1. Ông nội tôi lúc đi lính viết nhật kư, trang đầu tiên đă viết: “Thứ nhất không thể quên nước, thứ hai không thể phụ em.”
2. Có lần, ba tôi làm bà nội tức giận, bà nội không chịu ăn cơm, ông nội mắng ba một trận. Sau đó ông khóc nói với bà nội: “Bà gả cho tôi mấy thập niên rồi, tôi cũng chưa từng tức giận với bà lần nào, bây giờ con trai lại như vậy tức giận với bà.” Năm đó tôi 21 tuổi, lần đầu tiên thấy ông nội khóc.
3. Bà nội và ông nội năm trước là hôn nhân vàng, qua nhiều năm như vậy, ông bà cũng già rồi. Ông nội đă già, bệnh t́nh càng ngày càng nặng, ông quên mất tên của con cháu, thậm chí luôn tên của ḿnh, nói cũng không c̣n rơ ràng. Nhưng là, khi chúng tôi chỉ vào bà nội và hỏi ông đây là ai, ông nội liền có thể nói chính xác với chúng tôi là “Bạn t́nh của ông”.
4. Tôi không biết chuyện xưa của ông bà nội. Nhưng có một lần khi tôi xem ti vi, bà nội nằm trên ghế sa lon bên cạnh. Lúc ông nội muốn đi ra ngoài đến báo với bà một tiếng, ông cúi người xuống, sát vào bên cạnh lỗ tai của bà nói “Tôi ra ngoài nhé”, sau đó hôn bà nội một cái. Năm đó ông nội đă 70 tuổi rồi, tôi đang học phổ thông, trong nháy mắt ngay lúc đó tôi đă hiểu sau này muốn t́m tuưp đàn ông như thế nào rồi.
5. Ông bà nội tôi không có chuyện t́nh xưa ǵ. Mấy ngày trước tôi bị găy xương, bà nội tới nhà để chăm cho tôi. Mới bốn ngày bà liền không ở nỗi nữa, cả ngày nói thầm: “Ông nội con khẳng định đem hết bánh bao bà để lại ăn hết rồi, bà đă chuẩn bị bánh đủ năm ngày cho ông đó. Cái lăo già đó không biết nấu cơm, cũng không biết ngủ có ngon không nữa. Không được rồi cháu gái, bà phải trở về đây, bà không an tâm.”
6. Ông nội luôn ngoài miệng chê bai bà nội, bà nội luôn trả lời một câu “Lăo già chết dẫm”. Vài năm sau, bà nội bị ung thư phổi phải nằm viện, ông nội trong một đêm liền già đi rất nhiều. Ông luôn nằm bên giường bà nội nói: “Bà già chết dẫm……bà xem bà lại có thêm nhiều nếp nhăn rồi.” Bà nội đi rồi, chúng tôi ai cũng không t́m được ông nội, ngày thứ hai mới phát hiện ông đang nằm bên cạnh chỗ an táng của bà.
7. Có một ngày bà nội nấu cơm xong, đứng ở trong sân gọi ông nội đi ăn cơm, gọi rất nhiều lần. Cuối cùng hô lớn “Ông xă, ăn cơm thôi!”, sau đó vừa cười vừa nói “Thiệt buồn nôn!”.
Lại có một ngày lúc nghỉ trưa, bà nội tôi đột nhiên nói với ông nội tôi: “Sau này ông hăy đi sau tôi đi, nếu không khi tôi có một ḿnh, nhất định sẽ nhớ ông phát sợ luôn.” Đó là lần đầu tiên tôi thấy ông nội rơi lệ.
8. Bà nội bệnh nặng qua đời vào một đêm, thời điểm bà nội cấp cứu cả nhà không có cho ông nội biết, ông nội rạng sáng 3, 4 giờ liền một ḿnh vào bệnh viện. Thang máy trong bệnh viện lúc đó bị hư, ông leo hết thảy 32 lầu để đến pḥng giải phẫu của bà. Ông lúc đó 86 tuổi.
9. Sau khi bà tôi qua đời, ông tôi bị hụt hẫng rất nghiêm trọng, dẫn đến mất trí nhớ. Có một lần tôi đi thăm ông, ông chỉ vào tấm h́nh của bà đặt ở đầu giường và hỏi tôi: “Cô gái này là ai vậy? Ông có thể gặp cô ấy không? Ông muốn cô ấy gả cho ông.”
10. Một buổi trưa, tôi đến pḥng bố mẹ t́m đồ, phát hiện hai người đang ngủ trưa mà mười ngón tay đều đan chặt nhau.
_____
T́nh yêu ở niên đại đó,
Không có hoa tươi, cũng không có chiếc nhẫn kim cương,
Không có thề thốt lăng mạn, cũng không có cao lương mĩ vị.
Có th́ chẳng qua là bất ly bất khí, tương nhu dĩ mạt.
Tôi hỏi bà tôi, điều ǵ khiến cho bọn họ duy tŕ một đoạn t́nh cảm dài đến 60 năm?. Bà tôi nói, “Ở thời đó cái ǵ hư cũng đều muốn đem sửa lại, c̣n bây giờ cái ǵ hư cũng đều muốn đem đổi đi.”
Thật ra t́nh yêu chỉ đơn giản như vậy,
Tới lui cũng không quá 3 chữ:
“Gả cho anh! ”
“Anh cùng em! ”
“Cực khổ rồi! ”
“Có anh đây! ”
“Thật xin lỗi! ”
T́nh yêu tốt nhất, không phải là hoàn mỹ đến không t́ vết. Mà là sau khi anh đến, thủy chung ở bên cạnh em, không rời đi nữa. Một lần dắt tay, chính là cả đời.
VietBF@sưu tập
|
|