Hùng sắp đi công tác, nên anh dành ngày chủ nhật sửa cái bàn học cho con gái và đóng lại cái cửa cầu thang để thằng con trai khỏi té ...
Mấy cha con vừa làm vừa kể chuyện rất vui, c̣n vợ anh th́ bận rộn với những khách hàng, v́ nhà mở tiệm bán buôn ...
Anh không biết rằng, trong khi làm cùng các con, chuông điện thoại đổ liên hồi và vợ anh đă bực ḿnh tắt chuông rồi vứt nó vào ngăn bàn pḥng làm việc.Đến lượt máy cô có chuông báo, không nghe th́ không được, cô bực bội khi nghe cô em chồng báo tin :
- Em gọi cho anh Hùng không được, ba đang cấp cứu trong bệnh viện đến giờ vẫn chưa tỉnh. Anh chị về nhà ngay nhé !
(Ôi trời, lại ǵ nữa đây ? Muốn đây đóng tiền viện phí sao, đừng mơ nha !)
- Anh Hùng đi từ hôm qua đến giờ vẫn chưa về, để chị thu xếp hàng rồi về, mọi chuyện nhờ cô út nha!
(Cứ từ từ, cô hai gửi tiền về lo đi, rồi đây về, đây không dại !) .
Nhà Hùng có ba chị em, chị hai lấy chồng xa xứ, cô út lấy chồng gần nhà cứ xẹt qua xẹt lại với ông bà. Sau khi bán căn nhà mặt đường rộng rāi, ba mẹ đưa cho Hùng mua căn nhà ở Trung tâm để tiện công việc cho Hùng và cho các cháu nội học hành. Ông bà mua căn nhà nhỏ trong hẻm để ở gần nhà chồng con gái út cho gần để có chuyện ǵ. .. V́ chồng gái út đi hợp tác lao động ở nước ngoài, mà út c̣n mẹ chồng già ốm yếu phải lo nữa.
Ba Hùng trước đây cũng làm việc trong Phường, có lương hưu nhưng ít lắm, c̣n mẹ chỉ là bà nội trợ ở nhà lo cơm nước cho gia đ́nh mà thôi.
Mọi chi tiêu của ba mẹ đều được chị hai chu cấp đầy đủ, chứ vợ chồng Hùng đâu phải lo tư nào : "Các cháu ăn học tốn kém lắm" vợ Hùng vẫn than thở như thế !.
....
Cái búa đóng đinh đóng vào tay Hùng đau điếng, bật cả móng máu chảy quá trời, chạy vào pḥng lấy băng cá nhân. Kéo ngăn bàn th́ bất chợt màn h́nh điện thoại sáng nhấp nháy liên tục. Hùng cố nhớ :
SAO KỲ VẬY, CÓ BAO GIỜ M̀NH TẮT CHUÔNG BÁO VÀ ĐỂ MÁY TRONG NGĂN KÉO ĐÂU ?
Linh tính chẳng lành, Hùng cầm điện thoại lên: Trời ơi ! Phải đến mấy chục cuộc gọi của út từ sáng đến giờ và cả tin nhắn ... Hùng gọi vợ, cô ấy làm như không biết ǵ, ngơ ngác (?) .
Hùng chạy xe như bay về nhà, mới đến đầu hẻm thấy chiếc xe cứu thương của bệnh viện chạy ra. Hùng nép sát hiên nhà ông Tám.
- Sao cháu giờ mới về ? Ba cháu đi rồi.Tội nghiệp, nhồi máu cơ tim mà lên viện quá trễ. Một ḿnh con út... , giờ mẹ cháu đang cấp cứu nữa ḱa . Nhanh lên cháu !
Hùng như người mất trí, quẳng chiếc xe và chạy ào vô nhà.
Ba nằm đó ... Hùng gào lên xót xa :
- Ba ơi ! Con về trễ mất rồi, con xin lỗi ba, ba ơi !
_ Mẹ ơi, sao đến nông nỗi này mẹ ơi, con thật bất hiếu, con xin lỗi mẹ !
Không hiểu sao, hai giọt nước mắt của ba chảy ra, trên khuôn mặt hốc hác vô hồn !
Hùng phải làm ǵ bây giờ ?
Tội nghiệp này ai gánh cho Hùng đây ?
C̣n các bạn, đă có ai gặp trường hợp như Hùng chưa ?
VietBF@sưu tập
|