Thời phong kiến Trung Quốc, cung nữ thường phải đối mặt với nhiều khó khăn. Họ chủ yếu được tuyển dụng để phục vụ Hoàng đế và các phi tần, trong khi thái giám thường đảm nhận những công việc nặng nhọc hơn nhờ thể lực ưu việt của nam giới. Tuy nhiên, cuộc sống của cung nữ không hề v́ thế mà dễ dàng hơn.

Cung nữ và thái giám được tuyển vào cung để phục vụ hoàng đế và các phi tần. (Ảnh: Sohu)
Khi bước vào Tử Cấm Thành, nhiều cô gái tộc Bát Kỳ dưới 15 tuổi được tuyển chọn vào cung làm cung nữ. Nhiều người tham gia với hy vọng có cuộc sống tốt đẹp hơn và có thể được Hoàng đế sủng ái.
Nếu đến tuổi 25 mà họ vẫn chưa được thăng chức hay trở thành phi tần, họ sẽ bị đưa ra khỏi cung. Rất ít trong số họ có thể t́m được chồng sau khi rời khỏi Tử Cấm Thành. Hầu hết nam giới ngần ngại khi lựa chọn kết hôn với một cung nữ.
Một trong những lư do chính là bệnh lư tâm lư và thể chất mà nhiều cung nữ phải chịu đựng. Phổ Nghi từng ghi nhận trong hồi kư "Nửa đời trước của tôi" rằng cuộc sống của cung nữ đầy nhàm chán và áp lực.
Họ phải hoàn thành nhiều công việc mà không được sai sót. Điều này dẫn đến t́nh trạng sức khỏe suy nhược, hay c̣n gọi là huyết ứ, do họ không được chăm sóc dinh dưỡng hợp lư và luôn sống trong lo âu.
Nam giới thời điểm đó thường lo ngại rằng nếu kết hôn với cung nữ, họ sẽ không thể sinh con, hoặc con cái không khỏe mạnh.
Trong xă hội phong kiến, phụ nữ có trách nhiệm sinh con để nối dơi tông đường, và nếu không làm tṛn nghĩa vụ này, họ sẽ bị xă hội chỉ trích. Thậm chí, việc một phụ nữ không có sức khỏe tốt có thể khiến chồng t́m kiếm thê thiếp khác.
Công chúa Đức Linh, được Từ Hi Thái hậu yêu quư, cũng thừa nhận t́nh cảnh bi đát này của nhiều cung nữ sau khi rời khỏi cung. Họ thường cảm thấy lạc lơng và không biết sẽ làm ǵ tiếp theo trong cuộc sống.
VietBF@ Sưu tập