Tôi rất thích những cuộc vui ăn uống bên ngoài nhưng lại cực ghét ngồi bàn nhậu với đàn ông (trừ người thân trong gia đ́nh ḿnh). “Ghét th́ đừng ngồi chung. Phụ nữ đi ăn nhậu đă chẳng đẹp đẽ ǵ c̣n kể lể ghét với chả bực”! Chắc không ít người nghĩ như vậy khi nghe chia sẻ này. Nhậu dường như được mặc định là hoạt động của riêng nam giới và nói đến nhậu th́ tự nhiên ngầm hiểu cái hậu của nó là say xỉn. Định kiến này có lẽ xa lắc lắm rồi. Giờ phụ nữ nhậu đầy ra và họ tự tin đi nhậu.
Tụ họp ăn uống mang lại cho chị em sự thoải mái khó tả sau những ngày luẩn quẩn chợ búa, bếp núc. Những gương mặt sảng khoái đủ nói lên điều đó. Tôi và mẹ từng là bạn nhậu của nhau vào mỗi cuối tuần.
Đó cũng là khoảng thời gian hai mẹ con cà kê đủ chuyện bên một um chíp chíp, đĩa mực cơm chiên mắm và không quên gọi… chai nước khoáng lạc để nhâm nhi.
Không gọi nước khoáng, nước ngọt th́ nước có cồn dành cho phụ nữ giờ cũng nhiều la liệt. Mẹ rất vui và chẳng bao giờ từ chối khi tôi “ới” một tiếng, thậm chí kể cả khi bữa đó cơm nước đă xong xuôi.
Nhưng không phải lúc nào cũng có thể chọn “bạn nhậu” cho ḿnh, nhất là ở những buổi tiệc, liên hoan, ăn mừng có đông người. Ngược với sự thoải mái, thường th́ ngồi bàn nhậu có đàn ông, tôi lại bị rơi vào hai trạng thái.
Một là trở thành kẻ xấu xí chỉ chăm hăm “phá mồi”, không rảnh miệng để khỏi uống. Hai là gượng ép niềm nở để không mang tiếng lạnh lùng trước hoàn cảnh khiến ḿnh không được thoải mái. Lâu nay h́nh như đàn ông mặc nhiên cho rằng họ là nhân vật chính trên bàn nhậu c̣n phụ nữ chỉ góp mặt cho thêm phần không khí nên kiểu ǵ cũng ra vẻ “ga lăng” nhiệt t́nh mời chị em uống.
Tôi phát ngấy với những lời khiêu khích: “uống chút đi em!”, “nhấp xíu cho má thêm hồng”, “nước ǵ mà trong quá vậy, pha chút cho có màu”… Không biết những người đàn ông ấy có nhận ra ḿnh hơi thô thiển không? Chắc không, nên cách hành xử này cứ xảy ra ở mọi bàn nhậu, bất kể mối quan hệ của họ với những người phụ nữ ngồi chung bàn là thân quen, xa lạ hay cần thiết giữ khoảng cách.
Và sau những câu chào mời nhiệt t́nh ấy, thể nào cũng đến đoạn tiến lại gần vuốt tóc, choàng vai bá cổ, xoa đầu, bẹo má. Thế ra phụ nữ là “tṛ mua vui” trên bàn nhậu cho cánh đàn ông à? Nếu thân thương th́ chẳng sao, thậm chí sự “đụng chạm” càng tăng thêm phần thương mến, c̣n ngược lại th́ đúng là… phát ớn.
Ớn là xét về mặt cảm xúc, c̣n về pháp luật th́ đó là “hiện thân” của hành vi quấy rối t́nh dục. Sự vồn vă mất kiểm soát với hành vi xâm hại thân thể người khác chẳng khác nhau là mấy.
Tôi nhớ lúc c̣n là sinh viên đi thực tập ở văn pḥng đại diện một cơ quan trên Tây Nguyên, tôi có một đêm ngồi bia hơi vỉa hè với các anh đồng nghiệp. Tôi cũng là “phái yếu” duy nhất trong bàn này. Gọi là đồng nghiệp cho oai chứ thực sự tôi chỉ đến học hỏi công việc thời gian ngắn rồi quay về trường, c̣n các anh toàn là những người công tác nhiều năm hoặc đă lên chức lănh đạo.
Lúc ấy, một “sếp” đứng dậy mời tôi cốc bia và tuyên bố sẽ đứng măi cho đến khi tôi chịu uống hết mới thôi. Sau vài nụ cười ngượng ngùng, đến cái “nhắp môi” cho qua, tôi tưởng thế là xong, không ngờ người này quyết không ngồi xuống thật. Dường như giữa chúng tôi có cuộc “thi gan” ai ĺ hơn th́ phải. Và cuối cùng tôi chọn giải pháp “anh quyết không ngồi th́… anh cứ đứng”, để rồi ngay sáng hôm sau, tôi lập tức bay về nhà chuyến sớm nhất v́ cảm thấy có cái ǵ đó khó ḥa nhập.
Từng ấy năm đă trôi qua nhưng theo cảm nhận của tôi, sự “nhiệt t́nh” của đàn ông trên bàn nhậu cũng không khác đi mấy, chỉ biến hóa bằng những h́nh thức khác.
Tôi thích nh́n đàn ông ngoại quốc nhấm nháp bên chai bia lạnh (không dám nói tất cả, chỉ là những người tôi vô t́nh nh́n thấy). Họ từ tốn uống từng ngụm, từ tốn đặt chai bia c̣n rỉ hơi lạnh xuống bàn và khoanh tay nh́n ngắm xa xa.
Bảo tôi mê “trai tây” cũng được, bởi nh́n h́nh ảnh đó, tôi không cần uống mà vẫn có thể cảm nhận bia rất ngon, uống bia là cách giải trí nhẹ nhàng, lành mạnh và có chút ǵ đó lắng lại bên nhịp sống xô bồ.
Nhưng không hiểu sao, cũng mỗi lúc bắt gặp h́nh ảnh đó, trong tôi lại gợn lên sự phản chiếu những tiếng nhai chóp chép bên bàn nhậu, những khoảnh khắc uống ừng ực tràn cả ra hai bên mép, trôi xuống cổ và ướt cả áo, những “màn” bắn nước bọt sang cả người đối diện v́ “rượu vào, lời ra” của rất nhiều người đàn ông Việt Nam khác tôi đă từng ngồi chung bàn.
V́ sự ám ảnh đó nên tôi từng nhắc chừng chồng ḿnh rằng, mỗi khi ngồi chung bàn nhậu với phụ nữ chỉ nên mời lịch sự rồi cứ để họ tự nhiên lựa chọn thức uống và “tửu lượng” cho bản thân. Khi cố tỏ ra ga lăng trong việc ép phụ nữ uống th́ hăy nghĩ đến việc họ cảm thấy khó chịu và thiệt tḥi như thế nào trong một không khí thiếu tế nhị như vậy.
Happy Halloween every 1............Thank for reading