Oshin nhà tôi - VietBF
 
 
 
News Library Technology Giải Trí Portals Tin Sốt Home

HOME

NEWS 24h

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Breaking

Go Back   VietBF > Other News|Tin Khác > Stories, Books | Chuyện, Sách


Reply
 
Thread Tools
  #1  
Old  Default Oshin nhà tôi
Thân h́nh cao ráo, rắn chắc, khuôn mặt với những đường nét ấn tượng, nước da nâu đồng và đôi chân dài. Quét đôi mắt nh́n cô oshin vừa tuyển về giúp việc cho đứa em mới sinh cháu, Nga nghĩ: nếu c̣n trẻ, đi thi Nektop th́ cũng vào đến ṿng 5 người cuối chứ chẳng đùa, sao lại chấp nhận đi làm Oshin được nhỉ.
Vừa đến, nàng tỏ ra chăm chỉ, mang hết đồ nhà bếp ra đánh rửa, Nàng bảo, nhà to đẹp thế mà ở bẩn, nồi niêu để đen ś ś và nàng đă cọ rửa trắng tinh cả rồi. Thấy lạ, Nga ghé mắt vào th́ ôi thôi, bao nhiêu nồi chảo chống dính mới cũ đă được nàng dùng cọ sắt đánh bong tróc trắng hết cả.
Được nghỉ ở nhà mấy ngày, Nga để ư thấy nàng oshin cũng chăm chỉ theo kiểu ai sai việc ǵ th́ làm việc nấy chứ không phải là người biết việc. Làm xong việc mà là nàng lại bén mảng đến chỗ mấy chị em Nga ngồi hóng chuyện. Nga không có cảm t́nh với nó lắm, đă không biết việc, nấu ăn không ngon, chỉ biết chém to kho mặn, dọn cái nhà cũng không vừa ư. Nhiều khi Nga bảo thay người khác đi chứ sao lại có người vụng về, hay hóng hớt và hỏi lắm thứ chả liên quan ǵ đến ḿnh cả. Nhưng mẹ Nga th́ quư nó vô cùng, bà bảo: Chúng mày thích thay ai th́ thay riêng con Mận th́ cứ để đấy cho tao, tao vừa ư là được. Lệnh của bà lăo hơn tám mươi ban ra, chả ai dám căi và thế là nó vẫn yên vị với công việc giặt giũ, bế em và làm chân sai vặt khi cần.
Một chiều mát, Nga ra vườn làm cỏ cho mấy luống hoa, nàng cũng lân la cùng làm. Buồn miệng, Nga hỏi chuyện nhà, nó kể về những người liên quan đến nó làm Nga bỗng thay đổi hẳn thái độ từ chiều hôm đó. Nó sinh ra trong những năm cuối của cuộc kháng chiến chống Mỹ. Bố nó đi bộ đội đóng quân biền biệt tận đâu nó cũng không rơ. Chỉ biết lâu lâu bố nó được nghỉ phép mấy ngày và mỗi lần như vậy th́ lại thêm một đứa em ra đời. Mẹ nó làm nông và chạy chợ, nó là chị cả lam lũ cùng mẹ nuôi bốn đứa em và tất nhiên cả năm đứa chẳng đứa nào được đi học đến nơi đến chốn. Chị em nó lớn lên như khoai như sắn trên miền đồi trung du quê nó vậy. Mười chín tuổi, nó cũng phổng phao, cao ráo, nước da nâu đồng cùng đôi mắt lúng liếng. Cũng bao trai làng lân la ướm hỏi vậy mà nó lại chọn ngay anh giai làng bên. V́ mặc cảm, không được đi học, không biết chữ nên nó chọn giai ấy cũng không học hành, mù chữ như ḿnh. 😀😁😂. Chuyện t́nh của những người không biết chữ cũng đơn giản, mộc mạc như đất thô vừa được cày lật lên vậy.
Ngày đón nó về, bố mẹ chồng cho hai vợ chồng một gian ở cái chái bếp. Buồng hạnh phúc của hai đứa đấy. Căn buồng thấp lè tè ẩm mốc bốn mùa thừa tiếng muỗi reo là nơi chứng kiến bao tủi hờn của cuộc đời. Sáng sớm, nó phải dậy thật sớm cho đám lợn ăn xong rồi lo cơm cháo cho cả nhà, cho con bú, ăn quáng ăn quàng thứ ǵ đó miễn là ăn được và để no bụng rồi đi ra đồng. Cũng có hôm nó vừa đi vừa ăn mấy củ khoai hoặc cục cơm nguội c̣n thừa mà mọi người ăn c̣n sót lại. Người cùng làng ai cũng thương, bảo sao lại đâm đầu vào làm dâu nhà đấy cho khổ.
Trước chồng nó là một ông anh trai đă lấy vợ chưa nổi một năm, cô vợ không chịu nổi bố mẹ chồng nên đă ra ṭa ly dị. Ông anh lấy cô vợ hai, ở cùng nhà với ông bà, ông bà hành ghê quá, bắt làm quần quật mà không cho ăn, bảo sao người cứ khô quắt như con cá mắm, cũng chả thấy sinh đẻ ǵ nên càng bị ghét. Bị đánh đập nhiều nên cô bỏ đi biệt xứ, nghe đâu vào trong nam làm công nhân ǵ đó. Ông bà t́m hỏi cho cô vợ ba, ở cách xa mấy xă, chứ ở gần ma nào nó thèm lấy con ông. Cô này là giáo viên mầm non, có học tử tế,quần là áo lượt đâu như hai cô trước toàn làm nông, móng chân móng tay vàng khè, lúc nào cũng lủng lẳng đôi quang gánh, quần xắn tới bẹn bốn mùa, đùi đen như đùi chó mực. Cô này đi dạy cả ngày, đi từ sáng sớm đến chiều, quần là áo lượt. Ông bà có vẻ tự hào lắm. Son phấn của cô cũng chỉ làm ông bà tự hào được vài ngày. Rồi cái thói ghen ghét của ông bà cũng trỗi dậy nảy nở thêm cùng những lời dèm pha của dững bà nhà quê rỗi việc. Ai đời chồng dắt trâu đi cày, đi làm đồng, đầu tắt mặt tối rồi lại đi phụ hồ khắp làng trên ngơ dưới, quần áo hôi ŕnh đầy mùi phân gio, vôi vữa vậy mà cô vợ cứ tơn tớn quần áo thơm tho, son phấn cho ai ngắm. Đă thế lại đi suốt ngày, cơm cũng không nấu được mà ăn. Lúc đầu c̣n điều tiếng xa gần sau th́ ông chửi thẳng bà phụ họa theo. Cái ngữ ấy chỉ có theo giai mới đi sớm về muộn, son phấn ǵ, đẹp với ai, cho giai nó ngắm à. Ô, cô này có học có khác, cô đáp trả nhời chứ không ngậm hột thị như hai cô vợ đầu. “A ! quân này láo, đâu có cái ngữ bố mẹ chồng nói một câu, con căi mười câu thế.” Được vài lần ông bà lót lá tống khứ cô ra khỏi cửa. Thế là ông anh mất vợ lần ba. Thanh niên cả làng cả tổng gặp anh ở đâu cũng vỗ vai khen đểu: “Đàn ông phải làm nên đại sự nếu không cũng phải có sự nghiệp lớn là h́ hục lấy vợ như ông anh đây.” Rút kinh nghiệp ba lần đầu, lần này ông anh tự đi kiếm vợ, cô này cách vài huyện, làm nghề may cho một xí nghiệp. Cưới xong, ông anh cùng vợ tếch thẳng vào nam. Hai người đi liền mạch từ dạo ấy không thèm về. Nghe nói cả hai cùng vào làm cho một nhà máy trong đó, cuộc sống tuy không giàu có nhưng rất hạnh phúc.
Từ ngày ông anh bỏ xứ ra đi th́ mọi bất hạnh đổ dồn lên đầu nó gấp bao lần. Từ việc ruộng vườn, nhà cửa chỉ c̣n mỗi một tay nó lo liệu. Thằng chồng đă bỏ nhà theo chúng bạn về Hà Nội làm cửu vạn, để mặc vợ với thằng con mới được mấy tháng, ở với bố mẹ hắn, sống chết mặc chúng mày.
Sáng sớm hôm ấy, nó dậy sớm cho thằng con mới 11 tháng ăn cháo rồi dặn ông bà ở nhà trông cháu, nếu nó khát sữa th́ mở hộp sữa ông thọ pha cho cháu uống để nó c̣n đi phun thuốc sâu cho lúa. Lúa bị sâu ăn hết lá đến nơi rồi. Nó lo đi muộn, sâu sẽ trốn hết xuống gốc. Tất tả cơng b́nh thuốc to tướng đi từ mờ sáng đến trưa mới về, thấy thằng con nhem nhuốc đang lăn lê bên cạnh chó mẹ và đàn chó con mới đẻ được hai tuần. Nó rửa ráy qua loa định cho con bú rồi mới đi nấu cơm th́ bà bảo:
Nấu cơm đi chứ, đói lắm rồi, kệ nó, nó có khóc lóc ǵ đâu mà phải bú với mớm.
Ông phụ theo:
Cái thằng này thế mà khá, nó thèm sữa quá nên nó ḅ ra bú chó mẹ no rồi nên tao cũng không cần pha sữa cho nó uống nữa.
Nó không biết nói ǵ, không dám căi, tuy thằng bé không khóc nhưng nước mắt nó dâng đầy. Cả buổi sáng, ông bà làm ǵ mà để thằng cháu đói khát đến nỗi phải bú chó. Được thể, lần nào nó đi làm là ông cũng mặc kệ để thằng cháu khát sữa th́ tự ḅ đi t́m chó mẹ mà bú. Ông khoe khắp xóm, ai cũng biết và thương hai mẹ con nó.
Thằng chồng thỉnh thoảng mới về , cũng chẳng thấy tiền đâu chỉ thấy thêm phần khệnh khạng, nói năng như ông tướng và hạch sách đủ điều. Mỗi lần về là bố mẹ chồng lại kể lể tội lỗi của nó và thế là nó lại no đ̣n. Đến nỗi nó chỉ mong cho thằng chồng đi thật xa, thật lâu đừng có về nữa để nó khỏi phải chịu cảnh một cổ mấy tṛng. Có lẽ giời thương nó thật nên đận ấy thằng chồng đi cả năm chả tin tức ǵ. Hai mẹ con nó sống vất vưởng th́ hắn về đột ngột. Hắn đ̣i cái nhà của ông anh đă bỏ đi và đưa hai mẹ con nó lên ở căn nhà ấy. Cũng lần ấy mà nó lại cho ra đời thêm thằng cu nữa. Thế rồi thằng chồng lại ra đi. Bố mẹ chồng thấy nó một nách hai con vất vả đă không giúp đỡ lại đ̣i ra ăn riêng. Tuy ăn riêng nhưng mọi thứ thu hoạch từ ruộng vườn đều phải do ông bà quản lí. Nó làm quần quật đầu tắt, mặt tối cũng chỉ được cho con hai bữa cơm c̣n cần ǵ vẫn phải ngửa tay xin ông bà từng đồng. Tiền đóng học cho hai đứa, rồi con ốm đau thật cơ cực. Vậy mà hai thằng con vẫn lớn như củ khoai củ ráy. Mang tiếng có thằng chồng đi làm tận Hà Nội nhưng không thấy đem về cho mẹ con nó cắc nào. Đă vậy, dạo tết cách đây vài năm lại thấy dắt về một nàng mắt xanh mỏ đỏ, nghe nói làm lễ tân cho một khách sạn lớn. Hắn tống cổ mấy mẹ con nó xuống cái chái bếp năm nào c̣n căn nhà ấy hai đứa chúng nó ra vào hú hí với nhau. Ông bà thấy thế cũng chả có ư kiến ǵ v́ mỗi lần đến, cô nàng mang biếu ông bà nhiều thứ lắm. Ông c̣n khen đúng là con nhà gia giáo có học biết đối nhân xử thế. Thằng chồng làm ra bao nhiêu tiền toàn đưa cho nàng ấy giữ thấy bảo để mở chung hàng ǵ đó lớn lắm. Điên tiết quá, Nga gắt lên:
Ngu thế, đánh bỏ mẹ chúng nó đi chứ.
Ôi em đâu dám thế chị, nó làm đơn ra ṭa th́ mẹ con em ở đâu, sống thế nào chứ. Em có biết chữ đâu, nó viết ǵ em đâu có đọc được.
Nga nắm chặt nắm đấm, cắn răng, bất lực trước sự bất lực của nó - sự bất lực của người đàn bà thất học.
Bẵng đi một thời gian, lâu lắm, Nga mới về thăm nhà. Vừa dừng xe trước cổng mẹ Nga đă tất tả chạy ra:
Này nói cho bá biết mà mừng nhá, cái con Mận nhà ḿnh ấy mà, nó được lên nhà trên rồi đấy.
Cái ǵ mà mận với đào con chả hiểu ǵ cả.
Th́ cái Mận giúp việc cho nhà ḿnh ấy, dạo này nó được lên nhà trên. Nghe đâu, con bé kia ôm hết tiền của thằng chồng nó đi theo thằng khác. À, lại nữa, không hiểu sao cả hai ông bà ấy tai bay vạ gió kiểu ǵ mà cùng bị tai biến nằm liệt một chỗ rồi.
- Thế có ǵ mà hay chứ, mọi việc lại đổ lên đầu nó thôi.
Mận tất tả xách đồ cho Nga vào nhà, vừa đi vừa nói:
Sao bá biết, bá giỏi thế. Ông bà em giờ nằm liệt giường nhưng nói vẫn rơ lắm. Ông bà gọi anh chồng em nhưng anh chị ấy không về nên mọi việc em phải lo hết. Ông bảo:
“Bây giờ chúng tao bị thế này , tao cho mẹ con mày lên nhà trên th́ mày phải hầu hạ chúng tao”
Thế không căi lại à?
Không, em đâu dám, thằng chồng em dọa ra toà th́ mẹ con em biết ở chỗ nào?. Em cũng chẳng biết làm sao? Đành tuân theo số mệnh vậy thôi bá ạ.
Trong ḷng Nga bỗng trào lên một nỗi thương hại và uất hận thay cho Mận. Thương thay những phận đàn bà, chả bao giờ dám cất lên tiếng nói để bảo vệ cho chính bản thân ḿnh……..
Bỗng có tiếng chuông, Nga ra mở cổng. Trước mặt Nga là hai chàng thanh niên cao lớn, đẹp giai trên hai chiếc xe đạp cất giọng gọi:
Mẹ ơi, xong việc chưa? chúng con sang đón mẹ cùng về đây.
Nga ngạc nhiên, chúng gọi ai là mẹ. Nga chưa kịp cất lời th́ Mận đă cười nói:
Hai giai nhà em đấy.
Cả nhà ồ lên, không ai bảo ai, cùng đồng thanh hỏi:
Vậy đứa nào đă bú chó năm xưa? Bây giờ học lớp mấy rồi?
Đứa cao hơn nhanh nhảu:
Chính là cháu đây ạ. dạ cháu chuẩn bị thi đại học năm nay ạ.
Mọi người vây lấy nó, người xoa đầu tóc, người nắm tay ve vuốt xuưt xoa. Nga ôm lấy vai nó vỗ về, tự nhiên thấy cay cay sống mũi.
Nh́n hai đứa con trai cùng Mận ra về, Nga bỗng thấy hôm nay nắng như bừng sáng hơn, rặng hoa đào, hoa mận trước cổng nở rực rỡ. Ơ mà mùa xuân đă đến thật rồi.

VietBF@sưu tập

troopy
R10 Vô Địch Thiên Hạ
Release: 05-17-2023
Reputation: 24772


Profile:
Join Date: Oct 2014
Posts: 71,899
Last Update: None Rating: None
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	33.jpg
Views:	0
Size:	41.0 KB
ID:	2219807  
troopy_is_offline
Thanks: 73
Thanked 5,485 Times in 4,753 Posts
Mentioned: 5 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 24 Post(s)
Rep Power: 82 troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7
troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7
Reply

User Tag List


Facebook Comments


 
iPad Tablet Menu

HOME

Breaking News

Society News

VietOversea

World News

Business News

Other News

History

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

Sport News

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Thơ Ca

Help Me

Sport Live

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOT 30 Days

NEWS 30 Days

Member News

Tin Sôi Nổi Nhất 24h Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 3 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 7 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 14 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 30 Ngày Qua
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.


All times are GMT. The time now is 22:41.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2024
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2024 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.08423 seconds with 13 queries