"Chạy taxi đêm nhất thiết phải có bản lĩnh. "Chưa đủ tuổi", đừng nói chuyện chạy đêm!" - Cái bản lĩnh mà Vũ nói tới không phải chỉ để đối phó với việc bị cướp bóc tài sản mà đằng sau đó là cả một câu chuyện dài liên quan đến tình, tiền và những ân oán giang hồ... xé toang màn đêm tĩnh lặng.
Như hầu hết lái xe taxi về đêm, Vũ không nhằm đến các khách hàng thông thường mà chuyên tâm vào một loại đối tượng nhất định được gọi chung là dân “chơi“.
Những cuộc gọi "ngoài luồng"
Như hầu hết lái xe taxi về đêm, Vũ không nhằm đến các khách hàng thông thường mà chuyên tâm vào một loại đối tượng nhất định được gọi chung là dân "chơi". Khoảng sau 20h, Vũ chẳng khác nào một chiếc chong chóng làm xiếc trên đường, quay cuồng trong dòng chảy ngược xuôi với đủ các cuộc gọi đến từ hãng taxi hay từ khách hàng quen thuộc gọi qua điện thoại di động.
Phục vụ khách do tổng đài cung cấp, nhưng ưu tiên số 1 của Vũ vẫn là dành cho các cuộc gọi "ngoài luồng". Những vị khách chỉ cần ngồi vào xe với một cái nháy mắt là Vũ đã hiểu ngay điểm cần đến. Còn nếu phải trao đổi thì có thể chỉ xuất phát từ một vài thay đổi nào đó liên quan đến "thói quen sử dụng" như thay đổi địa điểm từ nhà nghỉ này sang khách sạn khác hoặc ra vũ trường, đi massage...
Vũ chẳng lạ gì các điểm "bắt" gái và còn phân loại "hàng" theo trình tự từ cao xuống thấp bởi thường xuyên đưa khách đến, đón khách đi. Mỗi lần phục vụ nhu cầu này của khách hàng, Vũ được họ trả công từ 50.000 - 100.000đ. Để giữ "chữ tín" trong quan hệ làm ăn lâu dài, các gái bán dâm cũng trả công dẫn khách cho Vũ 50.000đ/lần.
Với các quán "karaoke ôm" nằm dọc các phố Mai Hắc Đế, Trần Duy Hưng, Nguyễn Trường Tộ, Hàng Gà, Hàng Giày, Nguyễn Văn Cừ... Vũ cũng được trả công hậu hĩnh theo một cái "lệ", cứ mỗi khách Vũ "ăn" 100.000đ. Trong thời gian chờ khách "vui vẻ" với gái, Vũ được nhà hàng mời "hưởng lạc" miễn phí, uống bia và hút thuốc mệt nghỉ.
Ngay cả những tụ điểm buôn bán "cơm trắng" Vũ cũng thuộc nằm lòng. Một quy tắc bất di bất dịch trong công việc của anh ta là phải chiều khách "hết tầm", không có yêu cầu nào của khách là không thể chiều, miễn sao "chi đẹp".
Xếp "nốt" trước cửa vũ trường
Có một từ lóng mà cánh tài xế taxi đêm hay dùng để nói về việc chầu trực trước cửa vũ trường đón khách là từ "xếp nốt". Khoảng 0 - 2h sáng, hàng trăm tài xế taxi, trong đó có Vũ, đưa xe đến "xếp nốt" ở cửa các vũ trường. Họ chờ đợi giờ phút ánh sáng và những âm thanh chát chúa của vũ trường vụt tắt, hàng trăm người vẫn còn trong cơn phê thuốc sẽ dặt dẹo, phiêu du bước ra vẫy taxi đi "chơi" tiếp.
Cũng đã là một cái lệ, cánh lái taxi lúc này rất có trật tự, nề nếp, ai đến trước xếp trước, không tranh giành, vẫy khách của nhau. Họ cũng tỏ ra chu đáo với khách hàng của mình, những chiếc đĩa nhạc sàn luôn được cập nhật mới, đã nằm sẵn trong ổ chỉ chờ nhấn nút, những chiếc loa thửa riêng đã được lôi ra cắm sẵn chỉ chờ kích lên hết cỡ.
Vũ bảo, nếu cũng có gia đình, rất có thể anh ta đã từ bỏ những chuyến taxi đêm.
Sau khi đón được khách, những chiếc taxi này biến thành những vũ trường thu nhỏ với đầy đủ âm thanh, ánh sáng, từ từ lăn bánh rời "bến" đỗ, di chuyển đến các đoạn phố vắng, âm thầm đáp ứng yêu cầu của dân "bay".
"Tao không còn tiền, mày muốn làm gì tao thì làm"
Vũ bảo, thường thì anh ta sẽ điều khiển xe đến một đoạn phố vắng vẻ và dừng lại. Tiếng nhạc chát chúa trong xe khiến anh ta không thể chịu nổi, phải bỏ xe ra ngoài đứng chờ cho đến khi các "thượng đế" của mình giã thuốc. Nhưng cũng có lúc do "nể" quá, hoặc ham vui, Vũ chẳng vượt qua được bản thân, tặc lưỡi lao vào bữa tiệc "lắc" của họ với những viên thuốc "cắn" dở.
Trong chiếc taxi, tiếng nhạc nhẽo, tiếng hò hét, gào thét của đám người cuồng loạn vừa múa tay múa chân, vò đầu bứt tóc vừa cười cợt điên dại hoặc khóc lóc rên rỉ, thi nhau áp tai vào những chiếc loa đã được thửa sẵn để phục vụ cuộc chơi. Đủ các loại mùi từ nước hoa, phấn son, bia, rượu đến mùi thuốc trộn lẫn khiến không khí trong chiếc xe đặc quánh đến khó thở nhưng chẳng ai còn tỉnh táo để cảm nhận sự khó chịu. Họ đang "thoát xác".
Sau mỗi cuộc chơi, Vũ được các "thượng đế" thưởng nhiều tiền, anh ta bảo gần như không bao giờ dưới 1 triệu đồng. Nhưng cũng có lần gặp phải "em anh Chí": "Tao không còn tiền, mày muốn làm gì tao thì làm", Vũ uất nghẹn họng nhưng có thể làm được gì ngoài việc văng ra mấy câu chửi tục tĩu...
Khách hàng của Vũ đa phần là thanh niên nhưng cũng có một số trường hợp đặc biệt đang tuổi vị thành niên và cả trung niên. Họ đi "bay" vì nhiều lý do khác nhau nhưng có một điểm chung là Vũ luôn trả họ về trong những ngôi nhà rộng lớn, sang trọng.
"Sống để dạ chết mang theo"
Tôi hỏi Vũ có biết hành vi của anh ta có thể bị xem xét về tội môi giới mại dâm hoặc tổ chức sử dụng trái phép chất ma túy hay không, Vũ thản nhiên trả lời: "Biết nhưng...vẫn liều".
Vũ nói trắng phớ, cái sự liều của anh ta không chỉ vì những món tiền to được trả công sau mỗi cuộc chơi, mà còn vì chính bản thân anh ta đã "ngấm" men thác loạn từ bao giờ. Những hôm nghỉ giãn cách, tuy người còn mệt rũ, mồm miệng nhạt thếch vì "dư âm" của cuộc chơi đêm trước nhưng Vũ vẫn thèm nghe tiếng nhạc quen thuộc. Anh ta đóng cửa, mở nhạc thật to và tự lắc lư, thưởng thức một mình cho đỡ "nhớ".
Vũ nói, do biết chiều khách và lại "chịu chơi" nên anh ta có nhiều khách hàng "ruột", một số người khách đã "chơi" thuốc trong chiếc taxi của anh ta từ 4 năm nay. Anh ta biết khá rõ về họ từ tên tuổi, địa chỉ, học hành, nghề nghiệp cho đến các thông tin về gia đình, "lịch" và địa điểm đi "bay" thường xuyên ở những đâu.
Nhưng tất nhiên, với Vũ, đó là một bí mật nghề nghiệp, "sống để dạ chết mang theo".
Vũ thuê trọ ở khu vực đường Bưởi. Có 5 người khác cùng ở chung phòng với anh ta. Họ đều lái taxi, mỗi tháng kiếm được trung bình 7 triệu đồng và còn có gánh nặng gia đình. Họ biết rõ chạy đêm sẽ kiếm được gấp đôi, gấp ba. Nhưng không ai trong số họ đủ can đảm chạy đêm như Vũ. Họ có một gia đình đang chờ đợi mỗi ngày và vì thế cần trở về nhà trước 20h. Vũ bảo, nếu cũng có gia đình, rất có thể anh ta đã từ bỏ những chuyến taxi đêm.
(còn tiếp)
( theo BeeNet )