Vùng đất mà sóng radio bước vào rồi… chết lặng
Giữa hoang mạc Chihuahuan khô cháy ở miền Bắc Mexico, có một dải đất mà người địa phương gọi là Vertice de Trino, còn giới nghiên cứu đặt cho cái tên ám ảnh hơn: “Vùng im lặng”. Từ trên cao nhìn xuống, đó chỉ là khoảng cát nóng, cỏ cháy nắng, thưa thớt vài bụi gai và bóng những con thú nhỏ. Không nhà cửa, không làng mạc, không bóng người. Thế nhưng ở nơi tưởng như trống rỗng ấy, có một điều kỳ lạ: mọi tín hiệu vô tuyến vào đến đây đều lịm đi như bị ai bóp nghẹt. Sóng radio, sóng truyền hình, tín hiệu điện thoại, thậm chí một số dải tần radar… đều yếu hẳn hoặc biến mất hoàn toàn.

Tọa lạc giữa ba bang Chihuahua, Coahuila và Durango, cách biên giới Hoa Kỳ khoảng 640km, “Vùng im lặng” vẫn gần như bị cô lập với thế giới bên ngoài. Nó là một khoảng lặng kỳ dị ngay trên bản đồ khoa học.
Quả tên lửa lạc đường và phát hiện bất đắc dĩ
Năm 1970, một tên lửa Athena được phóng đi từ bãi thử White Sands (Cát Trắng), bang New Mexico, Hoa Kỳ. Theo lộ trình ban đầu, nó không hề liên quan gì đến Mexico. Vậy mà vì một lý do bí ẩn, quỹ đạo bị lệch, Athena bay hàng trăm kilomet rồi… rơi đúng vào trung tâm “Vùng im lặng”.
Không quân Mỹ lập tức cử một nhóm điều tra tới điểm rơi. Họ mong tìm nguyên nhân kỹ thuật – nhưng thứ đập vào mắt lại là một hiện tượng hoàn toàn khác: thiết bị vô tuyến của họ liên tục trục trặc, tín hiệu đứt đoạn, liên lạc khó khăn. Càng tiến sâu vào vùng lõi, sóng càng chìm vào khoảng tối.
Những báo cáo ban đầu mô tả như có “một sức mạnh vô hình” nuốt chửng mọi dạng sóng. Từ đó, cái tên “Vùng im lặng” dần lan ra, kéo theo các nhà khoa học, thợ săn UFO, giới huyền bí học… lần lượt tìm đến.
Khu nghiên cứu giữa hoang mạc và những hiện tượng khó tin
Trước làn sóng đồn đoán, chính phủ Mexico xây một trung tâm nghiên cứu ngay trong khu vực, với mục tiêu chính thức là khảo sát hệ sinh thái, thành phần khoáng chất, từ trường… để tìm lời giải cho câu hỏi: vì sao tín hiệu biến mất?
Trong quá trình đó, hàng loạt chuyện lạ được ghi nhận. Các nhân viên bảo vệ rừng kể về những quầng sáng đột ngột xuất hiện trên bầu trời đêm, những vật thể bay hạ thẳng đứng xuống cát, để lại vệt cháy xém và bụi cây bốc lửa. Có khi là những quả cầu sáng lặng lẽ bay ngang qua sa mạc rồi tan biến.
Các nhà địa chất phát hiện nồng độ quặng sắt ở đây cao bất thường, cùng dấu vết nhiều thiên thạch cổ. Điều này làm dấy lên giả thuyết: phải chăng trong lòng đất là cả một “kho” khoáng chất từ tính mạnh, liên tục nhiễu loạn trường điện từ? Nếu đúng như vậy, “Vùng im lặng” không chỉ là vùng cấm đối với sóng radio, mà còn là chiếc nam châm vô hình kéo những vật thể chứa sắt từ vũ trụ rơi lệch vào nơi hẻo lánh này.
“Biển Thetys” khô cạn và những vị khách “đến từ trên trời”
Các nhà khoa học Mexico gọi nơi đây là “Mar de Tetys” – Biển Thetys, bởi hàng triệu năm trước, vùng hoang mạc cháy bỏng này từng nằm dưới đáy một đại dương cổ. Những trầm tích còn sót lại cho thấy đây từng là vùng biển sâu với vô số sinh vật và khoáng chất bị nén chặt qua thời gian.
Ngày nay, “biển cũ” ấy khô cạn, chỉ còn cát, đá, cây bụi – và những câu chuyện khiến người ta rùng mình. Chủ các trang trại gần đó kể rằng, vào những đêm không trăng, trời bỗng lóe lên những vệt lửa dài, những tia sáng kỳ dị rơi thẳng xuống sa mạc. Có người khẳng định họ thấy “những chiếc máy bay” lạ hạ cánh theo chiều thẳng đứng, rồi khi đi để lại những vết cháy tròn trên nền đất.
Một số nhân chứng còn nhắc đến ba sinh vật hình người, tóc vàng dài, nói tiếng Tây Ban Nha trôi chảy, thường ghé xin… nước uống. Họ không cần đồ ăn, không nhận bất cứ thứ gì khác, chỉ mỉm cười và nhắc mình đến từ “trên trời”.
Có đoàn quay phim truyền hình vào tác nghiệp, bị một đám mây bụi bất thường bao phủ, ngất xỉu giữa sa mạc. Họ tỉnh lại trong tình trạng được kéo khỏi khu nguy hiểm, nhưng không ai nhớ rõ ai đã cứu mình.
Động thực vật đột biến và cảm giác ngột ngạt khó tả
Ngay cả thế giới sinh vật nơi đây cũng mang dấu vết khác thường. Một số loài xương rồng, cỏ dại, côn trùng được ghi nhận có hình dạng lạ, như thể bị một lực nào đó ép buộc phải tiến hóa theo hướng riêng. Các mẫu vật được mang về phòng thí nghiệm cho thấy nhiều khác biệt về cấu trúc so với cùng loài ở khu vực lân cận.
Người từng đặt chân vào trung tâm “Vùng im lặng” thường kể lại cảm giác ngột ngạt, nặng đầu, thời gian trôi chậm đi, âm thanh như bị bọc trong một lớp bông. Đó không phải là nỗi sợ hãi rõ rệt, mà là một sự khó chịu mơ hồ, như thể không gian ở đó đang hoạt động theo một nhịp điệu khác.
Khoa học chưa giải thích xong, huyền thoại vẫn tiếp tục
Cho đến hôm nay, vẫn chưa ai chứng minh được một cách rốt ráo vì sao tín hiệu radio lại bị “bẻ gẫy” trong “Vùng im lặng”, hay những quầng sáng đêm và hình bóng lạ kia thực sự là gì. Giả thuyết tự nhiên – do trường điện từ và khoáng chất từ tính – vẫn là lời giải hợp lý nhất, nhưng không đủ xóa đi những báo cáo nằm ngoài mọi logic.
Giữa thời đại vệ tinh phủ kín bầu trời, GPS dẫn đường từng mét một, việc tồn tại một dải đất mà ngay cả sóng vô tuyến cũng đành câm lặng khiến con người buộc phải chấp nhận rằng: trên quả địa cầu tưởng đã quá quen thuộc này, vẫn còn những vùng xám chưa thể gọi tên.
“Vùng im lặng” của Mexico vì thế vẫn tiếp tục sống giữa hai thế giới: một bên là phòng thí nghiệm với các số liệu từ tính, khoáng chất, bức xạ; bên kia là những câu chuyện thì thầm về thiên thạch, UFO, người lạ đến từ bầu trời. Và chính khoảng trống giữa khoa học và huyền thoại ấy đã khiến nơi đây trở thành một trong những điểm đến ám ảnh nhất đối với những ai tò mò về những điều… không thể giải thích.