao nhiêu ngày chờ đợi, rồi cuối cùng ngày hiến tủy cũng đă đến. Một niềm vui chợt dâng lên trong ḷng khi nghĩ đến cha mẹ của đứa bé đang chờ nhân viên HTT mang tủy của tôi đến cứu sống con của họ.

Khi nằm trên bàn mổ, tôi c̣n nhớ vị Bác Sĩ đánh thuốc mê hỏi tôi về công ăn việc làm, tôi nói rằng tôi sẽ sang Hawaii, nơi mệnh danh là Thiên Đàng Hạ Giới, để làm việc ở đó. Vị Bác Sĩ nói đùa: "Ông sắp vào Thiên Đàng rồi đó!". Và tôi thiếp đi. Không mộng mị.

Đến khi tỉnh dậy, tôi thấy ḿnh rất tỉnh táo, giống như vừa thức giấc sau một giấc ngủ đầy. Cựa ḿnh thấy đau ở phía dưới thắt lưng, vùng xương chậu. Chỉ có một ḿnh tôi trong pḥng. Yên lặng. Tĩnh mịch. Tưởng chừng như đang relax trong khách sạn của một kỳ nghỉ vacation.

Jennifer đến thăm, tặng một b́nh hoa. B́nh hoa lớn, đẹp, màu sắc rực rỡ, cắm theo kiểu Tropical. Chắc cô nầy biết ḿnh sắp sang Hawaii!

Sau khi được cô Y Tá đỡ đi một ṿng trong hành lang bệnh viện (khi biết rằng lúc đó tôi đang mặc áo của bệnh viện, trống ở sau lưng, mà trong người không có quần áo lót ǵ cả, lũ cháu cười chọc tôi quá chừng!), và sau khi được ăn một bữa dinner thịnh soạn (có lẽ do HTT order), tôi được Phượng đến đón về. Lại cũng cô cháu gái nhơng nhănh nầy!

Trong suốt tuần lễ sau đó, tôi đi đứng trong nhà b́nh thường, tuy vẫn c̣n đau chỗ chích kim vùng xương chậu. Tôi cẩn thận không chạy nhảy, không làm việc nặng. Jennifer ân cần gọi hỏi thăm hầu như hằng ngày. Rất cảm động!

Hai tuần sau ngày hiến tủy, tôi cùng với nhà tôi ngồi máy bay sang Hawaii. Bắt đầu một cuộc hành tŕnh mới.

Và, giờ đây, bốn năm sau, mỗi khi nghĩ đến việc hiến tủy, ḷng tôi vẫn c̣n lâng lâng một niềm vui. Cơ hội trùng máu để cứu một bệnh nhân khó như trúng số độc đắc. Tôi cảm thấy ḿnh như được Trời thương cho trúng số độc đắc. Trúng số độc đắc không vui lâu sao được! Niềm vui vẫn c̣n kéo dài. Kéo dài!

Lê Tấn Phước
baolunbeau_is_offline   Reply With Quote
The Following 2 Users Say Thank You to baolunbeau For This Useful Post:
tcdinh (01-13-2022), wonderful (05-11-2022)
Old 01-22-2022   #250
baolunbeau
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Join Date: Aug 2008
Posts: 1,630
Thanks: 15,073
Thanked 2,332 Times in 1,355 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 107 Post(s)
Rep Power: 20
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
Default

Truyện ngắn: Tết Ở Nơi Này(2015)



Ngày Tết của bé Việt trong cảnh tuyết ở Cherry Hill.

Từ rất lâu, nơi này không có Tết. Do vậy, Tết Ất Mùi 2015 đă tuột trôi đi trong sự hờ hững của mọi người. Không hiểu tại sao, lúc nào tôi cũng tiếc nuối, mơ màng đến nhiều kỷ niệm và hương vị ngày Xuân.

Tối 18 tháng 2 năm 2015. "Mười giờ đêm miền Đông Bắc Hoa Kỳ là mười giờ sáng ngày mồng Một Tết. Những nụ mai đă nở đủ ở ngoài sân và trong nhà, mọi người đă ăn mặc chỉnh tề quây quần cho buổi cúng ông bà đầu năm. Những đồng tiền mừng tuổi Má tôi đă chuẩn bị sẳn trong phong bao ĺ x́ cho các con, các cháu. Trên bàn thờ đèn nến lung linh, hoa tươi rực rỡ…"

Tôi tưởng tượng cảnh ngày Xuân thơ ấu đẹp đẽ đó để tự an ủi ḿnh. Bên ngoài gió thốc hù hụ, nghiêng ngă hàng cây trơ xương. Tivi nói tuyết sẽ trở lại đêm nay từ 3-5 inches. Mười giờ đêm. Tôi nằm nghe chút buồn v́ nghĩ đến Má tôi đă không c̣n hai mùa tết rồi. Chừng nào… đến lượt tôi đây? Những ngày Tết ở đây năm nào cũng rơi tơm vào mùa Đông với tuyết thật dày và thật lạnh. Sức gió lên tới 40, 50 miles/ giờ và nhiệt độ hôm nay chỉ c̣n 1 độ F. Nhưng ở đây vẫn c̣n may mắn hơn thành phố Boston (Massachusetts). Từ hơn ba tuần nay, Boston đă hứng trọn bốn lần tuyết đậm, tổng cộng 6, 7 feet, có nơi tuyết làm sập luôn mái nhà. Boston strong, giống như Boston đă từng đứng vững sau cuộc khủng bố Marathon tháng 4/2013.

Hồi sáng trong tiệm Wegman mấy người Tàu léo nhéo chúc Tết với nhau "cung hỉ phạt x̣i" (Chúc mừng năm mới), tôi không muốn nghe. Cũng giống như người bạn trẻ Khôi An, tôi không thích người ta gọi Tết truyền thống của ḿnh là Chinese New Year. Tôi không là người Tàu, nên tôi thích gọi là Lunar New Year, hoặc là Tết, ăn Tết.

Nghe nói ở China Town Philadelphia có múa lân, múa rồng, có đốt pháo… Ở mấy tiệm thực phẩm Á Đông của người Tàu Việt có pháo nổ mừng Xuân. Ào ào, lẹt đẹt một chút rồi tan hàng. Cũng bi nhiêu đó thôi, cũ nhèm. Cũng giống như tôi ở đây gần 25 năm cô đơn, lặng lẽ.

Tưởng là đă quên sao ḷng c̣n nhớ măi? Bà bạn già ở San Jose gọi chúc Tết hôm qua, bả than mệt ngất ngư v́ phải nấu đồ chay cúng Giao thừa, cúng mồng Một cho con cháu tề tựu về cúng vái, ăn uống. Lắm lúc tôi không c̣n biết ḿnh là ai, hai mươi mấy năm ở cái xứ này không t́m được một người bạn nào, chỉ có mấy đứa co-workers lải nhải mỗi ngày cho qua năm qua tháng. Cười thật tươi với khách hàng, nhưng khi về đến nhà nh́n bàn thờ Má nghe đau xót ḷng con! Năm nào cũng viết thư Xuân chúc Tết Má, năm nay vừa đặt bút xuống là nước mắt dầm dề:

Thương con lưu lạc phương trời
Má gần trăm tuổi vẫn ngồi chờ trông

Vừa viết vừa khóc. Mấy đứa Mỹ hỏi dồn dập: "What's happen?". Tôi lau nước mắt không nói ǵ, chỉ sợ chúng cười v́ gần 70 tuổi là tôi đang thương nhớ mẹ ḿnh tuổi quá 90. Văn hóa của tụi nó khác ḿnh… Có thể, tôi buồn v́ ngày Tết, ngày Xuân, chỉ có ḿnh tôi trơ trọi ở nơi này!

Mấy năm đầu qua Mỹ, khi các con c̣n nhỏ, tôi c̣n háu hức bày việc ăn Tết: mua sắm bánh mứt rượu trà, tự làm vài thứ bánh ở nhà, kho mồi thịt kho tàu… Bông hoa, bánh trái, mứt miết đầy bàn. Cũng chen chân mua quít, mua bưởi, chọn trái tươi rói c̣n nguyên lá cành xanh ngát t́nh xuân. Hăm hở lắm, nôn nao lắm. Ở đây không có hoa mai, hoa đào, thôi mua đở bông cúc vàng, bông cúc đỏ vậy…

Rồi 10 năm, 15 năm, 20 năm, Tết qua, Tết lại chán phèo. Các con xa ḿnh, dần dần xa ḿnh v́ công việc. Chỉ c̣n lại hai con khỉ già th́ ăn Tết với ai đây? Trên Tivi, phóng sự người Việt ăn Tết vui vầy khắp nơi làm ḿnh thêm ganh tị, thêm buồn. Áo dài ở đâu mà nhiều quá, đẹp quá vậy? Già trẻ lớn bé, đàn ông đàn bà ai cũng áo dài, khăn vành. Trời ơi, sao họ vui tươi dữ vậy?

Tôi mang t́nh ư này nói với bà bạn già ở San Jose. Tưởng bả an ủi ḿnh, ai ngờ bị mắng xối xả:

- Ai biểu bà ở hoài trên đó? Gian khổ cả đời, chưa đủ sao? Dưới này bạn bè có, anh em có, con cháu có, sao không đi?

Bà này kỳ ghê ta ơi. Chưa kịp nói câu nào, bả lại tiếp:

- Tui biểu bà lo "ŕ-thai" cho rồi. Bỏ hết, buông hết đi. Cứ lo kiếm tiền rồi lúc "ra đi" có đem theo được đồng nào không?

- Lỡ năm nay rồi. Năm tới về Cali ăn Tết ví bà, được chưa?

- Năm nay không đi, đợi chờ chi năm tới, biết c̣n "thở" không mà hứa với hẹn?

Bà quỉ này sát phạt dữ ta. Chưa hết. Bên kia đầu dây, giọng bả sang sảng:

- C̣n vụ này nữa. Tui nghe bà mon men làm nhà văn nhà báo ǵ đó. Tuổi này rồi c̣n ham danh hám lợi, ngựa quen đường cũ…

Bạn bè từ nửa thế kỷ nay hiểu nhau, thương nhau đứt ruột mới "chủi mắng" thậm tệ như vậy. Bà già này dùng chữ trật lất, cái ǵ mà "mon men", cái ǵ mà "ngựa quen đường cũ"? làm như tui là "cô gái thập thành" lúc về già hương phai phấn nhạt rồi lại muốn quay về đường xưa lối cũ.

Tôi thấy bả chửi ḿnh cũng đúng thôi. Nhà văn, nhà báo hả? Làm ǵ có chuyện đó. Tôi sợ mấy cái nghề bắt đầu bằng chữ "nhà" này lắm rồi. Nhà văn, nhà thơ, nhà báo, nhà giáo (có những cái nhà "rùng rợn" hơn nhưng không dám kể ra đây v́ năm mới sợ "rông" cả năm) Tôi chỉ mang trong đời cái "nhà" sau cùng là nhà giáo mà lận đận suốt "một đời hương phấn" đây nè. Nhà báo, nhà văn chỉ là nỗi mơ ước cả đời không đạt, mà nói cho cùng, mấy cái nhà này cũng khổ sở thấy bà.

Mấy cái "nhà" bên trên h́nh như không chỉ là cái nghề mà c̣n là cái "nghiệp". Tôi nặng nghiệp kiếp này nên đă buông bỏ hơn 20 năm nay, bây giờ t́m đường trở lại.

Nhưng viết cái ǵ? Cho ai? Với ai? Tôi hoàn toàn mù tịt về cái "điểm nhắm" (target) này.

Viết là nói với chính ḿnh. Từ trong sâu thẳm của tiềm thức, sự lắng đọng của trí năo kèm theo sự xúc cảm của trái tim, tâm sự được phơi bày. V́ thế, được độc giả ghé mắt là người viết vui lắm rồi, cám ơn lắm lắm rồi, bất kể khen chê. Viết để giảm stress, để trí năo vận động, khỏi quên đời. Viết là lối đi thoát hiểm, ra exit gần nhất!

Bấy giờ là tuần lễ cuối tháng Hai 2015. Tháng Ba sắp về. Mọi người nói với tôi ráng chờ vài tuần lễ nữa cho mùa Xuân mới. Phải, "Tháng Ba trời đất vào Xuân" bài viết đầu tiên cho loạt bài "Viết Về Nước Mỹ" từ năm 2013, tôi đă sơ lượt về cuộc đời ḿnh. Sẽ c̣n những dự định ở phía trước cho những toan tính muộn màng…

Hồi chiều, trong lúc ngồi chờ ở pḥng nha sĩ, tôi có chút vui khi bắt gặp những bức danh họa trịnh trọng treo hai bên tường. Ngoài những tấm của Giovanni Bellini, Leonardo Da Vinci, bức tranh Red Boats của Claude Monet (1875) làm tôi tưởng nhầm là 1975. Con số này không mang một ư nghĩa nào với mọi người, nhưng với người Việt Nam là con số của một thời kỳ đen tối, đớn đau của lịch sử nước nhà.

Bên ngoài tuyết rơi thật nhiều. Những bông tuyết dày đan kín bầu trời. Kiểu này tuyết rơi tới sáng không thể nào 5 inches được có thể lên tới cả chục inches. Trời đă lạnh thêm lạnh. Ḷng đă buồn thêm buồn. Sáng mai phải dậy sớm cả tiếng để cào tuyết và sẽ lầm lũi đi tới sở làm trong cái giá lạnh cùng cực của mùa Đông. Tối mai, Tivi nói độ thấp sẽ là âm 4 độ F. Rồi sẽ cười thật tươi với mọi người, với khách hàng. Con người thật của ḿnh sẽ cất lại, ở nhà.

Tự nhiên đoạn thơ của Nhă Ca từ lâu bật dậy trong tôi:

Đời sống, ôi buồn như cỏ khô
Và anh, em cũng biết mong chờ
Em về, tay nhỏ che trời rét
Nghe giá băng ṃn hết tuổi thơ.

Lâu quá rồi, tôi nhớ không chính xác lời thơ, nhưng rất thích, quá thích, v́ nó là tâm sự tôi lúc này, ngay bây giờ. Câu ba tuyệt chiêu! Nhưng "tay nhỏ" làm sao "che trời rét" dưới 4 độ F được? "Tay nhỏ" đưa lên cài nút áo coast c̣n không được nữa là…

Tôi lắng nghe. Chung quanh tôi vắng lặng. Ông xả đang làu bàu bảo ngủ sớm đi, sáng c̣n dậy sớm cào tuyết, đi làm. Ông lăo này chẳng có chút "lăng mạn" nào hết, quanh năm ngày tháng quanh tôi, bên cạnh tôi, chỉ toàn là chuyện "lăng xẹt". Rồi sẽ giống như tác giả Philato "70, chán mớ đời".

Mới đó, ông già đă ngủ kḥ, ngáy o-o. Tôi trở ra pḥng ngoài, ngồi một ḿnh nh́n ra sân đầy tuyết phủ. Nh́n bàn thờ nhỏ, Má tôi đang cười, tôi thấy ḷng nao nao. Ăn Tết nơi này, tôi chỉ kịp mua bó hoa Godetia và chai rượu đỏ. Đứa cháu gái ở Garden Grove, Cali gởi cho d́ cặp bánh chưng Minh Phụng, tôi đặt lên bàn thờ Má tôi. B́nh hoa, chai rượu và ngọn nến lung linh… Tôi thấy ḷng ấm lại đôi chút. Tôi mở chai rượu, rót ra ba ly để tưởng niệm Ba Má và người anh trai từ lâu xa chúng tôi…

Ngoài kia tuyết vẫn rơi.

Tôi vẫn ngồi đây với kỷ niệm ngày Xuân khi c̣n nhỏ ở với Ba Má, khi ra trường dạy học bên đám học tṛ vui tươi, thời gian vàng son rực rỡ của đời ḿnh, giống như Khôi An đă nói: "Nhiều kỷ niệm và h́nh ảnh cứ đứng nguyên như lúc tôi mới bắt đầu thu góp những ư niệm về cuộc đời, về người lớn ở chung quanh. Những nhà thơ, nhà văn. Những nhạc sĩ, ca sĩ. Những thầy, cô giáo. Những danh tướng một thời." Đoạn văn này, Khôi An đă làm tôi xúc động không ít. Không ngờ tác giả này trẻ tuổi lại có được những suy niệm đúng đắn, dễ thương đến như thế! Tôi tự hỏi ḿnh, tôi có là "danh tướng một thời" không? Và câu thơ cổ lại lóe sáng:

"Mỹ nhân tự cổ như danh tướng"

Tôi không dám nghĩ tiếp câu sau, dù thế nào chăng nữa, hôm nay là ngày đầu năm, phải kiêng khem chút đỉnh…

Trời bây giờ trời đă sang Xuân.
Anh nh́n em, t́nh yêu thật gần…

Lời ca ngày Xuân c̣n đọng trong tiềm thức, sao hiện giờ chỉ thấy lạnh buốt cả về thể chất lẫn tinh thần? T́nh yêu nào tôi có được đêm nay?

Tuổi già như giọt sương khuya. Tôi hiểu rơ điều này. Thiệp Tết đă gởi đi từ tuần trước sao ḷng ḿnh cứ vơ vẩn chút t́nh riêng?

"Có những niềm riêng, làm sao nói hết?" (Lê Tín Hương)

Ngọn nến vẫn lung linh. Hoa vẫn rực rỡ sắc màu. Giao thừa ở Mỹ này sắp đến. 12 giờ đêm, giờ Đông Bắc.

Chào đón mùa Xuân Ất Mùi 2015 bằng tấm ḷng rộng mở của ḿnh. Dù cô đơn. Dù lạnh giá. Tôi nói với ḷng ḿnh, như thế.

Giao thừa đến rồi, trong ḷng tôi, dù chỉ một ḿnh. Không biết v́ giá lạnh của đất trời hay v́ muốn có được chút ấm áp đầu năm, tôi uống luôn, một lần, ba ly "xây chừng" rượu đỏ.

Ngày Tết Ất Mùi đêm Giao thừa.

Song Lam
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	unnamed.jpg
Views:	0
Size:	31.5 KB
ID:	1986967   Click image for larger version

Name:	ZZZZZZ~1.JPG
Views:	0
Size:	313.4 KB
ID:	1986968  

Last edited by baolunbeau; 01-22-2022 at 14:46.
baolunbeau_is_offline   Reply With Quote
The Following User Says Thank You to baolunbeau For This Useful Post:
wonderful (01-23-2022)
Old 01-22-2022   #251
wonderful
R8 Vơ Lâm Chí Tôn
 
Join Date: Jun 2011
Posts: 17,285
Thanks: 17,998
Thanked 64,837 Times in 16,417 Posts
Mentioned: 125 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 4457 Post(s)
Rep Power: 57
wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11
wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11
Default

Truyện ngắn: Mỹ Mà

Viết về nước Mỹ, khó nhỉ. Thôi, nhớ ǵ viết nấy. Viết lung tung xoè cho vui cho đúng tinh thần "Hợp Chủng quốc".

Tôi vào Mỹ không có Ś-pông-so Mỹ. Hàng xóm của tôi toàn là Mễ, với lại Tàu lai hoặc "người di tản buồn" mà thôi.

V́ vậy người Mỹ mà tôi gặp, thấy là Mỹ ở chỗ làm, ở ngoài đường và Mỹ trên tivi. Cái làm người ta dễ nhận ra người Mỹ chính là vóc dáng của họ. Bự con. Mỹ mà. Tây với đầm bên Âu châu không thể so sánh được về phần nặng kí. Dân Á châu th́ đi chỗ khác chơi. Chả thế mà như tôi đây, là Mỹ nhập tịch mà cái xác cũng nặng thấy rơ. Khi về Việt Nam, bà con cứ khen là "Ông ấy phát tướng" "cái bụng như thế mới là người sang" nghe cũng sướng lắm, nhưng cũng có đứa xấu mồm nó nói thiếu lập trường là "Trước ở Việt Nam ốm tong teo, cứ như thằng ho lao", nói như vậy về tôi là có tí lạc đề rồi đó.

Dân Mỹ to con như vậy, nhưng cũng dễ khóc lắm. Họ có thể khóc về một con mèo đi mất tích, một con chó mới chết, một người tàn tật bị kẻ gian lấy mất chiếc xe lăn. Họ thương cảm và mủi ḷng về những hoàn cảnh khốn khó của những nạn nhân băo lụt Trung Mỹ người nghèo, đói trơ xương trong những cuộc nội chiến tại Phi Châu, thương cảm cho những đứa trẻ mồ côi tại Việt Nam. Vân vân và vân vân. Những lúc như vậy, người Mỹ sẵn sàng mở hầu bao và chi một cách thanh thản. Nhưng họ cũng lạnh lùng không cho ông lăo ăn mày đứng đầu đường lấy một penny, với một lư luận rất là Mỹ "Thằng cha đó đủ điều kiện xin tiền SSI mà".

Chuyện thế gian, chính trị chính em, chuyện xă hội, chuyện Saddam Hussein, hoặc Kosovo hay Bosnia ǵ đó, h́nh như đến với người Mỹ bằng nhứng cảm xúc do giới truyền thông Mỹ ảnh hưởng hoặc tạo dựng. Chỉ cần tivi Mỹ nói về Sadam vài tuần là dân Mỹ đă nổi nóng liền, đ̣i "mang quân sang đánh bỏ bố nó đi chớ, cái thằng hỗn", thế là chính phủ Mỹ hân hoan đem quân sang đục Sadam.

Hễ dân Mỹ muốn khóc là truyền thông Mỹ cho khóc ngay. Đưa câu chuyện của công nương Diana cho nó li kỳ, thiên hạ khóc ngay, gửi bông gửi thiệp sang tận Ăng Lê chia buồn và rồi nếu được phỏng vấn là khóc ngay, khóc rất tận t́nh. Lúc đó người ta mải khóc mà quên mất rằng, có một người đàn bà thật sự vĩ đại đă ra đi trong yên b́nh, đó là mẹ Thesera. Thành thử xă hội này tự do thật nhưng mà đôi khi tiếng khóc, tiếng cười của con người ở đây lại do truyền thông lèo lái cả.

Nhưng xét chung, người Mỹ hơn nhiều dân tộc khác về khoản giao tế, họ không ngại những lời khen, và thường là khen láo. Nghe người Mỹ khen mà tưởng thật, chỉ có "đổ thóc giống ra mà ăn".

Ở chỗ tôi làm có bà Việt Nam ta ăn món thịt kho trứng. Một công tử Mỹ ngồi gần đă ngứa mồm cho rằng món đó trông rất ngon, cái smell th́ hết xẩy; Bà này tưởng thật, hôm sau mang cho cu Mỹ này một hộp thịt kho trứng. Thằng cu cám ơn nhăng xị, nó bảo sẽ mang về share với con vợ ở nhà. Sau đó, th́ tôi bắt gặp quả tang thằng em dục hộp thịt kho vào thùng rác một cách không tiếc nuối.

Một ông xếp có thể khen nhân viên ngày hôm trước là good, nhưng ngày hôm sau xếp vẫn có thể lạnh lùng cho anh nhân viên này lay-off một cách không thương tiếc.

Họ khen hay quá nghe dễ tin đi chứ; nhiều ông bà Việt Nam khoái tỉ cứ bảo rằng: dân Mỹ họ khen cái áo dài Việt Nam là đẹp nhất thế giới, sexiest, hoặc vân vân và vân vân...Theo tôi, nếu có gặp phụ nữ Miên, Lào, I răng, I rắc hoặc Congo ǵ đó th́ người Mỹ cũng vui vẻ mà khen rằng cái y phục truyền thống của mấy bà đó cũng là nhất thế giới, là tuyệt vời. Dân thường đăø khen tới mức như vậy, c̣n mấy ông mần chính trị th́ khỏi nói, cứ quên đi là vừa.

Tôi lại luận bàn về chính trị rồi đó. Nói sơ qua về mấy ông ở hành pháp đi. Không thấy ông nào có râu cả, h́nh như mấy bà Bộ trưởng cũng không có râu, vậy là nam nữ b́nh đẳng.

Ở chỗ công cộng cũng không thấy ông tông tông, ông phó Gore hoặc bộ trưởng nào hút thuốc cả, chả bù với dân tị nạn ta từ nhà ra đường đều hút cả. Có ngày đường Bolsa dám bị ô nhiễm nặng v́ khói thuốc lắm. C̣n họ làm chính trị thế nào hả" Cái đó phải hỏi mấy nhà b́nh luận chính trị, chứ c̣n như tôi, phó thường dân nam bộ, có nhận xét rất miệt vườn là: trong việc đối ngoại, ở quốc hội, hoặc giữa tông tông và quốc hội có cái ǵ cứ như là "kịch" ấy.

Có khi họ căi nhau kịch liệt, kẻ tung người hứng, có khi ông nói gà, bà nói vịt, th́ tưu trung vẫn là kịch. V́ vậy mấy anh Tầu cọâng ở lục địa chẳng cần vận động ǵ, chẳng cần run ǵ hết, cũng chẳng cần quan tâm là có bao nhiêu người ủng hộ, bao nhiêu người chống, th́ cuối cùng quốc hội Mỹ vẫn cho họ cái quy chế mậu dịch vĩnh viễn. Căi nhau, với vận động của ông tông tông là cho vui mà thôi.

C̣n chuyện nội địa nước Mỹ, có lẽ họ phang nhau chí tử là điều có thật. Dí ông Clinton trong vụ em Monica mà chẳng cần để ư đến thể diện quốc gia, th́ ở những nước văn minh, chỉ có Mỹ mới làm được.

Những chuyện ǵ ḿnh tưởng tượng nó không thể xẩy ra th́ vẩn có thể xảy ra ở nước Mỹ cả. Bữa nọ xem tivi thấy cảnh một cặp vợ chồng làm đám tang cho chiếc xe hơi cũ, cũng đào huyệt chôn xe, cũng mặc đồ tang, cũng khóc lóc, cũng có mấy ông bà hàng xóm đến chia buồn và nói lảm nhảm loạn lên. Cứ đà vậy, nếu sau này ta thấy ở nước Mỹ, các thầy cô giáo đeo súng lủng lẳng như các cao bồi ngày xưa th́ cũng chẳng làm ta ngạc nhiên. Thầy cô đang giảng bài mà vẫn phải ḍ xét mấy đứa môn sinh, thấy đứa nào cựa quậy khả nghi là phải để tay lên báng súng liền. Bắn chậm là chết.

Những người Việt bỏ nước ra đi, trốn chạy trước những ngược đăi, tàn bạo của người Cộng Sản Việt Nam. Họ, trong đó có tôi, đă t́m được nơi đất nước này một nơi chốn tương đối bảo vệ, tiếng nói dân chủ vang vọng thế giới.

Tôi thấy ḿnh là người may mắn. Xă hội nào cũng có những cái xấu, tốt, cái đáng mến, cái khó ưa; hăy t́m đến những cái tốt của họ để cuộc đời thêm thoải mái.

Đất nước và dân tộc này đă mở rộng ṿng tay đón nhận chúng ta, chúng ta cũng không làm phụ ḷng họ. Chăm chỉ làm việc để vươn lên, tôn trọng luật pháp, làm tṛn nghĩa vụ đóng thuế và vẫn tiếp tục đóng thuế một cách cần mẫn. V́ vậy chúng ta không là gánh nặng cho đất nước này, chúng ta không có ǵ phải mặc cảm cả. Chúng ta đang đóng góp vào sự thịnh vượng của xă hội này về mọi phương diện.

Bùi Công Thọ
wonderful_is_offline   Reply With Quote
Old 01-31-2022   #252
baolunbeau
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Join Date: Aug 2008
Posts: 1,630
Thanks: 15,073
Thanked 2,332 Times in 1,355 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 107 Post(s)
Rep Power: 20
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
Default

Chúc Mừng Năm Mới NHÂM DẦN 2022

Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	ZZF32C~1.JPG
Views:	0
Size:	332.8 KB
ID:	1994116  
baolunbeau_is_offline   Reply With Quote
The Following 2 Users Say Thank You to baolunbeau For This Useful Post:
tcdinh (01-31-2022), wonderful (01-31-2022)
Old 02-14-2022   #253
baolunbeau
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Join Date: Aug 2008
Posts: 1,630
Thanks: 15,073
Thanked 2,332 Times in 1,355 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 107 Post(s)
Rep Power: 20
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
Default

Truyện ngắn: Mở Ḷng Đón Xuân

Trao cho ông bọc giấy gói những hột giống mỏng tước ra từ bông vạn thọ khô cất kỹ của Tết năm trước, ông hàng xóm đồng hương dặn ḍ:

- Ông phải tính toán sao cho bông nở đúng dịp, mà nhớ là thiếu nước th́ héo lá, dư nước lại úng thân, rục gốc, nắng gắt lâu sẽ làm bông kém đậm sắc, ít ngát hương c̣n mưa rả rích làm bông dập cánh, tàn nhụy.

Đưa tay đón bọc giấy gói từ ông bạn già, ông hớn hở ra mặt:

- Lo ǵ lo dữ! Tui chỉ cần nhớ câu này là đủ: Ai ơi dầu có đi xa/Nhớ gieo vạn thọ mười ba tháng mười. C̣n bằng thời tiết dưng không mà giở quẻ, phải chịu thôi.

Miệng nói vậy mà không phải vậy! Ngay khi đất trời vừa chuyển sang thu là ông hối hả tay cuốc tay cào để xới, tưới cho đất tơi xốp trước khi gieo trồng. Đối với ông, chỉ một rẻo vườn hẹp hơn dải chiếu trúc dọc theo lối đi của khu nhà thuê dành cho người già là đủ giữ quê hương trong ḷng người xa xứ. Mấy bụi hành, ng̣, rau thơm được tém gọn nhường chỗ cho luống vạn thọ ông ươm.

Vừa khi những lá vạn thọ non mướt nhú lên th́ ông giậm lại những cây con cho ngay hàng thẳng lối. Sáng sáng ông bước ra rẻo vườn ngắm hàng cây nhỏ xinh với chiếc lá h́nh răng cưa bắt đầu nhô khỏi mặt đất. Ông cẩn thận tưới phun, canh bấm đọt gần gốc để cành tiếp tục nứt nhánh cho bông đều về sau. Mơ màng nghĩ đến bức tranh mùa xuân tươi thắm được điểm xuyết bởi những bông vạn thọ ôm tṛn, cánh chi chít đều đặn màu vàng chanh hay vàng cam cộng thêm mùi hương hăng nồng rất riêng, ông như nghe được từng hơi thở, nhịp chuyển nhựa qua từng mạch cây, phiến lá.

Từ hôm gieo trồng, cứ bước chân ra đến rẻo vườn là ông đếm ngược thời gian. Gần về cuối tháng Chạp, nắng chuyển sang màu mật ong trong ươm như mứt sên ngày Tết. Bướm bay về, luống vạn thọ lớn phổng, trổ nụ ngấp nghé vàng. Ông tỉa bớt bông đeo cho bông cái được lớn. Thấp thỏm với những con sâu khoan có thể chui vô đục ruỗng bông, ông gọi điện thoại nhắc con mua thuốc xịt sâu gấp cho ba. Tết đến nhà ông trước rồi c̣n ǵ! Rẻo vườn bừng lên sắc xuân thấy rơ.

Không vội vă nhưng chẳng hề thủng thỉnh, ai cũng có riêng ḿnh một vài ư định vun vén cho mùa xuân. Từ lúc ông bắt đầu ươm trồng vạn thọ th́ bà đă cậy con chở đến nông trại chọn mua mấy con gà nuôi ăn Tết.

Ông cằn nhằn cho rằng phải chi c̣n ở quê nhà th́ nuôi gà để nó cầm canh báo cho nông phu thức dậy lo chuyện đồng áng, đằng này ở bên Mỹ nếu gà gáy ồn sẽ làm hàng xóm mất ngủ rồi họ than phiền. Bà đáp sẽ không nuôi gà trống, hơn nữa hàng xóm phần lớn là người Việt lớn tuổi th́ dẫu gà có cất tiếng gáy th́ chắc cũng không đến nỗi nào.

Ông vẫn chưa hết càm ràm:

- Vợ chồng già ăn uống là bao, giết gà lại thêm tội sát sanh.

- Ông cứ để tui nuôi ít tháng chớ bao lâu. Đă có người cho chuồng gà cũ. Nuôi đến Tết mần thịt là vừa, con cháu xúm xít lại đông vui.

Bà tự hào rằng ḿnh có tay nuôi gà như ông già tía. Ngày xưa cha của bà là dân chuyên nuôi gà đá. Ông già có thể phân tích rành rọt từng cú nạp, thế mổ, nhịp vỗ, kiểu móc gị hay né gà đ̣n của gà để phán đoán phản ứng khi nó xoay sở ra đ̣n. Chỉ cần nh́n thoáng là ông biết gà này có vuốt cong th́ bất lợi hay không, con gà kia móng thẳng th́ hay dở thế nào, mào rộng dài th́ ưu điểm ra sao.

Đá gà là thú vui dân gian trong các ngày hội hè đ́nh đám. Cha của bà luôn biện minh rằng thú đá gà là cách để tự rèn luyện ḿnh luôn giữ vững khí thế trong mọi hoàn cảnh, biết uyển chuyển khi tiến khi lùi. Cũng v́ mê đá gà mà nhiều lần ông bỏ vợ con đi biền biệt. Mỗi lần nhắc chuyện xưa, ba thường ngậm ngùi:

- Vậy mà bà già tui cũng hay chín bỏ làm mười với ông già nên nhắc các con thương ổng, đừng buộc những kẻ máu mê đá gà phải rạch ṛi phân minh bên gà, bên t́nh, bên nào mê hơn...

Ông thấy đàn bà sao mà họ độ lượng quá. Mới đây cũng chỉ v́ chuyện con gà mà ông giận bà. Mà con gà có bao lớn đâu, vậy th́ xem ra điều giận hờn giữa hai người là nhỏ mà. Không chừng ai nghe xong câu chuyện có khi chê ông hờn như mưa dai.

Đó là ngày ông Táo chầu trời, ông ra ngoài uống cà phê nói chuyện tầm phào với mấy ông bạn già. Trở về nhà ông điếng người trước cảnh tượng rẻo vườn bông vạn thọ ông hằng chăm chút đă bị xới tung giày xéo trong khi bà đang quưnh quáng chụp bắt mấy con gà trước đó vừa được thả xổng chuồng cho xả căng ít phút. Bà tin chúng vẫn trong tầm mắt kiểm soát của ḿnh nhưng quên rằng gà bản tính thích bới đông mổ tây để t́m ăn. Chúng lại là loài nhân nghĩa, mỗi khi t́m được mồi thường không ăn một ḿnh mà gọi nhau lại cùng chia xẻ, thành thử ra luống vạn thọ rạo rực sức xuân của ông là chỗ lư tưởng cho lũ gà đào bới.

Ông đi đứng liểng xiểng trước bức tranh mùa xuân của ḿnh bị lấm lem và xé toạc. Bà dồn được mấy con gà trở lại chuồng, nói với ông mà c̣n thở dốc:

- Chuyện đă rồi ông ơi! Tui rút kinh nghiệm. Từ nay tui không nuôi con gà nào nữa để cũng khỏi sát sanh. Muốn ăn th́ đi mua gà làm sẵn.

Ngó thấy bà tâm hơ tâm tâm hớt, ông tức ơi là tức.

- Hừm! Kho kinh nghiệm là vốn quư mà. Kinh nghiệm càng rút càng dài lắm đa.

Nói đoạn ông quày quả bước vô nhà để mặc bà đứng đó ngỡ ngàng.

Vợ chồng già im hơi lặng tiếng với nhau từ bữa đó.

Lại thêm một ngày trôi qua với cái lạnh se sắt không chừa cả cơn đau từ những khớp xương nhức buốc của người già. Gió giục giă tháng Chạp mau đi. Tết đến gần thêm. Rét đậm. Cái rét th́ hiện đại mà ông th́ cũ rích. Một người hoài cổ mong t́m cái hồn Tết xưa trong ngơ ngách của tiềm thức. Ông lục lọi kư ức với bóng vạn thọ.

Ông nhớ ơi là nhớ ông nội ḿnh Tết nào cũng chọn những cành vạn thọ đẹp từ mảnh vườn trước sân để bày biện bàn thờ gia tiên. Cái tên “vạn thọ” cũng đủ đứng vững trong người. Tết ai chẳng chúc người già sống lâu trăm tuổi.

Quên sao được những lần ông theo chân bà nội ḿnh cùng gánh hàng đến phiên chợ Tết ở quê, một phiên chợ chắt chiu, dành dụm, nhà ai có thức ǵ th́ mang ra chợ bán thức đó. Gánh hàng của bà nội ông thường là ít củ gừng đào được, rổ ớt, cùng mớ rau tập tàng được xem là lộc của đất trời bởi tự thân chúng mọc lên, không cần nhờ đến bàn tay con người chăm sóc mà chỉ cần vài cơn mưa lất phất là mớ rau quê này đă sinh sôi và phát triển. Thêm vào đó, trong gánh hàng của bà nội ông tại phiên chợ Tết năm nào cũng có hơn chục cây bông vạn thọ mới nhổ rễ vào buổi sớm mai để kịp mang đến chợ; nếu nh́n kỹ th́ trên những bông tṛn trịa này vẫn c̣n lấm tấm những hạt sương.

Vạn thọ nở từ giữa tháng Chạp qua tháng Giêng bông mới tàn. Những ngày giáp tháng Giêng, người dân quê ông bắt đầu chưng bông vạn thọ để tiễn ông Táo, kế đến ngày ba mươi rước ông bà, rồi suốt ba ngày Tết, tiếp theo mùng Tám cúng sao, bắt qua mùng Mười cúng đất, rồi sau rốt là rằm tháng Giêng. Ấu là chưa kể nhiều người c̣n cúng cầu an đợt hai vào ngày 18 Âm Lịch. Lễ chúc mừng thọ cho người lớn tuổi th́ lại càng không thể thiếu bông vạn thọ.

Thoáng chốc mà đă bao nhiêu cái Tết qua đi. Mang tuổi ḿnh ra đếm, ông nghe ḷng chợt hóa trẻ thơ. Hồn bông vạn thọ theo ông từ thuở chín, mười. Giờ già tóc trắng mà vẫn tương tư mùi hương ngày cũ để níu kéo ḷng người về với hồn quê bởi đời ngoài kia trần trụi quá đi.

Có ai nh́n ra rẻo đất trồng vạn thọ bị mấy con gà chết tiệt giẫm đạp mà ứa nước mắt như ông vậy không? Nỗi hân hoan từ lúc gieo hột và niềm hy vọng từ lúc cây đâm lá trổ bông giờ tan chảy thành tiếng thở dài. Tâm sự với ông bạn già hàng xóm, người đă tặng hột giống vạn thọ, ông chờ đợi nhận lời an ủi hay khuyên lơn nhưng rốt cuộc chỉ là sự yên lặng. Ông đành cất tiếng:

- Thường ngày ông nói nhiều mà sao giờ mần thinh?

Ông bạn già hàng xóm lắc đầu:

- Tưởng lúc nào dùng lời cũng thấu sao!

Ông ngẩn người. Nhớ hôm lũ gà giày xéo mấy luống vạn thọ, bà hối hả cho đi vài con, chỉ giữ lại hai con giết thịt ngay sau đó để rồi buột miệng thở dài:

- Khổ thân con gà!

A, mắc mớ ǵ, chính bà giúp lũ gà hóa kiếp mà bây giờ bà c̣n thương hại là sao? Vô ngôn lúc đó là phải đạo nhưng ông đă không dằn được:

- Sao khổ vậy bà? Khỗ chỗ nào?

Bà đâm quạu theo:

- Ông muốn khổ chỗ nào th́ khổ!

- Đúng là tào lao! Chớ không phải bà rảnh quá tự nghĩ ra v́ cái vụ tự nghĩ ra lóng rày thịnh lắm.

Bà nín lặng, buồn xo.

Khi mấy đứa con lục tục về biếu quà Tết, bà than thở với tụi nó:

- Ba bay tự ên giận hờn rồi nằm sải lai không ăn uống ǵ ráo.

Con gái lớn nghe má kể lại chuyện, chép miệng nói tại ba cứ sống với chuyện ngày xưa mần chi. Thằng út ́ xèo:

- Tết nhứt đến nơi. Ba má nhắm chừng không ở đặng với nhau...

Cái thằng ăn nói bất nhơn dữ thần ôn! Mới ngày nào chập chững, miệng c̣n bập bẹ ba ba má má mà bây giờ đă biết trả treo một cộng một chưa chắc đă thành đôi.

Ông nằm day mặt vào vách, ngó bộ dàu dàu. Chờ mấy đứa con ra về, bà bước vô pḥng với tách trà nóng và đĩa mứt gừng, gọi mấy lần mà ông giả tảng mần lơ.

- Ḿnh ơi! Uống ngụm trà cho ấm bụng. Ngày xuân ăn miếng mứt gừng, mà hễ có cái t́nh trong đó th́ dù cay đến đâu chăng nữa, hậu của nó bao giờ cũng ngọt.

Im lặng mà ḷng xốn xang. Trời thần! Cũng chính cái giọng nói mía lùi này mà ngày xưa ông theo rù quến cho bằng được. Thôi, hiểu rồi! Xuân của đất trời vẫn bao la, chỉ có tâm con người ngày càng hẹp ḥi nên chẳng c̣n cảm được những ư t́nh của mùa xuân nữa.

Chờ bước chân bà đi khỏi ông mới lồm cồm ngồi dậy, rón rén bước ra rẻo vườn. Lượm lặt trong cái mớ sắp lớp những cây vạn thọ bị lũ gà mổ ngang, xéo đạp, ông tẩn mẩn gom mấy nhánh cây con kịp nở vài nụ hàm tiếu. Ông đem rửa sạch gốc rễ rồi cắm vào chiếc b́nh sành đổ ngập nước, định bụng đem chưng nơi góc nhà. Mớ cây dập nát c̣n lại vô nằm trong thùng rác để về với đất. Cái ṿng tuần hoàn của tự nhiên sẽ làm đất hồi sinh khi hột giống vạn thọ được gieo trồng cho mùa sau. Trồng để nhớ và trồng để quên, vậy thôi.

B́nh tâm nghĩ lại mới thấy điều đă xảy ra là chuyện nhỏ. Ông cũng không hiểu sao ḿnh hờn giận quá chừng. Có chăng là ḿnh nên tạo một vườn mới trong tâm, ông thầm nhủ, để ngày mai soi tâm thiệt kỹ, thiệt lâu đặng xem ḿnh đă gieo trồng được những ǵ tốt tươi hay đă vụng về làm rơi rớt muộn phiền cho người và cho chính ḿnh trong cuộc đời vốn đầy rẫy Sắc Không này.

Lần trở vô nhà ông thấy bà ngồi ngó lung buồn hiu. H́nh như vợ chồng khi già rồi khó làm lành hơn hồi c̣n trẻ. Ngập ngừng muốn nói với bà một câu, đại để: “Ḿnh ơi! Ḿnh chính là duyên phận khó khăn nhứt mà tui phải cố gắng suốt mấy kiếp trước mới t́m được.”

Kỳ kỳ. Mắc cỡ. Sến quá, làm nhiều hơn nói sẽ hay gấp bội!

*

Sáng ngày ba mươi Tết, bà thức dậy thấy bên gối nằm có cây quạt lụa hồng điều xếp ngay ngắn. Nhẹ nhàng x̣e quạt, bà xúc động với h́nh ảnh con gà trống cất tiếng “Ḿnh ơi!” gọi con gà mái đang e ấp bên vạt bông cúc. Hèn chi mấy bữa rày ông cặm cụi viết viết vẽ vẽ mà thấy bà bước vô là lật đật cất giấu.

Tết kỳ diệu lắm đó. Tết cất đi giận hờn khiến người người mở ḷng đón xuân.



Orchid Thanh Lê
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	ZZZHIN~1.JPG
Views:	0
Size:	25.9 KB
ID:	2005262  

Last edited by baolunbeau; 02-14-2022 at 01:37.
baolunbeau_is_offline   Reply With Quote
The Following User Says Thank You to baolunbeau For This Useful Post:
wonderful (02-14-2022)
Old 02-14-2022   #254
baolunbeau
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Join Date: Aug 2008
Posts: 1,630
Thanks: 15,073
Thanked 2,332 Times in 1,355 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 107 Post(s)
Rep Power: 20
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
Default

Best Happy Valentine’s Day 2022


baolunbeau_is_offline   Reply With Quote
The Following User Says Thank You to baolunbeau For This Useful Post:
wonderful (02-14-2022)
Old 04-14-2022   #255
baolunbeau
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Join Date: Aug 2008
Posts: 1,630
Thanks: 15,073
Thanked 2,332 Times in 1,355 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 107 Post(s)
Rep Power: 20
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
Default

Một chuyện t́nh dang dở...chỉ tội nghiệp cho đứa con vô tội.

Hoàng Oanh xác nhận đang làm thủ tục ly hôn chồng Tây
13-04-2022
Nhiều lời chia buồn và tiếc nuối cho cuộc hôn nhân được gửi tới Hoàng Oanh và Jack Cole.

Tối 11/4, ông xă Hoàng Oanh đă đăng story thông báo ly hôn với nàng Á hậu. Sau đó ít phút, anh lại xóa đi. Mới đây, Hoàng Oanh đă lên tiếng về cuộc hôn nhân của ḿnh. Cô xác nhận đang làm thủ tục ly hôn với chồng Tây. Tuy nhiên, cả hai vẫn giữ ḥa khí và con trai vẫn được chăm sóc chu đáo.
Hoàng Oanh xác nhận đang làm thủ tục ly hôn chồng Tây

Cô viết: "Xin chào mọi người, là Oanh đây. Cám ơn thật nhiều các anh chị bạn bè đă hỏi thăm mà Oanh chưa thể trả lời hết. Oanh thật sự xin lỗi và mong mọi người thông cảm khi giờ mới chia sẻ thông tin cá nhân này. V́ Oanh và Jack Cole vẫn đang trong quá tŕnh tiến hành thủ tục ly hôn.

Oanh và Jack Cole vẫn sẽ cùng nhau yêu thương con, cùng nhau nuôi dạy con khoẻ mạnh, hạnh phúc. C̣n có ông bà Ngoại, ông bà Nội, cậu d́… ai cũng yêu thương con! Dù cho ba mẹ không c̣n là vợ chồng th́ vẫn luôn là ba mẹ của con, vẫn là gia đ́nh! Trước giờ Oanh đă cố gắng hết ḷng, hết sức ḿnh có thể rồi nên giờ có thể bước tiếp. Bé Max là sức mạnh và hạnh phúc lớn nhất đời này của Oanh! Oanh sẽ dành tất cả t́nh yêu thương để chăm sóc con, cho con được sống b́nh an và khôn lớn nên người!

Oanh cám ơn mọi người đă quan tâm, động viên 2 mẹ con! Chúc mọi người luôn b́nh an bên những người thân yêu nhé!".
Hoàng Oanh xác nhận đang làm thủ tục ly hôn chồng Tây

Hoàng Oanh từng thẳng thắn kể ra những lần hai vợ chồng mâu thuẫn, giận dỗi. Dù chồng có nhiều tật xấu nhưng cô vẫn cố gắng chấp nhận để ḥa hợp với đối phương.

"Có những cái ḿnh thấy anh ấy khó chịu quá mà thôi cũng kệ. Có những cái nó thuộc về thói quen, tính cách th́ ḿnh cũng chấp nhận. Nhưng ḿnh có giới hạn.



Ví dụ như chồng Oanh không thích cây, v́ ở đây hay bị sốt xuất huyết, anh ấy sợ trông cây có muỗi sẽ cắn con, nhưng Oanh lại mua một chậu cây về đặt ở ban công. Lúc gió lớn cát trong chậu cây bay ra, anh ấy chịu không nổi nên vứt luôn cái cây của Oanh. Ḿnh mới nổi điên lên và nói rằng có những vấn đề có thể chấp nhận, nhưng đây là chuyện về tôn trọng sở thích cá nhân, khi anh muốn lấy cái món đồ của em làm ǵ th́ phải hỏi ư kiến. Đó là lần Oanh rất giận và chồng đă tiếp thu ư kiến, sau này anh ấy làm ǵ cũng hỏi ḿnh. Nhiều lúc ḿnh có thể mềm mỏng cho qua, nhưng có những lúc phải đặt rơ ranh giới, giới hạn có thể chấp nhận được và không thể chấp nhận được", cô nói.

Một trong những mâu thuẫn khác của vợ chồng Hoàng Oanh là cách xử lư khi giận dỗi nhau: "Oanh th́ khi có mâu thuẫn là thích nói cho ra hết vấn đề, c̣n chồng Oanh những lúc căng thẳng th́ lại muốn yên tĩnh, muốn có thời gian riêng để suy nghĩ, khi nào thoải mái th́ quay lại nói chuyện sau.

Nếu người kia thay đổi không được thói quen đó th́ ḿnh sẽ là người thay đổi trước. Bây giờ anh ấy không muốn nói chuyện th́ Oanh sẽ để cho anh ấy một ḿnh, đến ngày hôm sau cả hai đă thoải mái th́ ḿnh ngồi xuống nói chuyện.

Oanh nghĩ ḿnh là người dễ làm ḥa hơn. Chỉ cần gia đ́nh hạnh phúc th́ Oanh có thể làm tất cả mọi thứ trong khả năng. C̣n chồng Oanh th́ nghĩ phải để bản thân thoải mái, vui vẻ th́ những người xung quanh mới nhận được nguồn năng lượng tích cực đó.

Không sao cả. Nếu ḿnh nhường nhịn được chừng nào để cuộc sống gia đ́nh vui vẻ hơn th́ ḿnh cứ làm. C̣n chừng nào đạt đến giới hạn th́ Oanh sẽ nói thẳng".

Nhiều lời chia buồn và tiếc nuối cho cuộc hôn nhân của Hoàng Oanh và Jack Cole được gửi tới cô nàng. Tuy nhiên, ai nấy đều tôn trọng quyết định của cô và ủng hộ hết ḷng.

Thanh Mai

Phản ứng của Á hậu Hoàng Oanh sau khi chồng thông báo chuyện ly hôn

Hơn hai năm sau khi kết hôn và có với nhau một cậu con trai kháu khỉnh, Á hậu Hoàng Oanh và chồng đă chính thức "đường ai nấy đi". Người thông báo về chuyện này lại là người chồng ngoại quốc của Hoàng Oanh.







Tin đồn cuộc hôn nhân của vợ chồng Hoàng Oanh gặp trục trặc dấy lên cách đây khá lâu khi người hâm mộ nhận ra thời gian gần đây cặp đôi không c̣n chia sẻ thông tin hay h́nh ảnh ǵ về nhau. Đặc biệt, trong khi người chồng ngoại quốc vẫn đang sống ở Singapore th́ Hoàng Oanh lại đưa con trai trở về Việt Nam, quay trở lại với công việc. Trước nghi vấn cuộc sống riêng tan vỡ, Hoàng Oanh chọn cách giữ im lặng, không lên tiếng chia sẻ bất cứ điều ǵ.

Tuy nhiên trong khi Hoàng Oanh tránh nhắc đến chuyện đời tư th́ mới đây Jack Cole - người chồng ngoại quốc của cô lại bất ngờ chủ động thông báo về việc cả hai đă chính thức chia tay. Theo đó, thông qua mạng xă hội cá nhân, ông xă của Hoàng Oanh cho biết, anh rất tiếc v́ không thể cùng vợ giải quyết mọi việc và tin đồn ly hôn là sự thật. Jack Cole bày tỏ, mặc dù không c̣n chung sống song anh và Hoàng Oanh sẽ cố gắng cùng nhau nuôi dậy con trai chung vui vẻ, khỏe mạnh.
Phản ứng của Á hậu Hoàng Oanh sau khi chồng thông báo chuyện ly hôn ảnh 1

Về phía Hoàng Oanh, mặc dù chồng Tây đă chính thức chia sẻ chuyện ly hôn song đến thời điểm này, người đẹp sinh năm 1990 vẫn chưa đưa ra bất cứ b́nh luận hay xác nhận nào về việc này. Trên mạng xă hội, cô vẫn chỉ chia sẻ những h́nh ảnh vui vẻ, thể hiện thái độ sống lạc quan và tích cực, không hề đề cập đến bất cứ biến cố nào xảy đến với ḿnh trong cuộc sống riêng. Trước đó, trong lần hiếm hoi đăng tải những ḍng suy nghĩ được cho là có tâm trạng, Hoàng Oanh tâm sự: "Không có ǵ quan trọng hơn sự đồng cảm với nỗi đau khổ của con người. Không phải nghề nghiệp, không phải của cải, không phải trí thông minh, càng không phải địa vị. Chúng ta phải cảm thông cho nhau"..

Như vậy chỉ hơn hai năm kể từ sau khi về chung một nhà, Hoàng Oanh và chồng đă khép lại cuộc sống hôn nhân trong sự ngỡ ngàng và tiếc nuối của người hâm mộ. Chuyện t́nh xuyên biên giới của cả hai từng được xem là một trong những câu chuyện t́nh đẹp trong showbiz Việt. Cặp đôi kết hôn vào cuối tháng 11-2019, sau 2 năm t́m hiểu và gắn bó. Trong quăng thời gian yêu nhau, Hoàng Oanh không công khai bất cứ thông tin và h́nh ảnh nào về bạn trai ngoại quốc để tránh làm xáo trộn cuộc sống của anh.
Phản ứng của Á hậu Hoàng Oanh sau khi chồng thông báo chuyện ly hôn ảnh 2



Hoàng Oanh và chồng ngoại quốc thuở c̣n mặn nồng gắn bó

Hoàng Oanh sinh năm 1990, từng giành giải Á hậu cuộc thi “Hoa hậu Phụ nữ Việt Nam qua ảnh năm 2012”, sau đó trở thành gương mặt “hot” được khán giả yêu thích khi lấn sân sang lĩnh vực phim ảnh và dẫn chương tŕnh. Người đẹp từng công khai mối quan hệ t́nh cảm với nam diễn viên kém ḿnh 2 tuổi – Huỳnh Anh vào năm 2014. Cặp “trai tài, gái sắc” đă có thời gian gắn bó với nhau trong suốt 3 năm trước khi “đường ai nấy đi” trong sự tiếc nuối của người hâm mộ. Mặc dù chia tay song cả hai vẫn giữ được mối quan hệ bạn bè tốt đẹp và luôn dành cho đối phương sự trân trọng mỗi khi nhắc tới.

Jack Cole hơn Hoàng Oanh vài tuổi, anh là người Mỹ nhưng sống và làm việc tại Singapore. Hoàng Oanh từng tiết lộ, cả hai quen nhau trong một buổi cà phê với một người bạn chung và sau đó anh chủ động liên lạc, thể hiện sự quan tâm đối với cô.

Thời điểm gặp Jack, Hoàng Oanh vừa chia tay mối t́nh cũ - nam diễn viên Huỳnh Anh được tháng 5 tháng và chưa sẵn sàng bước vào mối quan hệ mới. Cũng v́ thế mà cô nhiều lần từ chối t́nh cảm khi Jack Cole ngỏ ư. Tuy nhiên không v́ thế mà chàng trai ngoại quốc này bỏ cuộc, trái lại anh càng kiên tŕ theo đuổi cô hơn. Nói về lư do nhận lời yêu của Jack Cole, Hoàng Oanh cho biết, trong mắt cô th́ anh đúng kiểu "người Mỹ trầm lặng" với tính cách điềm đạm, từ tốn, chín chắn và vô cùng sâu sắc. Sự chân thành của anh rốt cuộc cũng khiến cô cảm động và cặp đôi chính thức yêu nhau sau hơn 1 năm quen biết. Hoàng Oanh thừa nhận, so với các chàng trai khác, Jack là người kiên nhẫn theo đuổi cô nhất.
Phản ứng của Á hậu Hoàng Oanh sau khi chồng thông báo chuyện ly hôn ảnh 3



Vợ chồng Hoàng Oanh có với nhau một bé trai kháu khỉnh







Cũng theo Hoàng Oanh, ban đầu Jack không thông thạo tiếng Việt nhưng kể từ khi quen cô, anh rất chăm chỉ học nói tiếng Việt và t́m hiểu về tập tục truyền thống cũng như lối sống của người Việt Nam để có thể ḥa nhập với cô cũng như gia đ́nh cô. Đặc biệt, khi yêu Hoàng Oanh, chàng trai người Mỹ không chỉ dành sự quan tâm đối với cô mà c̣n rất trân trọng và yêu quư gia đ́nh bạn gái. Điều đó khiến Hoàng Oanh cảm thấy tin tưởng và yêu thương anh nhiều hơn.

Cả hai chính thức tổ chức lễ cưới vào cuối năm 2019 tại một khách sạn sang trọng ở TP.HCM. Đến tháng 8-2020 th́ tổ ấm nhỏ của cả hai có thêm một cậu con trai kháu khỉnh đáng yêu. Sau khi sinh con một tháng, Hoàng Oanh quyết định đưa con sang Singapore đoàn tụ với chồng. Theo Hoàng Oanh, ông xă Jack Cole phụ vợ trong việc chăm sóc con trai. V́ thế, cô có thời gian để chăm sóc bản thân, đi mua sắm, tập gym hàng ngày. Vợ chồng cô đều sắp xếp thời gian trong ngày để đưa con trai đi chơi, tập bơi tại hồ ở dưới chung cư. Bé Max được khen bụ bẫm, đáng yêu, thừa hưởng nét đẹp của cha lẫn mẹ.





Từng trải qua thăng trầm trong chuyện t́nh cảm nên khi quyết định lập gia đ́nh, Hoàng Oanh chia sẻ, cô đă suy nghĩ rất kỹ càng, song vẫn luôn tự nhủ với bản thân rằng: “Ḿnh không biết ngày mai sẽ thế nào, nhưng ḿnh sẽ hết ḷng trân trọng hạnh phúc hiện tại! Và nhớ, không có ǵ vô điều kiện từ một phía, không ai có trách nhiệm nuôi ḿnh ngoài ba má ḿnh, 2 người yêu nhau phải cùng nhau nỗ lực và cố gắng!”.
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	ZZZ179~3.jpg
Views:	0
Size:	66.7 KB
ID:	2038612  

Last edited by baolunbeau; 04-16-2022 at 21:42.
baolunbeau_is_offline   Reply With Quote
The Following User Says Thank You to baolunbeau For This Useful Post:
wonderful (05-11-2022)
Old 04-21-2022   #256
baolunbeau
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Join Date: Aug 2008
Posts: 1,630
Thanks: 15,073
Thanked 2,332 Times in 1,355 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 107 Post(s)
Rep Power: 20
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
Default

Chồng Tây của Hoàng Oanh khiến dân t́nh "thót tim" với màn tung con lơ lửng giữa không trung và đây là cảm xúc của bé lúc đó

Tuy nhiên ngay sau đó, ông xă của Hoàng Oanh đă giải đáp ngay thắc mắc khi được 1 người bạn hỏi về màn tung hứng này.
Vào cuối tháng 3 vừa qua, vợ chồng Hoàng Oanh đă đưa nhóc tỳ Max đi biển nghỉ mát ở Singapore và chụp về vô số khoảnh khắc lưu niệm. Đến mới đây trên Instagram cá nhân, ông xă ngoại quốc của nữ MC mới chia sẻ h́nh ảnh trong chuyến đi này và đáng nói lại khiến netizen một phen "thót tim" khi tung con trai lên trời, để bé lơ lửng giữa không trung.

"Nh́n ảnh mà sợ ông Max té quá", "Không biết ḿnh b́nh luận như này đúng hay không nhưng ḿnh cũng quan tâm tới bé Max thôi. Không nên tung hứng trẻ kiểu như vậy, trẻ sẽ dễ bị lồng ruột nguy hiểm lắm ạ. Mong ba mẹ Max lưu ư", "Max dễ thương quá nhưng có vẻ bé hơi sợ",... là những b́nh luận netizen để lại dưới bài đăng v́ lo lắng cho "hoàng tử lai". Tṛ chuyện với một người bạn, ông xă của Hoàng Oanh cũng giải thích luôn: "Haha nope, he loves it when I do it! Always smiles and laughs loud!" (Tạm dịch: Haha không đâu, bé thích lắm khi tôi làm vậy. Bé c̣n luôn cười rất lớn nữa).


Con trai chưa đầy 1 tuổi của Hoàng Oanh được bố cho thử cảm giác mạnh
Chồng Tây của Hoàng Oanh khiến dân t́nh thót tim với màn tung con lơ lửng giữa không trung và đây là cảm xúc của bé lúc đó - Ảnh 3.






Bé Max thừa hưởng nét đẹp từ bố và mẹ







https://kenh14cdn.com/thumb_w/620/20...3724922703.jpg




Ở Singapore, MC Hoàng Oanh cũng lên đồ cho bé Max mừng Giáng sinh. Nụ cười hạnh phúc hiện rơ trên mặt đôi vợ chồng son






Bạch Lan Phương vô tư đăng ảnh selfie, nhân vật kề kề sát bên không ai khác chính là Huỳnh Anh





Sau khi "đường ai nấy đi", MC Hoàng Oanh và chồng Tây vẫn giữ mối quan hệ tốt đẹp, cùng nhau chăm sóc và nuôi dưỡng con trai. Cách ứng xử văn minh của cặp đôi sau chia tay khiến khán giả không khỏi trầm trồ khen ngợi.

Mới đây, Jack Cole - chồng cũ Hoàng Oanh đăng tải story trên Instagram cá nhân thu hút sự chú ư của khán giả.

Sau ly hôn, Hoàng Oanh về nước và tất bật chạy show trở lại để bù lại quăng thời gian ở cùng chồng tại "Đảo quốc sư tử" chỉ chủ yếu làm công việc nhà và chăm con.

Last edited by baolunbeau; 04-26-2022 at 11:51.
baolunbeau_is_offline   Reply With Quote
The Following User Says Thank You to baolunbeau For This Useful Post:
wonderful (05-11-2022)
Old 04-28-2022   #257
baolunbeau
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Join Date: Aug 2008
Posts: 1,630
Thanks: 15,073
Thanked 2,332 Times in 1,355 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 107 Post(s)
Rep Power: 20
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
Default

NHÀ VĂN NA UY ERLEND LOE VIẾT THƯ GỬI CÁC ĐỘC GIẢ NGA

“Sách của tôi được xuất bản ở nhiều nước. Nhưng tôi biết rằng ở Nga chúng được đặc biệt yêu thích. Tôi đă tham dự những buổi đọc sách của ḿnh ở Moskva, Saint- Petersburg, Arkhangelsk, Murmansk và Irkutsk. Tôi đă nhiều lần đến thăm những thành phố này. Tôi đă tṛ chuyện với độc giả và trả lời nhiều câu hỏi sâu sắc.Tôi cũng đă tham dự các buổi đọc sách của ḿnh ở Minsk, Lvov, Kiev và Tbilisi, khắp nơi tôi đều được đón tiếp nồng nhiệt như vậy.



Nói chung, độc giả văn hóa Nga để lại cho tôi ấn tượng về những con người cực kỳ ham hiểu biết, học vấn cao, đọc nhiều và nhạy cảm. Tại các cuộc gặp gỡ với độc giả Nga, tôi cảm thấy bối rối khi phát hiện ra rằng họ am hiểu các tác phẩm của Ibsen và Hamsun không thua, nếu không muốn nói, hơn tôi. Một lần ở Moskva, tôi đă tṛ chuyện với các độc giả và trả lời câu hỏi của họ nhiều hơn hai giờ so với dự định. C̣n nhớ, hôm đó là tối thứ Bảy, tôi nghĩ rằng điều này không thể xảy ra ở Na Uy. Tôi không thể h́nh dung các bạn trẻ Na Uy bỏ ra một buổi tối cuối tuần để đặt ra những câu hỏi cho một nhà văn Nga hàng giờ liền.

Tôi đă từng đáp chuyến tàu hỏa đêm từ Moskva đến Saint-Petersburg, uống rượu vodka và nói về chiến tranh – về cuộc chiến tranh năm xưa mà các bạn hoàn toàn có cơ sở để gọi là Chiến tranh Vệ quốc Vĩ đại, bởi v́ nó quyết định sự tồn tại của dân tộc và quốc gia các bạn. Tôi kể về những chấn thương của gia đ́nh ḿnh nẩy sinh từ cuộc chiến đó, và nghe những câu chuyện về những chấn thương của các gia đ́nh Nga. Chúng tôi đă khóc, chúng tôi đă cười, chúng tôi đă cụng ly. Tôi vô cùng trân trọng những hy sinh mà các bạn, nhân dân Liên Xô, phải gánh chịu trong cuộc chiến đó, và măi măi biết ơn các bạn đă đẩy lùi cuộc tấn công của phát xít Đức.

Chính v́ cuộc Chiến tranh Vệ quốc Vĩ đại mà người Nga, hơn ai hết, biết rằng khi một quốc gia tấn công một quốc gia khác, đe dọa nhân dân và sự tồn vong của nó, th́ phải trả giá bằng nhiều sinh mạng và đau thương.

Tôi cảm thấy đau đớn khi các chàng trai Nga, trong lúc tôi viết những ḍng này, đang chết trong xe tăng, trên đường phố và những cánh đồng, trong cuộc chiến mà chưa chắc họ đă hiểu ǵ về nó. Đấy không phải là cuộc chiến tranh chính nghĩa, mà là sự dối trá. Cả thế giới đang dơi theo những sự kiện này, và các bạn, những người Nga, cũng đoán được rằng có điều ǵ đó bất ổn. Nhưng các bạn không được phép chứng kiến và nhận biết những ǵ đang xảy ra.

Khi quyền tiếp cận báo chí tự do bị hạn chế một cách khắt khe như vậy, như ở đất nước các bạn, th́ tự nó là một tín hiệu xấu. Có ai đó đang cố ngăn cản các bạn nhận biết những điều đang thực sự xảy ra. Nhà cầm quyền của các bạn đă tạo ra một t́nh thế khiến cho việc t́m kiếm sự thật rất nguy hiểm. V́ điều đó, bạn phải đối mặt với án phạt, tù tội, và trong trường hợp xấu nhất là cái chết.

Các bạn đă quen bị lừa dối. Cả cha mẹ và ông bà của các bạn đă trải nghiệm điều đó. Mà khi một người bị lừa dối nhiều thập kỷ, anh ta sẽ buông tay. Thật dễ dàng đầu hàng và cho rằng chính trị không phải là việc của bạn, hăy để các nhà cai trị làm điều đó, c̣n bạn sẽ quan tâm tới những người thân và việc riêng của ḿnh. Nhưng bây giờ, hơn bao giờ hết, phải lắng nghe tiếng nói của bạn.

Nh́n bề ngoài, có vẻ như nhà cầm quyền của các bạn sợ rằng tấm gương của đất nước bị những người lính của các bạn hiện đang tấn công khiến các bạn lăng quên nền dân chủ ở nước Nga. Họ sợ hăi đến mức gọi đất nước đó là phát xít. Danh từ này hằn trong vỏ năo của tất cả người Nga, chính v́ vậy nó hoạt động rất hiệu quả. Mặc dù đó không phải là sự thật.

Bởi v́ Ukraina, ngược lại, là một quốc gia dân chủ. Đă 30 năm nay, đất nước này xây dựng các thể chế dân chủ và đảm bảo tam quyền phân lập để quyền lực không nằm trong tay một người. Nói cách khác, Ukraina đă cố gắng xây dựng một nhà nước hiện đại – có tự do tư tưởng, tự do báo chí và tự do tín ngưỡng, một nhà nước thừa nhận sự đa dạng.

Tại đất nước này, liên minh các lực lượng cực hữu, cái gọi là chủ nghĩa phát xít, chỉ thu được 2,15% phiếu bầu trong cuộc bầu cử năm 2019. Tất nhiên, đây là một vấn đề phức tạp, nhưng nó không biến Ukraina thành một nước phát xít. Giống như những kẻ theo chủ nghĩa tân phát xít vốn có ở nước Nga không biến nước Nga thành nước phát xít.

Giới lănh đạo của các bạn không sợ các bạn bị lây nhiễm chủ nghĩa phát xít, mà là tư tưởng dân chủ. Nhưng dân chủ không gây nguy hiểm cho nhân dân Nga, nó chỉ đe dọa các nhà cai trị của các bạn. Đối với họ, dân chủ có nghĩa là đánh mất quyền lực và tiền bạc mà lẽ ra dành để phát triển xă hội Nga, chứ không phải rơi vào túi của một số người.

Các bạn biết rất rơ tất cả điều đó. V́ vậy tôi lấy làm ngạc nhiên khi nhân dân Nga cho phép nó diễn ra. Tôi hiểu rằng các bạn sợ hăi. Ngay cả tôi cũng sợ hăi, mặc dù tôi đang ở xa các bạn. Nhưng rất nhiều người con, người anh em, người cha và chồng của các bạn hiện đang chết ở Ukraina – cùng với những người anh em Ukraina. Để tôn vinh cái ǵ? Để tôn vinh những lời mê sảng rồ dại của một người về một đế chế đă mất. Châu Âu chưa từng chứng kiến một cuộc chiến tranh xâm lược nào như vậy kể từ khi phát xít Đức tấn công Liên Xô năm 1941.

Chỉ những người Nga mới có thể giải quyết vấn đề này. Mong các bạn hăy làm điều đó. Để tất cả chúng ta, những người yêu nước Nga và người Nga có thể tiếp tục”.

Theo Meduza.global.ssl
baolunbeau_is_offline   Reply With Quote
The Following User Says Thank You to baolunbeau For This Useful Post:
wonderful (05-11-2022)
Old 04-28-2022   #258
baolunbeau
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Join Date: Aug 2008
Posts: 1,630
Thanks: 15,073
Thanked 2,332 Times in 1,355 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 107 Post(s)
Rep Power: 20
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
Default

Galang, Ḥn Đảo Thần Tiên



Buổi sáng sớm hôm nay tôi lái xe ra sân vận động gần nhà để đi bộ hít thở không khí trong lành. Đi bộ tại đây, tôi thường hay bước qua cái mô đất cao để băng xuống con đường nhựa ở phía bên kia sân. Khi đi lên phía trên mô đất có cỏ cao hoa dại làm tôi trực nhớ tới ngọn đồi ở ngoài khu Kiểm Dịch trên đảo tỵ nạn Galang ngày nào.

Ngày ấy đă lâu lắm rồi, phải là cuối năm tám mươi tám th́ phải. Khi tàu vượt biển mang số hiệu SG 169 của chúng tôi tấp được vào đảo Galang ở Indonesia. Trưa hôm sau cả tàu được chở vào trại tỵ nạn Galang 2 rồi đưa vào khu Kiểm Dịch chờ phân phối trại ở và làm danh sách lănh thực phẩm. Khu Quarantine hay khu Kiểm dịch là nới đầu tiên ngướ tỵ nạn tới đảo phải vào để kiểm tra sức khoẻ và bệnh dịch. Đó là một khu rộng có sân trống ở chính giữa và có chừng sáu bảy dăy nhà trại, chung quanh có vách tôn bao bọc và một cổng duy nhất có cảnh sát trại kiểm soát sự ra vào. Lúc tôi ban đầu ở trong khu th́ lại không thấy có cảnh sát dù cổng lúc nào cũng đóng.

Vào thời điểm này làn sóng vượt biển đang xuống đụng đáy nên khu trại barracks bị hoang phế cỏ mọc cao tới đầu người.

Một buổi sang tôi thức dậy sớm, không kềm được sự ṭ ṃ, tôi leo rào ra ngoài để lên ngọn đồi trước mặt. Trong không khí sớm mờ sương, tôi thấy ḿnh lạc vào một nơi hoang dă đầy cỏ và hoa dại. Một lọai hoa có bông trắng nho nhỏ rất xinh mọc trắng cả đồi. Trong sương sớm mờ mờ của không khí lạnh thật là huyền ảo như cỏi thoát trần. Trong cái hứng khởi của một người vừa thoát khỏi được địa ngục trần gian, tôi hái một nắm bông nhỏ đó để đem vào trại làm quà tặng cho cô bạn gái cùng chuyến.

Sau đó chừng một tháng chúng tôi được thả cổng đi lại tự do trong khu Galang 2 và thưởng thức nhạc cũ trước 75, hút thuốc lá có mùi vị rất đặc biệt hiệu Garam của Indonesia trên một quán cà phê rất trữ t́nh vào ban đêm, Quán Cà Phê Trên Đồi. Những đêm trăng thanh gió mát mà ngồi uống cà phê trên đồi dưới ngọn đèn màu mộng ảo sau những năm trường gian lao trên con đường vượt biển thật không c̣n bút mực nào tả được nỗi hạnh phúc tuyệt trần này. Mọi khổ ải trong qúa khứ tưởng như tan biến hết.

Tại Galang, thường có ông cha tên Pát Mô và ông mục sư Zuni vào trong khu để uỷ lạo bà con trong thời kỳ c̣n bị hạn chế đi lại.C̣n khi đă được xả ra th́ tôi mới được biết là trên đảo có ngôi chùa rất to nằm trên đồi trông ra biển thật là nên thơ.

Thời đó đường lên chùa có cây cầu ván bắc qua rănh sâu rồi bứơc lên những bậc thang lót ván tới cổng Tam Quan. Qua cổng, bước thêm nữa là lên tới chùa.Đứng từ dưới ở đầu cầu nh́n lên cổng Tam Quan và ngôi chùa đứng sừng sững uy nghiêm trên ngọn đồi thật không khác ǵ cảnh u tịch trong phim ảnh thời xưa. Những ngày rằm và nhứt là Ngày Tết, Phật tử đi viếng chùa đầy chật, khói hương nghi ngút.Con đường bậc thang dẫn lên chùa đông nghẹt thiện nam tín nữ trong quần aó mới đẹp ḷng hân hoan đi lễ Phật trong bầu không khí của Tự Do.

Đứng từ chùa tôi nh́n ra biển ở xa xa ḷng dâng lên cảm giác bú ngú khi nhớ lại bao người thân yêu của ḿnh c̣n lại chốn hắc ám ở quê nhà. Xin cảm ơn những ai đó đă tới đảo này trước và bỏ công của dựng lên chùa và nhà thờ tôn nghiêm để kẻ đến sau được có nơi thờ phượng.

Rời chốn tôn nghiêm người trên đảo c̣n có nơi để hưởng đời sau những năm trường bị bầm dập v́ xả nghĩa.Tôi muốn nói đến “đại lộ Tự Do – Catinat - Nhỏ” của Galang 2.

Đại lộ Tự Do Nhỏ [TDN] này hai bên có nhiều quán cà phê có TV, quán bán thức ăn, ḷ làm bánh ḿ, cửa hàng bán quần áo và vật liệu gia dụng vân vân được người bán lấy từ thành phố Pinang ở đảo kế bên về.

Kể từ khi tàu vượt biển của chúng tôi đến Galang th́ bắt đầu từ năm 86 trở đi, Galang phải nói là sống lại với làn sóng vượt biển bùng dâng lên cao măi cho đến đầu năm 92, lúc tôi rời đảo. Số người vựơt biển gia tăng chừng nào th́ Đại lộ TDN này càng trở nên phồn thịnh bấy nhiêu.

Các hàng quán mở cửa bán từ sáng sớm cho đến lúc giới nghiêm lúc 11 giờ khuya. Mỗi tối cuối tuần tôi cùng bạn bè chiếm một chỗ ngồi trong quán cá phê có cái TV to nhất để xem phim Cô Gái Đồ Long rồi sau đó là bộ Thần Điêu Đại Hiệp, có phụ đề Anh ngữ, được tiếp vận có lẽ từ Singapore. Sau đó rủ nhau đi ăn cháo gỏi gà nấu ngon không kém ǵ ở vỉa hè Ság̣n ta khi xưa. Muốn uống bia? Có ngay Heineken. Muốn ăn chè? Th́ có quán chè đủ loại, vân vân và nhiều nữa!

Lúc đó tôi là “con d́ Phước” nên ngoài việc đi dạy thiện nguyện cho chùa và các hội đoàn, tôi kiềm sống bằng nghề dạy kèm Anh ngữ cho những người may mắn có thân nhân ở Mỹ, Canada… gởi đô la tiếp tế. Ngoài ra tôi có được cô bạn gái cùng chuyến mở cửa hàng bán quần áo nên cũng được hưởng lây những tiện ích trong cuộc sống hằng ngày.

Tuy hàng quán cất bằng cây rừng lợp tôn, phủ bạt nhưng ban đêm đèn điện sáng trưng, người đi lại tấp nập, nhạc mở lên làm tưng bừng cả một khu của Galang 2.

Nói đến những cái vui, cái phồn thịnh của Galang 2 mà không nói tới bải biển th́ là một thiếu sót lớn.

Đêm xuống khi bờ biển vắng chỉ c̣n anh và em đùa sóng
Khi mặt trời đă lặn xuốn nữa chân trời
Màu đỏ ối nhuộm cành dương xanh đang x́ xào trong gió
Nh́n lại chỉ c̣n hai ta và mây nước
Không biết là ḿnh đang ở cỏi nao?

Băi biển Galang 2 có bờ cát trắng bằng phẳng tuyệt đẹp trải dài với những cội dương già vi vu trong gió biển. Đối với tôi th́ đây là một băi biển đẹp nhất trần gian! Từ căn trại tôi ở đi bộ ra tới băi biển khỏang hơn nửa tiếng đồng hồ. Con đường dẫn ra biển có vách đất đá đỏ h́nh thù kỳ dị với cây cỏ mọc đầy, hoang dă thiên nhiên. Con đường quanh co mà phong cảnh thay đổi từng lúc gây cho người đi đầy thích thú quên cả mệt nhọc trên đường. Khi gấn đến biển th́ không gian thay đổi hẳn. Trong không khí có mùi mặn trong lành từ biển đưa vào làm mọi người thêm nôn nóng.

Khi tới biển th́ trước mặt là biển xanh, băi cát trắng tinh trải dài và có những cội dương già rải rác trên bờ xen với cây cối xanh tươi. Những buổi đi picnic ở biển như vậy là cả như một chuyến nghỉ hè đầy thích thú mà tôi có thuở xưa. Mọi người chia ra từng nhóm nho, t́m những nơi ḿnh thích, trải vải nhựa bày thức ăn ra rồi thay quần áo túa ra để tắm biển.

Sau biết bao năm trời khốn khổ v́ tù tội và lao đao với cuộc sống vô vọng sau 75, tôi thấy ḿnh thực sự sống lại và trẻ lại với những chuyến đi biển này. Tôi không có may mắn để được biết tuyệt đẹp của băi biển Nha Trang đến như thế nào nhưng đối với tôi, băi biển Galang không kém ǵ Cote dAzur lừng danh thế giới.

Ngoài ra Galang c̣n có những chứng tích lịch sử như Miếu Ba Cô, nơi để tưởng bái ba người con gái bất hạnh tự tử v́ cái nhục bị bọn hải tặc Thái cưỡng hiếp. Hay là khu nghĩa trang “Galang 3”, nơi an táng những ngướ xấu số đă qua đời trên đảo.

Một trong những h́nh ảnh kỳ thú tại Galang 2 là “Cửu Trùng Đài” được tạo nên với cây rừng trên đảo. Người dựng nên là anh Lộc, bạn cùng đơn vị của tôi. Với ḷng ấp ủ từ lâu, khi đến đưọc Galang, anh và những người đồng đạo Cao Đài đă đốn cây rừng về dựng nên một cửu trùng đài để hành đạo. Công tŕnh đầy ngoạn mục này chắc chắn là không thể nào đứng vững với thời gian nhưng trong tâm trí những ai ở đảo thời đó đều không bao giờ phai nhạt.

Rồi có những đêm sao thật sáng, trăng thật trong, bước dạo trên con đường cát trắng hay nằm trên thảm cỏ, nh́n lên bầu trời đen như nhung được rải đầy những hạt sao lóng lánh để biết là ḿnh đang được hưởng cái quư giá của Tự Do, bơ công mạo hiểm vào tù ra khám, chạm mặt với Thủy Thần để rời bỏ chốn a tỳ địa ngục ở trần gian ở đằng sau.

Dĩ nhiên là cũng có những cái buồn và tiêu cực của Galang nhưng đối với tôi, Galang đến giờ và măi măi về sau, vẫn là Ḥn Đảo Thần Tiên trong kư ức và trong đời ḿnh./.

Trương Tấn Thành

Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	ZZZ266~4.JPG
Views:	0
Size:	34.5 KB
ID:	2045612   Click image for larger version

Name:	ZZZ266~3.JPG
Views:	0
Size:	70.9 KB
ID:	2045613  
baolunbeau_is_offline   Reply With Quote
The Following User Says Thank You to baolunbeau For This Useful Post:
wonderful (05-11-2022)
Old 04-30-2022   #259
baolunbeau
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Join Date: Aug 2008
Posts: 1,630
Thanks: 15,073
Thanked 2,332 Times in 1,355 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 107 Post(s)
Rep Power: 20
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
Default

TÔI ĐANG YÊU

Tôi không dối ḷng và cũng muốn công khai là tôi đang yêu và đang vô cùng ngưỡng mộ anh, khâm phục anh bằng cả trái tim ḿnh.
Một người đàn ông bản lĩnh kiên cường, yêu tổ quốc ḿnh, yêu đồng bào ḿnh biết bao!
Tổng thống Afghanistan vội vă trốn đi lánh nạn khi đất nước có chính biến!
Anh th́ không! Anh chọn con đường ở lại cùng đồng đội quyết chiến, quyết tử, dù thế trận được xem như “châu chấu đá voi", như “trứng chọi đá“.
Tinh thần thép kiên cường của Anh đă khiến tôi trân quư, cả thế giới ngạc nhiên từ khâm phục đến ca ngợi và bây giờ là tấm gương anh hùng sáng ngời về tinh thần dũng cảm, ái quốc đến quên bản thân ḿnh.
Anh đó - Volodymyr Zelensky - vị tổng thống của đất nước xinh đẹp, giàu tài nguyên Ukraine, chỉ mới 44 tuổi, đẹp trai, phong độ, vô cùng tài ba và tuyệt vời đến không ngờ!





Bạn có đang yêu một người hùng như tôi không?

KKim
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	ZZZ300~1.JPG
Views:	0
Size:	120.9 KB
ID:	2046762  
baolunbeau_is_offline   Reply With Quote
The Following User Says Thank You to baolunbeau For This Useful Post:
wonderful (05-11-2022)
Old 05-09-2022   #260
baolunbeau
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Join Date: Aug 2008
Posts: 1,630
Thanks: 15,073
Thanked 2,332 Times in 1,355 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 107 Post(s)
Rep Power: 20
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
Default

NGÀY LỄ MẸ ...HAPPY MOTHER'S DAY

08-05-2022


baolunbeau_is_offline   Reply With Quote
The Following User Says Thank You to baolunbeau For This Useful Post:
wonderful (05-11-2022)
Reply
Page 13 of 14 « First 39101112 13 14

User Tag List

Thread Tools

Facebook Comments


 
iPad Tablet Menu

HOME

Breaking News

Society News

VietOversea

World News

Business News

Other News

History

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

Sport News

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Thơ Ca

Help Me

Sport Live

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOT 30 Days

NEWS 30 Days

Member News

Tin Sôi Nổi Nhất 24h Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 3 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 7 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 14 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 30 Ngày Qua
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.


All times are GMT. The time now is 14:53.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2024
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2024 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.66588 seconds with 14 queries