Theo ước tính, Iran luôn có sẵn một hạm đội khoảng 143 tàu chở dầu có khả năng vận chuyển khoảng 102 triệu thùng dầu thô và 11,8 triệu thùng khí tự nhiên lỏng.
Vào ngày 30/7, một tàu thương mại thuộc sở hữu của Israel đã bị tấn công ở khu vực ngoài khơi Oman trên biển Ả rập. Một công dân Anh và một công dân Romania đã thiệt mạng.
Vụ việc này xảy ra sau một loạt vụ tấn công đáp trả lẫn nhau được cho là của Israel và Iran trong lĩnh vực hàng hải trong năm 2020, trong đó quốc gia Hồi giáo tấn công một số tàu thương mại thuộc sở hữu của quốc gia Do Thái và Tel Aviv đáp trả bằng việc tấn công tàu chở dầu của Tehran ở Biển Địa Trung Hải và Vịnh Ba Tư - Israel Defense dẫn các nguồn tin nước ngoài cho biết.
Vụ việc làm bùng nổ căng thẳng và những tranh cãi liên quan sau khi Mỹ, Anh và Israel cáo buộc Iran đứng sau vụ việc. Iran ngay lập tức bác bỏ và coi đây chỉ là một chiêu trò đánh lạc hướng dư luận.
Iran muốn tìm kiếm nguồn ngoại tệ
Vụ căng thẳng mới nhất này, vốn khiến 2 công dân châu Âu thiệt mạng, khiến châu Âu chú trọng hơn đến vấn đề nền kinh tế Iran vượt qua các lệnh trừng phạt như thế nào.
Nhưng sự chú ý này chỉ diễn ra trong thời gian ngắn. Sau khi Liên minh châu Âu (EU) cử đại diện đến tham dự lễ nhậm chức của tân Tổng thống Iran Ebrahim Raisi, người theo đường lối cấp tiến và cứng rắn, các nhà phân tích cho rằng, vấn đề buôn lậu dầu của Iran đã nhanh chóng bị loại khỏi chương trình nghị sự của liên minh này khi EU hiện chỉ chủ yếu tập trung cho cuộc chiến chống lại Covid-19.
Kể từ khi chính quyền Mỹ thời cựu Tổng thống Trump tuyên bố trừng phạt Iran vào năm 2018, quốc gia Hồi giáo này đã phải vật lộn để thu hút ngoại tệ và cải thiện tình hình kinh tế đang xấu đi.
Trong năm cuối cùng nhiệm kỳ của Tổng thống Trump, Iran - với nguồn thu nhập chính là dầu mỏ - hiểu rõ rằng, họ cần nỗ lực để đảm bảo dòng tiền và đảm bảo lương thực cho người dân trong nước. Và chính phủ Iran bắt đầu hành động để chống lại các lệnh trừng phạt của Mỹ. Vào năm 2019, họ bắt đầu sử dụng đội tàu chở dầu bí mật để buôn lậu dầu đến các nước, né các lệnh trừng phạt của Mỹ.
Iran có một hạm đội khoảng 143 tàu chở dầu có khả năng vận chuyển khoảng 102 triệu thùng dầu thô và 11,8 triệu thùng khí đốt tự nhiên lỏng, trị giá tổng cộng hơn 7,7 tỷ USD, vào bất kỳ thời điểm nào. Với đội tàu chở dầu trong "bóng đêm" này, Iran bắt đầu bí mật vận chuyển dầu tới Trung Quốc, Triều Tiên, Nga, Syria, Lebanon và Venezuela.
Mối liên hệ bí mật Iran - Trung Quốc
Bắc Kinh lâu nay đã coi Iran là một đối tác trong việc thực hiện Sáng kiến Vành đai - Con đường. Kể từ đó Trung Quốc đã chi hơn 300 tỷ USD cho chiến lược này kể từ năm 2013, và dự kiến sẽ chi thêm hàng trăm tỷ USD trong thập kỷ tới.
Thật ra, từ đầu những năm 2000, Iran và Trung Quốc ký một thỏa thuận hợp tác chiến lược, theo đó Trung Quốc chuyển giao cho Iran kiến thức công nghệ, dây chuyền sản xuất vũ khí, máy bay và tên lửa, đổi lại Tehran cung cấp nguồn dầu mỏ cho Bắc Kinh để thực hiện tầm nhìn và mục tiêu kinh tế của họ.
Nhưng Iran không chỉ là nhà cung cấp nguồn dầu mỏ chính cho Trung Quốc. Vị trí địa chiến lược của Iran, giữa Biển Caspi và Biển Ả Rập, khiến nước này trở thành cầu nối đất liền duy nhất cho Trung Quốc từ khu vực Trung Á. Nói cách khác, khoản đầu tư vào Iran cũng là một cách để Trung Quốc trở thành cường quốc toàn cầu chứ không chỉ là trong khu vực.
Hơn nữa, cách tiếp cận của Iran với Mỹ và các nước phương Tây khác, và sự thù địch giữa hai bên, là một công cụ quan trọng đối với Trung Quốc. Bắc Kinh, với chiến lược là chiến tranh gián tiếp, sử dụng Iran như một mặt trận chống lại người Mỹ và sử dụng Vịnh Ba Tư để thu hút sự chú ý từ Biển Đông, nơi Trung Quốc có những tuyên bố chủ quyền phi pháp và các hoạt động bị chỉ trích gay gắt.
Vì lý do đó, Trung Quốc đã gia hạn thỏa thuận chiến lược giữa hai nước. Thỏa thuận mới được ký kết vào năm 2019, cho phép mở rộng đáng kể ảnh hưởng của Trung Quốc tại Trung Đông, đồng thời mang lại phao cứu sinh cho nền kinh tế Iran khi có thể vô hiệu hóa những nỗ lực của Tổng thống Trump trong việc cô lập chính quyền Teheran trước những tham vọng của Iran về hạt nhân và quân sự.
Nó cũng hứa hẹn tạo cơ hội lớn cho Trung Quốc ở trong nước Iran với quyền kiểm soát việc thu thập thông tin tình báo trong nước cũng như các nguồn lực bổ sung để họ sử dụng, chẳng hạn như hệ thống điện và máy tính của Iran đang được vận hành để khai thác tiền điện tử cho Bắc Kinh.
Trò chơi "mèo vờn chuột" của Iran
Theo nguồn tin từ Israel, Trung Quốc thậm chí còn giúp Iran bán dầu lậu và sử dụng các tàu chở dầu của Iran - đội tàu trong bóng đêm mới - để vận chuyển dầu, bất chấp các lệnh trừng phạt.
Trong năm 2020, Trung Quốc mua hơn 700.000 thùng dầu từ Iran mỗi ngày. Việc xuất khẩu dầu này, với sự trợ giúp của Bắc Kinh, cho phép Iran duy trì sự ổn định của chế độ và thu ngoại tệ.
Bắc Kinh cũng giúp Tehran vận hành hạm đội tàu bí mật theo cách tốt nhất để không bị phát hiện. Ví dụ, các tàu chở dầu sử dụng Hệ thống Nhận dạng Tự động (AIS) của họ, được yêu cầu bởi luật vận chuyển quốc tế, để phát tín hiệu cập nhật vị trí giả. Đội tàu "ma" này còn được sơn lại và tên của các con tàu, xuất hiện trên thân của chúng, cũng được thay đổi.
Ngoài ra, đội tàu chở dầu này cũng thường xuyên thay đổi cờ hiệu và đăng ký sang cờ hiệu của các quốc gia khác nhau. Quá trình này được Lực lượng Qods rất quyền lực của Iran đứng sau ủng hộ và cả một mạng lưới khổng lồ các công ty ma, nơi đăng ký chủ sở hữu các tàu chở dầu này.
Trò chơi "mèo vờn chuột" của Iran, với sự hỗ trợ và hỗ trợ của Trung Quốc, cho phép Iran duy trì nền kinh tế thay thế và phớt lờ các lệnh trừng phạt của Mỹ, đặc biệt là dưới thời chính quyền của Tổng thống Joe Biden.
Do đó, Iran đã thu được lượng lớn tiền mặt, phục hồi nền kinh tế và tiếp tục cuộc chạy đua phát triển hạt nhân gây nhiều tranh cãi.
VietBF @ Sưu tầm