Sáng chủ nhật, ra quán bún riêu chợ xă ngồi kêu tô bún riêu. Kế bên là thằng nhóc chừng 5-6 tuổi ngồi bàn chung.
Cô bán bún riêu bưng ra 2 tô một lượt, ḿnh th́ mắc nghe điện thoại nên chưa nêm nếm ǵ trong tô bún cả, nghe xong liếc mắt nh́n thấy thằng nhóc cũng ngồi đực mặt ra trước tô bún.
Thấy ḿnh nêm vào tô muổng mắm tôm, nó thấy cũng bỏ mắm theo, ḿnh vắt vào 2 miếng chanh, nó cũng vắt 2 miếng chanh theo...
Ahaha! "Tao thấy rồi nghe con, mày không biết nêm gia vị hả, phen này cho mày chết luôn", nghĩ vậy ḿnh liền múc 3 muỗng ớt đầy cho vào tô, nó nh́n xong th́ ngồi thừ người một chút chứ không làm theo nữa mà thọc đũa vô tô bún riêu ăn ngon lành.
Báo hại ḿnh ngồi ăn tô bún riêu mà mồ hôi, nước mắt, nước mũi chảy ṛng ṛng đầy mặt.
Ôi má ơi! Con nít ở quê bây giờ nó khôn ngoan thiệt, người lớn không dễ ǵ đánh lừa nó được đâu!
Đúng là "gậy ông đập lưng ông" già mà c̣n chơi dại.
VietBF@sưu tập