Một anh nông dân ghé vào tiệm để sửa xe.
Đợi măi mà xe chưa sửa xong, nên anh chàng quyết định để nó ở đó và đi bộ về nhà, vốn cách đó không xa.
Trên đường về, anh ta ghé qua cửa hàng vật tư mua một cái xô, thêm vài lít sơn nữa.
Sau đó anh ta ghé vào cửa hàng thực phẩm và mua một cặp gà, cùng với một con ngỗng.
Và rồi, sau khi vất vả mang những thứ đă mua ra khỏi cửa hàng, anh chàng bắt đầu nhận ra vấn đề:
Làm thế nào để đem cả đống đồ này về nhà.
Trong lúc anh chàng đang găi đầu găi tai chưa biết làm thế nào, th́ có một người đàn bà tiến lại và bảo rằng bà ấy đang bị lạc đường.
Bà hỏi:
- Anh có biết đi đường nào để đến số nhà 1234... không?
Anh nông dân trả lời:
- À th́, chỗ đấy ngay gần trang trại của tôi thôi, tôi có thể đưa bà đến đó, nhưng tôi đang không biết mang theo đống đồ này như thế nào.
Người đàn bà gợi ư:
- Sao anh không cho can sơn vào cái xô.
Một tay anh xách cái xô, mỗi nách kẹp một con gà, và tay kia th́ xách con ngỗng?
- Anh chàng bỗng thấy dễ dàng hơn khi làm theo chỉ dẫn của người phụ nữ.
Anh ta rất hài ḷng và thế là họ cùng đi bộ về, được một lúc th́ anh chàng bảo:
- Đi đường tắt qua con hẻm này nữa là đến ngay thôi.
Người đàn bà nh́n anh chàng một cách thận trọng rồi nói:
- Tôi là một góa phụ cô độc, không có chồng, để bảo vệ ḿnh...
Làm sao tôi dám chắc khi chúng ta đi vào trong con hẻm đấy anh không nổi thú tính, đẩy tôi vào tường, tốc váy tôi lên, rồi làm đủ tṛ với tôi?
Anh nông dân kêu lên:
- Quỷ thần thiên địa ơi? Tôi đang xách xô, trong xô có cả một can sơn, kẹp thêm hai con gà và cầm theo một con ngỗng nữa. Tôi đẩy bà vào tường rồi làm mấy tṛ đấy kiểu ǵ được?
Người đàn bà trả lời:
- Tôi nghĩ khi đă có ư đồ th́ kiểu ǵ mà làm không được?
Chẳng hạn anh đặt con ngỗng xuống, úp cái xô lên trên nó, đặt can sơn lên trên cái xô, thế là nó không chạy được. C̣n hai con gà th́ anh bắt tôi giữ... Lẽ nào mà không làm ǵ được chứ?
VietBF@sưu tập