
"Mẹ nắm tay con gái hỏi:
" Sao mẹ thấy có hai mặt con rồi mà nét mặt thằng Phú cứ nhạt nhạt với con là sao vậy? "
Cô con gái bật khóc một lát rồi kể:
" Đây là lỗi của con mẹ ạ. Mẹ cũng biết là tụi con cưới nhau v́ con lỡ có thai. Lần đầu vượt rào ăn nằm với nhau th́ anh Phú phát hiện con đă không c̣n trong trắng. Anh rất tức giận và đ̣i chia tay, nhưng con lại dính bầu. Anh không nỡ bỏ, hơn nữa gia đ́nh anh quá mong có cháu. Đến khi khám được là con trai th́ anh phải cưới để giữ cháu. Bên nhà anh mừng như hội. Nhưng dù cưới rồi, có thêm bé thứ hai rồi, anh vẫn chưa bao giờ nguôi ngoai sự căm tức v́ con đă thất thân với người trước đó, hic hic...."
Người mẹ thở dài nói:
" Đây là lỗi của mẹ, v́ đă không dạy con kỹ lưỡng. Ngày xưa ngoại dạy mẹ kỹ lắm, vài ba ngày lại nói về tiết hạnh đoan chính của phụ nữ. Nghe ngoại nói măi nên mẹ nhập tâm thành lối sống rất đoan chính. Ngoại luôn dặn đi dặn lại là người đàn ông rất ham muốn chiếm đoạt thân xác phụ nữ, nhưng lại đ̣i hỏi vợ ḿnh phải trinh nguyên. Tâm lư này rất không công bằng, nhưng lại là bản năng của người đàn ông. "
" Nếu vợ về c̣n trinh nguyên, người đàn ông cực ḱ hănh diện, và nể vợ suốt đời. Ngược lại, th́ con biết rồi đấy, người vợ phải chịu sự ghẻ lạnh khinh thường suốt đời. Ngoại dạy mẹ nhiều lắm nên mẹ tránh được hết mọi lời đường mật của đàn ông, mẹ không bao giờ để lọt vào hoàn cảnh cho đàn ông có cơ hội tấn công dễ dàng."
" Con cũng biết mẹ đến với bố con là t́nh yêu chân thành. Khi đă yêu th́ người ta rất dễ lạc ḷng trao thân. Nhưng ngoại dạy kỹ quá, mẹ luôn biết giữ khoảng cách với bố con cho đến khi đám cưới. Đó là lư do bố con tin mẹ tuyệt đối suốt đời."
"Nhưng mẹ đă không hiểu rằng chính nhờ ngoại dạy măi mà mẹ được phẩm hạnh đoan chính, nên mẹ đă thờ ơ không dạy kỹ cho con. Thời đại hôm nay lối sống Tây phương tràn qua ảnh hưởng xă hội ta, tuổi trẻ tụi con xem thường tiết hạnh, dễ dàng trao thân. Đàn ông th́ chẳng mất ǵ, nhưng phụ nữ th́ mất cả cuộc đời. Như con bây giờ th́ làm sao lấy lại sự tôn trọng của thằng Phú được nữa."
Nỗi buồn của con suốt đời cũng là nỗi ân hận của mẹ suốt đời. "
***
Đàn ông vừa đ̣i hỏi trinh tiết của phụ nữ, vừa ghen tuông dữ dội. Họ ghen với quá khứ, ghen với hiện tại, và ghen cả tương lai. Nếu phát hiện vợ ḿnh từng có người yêu th́ cứ bị ám ảnh mà ghen măi. Nếu vợ trót thất thân với bồ cũ th́ sự ghen tuông biến thành thù hận và khinh bỉ. Đừng nói bên Tây không có quan niệm đó. Đó là bản năng tự nhiên. Hôn nhân bên xă hội Tây phương dễ tan vỡ v́ họ thiếu sự tôn trọng nhau ngấm ngầm. Không nói ra, nhưng họ vô thức xem thường người yêu hay người vợ đă qua tay người khác.
Ghen với hiện tại v́ lúc nào cũng nghi ngờ vợ ḿnh lại lạc ḷng dễ dàng. Ghen với tương lai v́ tưởng tượng đến sau này vợ ḿnh sẽ bị ai dụ dỗ. Vợ bị ghen th́ có cảm giác bị đánh giá thấp nên tự ái. Nhưng nếu không cảnh giác th́ vấp thật, v́ có mấy người thật sự chung thủy trên thế gian này đâu.
Người con gái nào được giáo dục chu đáo về phẩm hạnh đoan chính th́ có được sự b́nh an nội tâm, v́ không phải lo lắng, không phải tủi thân, không phải nhục nhă. Trách nhiệm của những người mẹ với con gái là rất lớn, nhất là phải giúp con gái ḿnh đi qua cái thời đại phức tạp này."
VietBF@sưu tập