"Nhiều khán giả nói Lệ Thủy diễn không hay, chỉ ca hay thôi, nhưng tôi không thấy thế" – NSND Bạch Tuyết nói.
Mới đây, tại chương tŕnh Lần đầu tôi kể, NSND Bạch Tuyết đă được hỏi về chuyện bằng mặt không bằng ḷng NSND Lệ Thủy. Cô lập tức lên tiếng:
"Tôi không có khái niệm ǵ về chuyện bằng mặt không bằng ḷng với NSND Lệ Thủy.
Mọi đồng nghiệp tôi đều thương và biết ơn. Cải lương là tập thể, muốn ca hay, diễn tốt th́ phải có một tập thể, đồng nghiệp gồm tất cả từ anh chị em nghệ sĩ tới nhân viên hậu đài.
Cả tập thể phải biết thương yêu, đùm bọc, sống chung với nhau th́ mới ra được một tác phẩm hay.
Sự nổi tiếng khiến nghệ sĩ nào cũng bị đồn thổi, nói này nói nọ. Người b́nh thường sống trong cuộc đời cũng phải chịu tin đồn này nọ, từ gia đ́nh tới xă hội, huống ǵ nghệ sĩ nổi tiếng.
Ai muốn tin th́ cứ tin, c̣n ai không tin th́ đừng tin. Nói thật, tôi không có khái niệm về chuyện bằng mặt là ǵ, không bằng ḷng ra sao.
Tôi đă từng viết một bài về NSND Lệ Thủy và nói nên sự thiệt tḥi của cô ấy. Nhiều khán giả nói Lệ Thủy diễn không hay, chỉ ca hay thôi, nhưng tôi không thấy thế.
Tôi đă từng đóng chung Đời cô lựu với NSND Lệ Thủy và xin khẳng định không ai đóng và ca một vai trong đó hay hơn cô ấy".
Tiếp đó, NSND Bạch Tuyết tâm sự về chuyện nghề: "Cho đến giờ tôi vẫn học. Cứ mỗi ngày qua đi, diễn một vở tuồng tôi lại học được rất nhiều. Tôi biết ơn khán giả v́ họ tới với nghệ thuật, với nghệ sĩ chúng tôi để được chia sẻ, được làm vừa ḷng.
Quan hệ giữa khán giả và nghệ sĩ là ân t́nh chứ không thể tính bằng tiền bạc. Người khán giả đến xem nghệ sĩ hát đă phải bỏ tiền ra mua vé rồi, lại c̣n mua hoa, mua quà tặng cho tôi nữa.
Làm sao tôi có thể nhận những món quà này một cách hồn nhiên được. Ở đó có những giọt nước mắt, mồ hôi của họ khi họ làm công việc chân chính. Bản thân người khán giả đó đă phải vượt lên hoàn cảnh để bỏ tiền đến với nghệ thuật, th́ nghệ sĩ chúng tôi phải biết ơn họ, phải làm nghệ thuật vị nhân sinh.
Kể cả về vấn đề danh xưng của tôi, tôi không tự đặt ra mà do khán giả dành cho tôi. Nhưng tôi thấy danh xưng đó cũng rất ảo. Với bản thân tôi là nghệ sĩ, tôi quan trọng việc t́m được những tác phẩm hay, tập dợt cho đàng hoàng để hát cho khán giả.
Đó là sự trung thực, đàng hoàng nhất tôi dành cho nghệ thuật, cho khán giả. Các vị tổ nghề cải lương đều dạy tôi như vậy. Ba Năm Châu từng bảo tôi: "Trách nhiệm của con với khán giả là tác phẩm. Con phải làm cho nghiêm túc, đàng hoàng.
Tôi không có khái niệm bằng mặt không bằng ḷng với NSND Lệ Thủy! - Ảnh 4.
Con phải thể hiện những tác phẩm đồng cảm được với người đời, tới mức, khi người ta thất vọng cùng cực, muốn tự tử mà đi xem con hát bỗng dưng yêu đời, có sức sống trở lại. Đó mới là sức sống của tác phẩm nghệ thuật.
Trong đó, nghệ thuật cải lương là cần thiết nhất v́ nó là nghệ thuật dân tộc, là ngũ cung, âm điệu êm ả, quyến rũ.
Cải lương cần có nội dung nhân văn, có cách nói từ tâm, biết cảm thương số phận, mảnh đời ở tận cùng xă hội.
Mỗi khi nhận vai, con phải suy nghĩ xem vai diễn của con có chia sẻ được với ai, có làm cho người ta tốt hơn hay không? Chừng nào con nào được điều đó th́ mới tiến tới được nghệ thuật v́ nhân sinh. Nếu không v́ cuộc đời, con người th́ nghệ thuật không c̣n có mặt".
VietBF @ Sưu tầm