Thiên hạ đã tốn biết bao giấy mực nhằm phân tích, mổ xẻ, luận bàn "công" và "tội" của Võ Tắc Thiên. Và cũng đã có không ít bộ phim với sự tham gia diễn xuất của một số ngôi sao màn bạc nhằm lột tả cho được sự phức tạp trong thế giới nội tâm của bà ta.
Võ Tắc Thiên "gắp lửa bỏ tay người" bằng cách nhẫn tâm sát hại con gái như thế nào?
Nhưng nói gì thì nói, tất thảy đều không thể phủ nhận sức mê hoặc lòng người của Võ Tắc Thiên, một người ngay ở độ tuổi trăng tròn đã có ý thức sử dụng nhan sắc của mình làm chiếc cầu tiến thân. Và bởi thế mà trong mỗi một cuộc tình của bà ta, bao giờ cũng ẩn chứa một nét gì đó vừa gian manh, vừa độc ác.
Thuở nhỏ, Võ Tắc Thiên có tên là Võ Chiếu. Năm Trinh Quán thứ 11 (tức năm 638), khi mới ở tuổi 14, Võ Chiếu bị đưa vào cung. Lo lắng cho số phận của con gái mình, mẹ cô - một phụ nữ thuộc hàng danh gia thế tộc - đã khóc ròng rã mấy ngày trời. Riêng Võ Chiếu thì lại tỏ ra "bình chân như vại". Cô trấn an mẹ: "Mẹ đừng khóc như vậy. Biết đâu gặp thiên tử chẳng phải là một sự may mắn?".

Ảnh minh họa
Ở trong cung, Võ Chiếu được đổi tên là Võ Mỵ Nương. Nhan sắc rực rỡ của Mỵ Nương đã thực sự chinh phục được Đường Thái Tông Lý Thế Dân, một ông vua có tài trị quốc. Dẫu vậy, vận của Mỵ Nương "chưa lên", bởi khi đó Lý Thế Dân đã ở vào tuổi xế chiều. Căn bệnh kiết lỵ kinh niên khiến sức khỏe của ông ngày càng sa sút. Nhà vua ngày đêm lo thang thuốc. Đã có lúc, do loạn thuốc, Lý Thế Dân chỉ còn ở vào tình thế nằm bệt trên giường. Biết mệnh trời khó cưỡng, một ngày kia, nhà vua rời cung điện chuyển đến dưỡng bệnh ở dưới núi Thái Bạch, chuẩn bị tinh thần chờ phút lâm chung.
Nhận thấy được thời thế sắp vần xoay, Mỵ Nương bèn chuyển hướng mục tiêu sang Thái tử Lý Trị (tức Đường Cao Tông sau này).
Chuyện rốt cục cũng đến tai nhà vua. Nhưng vì Đường Thái Tông là một ông vua nhân từ, lại không có bằng chứng cụ thể nên ông không thể ra tay nghiêm trị.
Bấy giờ, không hiểu bằng cách nào, trong dân gian bỗng nổi lên mấy câu "sấm truyền": "Ba đời Đường trước, Đường sau/ Võ nương nữ chúa đứng đầu làm vua". Là người nhạy cảm, lại rất biết lo xa, Đường Thái Tông nghi ngại sau này, Mỵ Nương sẽ có những can thiệp không hay vào chuyện triều chính, ảnh hưởng tới nghiệp lớn của nhà Đường. Bởi vậy, trước khi qua đời, ông đã nghe theo lời khuyên của Thái sử lệnh Lý Thuần Phong đồng ý để Mỵ Nương cùng hơn chục cung nữ từng gắn bó với mình xuống tóc đi tu tại chùa Cảm Nghiệp.
Ngày 26/5/650, Đường Thái Tông băng hà. Thái tử Lý Trị được hộ giá về triều kế vị vua cha. Ngày 1/6, Lý Trị đăng quang, trở thành Đường Cao Tông, lấy niên hiệu là Vĩnh Huy.
Cuộc sống tình ái của các bậc đế vương "dồi dào" kể đâu cho hết. Bởi vậy, chẳng có gì khó hiểu khi cùng với thời gian, Đường Cao Tông đã có lúc quên khuấy hình ảnh của người đàn bà từng có thời là tỳ nữ yêu dấu của vua cha. Sự thể chỉ thực sự "bừng bừng sống dậy" khi một lần, nhà vua trẻ đến chùa Cảm Nghiệp thắp hương. Tại đây ông đã gặp lại Mỵ Nương trong vai một ni cô. Mỵ Nương tranh thủ thời cơ nhắc lại cho vua hay chuyện tình xưa nghĩa cũ, vừa nói vừa khóc khiến đấng quân vương cũng cảm động không cầm nổi nước mắt.
Nhân đây nói thêm, vì Vương hậu (vợ Cao Tông) không sinh nở được nên bà phải đem Lý Trung - con của một cung nữ về nuôi và được Cao Tông lập làm thái tử. Tuy nhiên, Vương hậu cũng biết là kể từ khi lên ngôi, Cao Tông ngày càng tỏ ra sủng ái một người phi tên là Tiêu Thục. Vốn biết và có "cảm tình" với Mỵ Nương từ trước, nên để "san" bớt tình cảm của Cao Tông, Vương hậu bèn nghĩ tới một kế là gợi ý để nhà vua đưa Võ Mỵ Nương về cung, hy vọng bà ta sẽ cùng với Mỵ Nương làm thành một "liên minh" để đánh bại Tiêu Thục. Thật là tự thân rước họa!
Trở lại nơi cung thất, Mỵ Nương khôn khéo tạo vỏ bọc, lấy lòng Vương hậu. Mỵ Nương còn khôn khéo lấy lòng các tì nữ và "cài cắm" được người thân tín của mình ở bên Võ hậu để nắm bắt nội tình. Địa vị của Tiêu Thục trong mắt Cao Tông ngày càng bị hai người đàn bà câu kết với nhau gièm pha nên mờ dần đi. Trong khi đó, bởi "cảm tình" với Mỵ Nương nên Vương hậu luôn tìm cách nói tốt cho cô, làm cho vị trí của Mỵ Nương vô hình trung ngày một được nâng cao.
Như trên đã nói, bởi Vương hậu trục trặc về đường sinh nở (bà không có con) nên rốt cục, Mỵ Nương đã "đảm nhiệm" thay. Khi biết tin Mỵ Nương mang thai, Đường Cao Tông tỏ ra rất quan tâm săn sóc cô. Thậm chí, đã có lúc ông tính tới việc lập Mỵ Nương làm quý phi. Song vì các quan ra sức can gián, cho rằng nhà vua làm như vậy là trái với lễ giáo (con lấy tì thiếp của cha) nên Cao Tông đành lòng phải dừng việc này lại. Tuy nhiên, nhân đó, ông phong Mỵ Nương làm "chiêu nghi", tức người đứng đầu trong 9 cung tần.
Sau khi "hạ bệ" được Tiêu Thục, Mỵ Nương (lúc này được gọi là Võ Chiêu Nghi) bắt đầu quay sang "thanh toán" Vương hậu. Để tạo thêm vây cánh, Võ Chiêu Nghi tìm mọi cách mua chuộc các cung tần mỹ nữ trong cung. Đặc biệt, khi hay tin ai đó bị Vương hậu bạc đãi, cô tìm tới an ủi ngay. Bởi lẽ đó mà mọi động tĩnh của Vương hậu đều được những người thân tín của Võ Chiêu Nghi nắm bắt được cả.
Sự tình được đẩy tới "đỉnh điểm" sau thời gian Võ Chiêu Nghi sinh cho Đức vua một cô con gái. Hôm ấy, Đức vua thân hành đến thăm con. Võ Chiêu Nghi làm bộ nũng nịu, âu yếm với Đức vua, sau đó cô cho vén màn để Đức vua nhìn mặt con gái. Cao Tông vô cùng thất sắc khi nhận thấy đứa bé nằm bất động, mặt mũi xám ngoét. Nó đã bị chết ngạt! Trước sự thật hiển nhiên ấy, Võ Chiêu Nghi trừng mắt hỏi một cung nữ: "Ngươi có thấy ai đến đây không?". Cung nữ trả lời: "Chỉ có Võ hậu mới đến, ngoài ra không có ai".
Chỉ mới nghe đến vậy, Đức vua gầm lên: "Hoàng hậu dám cả gan giết con gái ta... Tội ác này ta dung làm sao được!".
Người đàn bà độc ác, giảo quyệt Võ Chiêu Nghi (kẻ đã đang tâm giết con gái đẻ để "gắp lửa bỏ tay người") vờ vịt khuyên can Đức vua hãy nguôi cơn giận, rằng Vương hậu làm vậy chỉ là hành động bột phát, xuất phát từ cách nghĩ nông cạn mà thôi!
Đường Cao Tông nghe vậy hầm hầm bỏ đi. Sự việc tạm dừng ở đây.
Ít ngày sau, bỗng trong cung nổi lên lời cáo phát, rằng "Vương hậu cùng mẹ dùng tà thuật, yểm bùa có lời phù phép làm ảnh hưởng đến mọi hành vi của người khác". Sự việc càng trở nên nghiêm trọng khi người ta tìm được dưới gầm giường của Vương hậu một hình nhân bằng gỗ, có khắc tên họ Cao Tông cùng một cây sắt nhọn cắm vào ngực. Cao Tông rất phẫn nộ trước hành động này. Đến năm Vĩnh Huy thứ 6 (tức năm 655), dưới sự "khuyến khích" của một số đại thần, Đường Cao Tông đã phế truất Vương hậu, lập Võ Chiêu Nghi lên làm hoàng hậu. Đến mùa xuân năm sau, ông cho lập Lý Hoàng (là con Võ Chiêu Nghi) làm thái tử. Đến đây, có thể nói, mục đích cơ bản của người đàn bà tham vọng ngất trời này đã gần như đạt được trọn vẹn.
Song song với việc bị phế truất, Vương hậu và phi tần Tiêu Thục đã bị Võ hậu (tức Võ Chiêu Nghi) đưa vào giam lỏng tại một ngôi nhà hoang phế. Sau đó, do có tinh thần "phản kháng", họ bị Võ hậu cho đánh đập, tra tấn tàn bạo đến chết.
Nói về sự tàn ác của Võ hậu, các sử gia đã tốn không biết bao nhiêu giấy mực. Có thể nói, những luân lý đạo đức cơ bản nhất, được xây dựng tự ngàn đời đều bị Võ hậu chà đạp một cách không thương tiếc. Không chỉ "nổi danh" với việc là một người mẹ sẵn sàng vì quyền lực mà đang tâm giết con, Võ hậu còn "nổi danh" với việc tham gia sát hại và bức tử nhiều người (trong đó có cả hai người anh cùng cha khác mẹ với mình) chỉ vì họ dám nói, dám làm những điều bà không "thuận tai, vừa mắt".
Năm 663, trải qua những tháng ngày bệnh tật triền miên, Đường Cao Tông Lý Trị qua đời, Võ hậu lên ngôi nhiếp chính, đổi tên nước là Chu và trở thành vị Nữ hoàng đế đầu tiên trong lịch sử Trung Quốc.
Võ Tắc Thiên (tên này chỉ được tôn vinh sau khi bà chết. Toàn danh là "Tắc Thiên Thuận Thánh Hoàng Thái Hậu) nắm giữ quyền lực tối thượng hơn bốn mươi năm. Tương truyền, đến khi mất (năm 82 tuổi) bà vẫn còn giữ được nhiều nét hấp dẫn. Điều này lý giải tại sao khi Đường Cao Tông còn sống, bà đã vượt lên hết thảy mọi cung nữ trẻ đẹp khác để làm cho ông ngày đêm mê mẩn, lý trí bị chi phối và có nhiều hành động như được sinh ra để phục tùng cho ý muốn quái đản của bà.
Vietbf @ Sưu tầm