Tôi đă thực sự choáng váng sau khi vô t́nh nh́n thấy nó trong vali của chồng. Cứ nghĩ thời gian 4 năm t́m hiểu rồi mới đến hôn nhân đă khiến chúng tôi hiểu nhau tới "chân tơ kẽ tóc, nhưng có vẻ như thời gian cũng chẳng có ư nghĩa ǵ ở đây. Cả hai đứa cũng phải trải qua nhiều khó khăn, thử thách, những lần hợp tan mới đi được đến cuối cùng... nhưng rồi...
Chồng tôi là người khá trưởng thành, đứng đắn. Anh là kỹ sư trong một công ty môi trường đô thị, cũng v́ đặc thù công việc nên anh thường hay phải đi công tác xa. Vợ chồng tôi sống chung với bố mẹ chồng, cũng may ông bà hiền lành, tâm lư nên tôi sống cũng thoải mái.
Nhà chồng tôi rất cơ bản, bố mẹ đều là cán bộ nhà nước về hưu, cũng chính v́ thế nên vợ chồng ăn ở với nhau nhiều khi cũng va chạm, nóng nảy nhưng luôn có ư thức giữ nếp nhà, tôn trọng lẫn nhau. Nhiều người không thích ở với bố mẹ chồng, nhưng bản thân tôi th́ lại thấy cũng có cái tốt.
Cuộc sống cứ trôi qua thế cho đến một ngày, chồng đi công tác, tôi kiểm tra đồ xem c̣n thiếu ǵ không th́ phát hiện anh giấu hộp bao cao su mới tinh dưới đáy valy.

Tôi choáng quá, hỏi chồng th́ anh lấp liếm nọ kia rồi bảo đợi anh về anh giải thích. Suốt mấy ngày chồng đi, tôi buồn kinh khủng, vợ chồng nhắn tin căi nhau, cho đến tận hôm anh về, anh nói là bạn anh nhờ mua, chứ anh thề anh không dùng ǵ đến. Tôi biết là chẳng có chuyện đó, nhưng v́ chồng khăng khăng không nhận nên đành cho qua.
Sau đó chồng vẫn cư xử tốt với tôi, có phần c̣n chiều hơn, chuyện đó cũng nguôi ngoai dần. Bẵng đi chừng mấy tháng sau, tôi lại một lần nữa phát hiện ra sự việc tương tự, nhưng là hộp bao dùng dở sau chuyến đi gần một tuần của anh. Lần này không chối được, chồng thú nhận đă "bóc bánh trả tiền".
Tôi bị sốc vô cùng, chỉ biết khóc chứ không biết làm sao nữa. Mẹ chồng biết chuyện, bà rủ ri khuyên tôi nên bỏ qua cho chồng một lần, bởi đàn ông thế thôi nhưng vẫn coi vợ con là nhất. Càng nghĩ tôi càng buồn chán, giờ không biết nên làm sao nữa.