
Chúng ta hay nh́n hạnh phúc hôn nhân như một biểu đồ lên xuống theo tâm trạng người phụ nữ. Người vợ cười th́ ngôi nhà trở nên ấm áp, người vợ không vui th́ ngôi nhà lạnh lẽo. Nên mới có câu hỏi nửa đùa nửa thật như thế.
Vậy có phải thật sự hạnh phúc gia đ́nh nằm cả vào tâm trạng của người vợ không?
Trước khi trả lời, tôi muốn hỏi lại: “Ai là người hay cảm thấy không hài ḷng trong hôn nhân?”
Là vợ, người thường xuyên chăm lo chuyện ăn ngủ, chuyện con học ǵ, chuyện bố mẹ hai bên ra sao?
Là vợ, người hay thấy ḿnh thiệt tḥi v́ phải “hi sinh” sự nghiệp, thời gian cá nhân, dáng vóc, ước mơ… để đổi lấy cái gọi là “ổn định gia đ́nh”?
Là vợ, người thường lên mạng kể lể than trách, c̣n đàn ông th́ cười trừ, uống bia và… im lặng?
Trong văn hóa lâu đời của ta, phụ nữ được dạy cách quan tâm tới người khác nhiều hơn chính ḿnh. Họ biết nếu họ không giữ th́ chẳng ai giữ. Nếu họ buông tay, mọi thứ có thể đổ vỡ, nên họ mới kêu.
C̣n đàn ông? À, họ cũng chịu áp lực đó chứ.
Nhưng sự mạnh mẽ “truyền thống” buộc họ im lặng.
Người đàn ông mệt nhưng không dám nói mệt. Lo nhưng không dám thể hiện ra.
Nhiều ông cũng từng nghĩ: "Tôi cố gắng kiếm tiền lo cho gia đ́nh, thế chưa đủ sao?"
Và trong cái “tưởng là đủ” ấy, đôi khi hai vợ chồng dần đứng ở hai đầu chiến tuyến mà không ai biết điều đó đă bắt đầu từ lúc nào....
Vậy, có công bằng không nếu nói: “Mức độ hạnh phúc hôn nhân phụ thuộc phần lớn vào sự hài ḷng của người vợ?”
Thành thật mà nói: có đấy. Nhưng cũng chỉ là một nửa sự thật thôi@
V́ mức độ hài ḷng của người vợ thường dễ thấy hơn.
Cô ấy là người cảm nhận được những khe nứt đầu tiên trong gia đ́nh.
Là người báo động khi t́nh yêu không c̣n giống như xưa.
Là người biết khi nào con đang có vấn đề chưa chia sẻ, hay chồng đang mệt tới mức không muốn bước về nhà.
Nhưng… cô ấy không thể tự ḿnh tạo ra hạnh phúc.
Bạn có thể cho vợ một cuộc sống đầy đủ vật chất, nhưng nếu bạn không đồng hành về mặt tinh thần th́ cô ấy vẫn cô đơn mà thôi.
Bạn có thể để vợ "tự do làm điều ḿnh thích", nhưng nếu bạn không thật sự tôn trọng lựa chọn của cô ấy, th́ đó vẫn là một loại kiểm soát hờ.
Và ngược lại:
Nếu người vợ luôn trong trạng thái chờ chồng thay đổi để ḿnh vui,
Nếu lúc nào cũng nghĩ "tôi đă làm quá nhiều, c̣n anh ta th́ quá ít",
Th́ sự hài ḷng ấy sẽ trở thành một chiếc bảng điểm mà người chồng lúc nào cũng đứng chót.
Một người đàn ông bị chấm điểm mỗi ngày sẽ không thể mở ḷng.
Dần dà, anh ta chỉ c̣n lại hai lựa chọn: hoặc là trở nên thờ ơ, hoặc là phản kháng bằng sự cộc cằn tức giận.
Vậy nên, thay v́ hỏi: “Hôn nhân có phụ thuộc vào sự hài ḷng của người vợ không?”
Tôi nghĩ chúng ta nên hỏi: “Trong hôn nhân này, ai đang muốn cố gắng?”
Một mái nhà không phải là nơi để tranh hơn thua, mà là nơi cùng nhau đi qua những ngày giông băo.
Bài học không đến từ giới tính, mà đến từ trái tim. Đàn ông cần học cách thể hiện cảm xúc một cách lành mạnh, thay v́ giấu nhẹm mọi thứ vào im lặng.
C̣n phụ nữ cần học cách nói ra điều ḿnh mong muốn một cách rơ ràng, thay v́ trách móc hay chịu đựng.
Cả hai cần học cách lắng nghe mà không pḥng thủ và buông bỏ sự hoàn hảo, để chừa chỗ cho nhau cùng sai, cùng sửa.
Nên nhớ, hôn nhân giống như hai người cùng chèo chống một con thuyền. Nếu một người mỏi, người kia cần biết nhịp nhàng hỗ trợ.
Cho nên, tôi cho rằng hạnh phúc của hôn nhân phụ thuộc vào việc hai người có cùng hài ḷng hay không.
Người nào chưa hài ḷng sẽ là người báo hiệu cuộc hôn nhân cần có sự thay đổi.
Và giữ được hay mất, ấm áp hay lạnh lẽo, gắn bó hay rời xa nhau.... sẽ phụ thuộc vào cả hai người cùng học cách yêu theo từng giai đoạn cuộc đời.
Bạn cũng nghĩ giống tôi chứ?
VietBF@ sưu tập