Bên phía gia đ́nh bạn gái tôi nhất quyết không đồng ư, với lư do "mẹ nào con nấy!" và coi chuyện năm xưa như một "vết nhơ" của mẹ tôi.
Tôi đang gặp một t́nh huống khá éo le trong chuyện t́nh cảm. Tôi năm nay 25 tuổi, c̣n bạn gái tôi kém tôi 1 tuổi. Chúng tôi đă yêu nhau được 8 tháng, chủ yếu v́ cùng quê và đang sinh sống, làm việc tại cùng một thành phố.
Ngày xưa, chúng tôi không học chung trường cấp 1, cấp 2 v́ khác phường, và cấp 3 th́ cô ấy học trường chuyên trong khi tôi học trường công lập b́nh thường, nên cả hai không hề quen biết. Măi đến khi tôi ra trường và đi làm, cách đây 2 năm, tôi mới quen cô ấy thông qua một người bạn chung.
Bạn gái tôi đúng là mẫu người mà tôi hằng t́m kiếm: dịu dàng, nết na, nhẹ nhàng, khéo léo và rất hướng về gia đ́nh. Cô ấy chấp nhận việc ở nhà nội trợ, chăm lo con cái, miễn sao con cái ngoan ngoăn, gia đ́nh hạnh phúc, và sức khỏe ổn định. Tính t́nh cô ấy cũng ôn ḥa, không nông nổi, biết lắng nghe và cầu thị. Hơn nữa, chúng tôi lại c̣n cùng quê. Nói tóm lại, tôi xác định cô ấy chính là người mà tôi muốn cưới làm vợ! Tôi biết có lẽ cũng nhiều người ở đây cũng thích mẫu con gái như vậy.

Ảnh minh họa.
Mọi thứ diễn ra rất suôn sẻ cho đến khi mẹ tôi hỏi về chuyện yêu đương của tôi. Tôi đă kể tên, tuổi và mọi thông tin về bạn gái. Mẹ tôi tỏ ra khá bất ngờ, liền hỏi thêm thông tin về bố mẹ cô ấy. Tôi đă nhắn tin hỏi và bạn gái tôi cũng cung cấp đầy đủ, cả về công việc của bố mẹ cô ấy, v́ tôi nói rằng để mẹ tôi biết rơ hơn về gia đ́nh cô ấy. Nghe xong, mẹ tôi lắc đầu và mỉm cười, nói rằng: "Con cứ nói chuyện với bạn gái con, hỏi xem nhà ḿnh như thế này th́ bên đằng gái có đồng ư cho hai đứa yêu nhau không đă!".
Lúc đầu tôi không hiểu mẹ nói ǵ cho đến khi bạn gái tôi hỏi lại thông tin của mẹ tôi. Sau đó, cô ấy nói:
"Ngày xưa, trước khi bố mẹ em kết hôn, mẹ anh chính là người đă xen vào chuyện t́nh cảm của bố mẹ em. Bố em đă từng bỏ mẹ em để theo mẹ anh, nhưng rồi bố em nhận ra ḿnh đă sai nên chấm dứt t́nh cảm với mẹ anh. Sau đó, bố em xin lỗi mẹ em và hai người mới hàn gắn, kết hôn và hạnh phúc đến bây giờ!".
Tôi quay lại hỏi mẹ, th́ mẹ tôi lại cười và đáp: "Ừ, thế nếu vẫn c̣n t́nh cảm với vợ th́ sao lại đồng ư yêu mẹ làm ǵ? Để rồi mẹ mang tiếng cả đời là kẻ phá hoại hạnh phúc của người khác!".

Ảnh minh họa: Depositphoto
Trước khi bàn đến câu chuyện đúng sai của ngày xưa, tôi đang muốn t́m giải pháp cho hiện tại. Mẹ tôi th́ chắc cũng không quá bận tâm, v́ là con trai th́ việc này có lẽ dễ dàng hơn đối với mẹ. Nhưng vấn đề là bên phía gia đ́nh bạn gái tôi nhất quyết không đồng ư, với lư do "mẹ nào con nấy!" và coi chuyện năm xưa như một "vết nhơ" của mẹ tôi. Bạn gái tôi nói vậy, và tôi không chấp nhận cách nói đó. Bởi v́ giờ đây ai cũng có gia đ́nh, có hạnh phúc riêng, và tôi với cô ấy cũng đă trưởng thành để hiểu điều ǵ nên và điều ǵ không nên làm. Tuy nhiên, tôi vẫn muốn t́m một phương án để hai bên có thể ôn ḥa nhất.
Tôi không muốn chuyện này sẽ kéo dài đến sau này nếu chúng tôi đi xa hơn, về chung một nhà, và tôi muốn mọi hiềm khích được giải quyết. Nếu không, tôi chấp nhận dừng lại, v́ dù mẹ tôi có sai th́ mẹ vẫn là mẹ tôi, mẹ đă nuôi dạy tôi khôn lớn thành người. Tôi không làm ǵ sai cả! Họ cũng không có quyền xúc phạm mẹ tôi như vậy.
VietBF@ sưu tập