Sáng nay thị được nghỉ, công ty hết việc. Gặp buổi mát giời, ườn oài tư rồi dậy ra ngoài đi bộ. Vừa đi được một đoạn th́ gặp hắn dắt chó đi đái.
Cái quần đùi rộng thũng thẵng trong không quần sịp, thị chả thể xác định cái quần này niên đại thứ bâu nhiêu. Ngước đôi mắt bồ câu con bậu con bay thị hỏi hắn: anh cho chó đi đái muộn thế? Hắn ngáp một cái rơ dài, bao nhiêu tinh tuư khí tiết trong con người hắn nhẽ bay hết ra qua cái “khào” quyết liệt ấy. Thị vội vàng lấy tay bịt lên cái rọ mơm trên mồm, rồi mê mẩn quay đi. Hắn bảo đêm qua anh xem bóng đá nên dậy muộn. Con Hây lồng lên buồn đái đ̣i đi nhưng anh kệ mẹ.
Rồi hắn hỏi thị dạo này làm ăn ra sao? V́ sao chặn hắn không nghe máy! Thị trả lời câu được câu bay. Thị hỏi hắn, anh in tên tập thể người yêu cũ của anh thành quyển chưa? Biên tập phải nhớ rơ kỹ đừng để sót đứa nào! Hắn lại ngáp cái khào rồi th́ thào, em vẫn ghen như trước nhỉ! Bọn ấy anh chỉ thinh thích thôi, hay ḿnh quay lại với nhau đi…. Anh giải tán hết bọn nó để yêu em nhất. Thị quay đi chả nói câu ǵ, trong ḷng nghĩ tsb thằng họ Sở. Hắn c̣n nói dăm ba câu ǵ đó thị nghe không rơ lắm, chỉ câu cuối cùng nét nẹt như tiếng sony:
- Em có tiền đấy không? Anh vay ba chục mua ḿ, dạo này bóng banh thua độ, anh bí tiền quá.
VietBF@ sưu tập