
Ngày xưa có ông thầy đồ già nổi tiếng vừa uyên bác vừa thích chọc cười. Một hôm, thầy ngồi giữa đ́nh làng, cầm quạt phe phẩy, rồi quay sang đám học tṛ tinh nghịch mà hỏi:
– Ta đố các tṛ một câu:
"Bốn chân choạc giữa sân đ́nh, hai đầu chổng ngược rung rinh suốt ngày là con ǵ?"
Lũ học tṛ đỏ mặt, đứa nào cũng lúng túng:
– Thưa… thưa thầy… nghe có vẻ tục lắm ạ…
– Dạ con chịu…
Thầy đồ cười ha hả:
– Là cái vơng chứ ǵ! Bốn chân là hai cây cột treo, hai đầu vơng th́ cứ chổng lên mà đong đưa suốt ngày. Tục chỗ nào?
Cả đám học tṛ vỗ đùi cười nghiêng ngả, c̣n thầy th́… ung dung rót chén trà, cười tủm tỉm.
VietBF@sưu tập