Nói chia tay ngay sau buổi hẹn đầu, lư do anh ấy đưa ra khiến tôi cười ngất. Cô gái kể, chúng tôi quen nhau qua sự kết nối từ một người quen chung của hai bên bố mẹ. Anh 34 tuổi, tôi vừa tṛn 28.
Ở tuổi này trong mắt phụ huynh đă gần như là ế. Vậy nên sau khi một người quen giới thiệu rằng họ có một cậu cháu trai rất ưu tú, mải mê sự nghiệp nên chưa lập gia đ́nh th́ bố mẹ tôi liền sốt sắng nhờ họ làm ông mai bà mối cho tôi ngay.
Sau ba tháng chuyện tṛ qua điện thoại và mạng xă hội, tôi và anh ấy có vẻ đă có chút hiểu nhau, nói chuyện đă trở nên thoải mái và thân mật hơn. Vậy nên vào cuối tuần trước, anh ấy ngỏ lời muốn mời tôi đi ăn tối, cũng coi như là buổi gặp gỡ đầu tiên.
Hay nói lăng mạn hơn là buổi hẹn ḥ chính thức đầu tiên của hai người.
Anh đă có thiện chí ngỏ lời, tôi cũng không có lư do ǵ để từ chối.
Buổi hẹn ḥ đầu tiên, tôi ấn tượng với anh bởi ngoại h́nh điển trai và sự tâm lư .
Ngay khi vừa gặp, ấn tượng của tôi về anh khá tốt. Anh cao ráo, dễ nh́n, cặp kính cận càng tăng thêm vẻ lịch lăm trí thức của anh. Anh hơi ít nói, và có vẻ như mỗi lời anh nói ra đều được cân nhắc kĩ nên lời lẽ rất chừng mực cẩn trọng. Anh cũng khen tôi xinh hơn ảnh đăng trên mạng xă hội. Về điểm này, tôi tự tin là anh nói thật. Ai cũng nói trông bên ngoài tôi xinh hơn rất nhiều so với khi chụp ảnh.
V́ trước đó tôi nói tôi thích ăn lẩu nên anh mời tôi đi ăn ở một nhà hàng lẩu hải sản khá có tiếng. Suốt buổi tối, chúng tôi vừa ăn vừa nói chuyện khá vui vẻ. Anh kể chuyện hồi sinh viên anh có yêu một người, sau đó v́ có chút hiểu nhầm mà chia tay. Anh kể về công việc nhiều áp lực của anh và hi vọng lấy được một cô vợ ít lời, hiền dịu để sau một ngày làm việc mệt mỏi, trở về nhà sẽ được b́nh yên.
Tôi cũng kể cho anh nghe về những ước mơ của tôi, những dự định sau này, và tất nhiên là cả những mối t́nh thời bọ xít của ḿnh v́ anh có lân la hỏi. Suốt bữa ăn, cả hai khá tự nhiên, có lẽ v́ đă tṛ chuyện nhiều qua mạng xă hội, ít nhiều cũng hiểu được phong cách ngôn ngữ của nhau rồi.
Lúc thanh toán tiền ăn, tôi có đề nghị được trả tiền nhưng anh từ chối, nói: "Hôm nay là anh mời, nếu em muốn trả tiền, hăy mời anh vào một dịp khác nhé". Nói chung, buổi hẹn ḥ đầu tiên theo như tôi thấy th́ cả hai cùng vui vẻ.
Tối hôm đó, khi chuẩn bị tắt đèn đi ngủ th́ anh nhắn. B́nh thường th́ chúng tôi không tṛ chuyện vào lúc khuya như vậy. Nhưng tôi nghĩ có lẽ do hôm nay là buổi gặp đầu tiên nên anh có ǵ đó muốn nói. Và đúng là anh có điều muốn nói thật. Anh nhắn:
- Anh nghĩ là chúng ta nên dừng lại việc t́m hiểu nhau em à.
- Sao thế anh? Em thấy hôm nay chúng ta ăn tối và tṛ chuyện khá vui mà.
Quả thật, với mối quan hệ này tôi chưa hề có ư định xa xôi ǵ. Tuy là ấn tượng ban đầu về anh khá tốt, nhưng những rung động th́ tôi chưa có. Nếu để nói t́m hiểu nhau, th́ tôi nghĩ cứ thử t́m hiểu một thời gian xem thế nào cũng được. Vậy nên tin nhắn của anh khiến tôi có chút bất ngờ và ṭ ṃ.
Anh lại nhắn:
- Em rất xinh, cũng rất cởi mở dễ gần, nhưng anh thấy em không phù hợp với anh. Như anh nói, công việc của anh rất áp lực nên anh thích những cô gái kiệm lời mà em th́ nói hơi nhiều. C̣n một điều nữa, anh thấy em hơi vô tâm, không biết cách quan tâm chăm sóc người khác. Suốt bữa ăn, chỉ anh nhúng lẩu, gắp thức ăn cho em, c̣n em không hề gắp thức ăn cho anh một lần nào.
Đọc tin nhắn của anh, tôi ngồi cười một ḿnh như kẻ dở hơi. Tôi nhớ suốt buổi tối, đều là anh chủ động khơi chuyện. Anh kể chuyện của anh rồi hỏi chuyện của tôi th́ tôi cũng đáp lời kể lại.
Lúc ăn, thấy anh cứ liên tục gắp vào bát tôi rồi giục "Em ăn đi, hải sản phải ăn nóng mới ngon, đừng để nguội tanh đấy" th́ tôi cũng nghe anh. Tôi thấy anh ăn ít, cũng bảo anh ăn đi nhưng anh lại cứ nh́n tôi cười. Hóa ra là anh chờ tôi gắp cho anh. Không biết có phải do tôi vô tâm, không biết quan tâm người khác hay là do anh quá khó khăn nữa.
Trước lư do anh đưa ra, tôi thật sự không biết nên nói ǵ. Cuối cùng nhắn cho anh một tin nhắn: "Vâng, có lẽ anh nói đúng. Hi vọng anh sớm t́m được người phù hợp".
Sáng mai tôi kể cho em trai tôi nghe kết cục bi thảm của buổi hẹn ḥ đầu tiên.
Tưởng em trai tôi cũng sẽ buồn cười, ai ngờ cậu ấy lại nói có vẻ rất nghiêm túc: "Lăo ấy quyết định dừng lại là đúng rồi. V́ chị không đối xử với anh ấy như bạn trai mà chị đối xử với anh ấy như một nhân viên quán lẩu".
Tôi vốn vẫn coi lư do chia tay anh ấy đưa ra là chuyện nhỏ, chuyện buồn cười, nhưng nghe em trai tôi nói khiến tôi ngẩn người nghi hoặc: Thật sự mối duyên này không có cơ hội tiến tới hoàn toàn là do tôi sao?
VietBF@ sưu tập
|
|