Rượu của Nguyễn Cao Kỳ
Xung quanh chai rượu là câu chuyện của một thế hệ cầm súng. Họ đang phải vượt qua chính ḿnh dù không dễ: “Sống đến hôm nay đâu phải để hận thù! Có phải tự đáy ḷng không vượt qua mặc cảm? Không vượt qua nỗi buồn của cuộc chiến tranh xưa…”
(Minh họa: Ngọc Diệp)
Vị thiếu tướng công an cầm chai rượu ra bàn
-"Ông Nguyễn Cao Kỳ mới về gửi tặng".
Mọi người đang vui, gật gù bảo "uống"
Nhưng một người bảo "Không!".
V́ sao không?
Rượu cứ ngon là rượu!
Whisky Mỹ hay Vodka Nga, giờ có mặc cảm ǵ
Chiến tranh lạnh qua rồi, ba mươi năm sau chống Mỹ
Đây là chén rượu thăm quê của tướng Nguyễn Cao Kỳ!
Nhưng vẫn có một người không chịu uống!
V́ sao không? Chẳng cố chấp quá ư?
Cậu là lính pḥng không, chúng tớ đều cựu chiến binh cả chứ!
Cũng bom đạn, cũng Trường Sơn, cũng vào sinh ra tử
Sống đến hôm nay đâu phải để hận thù!
Có phải tự đáy ḷng không vượt qua mặc cảm?
Không vượt qua nỗi buồn của cuộc chiến tranh xưa
Không vượt qua chính ḿnh
Không vượt qua quá khứ
Vết thương cũ c̣n đau khi gió chuyển sang mùa...
Đám đông ồn ào của chúng tôi cứ uống
Anh bạn chỉ ngồi im, cũng chẳng nói thêm ǵ,
Và bữa rượu bỗng dưng thành đắng đót
Chẳng phải tại v́ ai, kể cả Nguyễn Cao Kỳ!
Bài thơ này được Nhà thơ Bằng Việt - Chủ tịch Hội liên hiệp Văn học Hà Nội, Chủ tịch Hội đồng Thơ Việt Nam viết năm 2007. Bài thơ đă được nhiều cơ quan thông tấn đăng tải và được coi là bài "đinh" trong "Bằng Việt - Tác phẩm chọn lọc" năm 2010.
Bằng Việt
DanTri
|