
Bố mẹ nó yêu nhau 6 năm mới cưới. Bố là tình đầu của mẹ nó.Khi bố nó tốt nghiệp đại học y, mẹ nó đi làm thì ông bà ngoại đưa bố mẹ nó từ vùng quê nghèo ngoài Bắc vào lập nghiệp ở Sài Gòn.Sau khi ngoại lo việc cho bố nó ở một bệnh viện lớn, mẹ nó làm ở một CN ngân hàng thì bố mẹ nó cưới nhau. Sau khi cưới nhau anh em nó lần lượt ra đời. Hạnh phúc chẳng tầy gang. Khi mẹ mang bầu nó, bị động thai từ tháng thứ 3 và phải nằm bất động trong căn nhà của ông bà ngoại cho tới lúc sinh. Trong khi ấy bố nó mải đi b,ồ b,ịch, mẹ nó đa,u bụng, một mình trong căn nhà vắng lặng . Mẹ hoả,ng loạ,n gọi bố về nhưng bố trả lời còn bận . Sau này mới biết lúc ấy bố còn mải ôm bồ. Và rồi nó ra đời trong niềm hân hoan của mọi người. Nó rất dễ thương, kháu khỉnh, thông minh... Nó là niềm tự hào của ông bà ngoại đặc biệt là bà ngoại. Nhưng bố nó vẫn thế, trước mặt mọi người thì âu yếm nó nhưng bồ gọi là bố lại lấy lý do đi công tác và lên đường ngay. Bố đi "Công tác " cả tuần . Bố đi công tác về đúng bữa cả nhà đang nhậu, bố sà vào nhậu và lên giường ngủ, sáng sau lại tiếp tục đi làm, bố không nhòm ngó tới nó . Bố gần như quên sự hiện diện của đứa con trai bé bỏng mới hơn 90 ngày tuổi.
Rồi hơn hai năm sau thằng em ra đời. Bố nó nói với bà ngoại: Con như vậy là mãn nguyện rồi , giờ con chỉ lo làm ăn để lo cho chúng nó . Và bà ngoại cũng tin lời bố nó và cứ thế bà lo vun vén cho sự nghiệp của bố nó.
Nhưng cũng như bao lần khác, thỉnh thoảng bà ngoại lấy thấy mẹ nó khóc thút thít, bà hỏi nhưng mẹ trả lời vẫn cái câu quen thuộc : Không có gì mẹ. Bà ngoại thì nghĩ chắc giận dỗi nhau tí thôi, nên không để ý.
Và một ngày mẹ nó không chịu nổi nữa oà lên khóc nức nở, mẹ nó nói không muốn sống trên đời nữa nếu không có 2 anh em nó. Rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến, cái kim trong giẻ lâu ngày cũng lòi ra. Mẹ nó không nhịn được và ông bà ngoại biết chuyện bố nó có ... bồ. Rồi bố nó thề thốt , thề nhiều lắm. Vậy là với tình yêu bao la mẹ nó lại tin lời hứa của bố nó để cùng nhau nuôi dậy con cái.
Rồi thời gian qua đi, bố nó ngày càng kiếm được nhiều ti,ền. Ông bà nội cũng không còn như xưa, ngày càng xa lạ. Bố nó giục mẹ nó thuê nhà ở riêng, ông bà ngoại buồn lắm nhưng cũng không cản được. Ngày dọn ra nhà thuê bố nó không xin phép và không chào ông bà ngoại một câu. Và mẹ nó không thể ngờ được rằng đó là một âm mưu của bố.
6 tháng đầu ở riêng , bố chiều mẹ nó hết cỡ. Mẹ nó sống trong niềm hạnh phúc vô bờ. Nhưng mẹ nó đâu biết rằng bố nó đã và đang dầy công chuẩn bị một kế hoạch tẩy trắng cho hành động giàu đổi bạn, sang đổi vợ của bố nó.
Bố nó hay đi m,ổ dạo ở Cần Thơ và rủ mẹ nó đi cùng cho vì bố bảo mẹ : em đi để tính t,iền với con M kẻo a là đàn ông nó hay bắt nạt. Mẹ nó tin bố nó nên theo đi mặc dù mẹ nó rất say xe . Sau mấy lần mẹ đi cùng bố, mẹ thắc mắc một điều : Cứ đến chỗ bố m,ổ là thái độ bố đối với mẹ khác hẳn, lạnh lùng đến tàn nhẫn nhưng ra khỏi đó là lại cười đùa vui vẻ. Sau này mẹ mới biết , bố kể với cô chủ tiệm thẩm mỹ và cả người nhà của bố là mẹ hàng ngày hạch sách theo dõi từng đồng t,iền của bố kiếm được , thậm chí còn theo bố đi m,ổ để thu t,iền. Vậy nên cô chủ tiệm thậm mỹ nhìn mẹ nó với con mắt coi thường , mẹ nó thắc mắc với bố về thái độ của cô đó thì bố trả lởi: Tại em đi nó không ăn gian được t,iền của anh nên nó tức.
Và mỗi lần về nội, bên nội cũng hay nói bóng gió xa xôi. Ông bà nội còn gọi mẹ nó ra để mắng những điều vô lý, mẹ nó ngớ ra không hiểu nổi. Ông nội nó bảo: Con phải chăm lo nhà cửa gọn gàng, phải cơm nước đầy đủ cho chồng con ăn, đi với chồng phải ăn mặc đẹp không được làm mất thể diện chồng...
Bà ngoại nó sang thăm cũng bị ông bà nội lôi ra nói y chang thế. Mẹ nó ngạc nhiên lắm, vì trong SG thì vợ chồng vui vẻ, về nhà tự dưng bố nó mặt lạnh ôm gối ra nhà ngoài ngủ riêng, rồi bị bố mẹ chồng gọi ra giáo dục. Ăn tết xong vào lại SG thì bố nó lại vui vẻ ngay từ lúc ở sân bay. Bà ngoại cũng ngạc nhiên , bà nhắn tin hỏi bố, bố trả lời : Mẹ yên tâm chúng con đã và đang rất hạnh phúc...
Và với đồng nghiệp bạn bè cũng vậy, bố nó tỏ ra là người bất hạnh trong cuộc hôn nhân này. Bạn thân ngoài Bắc vào chơi, bố nó lại đội luôn cái mặt nạ vốn có, lạnh lùng ngay với vợ và ôm gối vào phòng ngủ cùng thằng bạn cho đến khi bạn ra về, bạn về là bố nó lại vui vẻ như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Và rồi công cuộc tuyên truyền về hình ảnh mẹ nó đã có vẻ ổn ổn. Trong con mắt người thân, bạn bè , đồng nghiệp mẹ nó là người nhỏ nhen, ích kỷ, ghen tuông , bện,h ho,ạn... Bố nó về khuya hơn, tiề,n nong quản chặt chẽ hơn, và bố nó ly thân luôn với mẹ. Mẹ nó ngơ ngác,không hiểu chuyện gì xảy ra. Mẹ nó cố gắng nói chuyện với bố, cố đợi bố về để ăn cùng nhau. Nhưng mọi cố gắng của mẹ trở nên vô vọng. Bố nó thí mẹ ly hôn nhưng giấu gia đình, bạn bè nếu đồng ý thì bố nó chu cấp đầy đủ nhưng mẹ nó không đồng ý . Bố nó dọn ra ở với con giáp thứ 13 trong sự ủng hộ của ông bà nội . Và cuối cùng chuyện gì đến sẽ đến. Bố mẹ nó ly dị khi nó tròn 7 tuổi, em nó thì lên 5.
VietBF@sưu tập