VBF-Từ câu chuyện vừa qua trong quán bar mà đạo diễn Kong đă phải chịu cảnh không hay khiến cho nhiều người hỏi đến chàng ca sĩ điển trai Kyo York. V́ anh cũng là người Mỹ mà đă ở VN một thời gian lâu rồi, đồng hương của anh bị như vậy th́ anh nghĩ ǵ. Và đúng là Kyo York đă viết rất dài để cho chúng ta người Việt cũng phải hiểu làm ǵ để quảng bá h́nh ảnh đẹp trong mắt người nước ngoài.

TỪ CÂU CHUYỆN ĐẠO DIỄN "KONG" BỊ ĐÁNH CHẢY MÁU ĐẦU.
Những trang mạng đă bắt đầu bàn tán, tự cho rằng vị đạo diễn Jordan Vogt-Roberts đă "hết yêu Việt Nam" sau tuyên bố bị đánh chảy máu đầu mặc dù trước đây anh từng quyết định sẽ mua nhà và sống tại đây? Bởi cái tít mà báo đưa tin "Đất nước này thật man rợ" ! Tôi nghĩ người ta đang cố đẩy mọi vấn đề đi quá xa! V́ chưa ai phỏng vấn hay xác nhận phát biểu đó là có thật hay không? Nhưng người ta bắt đầu thích chửi! Có cả một số bạn phóng viên chủ động liên hệ phỏng vấn: "Cho biết suy nghĩ của Kyo thế nào về vụ việc khi đồng hương của ḿnh bị như vậy và có phát biểu như vậy?"
Chẳng phải Kyo tôi từng nói, yêu Việt Nam, yêu cảnh đẹp con người Việt Nam th́ rất rất và rất nhiều người đă yêu, nhưng để sống và làm việc gắn bó với Việt Nam từ một đất nước khác nhau về văn hóa, giao tiếp, ngôn ngữ,... th́ không phải ai cũng làm được. Việc Jordan được mời làm đại sứ Du Lịch Việt Nam trong sự ngỡ ngàng của nhiều người, dù xét về tài năng anh là người cực kỳ tài giỏi, nhưng để chọn lựa một đại sứ cho một đất nước mà là người ngoại quốc luôn là câu hỏi của nhiều quốc gia chẳng lẽ đất nước bạn không ai đủ tiêu chí ? V́ thế mà trước đây nhiều người có bảo Kyo phù hợp làm vai tṛ này vai tṛ kia v́ gắn bó, am hiểu văn hóa Việt nhưng thật ḷng Kyo cũng phân vân nhận hay ứng cử.
Suy cho cùng ở đâu cũng vậy, rồi cũng xảy ra những t́nh huống không tốt! Nên mọi người đừng bao giờ áp đặt cái quyền yêu là yêu luôn cả những cái xấu. T́nh yêu với một đất nước, một dân tộc, một nơi gắn bó nó lớn hơn t́nh yêu đôi lứa yêu theo kiểu chấp nhận, che đậy cái xấu.
Chính v́ lẽ đó mỗi lần tôi ra những sản phẩm ca ngợi về quê hương đất nước Việt Nam các bạn tung hô tôi, nhưng khi tôi lên tiếng về vấn đề bảo vệ môi trường, văn hóa trong giao tiếp, lịch sự nơi công cộng... th́ các bạn lại bảo tôi "Không sống được hăy cút về nước của mày" liệu đó có công bằng? Liệu đó có phải là giải pháp cho chuyện chúng ta muốn thay đổi và phát triển?
Quay lại câu chuyện của Jordan, xét thấy nó là một câu chuyện cá nhân, việc đi bar xô xát thường xảy ra, nên không phải v́ thế mà đánh giá được một đất nước thế nào? Nhưng chắc chắn rằng một điều anh bạn đồng hương của tôi sẽ c̣n nhiều thử thách khi sinh sống và làm việc tại đây dù chúng tôi được sự bảo trợ chặt chẽ của Chính phủ Mỹ. Tôi nghĩ t́nh yêu nào cũng phải có thử thách. Tôi tự hào khi Jordan là đồng hương, lại giữ vai tṛ đại sứ và xét thấy sự xuất hiện của Jordan cũng giống như một hiện tượng "Hollywood" về VN làm việc, giai đoạn đầu dễ bị những "cám dỗ" của hiệu ứng truyền thông nếu ekip anh không tỉnh táo nhận thấy cách làm truyền thông ở đây, sẽ dễ gắn ghép trước những thông tin ko tốt đẹp như chuyện anh phải từng lên tiếng sau khi bị tố "lừa t́nh, lừa tiền"... Điều mà tôi từng bị nhưng biết cách đi qua.
Cũng may mắn cho Jordan, anh có điểm xuất phát tại đất nước này tốt đẹp hơn tôi nhiều. Tôi từ những ngày đầu ở một miền quê xa xôi hẻo lánh, mà xung quanh không có một dịch vụ nào phù hợp cho sinh hoạt của ḿnh, nửa đêm ngủ c̣n bị cướp chui từ trần nhà vào, giả vờ nằm im để họ lấy đi hết tài sản theo cách dạy của một số bà con "khán cự nó cắt cổ", hay phải chủ động xin lỗi trước khi bị kẻ khác chạy tông xe vào ḿnh v́ không th́ họ sẽ "hổ báo" với ḿnh gây ẩu đả, hay tôi bị mất tổng cộng 5 chiếc iphone mỗi lần đi lưu diễn nơi đông người... v.v. và hàng trăm thứ thử thách khác.... Nói đến đây mọi người đừng bảo "thế th́ về nước đi ở đây làm ǵ". Nếu từ bỏ nơi đây tôi đă ko học tiếng Việt, tôi muốn ḿnh là nhịp cầu nối để hiểu hơn về đất nước này, tôi không muốn đứng bên ngoài để phán xét nên tôi vào cuộc, học và t́m hiểu ngôn ngữ, văn hóa bản địa... Nên bù lại tất cả những khó khăn tôi có những trải nghiệm tuyệt vời về âm nhạc Việt, nghệ thuật, văn hóa,... mà nếu tôi dừng lại tuổi trẻ ḿnh chưa chắc làm được và chưa chắc một người ngoại quốc nào 100% như tôi có được.
Tôi cũng chẳng có ǵ hổ thẹn để mà không đi tiếp, khi mọi thứ tôi tạo ra từ chính sức lao động của ḿnh, sự cố gắng của ḿnh... c̣n lâu hay dài th́ đó là duyên, bởi tôi cũng c̣n có quê hương và gia đ́nh ḿnh luôn chờ đón!
Nên thay v́ "đuổi" những người bạn quốc tế, các bạn hăy xem v́ sao họ lên tiếng. Một là v́ t́nh yêu họ muốn cố gắng đóng góp những điều có thể lên tiếng, họ ko im lặng như các bạn, chỉ biết chỉ trích, ném đá và hả hê một khi ai đó vấp ngă. Hay các bạn muốn họ không lên tiếng mà chỉ nói "Tôi không bao giờ quay lại Việt Nam" như một anh chàng blogger trước đây, hay vô số du khách gặp sự cố... đều bất măn? Liệu đó có phải là điều đất nước chúng ta mong muốn?
Tôi hy vọng sức khỏe đạo diễn Jordan sẽ ổn và tiếp tục vai tṛ của ḿnh. C̣n nhiều bạn cmt chỉ trích tại sao Jordan không báo công an khu vực để giải quyết mà lên tận Đại sứ quán Mỹ. Các bạn thật buồn cười! Tại sao không nhỉ? V́ chúng tôi vẫn là một công dân Mỹ cơ mà!