Trong nhóm kín, một thanh niên gây xôn xao khi khoe rằng, anh ta làm nghề lái xe cho sếp. Nhờ cưỡi xế sang của sếp nên tranh thủ chụp ảnh “đonggái” qua các app hẹn hò. Mỗi tháng ngu? nghỉ với hàng chục cô, xong việc là chặn FB, Zalo, xóa số.
Người này nói, quen mẹ đơn thân, không cần mời ăn uống hay xem phim, chỉ “gạ chút là được”, thậm chí nếu tỏ ra nghe`o khổ, còn được “bao nuôi” ngược lại.
Dưới bài viết, nhiều người còm rằng: Phụ nữ thời nay, nhất là mẹ đơn thân, vô cùng dễ dãi, không giống các bà, các mẹ ngày xưa - công dung ngôn hạnh, biết trân trọng phẩm giá.
Mình thì nghĩ khác bởi mình quen rất nhiều mẹ đơn thân. Ôi ngày xưa ở khu nhà cũ, hàng xóm có biến là biết ngay thế mà từ khi chuyển sang chung cư, chả hóng được chuyện gì.
Kể cho mọi người nghe, cách đây đã lâu, mình cho một bạn nam người tỉnh khác thuê căn hộ. Căn hộ là 1 tầng trong nhà mình nên “nhất cử nhất động” của bạn ấy, nhà mình gần như biết cả.
Bạn này tên K, làm công ty nước ngoài nên thu nhập khá ổn. Thế nhưng bạn ấy xấu trai ạ, thấp bé, mắt lươn nhỏ xíu, chân hơi vòng kiềng nữa. Điều khiến nhà mình kinh ngạc là gần như mỗi ngày K đưa về phòng một cô gái khác nhau. Có lúc vài tiếng xong cô gái kia đi luôn, có cô ngủ lại qua đêm. Tất cả đều là các cô gái rất trẻ, xinh đẹp, đi với K chả xứng đôi chút nào, kiểu “bông hoa nhài cắm bãi c*t trâu” ý. Nhìn cách sống bừa phứa của K, mình không vui nhưng chả thể làm gì.
Tới ngày K có bạn gái đàng hoàng, là một cô gái duyên dáng, thanh lịch nhưng trông có vẻ già hơn K. Họ yêu nhau nghiêm túc, chàng nắm tay nàng đi ăn sáng, đi mua sắm rồi nấu ăn trong phòng, đúng là một cặp đôi đích thực. Trong mấy tuần, mình không thấy có “gái lạ” tới phòng K nữa, chỉ có bạn gái tên N thôi. Mình cứ nghĩ anh này “cải tà quy chính”, sống tử tế “hướng thiện” rồi nhưng không, sau khi quen N chừng 2 tháng, K “ngựa quen đường cũ”, lại thi thoảng đưa gái lạ về phòng.
Mình chứng kiến cảnh N bị “lu`a tình” thì rất “ngứa mắt” nhưng chưa nghĩ ra cách để nói chuyện với N. Một ngày, K đưa gái lạ về phòng ngu? nghỉ “tình ban trưa” và N bất thình lình xuất hiện.
Không còn giữ hình ảnh thanh lịch, duyên dáng, N búi tóc, xắn tay áo, đạp cửa, lao vào bắt tại trận cặp tình nhân đang “m^ymưa”. N phẩy tay bảo cô gái kia: “Bạn đi đi, bạn cũng là n^n nhân của thằng này thôi, mình không chấp. Đi nhanh để mình xử nó, cho nó hiểu phụ nữ là thế nào”.
Cô gái kia vội mặc quần áo, đi như chạy, quên cả túi xách. N đứng chống nạnh giữa phòng, mình thì lấp ló nấp sau cánh cửa để hóng biến.
N nói to: “Sao anh nỡ đối xử với tôi như thế? Anh bảo anh thương tôi mẹ goá con côi cơ mà??? Anh tặng tôi vòng tay “định tình” cơ mà??? Tình thương của anh là trai trên g^idưới như thế này à? Tôi từng nghĩ anh là người tử tế nhưng hóa ra tôi nhầm… Anh không coi trọng phụ nữ thì phụ nữ cũng chả coi anh ra gì. Anh nghĩ tụi tôi là đồ chơi thì tụi tôi cũng sẽ coi anh là trò tiêu khiển…”
N đang nói dở thì anh Sở Khanh bực, đứng phắt dậy, cái chăn tuột xuống để lộ hết cả hànghọ khiến mình còn phải nhắm mắt lại. K vung tay, đỏ mặt tía tai đáp: “Cô im đi… cô chỉ là gáigià một mình nuôi con… cô nghĩ cô cógiánhư gái tân à?...”.
Không để K nói hết câu, N giơ tay t,át anh ta cái bốp và quát: “Nếu anh không nói ra câu này, tôi đã không t,át anh. Giá trị của tụi tôi, tự chúng tôi định đoạt, không tới lượt anh phán! Tôi nói cho anh biết: Phụ nữ yêu nhất là con, chứ không phải đàn ông! Tụi tôi không khát tình tới mức “vơ bèo vạt tép”! Người như anh làm xấu hình ảnh về đàn ông đấy! Nên nhớ chân tình sẽ đổi lấy chân tình còn tệ bạc sẽ nhận hậu quả tương xứng. Tâm tối thì đời không sáng được đâu! Cứ quanhệ bừa bãi rồi có ngày chít vì b^nh nhé!”
N nói xong thì tháo cái vòng trên tay ném vào mặt K, đóng sầm cửa lại, quay gót bước xuống cầu thang. Mình chạy theo N xuống tầng một và nói nhỏ: “Chị ngưỡng mộ cách hành xử của em”.
N lúc này không còn vẻ cứng rắn và “hùng hổ” như lúc đứng chống nạnh ch,ởi K, cô nhìn mình bằng đôi mắt buồn rớm lệ rồi nói ngắt quãng: “Em gh*t nhất… loại đàn ông coi thường phụ nữ… Nó nghĩ mẹ đơn thân dễ dãi, mua cho cái túi, cái váy là ngu? được à? Nó đâu biết một người chồng mất sớm - như em - đã hiểu hết về nhân tình thế thái… Sau khi trải qua đau khổ tận cùng… em đã định khép cửa lòng vĩnh viễn… Không ngờ gặp nó dẻo mỏ… Thế nhưng con người ấy mà… chân thành hay không, tiếp xúc một thời gian là hiểu hết… Chỉ thương những cô gái trẻ bị nó lu~a thôi, nó còn làm cho con gái người ta… mới 17 tuổi… có bầu đấy chị ạ…”
Sau khi chuyện xảy ra, K chuyển nhà và mình không bao giờ gặp lại N nhưng mình mãi nhớ thương và nể phục sự mạnh mẽ, quyết liệt của cô ấy. Mình muốn nhắn nhủ tới cánh mày râu rằng: Phụ nữ thời nay không hề dễ dãi như một số bạn lầm tưởng. Họ sâu sắc, mạnh mẽ và đủ tỉnh táo để không trao trái tim cho những kẻ hời hợt. Tình yêu không phải trò chơi may rủi, mà là sự đồng điệu của hai tâm hồn biết trân trọng và gìn giữ nhau. Gió tầng nào gặp mây tầng ấy, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã. Sống tử tế, chân thành thì mới có cơ duyên gặp được người thật lòng. Bởi chỉ khi ta yêu bằng cả trái tim, tình yêu đích thực mới có cơ hội đơm hoa kết trái ngọt.
Thu Hằng